Không hề có quả bom nào hết!

Lời nói dối về quả bom cũng chỉ để thực hiện cái bẫy lớn nhất của vụ án này - mười phút đồng hồ đếm ngược!

Sau tám phút, khí quản của Nhậm Thạch Lâm bị cắt ra.

Lời cảnh cáo đầu tiên của Dương Triếp trở thành hiện thực, tạo cho tất cả mọi người một niềm tin rằng tất cả lời nói của hắn đều là thật.

Như vậy hắn nói sau phút thứ mười chém đầu, liền sẽ không có ai nghi ngờ gì cả. Đây là một loại tư duy theo quán tính.

Thực tế, thiết bị thu dây có cùng cơ chế hoạt động với các loại máy móc dùng dây cót, cần mười phút đồng hồ mới có thể hoàn toàn vặn chặt. Đây chính là điểm mấu chốt trong vụ án chém đầu này.

Không đủ mười phút đồng hồ, thiết bị sẽ không thể chém đầu người.

Trong khoảng thời gian mười phút đếm ngược đó, bất luận là dùng dụng cụ tháo dời thiết bị hay kéo đoạn tơ thép ra, Nhậm Thạch Lâm liền có thể được cứu sống!

Thật là một cái tát đau.

Sau đó, xe ô tô của Nhậm Thạch Lâm được kéo về Cục cảnh sát thành phố. Các pháp y và trinh sát hình sự bắt đầu tiến hành kiểm tra, đến tận mười giờ đêm mới hoàn thành những công việc cơ bản.

"Các anh..."

Trong phòng họp lúc này, Cục trưởng Trần Khương ngồi ở vị trí chủ vị hoàn toàn xanh mặt, muốn nói rồi lại thôi. Từ ngày lên đến chức vị này, ông đã nhiều năm rồi còn chưa có phẫn nộ như thế.

"Tôi có thể nói gì với các anh đây hả? Nhiều người như vậy lại để cho một tên tội phạm quay như chong chóng? Các anh không biết xấu hổ, nhưng Cục trưởng tôi đây thì có! Làm việc mơ hồ, loạn thất bát tao, hiện tại cả nước đều xem cảnh sát thành phố Thượng Hải chúng ta như mấy thằng ngốc!"

Trần Khương hừ một tiếng, hơi lạnh toả ra, lại tiếp tục nói:

"May mắn là hung thủ còn không truyền ra sự thật về quả bom. Nếu là truyền ra, dư luận chỉ sợ cười đến rụng răng!"

"..."

Nhắc đến việc này, tất cả mọi người trong phòng họp đều vô cùng xấu hổ. Ai nấy đều đem đầu cúi xuống thật thấp.

Lúc này, Vu Kiện đứng dậy.

"Lần này sai là từ tôi, là tôi không kịp xử trí thoả đáng! Tôi nguyện ý tiếp nhận xử lý!"

"Chuyện này kì thật không thể đổ hết lên Vu đội trưởng, sự tình phát triển quá nhanh. Thời gian hạn chế khiến chúng ta dễ dàng rơi vào bẫy rập của hung thủ. Có thể nhìn ra kẻ này rất thông minh, phi thường tự tin, không chỉ am hiểu tâm lý học mà còn có năng lực phản trinh sát rất cao. Tại hiện trường đều không thể tìm thấy bất cứ manh mối nào về hắn, ngay cả thanh âm khi livestream cũng đều đã trải qua xử lý. Tôi đề nghị đem vụ án này giao cho đội hai chúng tôi. Loại tội phạm IQ cao như thế này, chúng tôi tương đối có kinh nghiệm đối phó."

Nói chuyện là đội trưởng đội cảnh sát hình sự thứ hai, Triệu Thiên Lâm. Ở bên trong Cục cảnh sát thành phố, hắn và Vu Kiện đều có năng lực làm việc rất mạnh, lần lượt đều là đội trưởng đội cảnh sát hình sự, nên cạnh tranh là điều không thể tránh khỏi. Hôm nay cũng không ngoại lệ.

Vu Kiện trầm mặt:

"Danh dự là tôi làm mất, tôi sẽ tự tìm về!"

Trần Khương nhìn Vu Kiện một chút rồi đáp:

"Được rồi, từ hôm nay trở đi, thành lập một tổ chuyên án. Vu Kiện làm đội trưởng. Mặt khác, tôi cho phép anh điều động tinh anh từ các bộ khác, mặc kệ hung thủ là ai, trong vòng bảy ngày, nhất định phải đem kẻ đó móc ra cho tôi!"

"Vâng! Thưa cục trưởng!"

Trần Khương có chút hài lòng, gật đầu nói:

"Đêm nay hai đội vất vả một chút, tra rõ bốn vụ án mà hung thủ đã nhắc đến. Lập tức phái người đến cổng phía Tây vườn hoa Hưng Đức, xác định xem có thi thể của cô bé kia không. Tôi còn cần phải báo cáo vụ án này với cấp trên. Ảnh hưởng của nó quá lớn, không cẩn thận, chức vị của tôi cũng khó mà giữ được..."

"Ài, cục trưởng, chúng tôi..." Triệu Thiên Lâm chưa từ bỏ ý định, bất quá Trần Khương chỉ thở dài, trực tiếp dời khỏi phòng họp.

...

Thời điểm Triệu Thiên Lâm đưa người của đội hai tới khu Hưng Đức, cửa lớn hai bên đều đã bị người đào ra. Tiếng khóc thương thảm thiết vang lên từ đám đông phía bên phải cổng lớn, thu hút không ít sự chú ý.

"Ai, thật là quá đáng thương. Người nhà cô bé tìm con lâu như vậy, hoá ra xác lại bị chôn ở cửa tiểu khu."

"Còn tốt Nhậm Thạch Lâm đã bị chém đầu. Nếu không chỉ sợ những nạn nhân của hắn cả đời cũng không thể rửa sạch oan khuất? Tôi thật sự cảm tạ streamer kia!"

"Đúng vậy, hắn chính là anh hùng."

Triệu Thiên Lâm lắng nghe nghị luận của mọi người. Hắn không ngờ một tên tội phạm như vậy, thoáng cái lại biến thành anh hùng, lại còn sở hữu một lượng fan hâm mộ đông đảo.

Tình hình này sẽ đem đến nhiều trở lại cho việc phá án.

"Vu Kiện, nếu như anh không thể phá được vụ án này trong vòng bảy ngày thì hãy để tôi." Triệu Thiên Lâm lẩm bẩm nói.

Toàn bộ cục cảnh sát cứ thế bận rộn suốt một đêm.

Trải qua tra xét, bốn vụ án được xác nhận là do Nhậm Thạch Lâm gây ra. Tính chất của vụ việc vô cùng nghiêm trọng. Tuy nhiên, cảnh sát tạm thời không có công bố kết quả điều tra ra bên ngoài.

...

Ngày hôm sau, Dương Triếp tỉnh dậy liền lấy điện thoại xem xét. Có hơn mười đầu tin tức về Phòng Livestream Tử Vong.

Tin tức về hắn trực tiếp lên hot search!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện