Vệ Tây Lẫm V: Nâng đỡ người của mình để người đó vĩnh viễn không ngã xuống.

Trước cửa công ty bất động sản Vĩnh Hằng có một cô gái trẻ tuổi với mái tóc nâu xoăn tự nhiên, thoạt nhìn chừng ba mươi tuổi, thân hình thon thả, nước da trắng nõn nà, chiếc váy bó màu đen làm bật lên dáng người yêu kiều, đôi chân thon dài thẳng tắp cùng bàn chân nhỏ xinh mang đôi giày cao gót ít nhất bảy phân, đang khoanh tay ôm ngực, ánh mắt ghim vào cửa lớn đầy bất thiện.

Nhân viên nam ra ra vào vào công ty vừa liên tục ngoái nhìn vừa âm thầm chảy nước miếng; nhân viên nữ thì khó giấu vẻ ghen ghét bởi vì người này hội tụ đủ nhan sắc, vóc dáng và khí chất!

Có kẻ thông minh nhận ra diện mạo cô hơi giống với ông chủ thì lập tức dời ánh mắt.

Cố Duyên Tranh bước ra công ty, thấy cô thì kinh ngạc tiến đến.

"Chị, đến sao không gọi một cuộc cho em? Chị chờ lâu chưa?"

Cố Duyên Yên nhìn thẳng vào mắt y, hỏi ngược: "Chị gọi thì em sẽ ra tiếp chắc?"

Cô Duyên Tranh thu ánh mắt. Ngoại trừ chuyện ở bên Vệ Tây Lẫm, y không nghĩ ra việc gì khiến Cố Duyên Yên tức giận với mình như vậy. Vốn tưởng Cố Duyên Yên sẽ ủng hộ, xem ra y hiểu lầm rồi? Y mở cửa xe: "Lên xe rồi nói."

Hai người đặt một gian phòng trong quán trà nhã nhặn và yên tĩnh.

Cố Duyên Yên thẳng thừng: "Chuyện của em và Vệ Tây Lẫm là thế nào?"

Cố Duyên Tranh bình tĩnh liếc cô một cái rồi nhấc ấm trà rót cho cô.

Nước trà từ từ chảy ra, tiếng róc rách êm tai phát ra giúp tâm trạng Cố Duyên Yên giảm kích động.

Lúc này, Cố Duyên Tranh mới lên tiếng, thẳng thắn thừa nhận: "Chúng em đang yêu nhau."

Sắc mặt Cố Duyên Yên nặng nề: "Duyên Tranh, một đứa trẻ chị tự tay nuôi lớn yêu đàn ông từ khi nào mà chính chị cũng không hay biết?"

Cố Duyên Yên lớn hơn Cố Duyên Tranh tám tuổi. Cô kết hôn sớm nên Điền Tâm Tâm đã mười mấy tuổi. Ngày còn bé, Cố Tu Nguyên và Trương Uyển Quân đều bận rộn, cơ bản đều là cô chăm sóc Cố Duyên Tranh. Năm đó, khi Cố Duyên Tranh lẳng lặng thành lập công ty giải trí, cô phát hiện sớm hơn bố mẹ, còn cho mượn một khoản tiền giúp y quay vòng vốn, vô cùng ủng hộ y gây dựng sự nghiệp. Tình cảm giữa hai chị em rất sâu đậm.

Cố Duyên Tranh đặt tay lên vai cô: "Nhưng chị cũng chưa từng thấy em yêu phụ nữ."

Cố Duyên Yên cẩn thận hồi tưởng, quả thực là như thế. Từ bé đến lớn, chưa từng thấy em mình có cảm tình với bất kỳ cô gái nào, vẫn tưởng là do tiêu chuẩn của y cao. Trong mắt cô, em trai rất ưu tú nên chẳng có cô gái nào xứng đứng cạnh y, cộng thêm y còn trẻ nên cô chưa từng sốt ruột. Song cô hoàn toàn không ngờ....

"Nhưng chị có bao giờ thấy em yêu người con trai nào đâu." Cố Duyên Yên mặt không cảm xúc đáp.

Đôi mắt Cố Duyên Tranh nhu hòa: "Là chưa gặp được, còn giờ em đã có Vệ Tây Lẫm."

"Chị phản đối!" Cố Duyên Yên lạnh lùng đáp trả: "Đàn ông với đàn ông thì thế nào được?"

Cố Duyên Tranh mơ hồ cảm thấy ở bên trong sự tức giận còn tâm tư khác, song nhất thời y không nhận ra, y nắm chặt tay cô, ôn hòa khuyên nhủ: "Không gấp, chúng ta từ từ nói."

Cố Duyên Yên trở lại bình thường, tuyên bố: "Chị không đồng ý cho hai đứa ở bên nhau."

Lông mày Cố Duyên Tranh nhíu chặt lại: "Tại sao?"

"Không tại sao hết." Cô cố chấp, đứng dậy chuẩn bị rời khỏi: "Đàn ông yêu đàn ông là trái lẽ thường, hai đứa sớm chia tay đi."

Cố Duyên Tranh giữ chặt tay cô không để chị mình bỏ đi, y cảm thấy nếu mình không làm rõ mọi việc thì nhất định sẽ phiền toái.

"Chị ngồi xuống đã."

Cố Duyên Yên điều chỉnh tâm trạng, chầm chậm ngồi xuống, bình tĩnh uống một ngụm trà.

"Lý do." Cố Duyên Tranh dò xét quan sát cô, "Bình thường khi người ta biết chuyện nhất định phải truy ra nguyên nhân. Còn chị chẳng hề quan tâm đến chuyện của em và Tây Lẫm chỉ nhất quyết phản đối. Rốt cuộc là vì cái gì vậy?"

Cố Duyên Yên đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén: "Bởi vì nam nữ còn ly hôn một đống đừng nói đến nam nam sao có thể có kết cục tốt lành gì? Duyên Tranh, nghe lời chị, quay đầu đi em. Có vậy thì tương lai mới dễ dàng."

Cố Duyên Tranh lắc đầu, giọng điệu lạnh nhạt: "Chị, vợ chồng chị ly hôn vì đôi bên hết tình cảm chứ liên quan gì đến giới tính? Hơn nữa, chắc chị chưa biết là cha mẹ đã chấp thuận."

"Cái gì!" Cố Duyên Yên chấn động rồi lập tức đau khổ nhìn y: "Em định đem cha mẹ ra uy hiếp chị phải không?"

Cố Duyên Tranh nhíu mày: "Em không có ý đó. Ý em là họ không phản đối chuyện của tụi em vì em ấy thật sự xuất sắc. Vì sao chị chưa thử tìm hiểu em ấy đã không đồng ý?"

"Mặc kệ em nói gì, chị không tán thành chuyện này!" Cố Duyên Yên có ý tứ hàm súc không rõ nhìn chằm chằm y vài giây, đứng lên bỏ đi: "Em không cần đón Tâm Tâm nữa, chị sẽ gửi con bé ở chỗ bố mẹ."

Cửa 'rầm' một tiếng đóng lại.

Cố Duyên Tranh ngồi một mình trong quán, cầm điện thoại gọi một cuộc:

"Giúp tôi điều tra sinh hoạt và quan hệ của chị tôi mấy năm nay." Trực giác y mách bảo Cố Duyên Yên đang giấu giếm điều gì đó, hơn nữa điều này chính là nguyên do tạo nên thái độ kiên quyết của cô.

Rời quán trà, Cố Duyên Tranh lái xe về nhà.

Vệ Tây Lẫm ngồi trên thảm bên cửa sổ sát đất lướt internet. Chiếc bàn trước mặt lộn xộn những bức phác thảo, dưới thảm cũng rơi hai tấm.

"Anh về rồi." Vệ Tây Lẫm ngoắc tay: "Mau qua đây, CP Tây Chinh* có tư liệu mới rồi."

(*'Tây' trong 'Vệ Tây Lẫm': 西; 'Chinh' đồng âm với 'Tranh' trong 'Cố Duyên Tranh')

Cố Duyên Tranh tới ngồi trên nền nhà cạnh hắn: "Sai rồi, hẳn là CP Cổ Linh* chứ.

(*'Cổ' phát âm gần giống 'Cố' trong 'Cố Duyên Tranh', 'Linh' trong biệt danh của Vệ Tây Lẫm 'Linh Linh')

Vệ Tây Lẫm bĩu môi, đánh giá mình lẫn y từ đầu đến cuối, có phần ghen tỵ ra tiếng: "Fans đang luận vị trí công thụ, nông cạn. Rõ ràng em có thể là ưu nhã công và anh là tự kỷ thụ, còn phải thừa lời."

Cố Duyên Tranh khẽ cười, nhìn màn hình vi tính, thoáng cái đã kết luận đây là những bức hình Tào Tuấn Dân đăng tải. Bởi vì toàn bộ mấy bức này đều chụp lén y ăn trưa dạo phố cùng Vệ Tây Lẫm.

Phía dưới bài viết là sự hưởng ứng nhiệt tình của chúng hủ nữ, tích cực truy hỏi về cả hai; ai không phải hủ cũng rất bình tĩnh, bởi mấy ngày qua, trên mạng phát tán quá nhiều ảnh nam nam mập mờ, đặc biệt là Đỗ Nhĩ An và Cảnh Dật. Thấy nhiều đến mức than mệt hơi.

Đây là kết quả mà Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh mong muốn.

Cố Duyên Tranh nhặt tranh phác thảo từ mặt đất lên và sắp xếp đống lộn xộn trên bàn cho ngay ngắn: "Mấy bức này là gì vậy?"

Vệ Tây Lẫm vươn tay cướp lại nhưng không kịp. Trên mặt Cố Duyên Tranh hiện lên vẻ hứng thú dào dạt, hiển nhiên đã thấy hết nội dung trên giấy.

Vệ Tây Lẫm giả bộ bình thản tiếp tục lướt web: "Không có gì. Trong forum Cổ Linh có người vẽ truyện bốn khung cho hai ta, em thấy vẫn chưa đủ đẹp nên tự mình làm lấy. Ki, shou, ten, ketsu*."

(*Yonkoma: một định dạng khung tranh của manga, gồm bốn khung.

Ki: khung đầu làm cơ sở cho câu chuyện.

Shou: Khung hai nối liền câu chuyện ở khung đầu.

Ten: Khung ba là đoạn gay cấn, phát triển một tình huống không lường trước.

Ketsu: Khung cuối đảm nhận phần kết, có thể thấy ảnh hưởng từ khung thứ ba.

Hình minh họa ngay bên dưới (from Amak Books))HỆ THỐNG THIÊN HOÀNG CỦA SIÊU SAO - Chương 142: Chị cả gây khó dễ

Bức manga đầu tiên tên 'Rời giường'. Khung thứ nhất vẽ Cố Duyên Tranh bật đồng hồ báo thức để gọi Vệ Tây Lẫm thức dậy nhưng hắn vẫn ngủ say; khung thứ hai vẽ Cố Duyên Tranh đánh thức Vệ Tây Lẫm bằng một nụ hôn, hắn tỉnh; khung thứ ba là cảnh Cố Duyên Tranh vò tóc Vệ Tây Lẫm, nói: "Đừng nháo, muốn được hôn thì cứ bảo thẳng." Khung thứ tư: Vệ Tây Lẫm đỏ mặt hét to: "Ai thèm anh hôn, đúng là tên khốn tự luyến!"

Bức kế tiếp tên 'Dùng bữa'. Khung một vẽ hàng người hâm mộ rồng rắn xếp dài trong buổi fan meeting, Vệ Tây Lẫm đang ký tặng lia lịa; khung hai ký đến tận chiều tối khiến tay hắn sưng lên; khung ba hai người đến nhà hàng; khung bốn là cảnh Cố Duyên Tranh đút cho Vệ Tây Lẫm.

Dưới hai bức tranh đều viết một chữ 'S' xinh xắn. Là viết tắt chữ cái đầu trong tên tiếng Anh của người vẽ.

Mấy cái còn lại chưa hoàn thành.

Nhìn nhân vật chibi vừa mập mạp vừa đáng yêu, lòng Cố Duyên Tranh ngổn ngang trăm mối, hôn lên cái gáy của thiếu niên rồi cầm tranh phác thảo lên tầng: "Anh lên phòng đọc sách scan ảnh."

Lúc y xuống thì hai tay đã trống không, Vệ Tây Lẫm trêu tức nhìn y. Nhìn phát biết ngay người nào đó chiếm làm của riêng luôn rồi. Nếu không nhờ lần quét dọn phòng đọc sách đó vô tình phát hiện bài thi đại học của mình thì hắn chẳng bao giờ biết Cố Duyên Tranh còn có sở thích sưu tầm này.

Cố Duyên Tranh giả bộ không hiểu ánh mắt của hắn: "Anh gửi qua email rồi, em thử xem có được không?"

Vệ Tây Lẫm mở hòm thư, download tập đính kèm rồi gửi hai tấm ảnh lên diễn đàn Cổ Linh với tiêu đề 'Tranh 4 khung Cổ Linh', cuối cùng thêm hai chữ 'Còn tiếp' vào cuối bài.

Cố Duyên Tranh nhận ra nickname của hắn là 'Vệ Tây Lẫm hàng real'.

Vệ Tây Lẫm bất đắc dĩ nói: "Em đăng ký tên 'Vệ Tây Lẫm' trên Baidu Tieba, nhưng chậm chân, không biết cha nào cướp mất tiêu. Được cái không ít người đăng ký bằng tên này nên không lo bị lộ."

Cố Duyên Tranh ho nhẹ một tiếng: "Tên đăng nhập Vệ Tây Lẫm; mật khẩu GULOVEWEI*, tất cả viết in hoa."

(*Gu: Cố, Wei: Vệ)

Vệ Tây Lẫm kinh ngạc thốt lên: "Anh dùng tên em đăng nhập sao?"

Cố Duyên Tranh hôn nhẹ lên đôi mắt vừa trợn trừng của hắn: "Không, là anh cho người mua lại."

Vệ Tây Lẫm cạn lời: "Ừm, sau này có cần em lại đổi về xài tài khoản này."

Bài đăng sau khi refresh đã được ai đó ghim lên đầu, hắn ngẩn người, mở lên, 2459 lượt xem và 2388 bình luận.

Cả hai kinh ngạc. Mới đăng chưa đến 20 giây mà?

Vệ Tây Lẫm thật: Chủ post quá đỉnh! Vẽ nam thần và Cố thiếu quá đáng yêu! Hóng phần kế.

Tôi là Vệ Tây Lẫm: Yêu hết sức!! Đã lưu*! Hóng hóng.

Nam thần bất bại: AAAAAAA, thật muốn lao vào véo mặt idol! Đã đánh dấu* + hối chap mới.

Ông là Network Management: Đã ghim*, cầu phần tiếp theo.

(*Gốc là 已右链, bạn nào biết giúp mình chỉnh lại nha.)

Mập Mạp cầm điện thoại hấp tấp lao tới, xa xa gào lên: "Tây Lẫm, đơn vị xuất bản liên hệ mua bản quyền manga [Thám tử lừng danh Conan]."

"Anh thay tôi bàn bạc, yêu cầu ra sao anh biết cả rồi." Vệ Tây Lẫm dặn xong quay đầu khuyên: "Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, công ty anh có muốn chế tác [Conan] thành hoạt hình không? Tin em, anh không hối hận đâu."

Cố Duyên Tranh vuốt ve tay hắn, gật đầu: "Hai ngày trước, Tử Tấn cũng nhắc đến vấn đề này, đại khái là nếu chuyển thể [Thám tử lừng danh Conan] thành anime thì nó sẽ mở đầu phong trào chuyển thể. Tôi giao cho anh ta bàn thêm với Khương Vãn Chu rồi."

-----------------------------------------------------------------------------------

Cre: lele3089.lofter.comHỆ THỐNG THIÊN HOÀNG CỦA SIÊU SAO - Chương 142: Chị cả gây khó dễ

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện