Vu Kiện nói: "Tên trò chơi này phải gọi là Cứu Vớt Chuột!"

"Cứu Vớt Chuột?"

"Không sai, còn nhớ rõ câu nói kia của Nhà Thiết Kế Tử Vong? "Thời gian của nó không nhiều, thời gian của cô cũng vậy, cạnh tranh công bằng, chiến thắng sợ hãi"."

"Câu nói này thì làm sao? Có bẫy rập gì à?" Phục Cường nhíu mày.

Hàn Khả Tâm ở một bên lông mày hơi nhăn, sau đó giật mình, dáng vẻ không thể tưởng tượng nổi hô lên: "Tôi hiểu rồi, con chuột căn bản sẽ không chết nóng, nó bị ngạt chết, đúng không?"

Vu Kiện gật đầu nói: "Không sai, trò chơi này mặt ngoài nhìn giống như quá trình cứu vớt bản thân, nhưng kỳ thật là cứu vớt con chuột. Nếu như tôi suy đoán không sai, vừa nãy con chuột ngã xuống không phải do nhiệt độ trong ống thủy tinh quá cao mà là bởi vì ngạt thở. Mọi người nhìn cái hộp sắt đi, là một thiết bị đóng kín. Bộ phận kết nối với ống thủy tinh cũng được hàn cẩn thận. Thậm chí phần cuối ống thuỷ tinh nơi tiếp xúc với da bụng của Chu Linh Chi, tựa hồ cũng đã được xử lý. Đây là một hệ thống phong kín, lượng không khí bên trong có hạn. Trải qua quá trình tạo nhiệt, lượng không khí của con chuột thậm chí còn giảm đi. Nếu như Chu Linh Chi để nó tuỳ ý cắn xé, nó cũng sẽ không tiến vào trong bụng Chu Linh Chi. Không đợi chui vào, nó đã bị ngạt thở chết!"

"Đây chính là ý nghĩa câu nói "thời gian của con chuột không nhiều"!"

"Tuy nhiên, bản thân Chu Linh Chi không cách nào vượt qua sợ hãi. Cô ta quá sợ, cô ta lựa chọn tự cứu, lựa chọn đâm ống thép vào cơ thể. Hành động này vô tình cứu mạng con chuột. Thời khắc ống thép đâm xuyên qua bụng kết nối với ống thuỷ tinh, không khí tràn vào, con chuột vừa mới ngạt thở té xỉu liền sống lại!"

"Đây chính là ý nghĩa chân chính của "chiến thắng sợ hãi"!"

Nghe xong giải thích của Vu Kiện, tất cả thành viên đều sợ ngây người, mắt chữ A mồm chữ O.

"Trước hết để con chuột đi cắn cô ta, cuối cùng lại để cô ta đi cứu con chuột. Cái trò chơi này quá hoàn mỹ rồi, không thể tưởng tượng nổi!"

"Nhà Thiết Kế Tử Vong thật đáng sợ, đây có khác gì chơi chết người ta."

"Quả là khó lòng phòng bị, vì sao chúng ta không phát hiện ra ý đồ của hắn ngay từ đầu?"

Hàn Khả Tâm trả lời: "Đây chính là tư duy bẫy rập, tư duy quán tính. Suy nghĩ của chúng ta đều quá thông thường, Nhà Thiết Kế Tử Vong có thể dựa vào điểm mù bên trong suy nghĩ của chúng ta, thành thạo thiết kế các loại chướng ngại và bẫy rập."

"Đúng vậy, suy nghĩ của chúng ta chưa đủ vượt ngoài khuôn khổ!" Vu Kiện lẩm bẩm nói.

Lúc này, bên trong livestream vang lên tiếng vỗ tay.

"Ba! Ba! Ba!"

Tiếng cười lạnh của Dương Triếp đầy sự trêu tức.

"Chúc mừng cô thông qua cửa thứ nhất. Cô rất đáng gờm, cảm tạ cô đã cứu con chuột kia. Trong hoàn cảnh hoàn toàn bị bịt kín như thế, nó nhịn không được năm phút đồng hồ, sẽ ngạt thở mà chết!"

Một khắc nhìn đến con chuột ngã xuống, Chu Linh Chi đã có một suy đoán đáng sợ, nội tâm xốc xếch nên còn không xác định. Nhưng hiện tại khi nghe Dương Triếp nói, thân thể và tâm lý đều như muốn hỏng mất.

Cô ta cuối cùng lại dùng ống thép xuyên thấu cơ thể để cứu con chuột chết tiệt kia? Cái này mẹ nó là châm chọc lớn cỡ nào!

Lừa gạt cỡ nào!

Cô ta bị đùa bỡn từ đầu đến đuôi!

"A a a, mày mẹ nó dám trêu đùa tao, tao muốn giết mày!"

"Cái gì đấy?"

"Tôi cũng không biết, xảy ra chuyện gì? Đại thần nào ra đây giải thích một chút!"

"CMN! Tôi hình như hiểu rồi! Streamer đúng là thần!"

"Lầu trên muốn chết à, đừng có nhất kinh nhất sạ, nhanh giải thích đi, gấp chết lão tử rồi!"

(Nhất kinh nhất sạ: làm quá, khiến mọi người xung quanh lo lắng)

"Các bằng hữu có phát hiện hay không, thiết bị kia hoàn toàn bịt kín. Nếu như Chu Linh Chi không đem ống thép cắm vào thân thể, kết nối ống thủy tinh, đồng chí chuột sẽ ngạt thở tử vong, cô ta bất quá chỉ bị thương một chút da thịt. Nhưng bây giờ, cô ta nỗ lực trả đại giới xuyên ống thép vào người liền thành công cứu sống con chuột!"

"66666!"

"Streamer cmn quá ác! Thiết kế trò chơi này tôi cho anh 101 điểm, nhiều hơn cũng không sợ anh kiêu ngạo!"

"Khó trách Chu Linh Chi sắp phát điên, ha ha ha ha, lợi hại!"

Dương Triếp nhìn lướt qua bình luận của mọi người. Thấy tất cả đã minh bạch thiết kế bên trong, khóe miệng có chút câu lên, mỉm cười hài lòng.

"Cô đã không thể xuất sắc hoàn thành trò chơi thứ nhất do sợ hãi. Tình cảnh của cô bắt đầu trở nên hỏng bét. Muốn sống rời đi, nhất định phải cố gắng thêm!"

"Một phút đồng hồ sau, ống thép sẽ tự động được kéo ra, trò chơi thứ hai bắt đầu. Thời gian hạn định là mười phút. Nhưng nhắc nhở cô là, do ống thép từ trong thân thể rút khỏi, tốc độ chảy máu của miệng vết thương sẽ tăng nhanh. Cô ước chừng có sáu phút để đào thoát và băng bó vết thương. Qua sáu phút, cơ thể sẽ bắt đầu rơi vào hôn mê, cuối cùng, tử vong do mất máu quá nhiều."

"Sống hay chết, tự mình lựa chọn!"

Dương Triếp nói xong, Chu Linh Chi liền ngẩng đầu nhìn lên. Trên đỉnh đầu có một thiết bị, gồm bốn lưỡi dao nối với nhau ở giữa, hơi cong lên.

Màn ảnh cũng theo đó chuyển góc độ, đặc tả hình dáng của thiết bị.

"Trò này chơi thế nào mới được?"

"Hay là dùng lưỡi dao cắt hết tay chân, sau đó Chu Linh Chi liền có thể ngồi dậy!"

"Trí thông minh của lầu trên thật cảm động trời xanh."

"Được rồi, đừng đoán nữa, IQ đang offline, cứ ngồi đợi streamer giảng giải quy tắc trò chơi đi. Lần này không biết có bẫy gì không."

Người xem nhao nhao suy đoán, bình luận phát ra cũng nhiều hơn.

Một phút đồng hồ trôi qua.

Răng rắc!

Tiếng máy móc chuyển động phát ra từ chỗ nào đó. Tiếp theo, ổ quay tự động đảo ngược, ống thép hướng về sau, chầm chậm rút ra khỏi bụng của Chu Linh Chi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện