CảnhbáoChươngnàycótìnhtiết có thể gây ức chế cho người đọc. Bạn nào tâm lý yếu nên chú ý trước khi đọc

...........

Cao Song Duệ là ông chủ của nơi này, ông kinh doanh quầy bán quà vặt đã được ba năm.

Học sinh vừa mới được nghỉ giữa tiết mười phút đã làm hắn trở nên bận rộn không ngơi tay. Hiện tại tiết học thứ hai đã bắt đầu, tất cả học sinh đều đã trở lại phòng học, hắn cũng bắt đầu rảnh rỗi.

Cao Song Duệ đang định nghịch điện thoại một lúc, thì một cô bé mặc váy đỏ bước vào.

"Chú ơi, cháu muốn ăn sorbet!"

*Sorbet: là một món tráng miệng đông lạnh được làm từ nước ngọt có hương liệu (thường là nước hoa quả hoặc quả purée, rượu vang-wine, rượu mùi-liqueur hoặc rất ít mật ong).

Cao Song Duệ liếc nhìn cô gái nhỏ, đôi mắt to hai mí, làn da trắng trẻo non nớt, một thân váy đỏ càng làm cô bé trở nên xinh đẹp, rung động lòng người.

"Cháu muốn ăn loại nào?" Cao Song Duệ nói xong thì nhìn ra ngoài cửa một chút, bây giờ ở sân trường rất yên tĩnh, không có bất kì ai.

"Chú ơi, cháu không mang theo tiền, chú cho cháu nợ trước được không ạ?" Cô gái nhỏ nghiêng đầu hỏi, đôi mắt to tròn tràn đầy ý tứ cầu xin.

Cao Song Duệ cười cười: "Không sao đâu, chú mời, cháu muốn ăn cái nào liền lấy"

"Cảm ơn chú!"

Cô gái nhỏ hài lòng cầm lấy một ống kem, lúc này Cao Song Duệ quay người đi vào buồng trong, lấy ra một cái lọ nhỏ rất tinh xảo.

"Oa, Cái lọ này đẹp quá đi!"

Cao Song Duệ cười ha hả nói: "Đây là một lọ nước hoa, cháu giúp chú ngửi qua một chút xem có thơm hay không nhé."

"Được ạ!"

Cao Song Duệ cẩn thận mở nắp, đặt miệng lọ ngay dưới mũi cô gái nhỏ.

"Oa!"

Cô bé hít một hơi thật mạnh, mùi rất lạ, hơi hăng và hơi thơm một chút.

Cao Song Duệ nhanh chóng vặn lại nắp lọ, nụ cười trên mặt biến mất, dường như đã thay đổi, lạnh lùng nhìn cô gái nhỏ, chỉ thấy ánh mắt của cô gái nhỏ nhanh chóng trở nên uể oải, đờ đẫn.

"Cháu vào nhà cùng chú nhé?"

Cô gái nhỏ gật gật đầu, đờ đẫn đi theo Cao Song Duệ vào nhà.

"Ngồi xuống, dang chân ra!"

Cô bé liền làm theo, Cao Song Duệ ngay lập tức vén chiếc váy đỏ lên, cởi chiếc qu@n lót màu hồng trên người cô bé.

"Chậc chậc chậc chậc."

Cao Song Duệ dường như đã biến thành một con quỷ, tàn nhẫn chọc ngón tay vào cơ thể cô gái nhỏ.

Sau khi xong việc, đôi mắt của cô gái nhỏ vẫn không có tiêu cự như cũ.

Cao Song Duệ dẫn cô bé từ giữa phòng ra ngoài, để cô bé ngồi trên băng ghế dài ăn kem, còn mình thì đắc ý cầm điện thoại lên chơi tiếp.

Nhưng lúc này, tin tức dồn dập trên điện thoại di động khiến hắn run lên.

"Nhà Thiết Kế Tử Vong điều tra lại vụ án giết người hàng loạt Tống Thành?"

Cao Song Duệ có chút hoảng hốt, hắn không xa lạ với cái tên Nhà Thiết Kế Tử Vong, bởi vì đây là cái tên được rất nhiều học sinh nhắc đến, đặc biệt là nam sinh, và họ coi Nhà Thiết Kế Tử Vong như thần tượng.

Cao Song Duệ ngay lập tức tìm kiếm Nhà Thiết Kế Tử Vong, tìm kiếm tất cả thông tin về hắn.

Nửa giờ sau, cô gái nhỏ lấy lại tỉnh táo, phát hiện quần áo mình bị dây bẩn bởi kem.

Cao Song Duệ một mặt hiền lành cười nói: "Nhìn cháu ăn kìa, quần áo đều bị kem dây bẩn cả rồi, nhanh nhanh lau đi!" Nói xong hắn cầm một cái khăn lau.

Cô bé định đứng dậy để lấy, nhưng vừa hơi cựa mình một chút, hạ th@n đau dữ dội như bị kim châm, khẽ rên lên một tiếng.

"Có chuyện gì vậy?" Cao Song Duệ quan tâm hỏi.

"Cháu không biết, ở dưới có hơi đau"

"Ngồi lâu quá, có phải bị tê không?"

"Dạ!" Cô gái nhỏ lau tay, "Cảm ơn chú ạ!" Nói xong liền rời khỏi canteen.

Nhìn theo bóng lưng của cô bé, sắc mặt của Cao Song Duệ trở nên ảm đạm, hung hăng thở hắt ra, sau đó đưa tay xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, sau một hồi tìm kiếm, hắn phát hiện Nhà Thiết Kế Tử Vong quá cường đại, nên quyết định tạm thời né tránh.

Chớp mắt một cái đã qua ngày thứ tư.

Giữa trưa.

Tổ trọng án số 0.

Tất cả mọi người đều đã hết cách.

Từ Đào tiến hành phân tích chi tiết sợi dây gai dầu, dựa theo kết cấu sợi của nó, đại khái xác định đó là loại dây gai dày dùng cho tàu bè. Vì vậy mấy ngày liền đưa người đi thu thập số lượng lớn sợi gai dầu, phân tích từng mẫu một, nhưng tạm thời không có manh mối.

Hàn Khả Tâm chịu trách nhiệm suy luận về động cơ giết người của vụ án. Xét cho cùng, trong việc phá giải một vụ án hình sự, động cơ giết người là bước đột phá tốt nhất. Nếu không thì nó sẽ tương đương với việc tìm giọt nước trong đại dương bao la.

Nhưng từ tên của mười nạn nhân phân tích, không có mối quan hệ trực tiếp hoặc gián tiếp giữa họ. Có vẻ như kẻ sát nhân không có động cơ gì đặc biệt, đơn thuần chỉ là có mong muốn gây tội ác với các cô gái mặc đồ đỏ xinh đẹp, điều này có chút khó khăn trong việc phá án.

Ở bên Vu Kiện lúc này, hắn cùng Triệu Thiên Lâm, Hoàng Bắc Khoa xem qua tất cả các tài liệu, video liên quan đến vụ án. Thông qua dấu chân và phân tích lực vết sẹo của nạn nhân cùng Tần Lãnh cung cấp, tạm thời kết luận nghi phạm cao khoảng 170-175cm, có thân hình trung bình, rắn chắc hữu lực, trong độ tuổi từ 48-55. Nhưng cũng chỉ có nhiêu đó.

"Chỉ còn lại mười hai giờ!" Lâm Cửu Nguyết nhìn thời gian, trong giọng điệu có chút giãy dụa, một chút bất lực.

Thực ra nghĩ kĩ một chút, ai cũng biết điều kỳ tích khó có thể xảy ra trong vòng 12 giờ, chỉ là mọi người không nguyện ý thừa nhận, không nguyện ý từ bỏ.

"Có thời gian sẽ có kỳ tích!", Vu Kiện nói.

Lúc này, điện thoại trên bàn đổ chuông.

Vu Kiện nhìn lướt qua, là Cục Công an Đồng Thành gọi tới.

"Xin chào, tôi là Vu Kiện"

"Nói cho anh một tin tốt, nhưng cũng là một tin xấu. Khi chúng tôi kiểm tra lại các mẫu quần áo của nạn nhân vào năm 2004, phát hiện một manh mối quan trọng. Có những vết t1nh trùng còn sót lại trong các sợi vải!"

Vu Kiện sửng sốt, ánh mắt trở nên lạnh lẽo: "Làm sao bây giờ mới phát hiện ra manh mối quan trọng như vậy?"

"Nhân viên kiểm tra dấu vết vào thời điểm đó thực sự đã sơ suất. Chúng tôi đã thực hiện Y-STR trên t1nh trùng kiểm trắc, nhưng kết quả rất đáng tiếc. Không có mẫu DNA nào trong cơ sở dữ liệu của chúng tôi khớp với nó."

"Vậy có tương đồng huyết thống hay không?"

Vu Kiện cau mày, locus Y-STR là một locus STR đa hình của con người nằm trên nhiễm sắc thể Y của nam giới. Nói chung, chỉ có các cá thể nam giới mới có nhiễm sắc thể Y. Vì vậy, Y-STR được di truyền theo dòng cha và không liên kết với các nhiễm sắc thể khác. Việc sắp xếp lại, trừ trường hợp đột biến, ở tất cả các cá thể nam thuộc dòng dõi cha, bao gồm anh em, cha và con trai, chú và cháu trai, anh em họ và cháu, đều có cùng một loại haplotype Y-STR.

Cho nên, nếu có dữ liệu về ngay cả một trong những người này trong cơ sở dữ liệu, về cơ bản có thể rút ngắn phạm vi.

"Không có! Chúng tôi đã kiểm tra qua tất cả!"

Vu Kiện nghe xong muốn chửi má nó, đúng là 1 tin tốt và 1 tin xấu.

Khi tất cả mọi người trong tổ trọng án đang bối rối, thì cư dân mạng rất thích thú, kích động không thôi. Bọn họ không có chút nào thất vọng đối với cảnh sát. Bởi vì không có hy vọng, bọn hắn mong là Nhà Thiết Kế Tử Vong sau mười hai tiếng sẽ xuất hiện động thái mới.

.............

Edit: NCGTTT

Beta: HAP

..........

Ô mờ gờ gần 2 năm từ ngày mình bắt đầu edit bộ này rồi:)))))))
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện