Lý Khai Sơn ngẩn người, cư dân mạng thì chấn phấn.
"666, chính là như vậy!"
"Là đàn ông thì phải bạo nộ trong năm phút tiếp theo đấy!"
"Ha ha, một phút đồng hồ còn chưa đến!"
"Nhiều nhất mười giây liền bỏ cuộc, chờ xem đi!"
Lý Khai Sơn không nghĩ tới đối phương lại nổi giận, con mắt hướng sang bên, nhìn về phía Hoàng Bắc Khoa nói: "Đừng đừng đừng, tôi sai rồi, tôi sai rồi, anh nhanh một chút nghĩ biện pháp, tấm sắt kia mà hạ xuống, tôi sẽ bị đâm chết. Mau cứu tôi, cầu xin anh mau cứu tôi. Tôi có manh mối của Nhà Thiết Kế Tử Vong, tôi từng giao thủ qua với hắn..."
Trong lòng Hoàng Bắc Khoa chấn động. Một khắc khi hắn bước lên xe, chỉ thấy trên cổ tê rần, lập tức không còn tri giác. Cho nên đối với Nhà Thiết Kế Tử Vong, hắn ngay cả một cái bóng đều không thấy. Nhưng Lý Khai Sơn đã từng cùng tên kia giao thủ, tin tức tất nhiên có nhiều hơn. Đây chính là một manh mối đột phá cực kỳ tốt! "Anh mau nói!"
"Cứu tôi ra đã, tôi liền nói cho anh."
Thời gian hiện tại không nhiều, Hoàng Bắc Khoa không muốn lãng phí thời gian, nhẹ gật đầu: "Tốt, tôi cứu anh, nhưng anh mẹ nó nhịn đau cho tôi!
"Mẹ, quả nhiên không kiên trì được một phút đồng hồ!"
"Nếu thật sự hắn có manh mối, vậy hắn càng phải chết! Không thể để cảnh sát bắt được streamer!"
"Lầu trên lần đầu coi livestream à? Coi như Lý Khai Sơn thật cùng streamer giao thủ, với trí thông minh của streamer chẳng lẽ không nghĩ tới? Yên tâm đi, tôi dám cược, manh mối của hắn cũng chẳng có tác dụng gì."
Lúc này, Hoàng Bắc Khoa một lần nữa đứng vững, hít sâu một hơi, cầm thanh sắt nâng lên.
Phộc...
Dùi thép lại đâm vào dưới mạn sườn của hắn, từng tia máu bắn tung toé.
Cùng lúc đó, bên Lý Khai Sơn, lưỡi dao lần nữa nhô ra, đâm thủng những lỗ thịt vừa mới đông chút máu trên mặt hắn.
"A... A a a..."
"CMN... Nhà Thiết Kế Tử Vong... Thằng biến thái..."
Lý Khai Sơn không dám mắng Hoàng Bắc Khoa, trực tiếp chuyển sang mắng Nhà Thiết Kế Tử Vong. Đau đớn trên mặt khiến toàn thân hắn co rút, không ngừng co giật. Hắn từng cắt không chỉ một tấm da mặt, nghe qua vô số tiếng kêu thảm. Hắn chỉ biết cảm giác khi giết người rất kích thích, nhưng hoàn toàn không nghĩ ra cắt mặt sẽ có bao nhiêu đau đớn. Hiện tại hắn biết, cảm giác kia giống như đang cắt đứt từng cái dây thần kinh, giống như có bàn tay đang vỗ vỗ bộ óc hắn, cả người chết lặng.
Thời khắc này, Hoàng Bắc Khoa liều mạng cắn chặt hàm răng, lỗ mũi phập phồng, con mắt càng như muốn trợn lồi ra.
1, 2, 3, 4, 5...
Một giây lại một giây trôi qua, Hoàng Bắc Khoa chỉ cảm thấy vật trên vai càng ngày càng nặng. Hai chân đều run như cầy sấy, hô hấp bắt đầu trở nên gian nan.
Khi!
Tay cầm thép thép rơi bộp xuống mặt đất.
Ong ong ong...
Nguồn điện kết nối, ống thép sắc bén tiếp tục di động, hạ xuống chút xíu, giờ phút này chỉ còn cách lồng ngực của Lý Khai Sơn áng chừng một mét.
"A a a, cố gắng, anh nhất định phải cứu tôi..." Nhìn từng thanh ống thép sắc bén, Lý Khai Sơn cảm giác được một cỗ phong mang xuyên thấu thân thể, lạnh đến thấu xương.
Lúc này, ánh mắt Hoàng Bắc Khoa cũng không đặt ở Lý Khai Sơn. Hắn đang quan sát phía trên thiết bị. Nơi đó có một cái hộp trong suốt hình chữ nhật, bên trong có hai rãnh thép nhỏ nằm song song, phân biệt hai màu đỏ xanh, nhìn giống như đường ray. Khoảng cách giữa hai cái rãnh đại khái tầm mười centimet. Có hai thanh thép dài đặt vuông góc trên hai cái rãnh, một đầu cố định, một đầu có thể di động. Mỗi lần Hoàng Bắc Khoa nâng tay cầm sẽ tạo thành lực truyền dẫn, khiến hai rãnh thép kéo sang bên.
"Tôi hiểu rồi!"
"Nhà Thiết Kế Tử Vong! Tôi biết ý đồ của anh!"
Hoàng Bắc Khoa bỗng nhiên trở nên phấn chấn, biểu cảm giống như đã bắt được Nhà Thiết Kế Tử Vong.
"Hai rãnh thép bên trong hộp thuỷ tinh, nếu tôi đoán không sai, màu đỏ tượng trưng cho dây nóng, màu xanh tượng trưng cho dây mát. Mỗi lần tôi nâng tay cầm lên, rãnh thép sẽ tách ra hai bên. Nâng càng cao, khoảng cách giữa hai rãnh thép càng lớn. Chỉ cần đạt khoảng cách lớn nhất, thanh thép sẽ rơi xuống giữa hai rãnh thép. Nói cách khác, nếu hai đầu thanh thép đồng thời tiếp xúc dây nóng và dây mát, kết quả sẽ như thế nào? Toàn bộ mạch điện sẽ bị chập, thiết bị kia sẽ dừng lại vĩnh viễn!"
"Lại thêm tri thức mới! Hiểu rồi!"
"Lầu trên là học sinh tiểu học à? Đề nghị có phụ huynh ngồi cùng khi xem stream."
"Nghe có vẻ đúng, chẳng lẽ cứ như vậy bị phá giải?"
"Bẫy của streamer không có khả năng vĩnh viễn không bị phá giải, sẽ luôn có một cái đầu thông minh nào đó làm được."
Lúc này màn hình phóng to hình ảnh của hộp thuỷ tinh. Bên trong tổ trọng án số 0, mấy người Vu Kiện cũng cẩn thận quan sát.
"Xem ra chìa khoá là đây. Cái máy này có hai chốt mở, một là liên tục nâng tay cầm, hai là thiết kế đường ray kéo duỗi."
"Ừm, tôi đồng ý. Nhưng cô có cảm thấy loại bố trí quá đơn giản dễ hiểu không?" Vu Kiện lẩm bẩm nói.
"Khó nói. Phức tạp hay đơn giản, Nhà Thiết Kế Tử Vong đều từng làm qua. Tuy nhiên, cơ quan đường ray này cần tự mình phát hiện, tự mình tìm ra quy luật. So với cái ống dẫn nước đưa tay là có thể nhổ, thì vẫn phức tạp hơn đi? Trò chơi thứ nhất đã lợi dụng bản năng và quán tính của phần lớn những người thuận tay phải, cố tính chọn ống bên trái làm bên có thể di động." Hàn Khả Tâm hơi phân tích một chút, nhưng cụ thể trong này còn có cái bẫy nào hay không, cô không dám chắc. Nhà Thiết Kế Tử Vong là một con hồ ly giảo hoạt.
Lâm Cửu Nguyệt bĩu môi nói: "Thiết lập không tồi. Dựa theo lời mọi người nói, muốn vượt qua trò chơi này, nhất định phải nâng tay cầm lên vị trí cao nhất. Lưỡi dao cũng được đẩy ra lớn nhất, sau đó xúc xuống mặt Lý Khai Sơn. Muốn mạng sống, dùng da mặt trao đổi, tôi thích, đủ ác..."
Hoàng Bắc Khoa nhất thời khó mà bình phục tâm tình.
Hắn rất kích động, thậm chí quên đi đau đớn, rốt cuộc cũng phá giải được một lần!
Điều này chứng minh, Nhà Thiết Kế Tử Vong không phải bất khả chiến bại!
Hắn là người! Là người thì sẽ có khả năng thất bại!
Hôm nay Hoàng Bắc Khoa mình, té ngã ở đâu thì đứng lên tại đó. Nhất định phải trước mặt mấy trăm ngàn người xem, đem mục tiêu từ trong tay Nhà Thiết Kế Tử Vong cứu về.
Thời khắc gìn giữ tôn nghiêm!
Sao lại không phấn chấn được!
Cùng thời điểm, trong căn phòng nhỏ hắc ám, Dương Triếp quan sát biểu cảm tràn đầy hưng phấn của Hoàng Bắc Sơn, khóe miệng nhất câu, lộ ra một tia tiếu dung đầy tà ác.
Ếch ngồi đáy giếng, không thấy Thái Sơn!
...
Lời editor:
Dây nóng/ dây pha: kí hiệu P (hoặc L), luôn có dòng điện, chiều dòng điện luôn thay đổi
Dây mát/ dây trung tính: kí hiệu N, không có điện, được nối đất tại nhà máy phát điện.
"666, chính là như vậy!"
"Là đàn ông thì phải bạo nộ trong năm phút tiếp theo đấy!"
"Ha ha, một phút đồng hồ còn chưa đến!"
"Nhiều nhất mười giây liền bỏ cuộc, chờ xem đi!"
Lý Khai Sơn không nghĩ tới đối phương lại nổi giận, con mắt hướng sang bên, nhìn về phía Hoàng Bắc Khoa nói: "Đừng đừng đừng, tôi sai rồi, tôi sai rồi, anh nhanh một chút nghĩ biện pháp, tấm sắt kia mà hạ xuống, tôi sẽ bị đâm chết. Mau cứu tôi, cầu xin anh mau cứu tôi. Tôi có manh mối của Nhà Thiết Kế Tử Vong, tôi từng giao thủ qua với hắn..."
Trong lòng Hoàng Bắc Khoa chấn động. Một khắc khi hắn bước lên xe, chỉ thấy trên cổ tê rần, lập tức không còn tri giác. Cho nên đối với Nhà Thiết Kế Tử Vong, hắn ngay cả một cái bóng đều không thấy. Nhưng Lý Khai Sơn đã từng cùng tên kia giao thủ, tin tức tất nhiên có nhiều hơn. Đây chính là một manh mối đột phá cực kỳ tốt! "Anh mau nói!"
"Cứu tôi ra đã, tôi liền nói cho anh."
Thời gian hiện tại không nhiều, Hoàng Bắc Khoa không muốn lãng phí thời gian, nhẹ gật đầu: "Tốt, tôi cứu anh, nhưng anh mẹ nó nhịn đau cho tôi!
"Mẹ, quả nhiên không kiên trì được một phút đồng hồ!"
"Nếu thật sự hắn có manh mối, vậy hắn càng phải chết! Không thể để cảnh sát bắt được streamer!"
"Lầu trên lần đầu coi livestream à? Coi như Lý Khai Sơn thật cùng streamer giao thủ, với trí thông minh của streamer chẳng lẽ không nghĩ tới? Yên tâm đi, tôi dám cược, manh mối của hắn cũng chẳng có tác dụng gì."
Lúc này, Hoàng Bắc Khoa một lần nữa đứng vững, hít sâu một hơi, cầm thanh sắt nâng lên.
Phộc...
Dùi thép lại đâm vào dưới mạn sườn của hắn, từng tia máu bắn tung toé.
Cùng lúc đó, bên Lý Khai Sơn, lưỡi dao lần nữa nhô ra, đâm thủng những lỗ thịt vừa mới đông chút máu trên mặt hắn.
"A... A a a..."
"CMN... Nhà Thiết Kế Tử Vong... Thằng biến thái..."
Lý Khai Sơn không dám mắng Hoàng Bắc Khoa, trực tiếp chuyển sang mắng Nhà Thiết Kế Tử Vong. Đau đớn trên mặt khiến toàn thân hắn co rút, không ngừng co giật. Hắn từng cắt không chỉ một tấm da mặt, nghe qua vô số tiếng kêu thảm. Hắn chỉ biết cảm giác khi giết người rất kích thích, nhưng hoàn toàn không nghĩ ra cắt mặt sẽ có bao nhiêu đau đớn. Hiện tại hắn biết, cảm giác kia giống như đang cắt đứt từng cái dây thần kinh, giống như có bàn tay đang vỗ vỗ bộ óc hắn, cả người chết lặng.
Thời khắc này, Hoàng Bắc Khoa liều mạng cắn chặt hàm răng, lỗ mũi phập phồng, con mắt càng như muốn trợn lồi ra.
1, 2, 3, 4, 5...
Một giây lại một giây trôi qua, Hoàng Bắc Khoa chỉ cảm thấy vật trên vai càng ngày càng nặng. Hai chân đều run như cầy sấy, hô hấp bắt đầu trở nên gian nan.
Khi!
Tay cầm thép thép rơi bộp xuống mặt đất.
Ong ong ong...
Nguồn điện kết nối, ống thép sắc bén tiếp tục di động, hạ xuống chút xíu, giờ phút này chỉ còn cách lồng ngực của Lý Khai Sơn áng chừng một mét.
"A a a, cố gắng, anh nhất định phải cứu tôi..." Nhìn từng thanh ống thép sắc bén, Lý Khai Sơn cảm giác được một cỗ phong mang xuyên thấu thân thể, lạnh đến thấu xương.
Lúc này, ánh mắt Hoàng Bắc Khoa cũng không đặt ở Lý Khai Sơn. Hắn đang quan sát phía trên thiết bị. Nơi đó có một cái hộp trong suốt hình chữ nhật, bên trong có hai rãnh thép nhỏ nằm song song, phân biệt hai màu đỏ xanh, nhìn giống như đường ray. Khoảng cách giữa hai cái rãnh đại khái tầm mười centimet. Có hai thanh thép dài đặt vuông góc trên hai cái rãnh, một đầu cố định, một đầu có thể di động. Mỗi lần Hoàng Bắc Khoa nâng tay cầm sẽ tạo thành lực truyền dẫn, khiến hai rãnh thép kéo sang bên.
"Tôi hiểu rồi!"
"Nhà Thiết Kế Tử Vong! Tôi biết ý đồ của anh!"
Hoàng Bắc Khoa bỗng nhiên trở nên phấn chấn, biểu cảm giống như đã bắt được Nhà Thiết Kế Tử Vong.
"Hai rãnh thép bên trong hộp thuỷ tinh, nếu tôi đoán không sai, màu đỏ tượng trưng cho dây nóng, màu xanh tượng trưng cho dây mát. Mỗi lần tôi nâng tay cầm lên, rãnh thép sẽ tách ra hai bên. Nâng càng cao, khoảng cách giữa hai rãnh thép càng lớn. Chỉ cần đạt khoảng cách lớn nhất, thanh thép sẽ rơi xuống giữa hai rãnh thép. Nói cách khác, nếu hai đầu thanh thép đồng thời tiếp xúc dây nóng và dây mát, kết quả sẽ như thế nào? Toàn bộ mạch điện sẽ bị chập, thiết bị kia sẽ dừng lại vĩnh viễn!"
"Lại thêm tri thức mới! Hiểu rồi!"
"Lầu trên là học sinh tiểu học à? Đề nghị có phụ huynh ngồi cùng khi xem stream."
"Nghe có vẻ đúng, chẳng lẽ cứ như vậy bị phá giải?"
"Bẫy của streamer không có khả năng vĩnh viễn không bị phá giải, sẽ luôn có một cái đầu thông minh nào đó làm được."
Lúc này màn hình phóng to hình ảnh của hộp thuỷ tinh. Bên trong tổ trọng án số 0, mấy người Vu Kiện cũng cẩn thận quan sát.
"Xem ra chìa khoá là đây. Cái máy này có hai chốt mở, một là liên tục nâng tay cầm, hai là thiết kế đường ray kéo duỗi."
"Ừm, tôi đồng ý. Nhưng cô có cảm thấy loại bố trí quá đơn giản dễ hiểu không?" Vu Kiện lẩm bẩm nói.
"Khó nói. Phức tạp hay đơn giản, Nhà Thiết Kế Tử Vong đều từng làm qua. Tuy nhiên, cơ quan đường ray này cần tự mình phát hiện, tự mình tìm ra quy luật. So với cái ống dẫn nước đưa tay là có thể nhổ, thì vẫn phức tạp hơn đi? Trò chơi thứ nhất đã lợi dụng bản năng và quán tính của phần lớn những người thuận tay phải, cố tính chọn ống bên trái làm bên có thể di động." Hàn Khả Tâm hơi phân tích một chút, nhưng cụ thể trong này còn có cái bẫy nào hay không, cô không dám chắc. Nhà Thiết Kế Tử Vong là một con hồ ly giảo hoạt.
Lâm Cửu Nguyệt bĩu môi nói: "Thiết lập không tồi. Dựa theo lời mọi người nói, muốn vượt qua trò chơi này, nhất định phải nâng tay cầm lên vị trí cao nhất. Lưỡi dao cũng được đẩy ra lớn nhất, sau đó xúc xuống mặt Lý Khai Sơn. Muốn mạng sống, dùng da mặt trao đổi, tôi thích, đủ ác..."
Hoàng Bắc Khoa nhất thời khó mà bình phục tâm tình.
Hắn rất kích động, thậm chí quên đi đau đớn, rốt cuộc cũng phá giải được một lần!
Điều này chứng minh, Nhà Thiết Kế Tử Vong không phải bất khả chiến bại!
Hắn là người! Là người thì sẽ có khả năng thất bại!
Hôm nay Hoàng Bắc Khoa mình, té ngã ở đâu thì đứng lên tại đó. Nhất định phải trước mặt mấy trăm ngàn người xem, đem mục tiêu từ trong tay Nhà Thiết Kế Tử Vong cứu về.
Thời khắc gìn giữ tôn nghiêm!
Sao lại không phấn chấn được!
Cùng thời điểm, trong căn phòng nhỏ hắc ám, Dương Triếp quan sát biểu cảm tràn đầy hưng phấn của Hoàng Bắc Sơn, khóe miệng nhất câu, lộ ra một tia tiếu dung đầy tà ác.
Ếch ngồi đáy giếng, không thấy Thái Sơn!
...
Lời editor:
Dây nóng/ dây pha: kí hiệu P (hoặc L), luôn có dòng điện, chiều dòng điện luôn thay đổi
Dây mát/ dây trung tính: kí hiệu N, không có điện, được nối đất tại nhà máy phát điện.
Danh sách chương