Mấy tiếng sau, Trần Phương mới tỉnh . Hắn ngồi dậy, cảm nhận trong cơ thể mình linh lực tăng lên không chỉ về lượng mà cả về chất. Linh lực màu vàng, tràn đầy lực lượng bạo ngược, hung tàn khiến Trần Phương cực kì hưng phấn.



Lúc này, John đang ngồi trên bàn nghịch máy tính. Thấy Trần Phương tỉnh lại liền quay đầu cao hứng lên tiếng:



“ Đai ca. Anh đã tỉnh”



“ John. Cảm ơn”



Nhìn John, Trần Phương ánh mắt tràn đầy cảm kích. Trần Phương đột phá không chỉ về đẳng cấp mà còn cả chiến lực. Điều này hoàn toàn là do công của John. Nếu không phải hắn đồng ý thi triển Thần Sứ Tuyệt Kĩ: Sự Ban Ân Của Thần Thor thì hắn cũng không thể có được thành quả như bây giờ



Nghe vậy, John lắc đầu, phất tay , bộ dạng không chút nào để ý trả lời:



“ Đại ca không cần phải cảm tạ. Dù sao chiêu đó chỉ dành cho Linh sư thuộc tính lôi hoặc kim. Đối với em hoàn toàn không có tác dụng gì.”



Gia tộc của John là một gia tộc cực kì hùng mạnh ở đế quốc Anh. Là một trong tam đại gia tộc Thần Sử của Thần Điện. Thần Sứ Tuyệt Kĩ: Sư Ban Ân Của Thần Thor chính là một Địa Cấp linh kĩ mà Thần Điện ban cho gia tộc, được gia tộc truyền lại cho John.



Tuy vậy, linh kĩ này chỉ thích hợp cho người thuộc tính lôi và kim, quang. Mà John lại là thuộc tính ám, không chỉ không thích hợp mà còn tương khắc với linh kĩ. Một khi tu luyện linh kĩ rất có thể bởi vì sự tương khắc giữa ám và lôi làm tổn hại cơ thể



Vì thế, khi Trần Phương yêu cầu muốn học linh kĩ này, John không chút do dự đồng ý. Ý nghĩ của John cực kì đơn giản: Linh kĩ này đối với hắn hoàn toàn vô dụng, tốt nhất là nên đưa nó cho người thích hợp hơn. Mới cả, đây cũng coi như là quà tạ lỗi của hắn đối với Trần Phương



Trần Phương cũng không biết John nghĩ gì. Thấy John bộ dạng như thế, Trần Phương cũng trầm mặc, sau đó cũng không nói tới vấn đề này nữa. Hắn nghiêm giọng, ánh mắt tràn đầy sát cơ hỏi:



“ John. Đã có tin tức gì về mục tiêu chưa?”




Thân là một siêu cấp sát thủ hàng S, là Tử Thần Conan của giới sát thủ, đệ tử của Quỷ Vương Faker lại để mục tiêu ở trước mặt bỏ trốn thành công, không những thế còn hai lần. Điều này khiến Trần Phương cực kì mất mặt, xấu hổ. Nếu như để đồng bọn biết được việc này, chắc bị cười cho thối mũi mất



Vì thế, Trần Phương liền ghi Long vào danh sách đen những mục tiêu phải tiêu diệt bằng được. Hắn muốn chính tay giết chết Long để trả mối thù ô nhục này



“ Đã có. Mục tiêu tên là Nguyễn Tuấn Long, năm nay mười bốn tuổi. Là học sinh cấp ba học viên Hà Bắc của thành phố Hà Bắc. Thực lực là Sơ Nguyên Cảnh cấp chín



Hiện tại, Nguyễn Tuấn Long đang là một hiện tượng hot ở học viện, được biết tới là người mạnh nhất khối lớp mười: Phong Thần.



Thành tích của tên này cũng cực kì đáng nể: Đứng thứ hai cuộc thi xét tuyển vào cấp ba. Một chiêu miểu sát ba tên Luyện Tinh Cảnh, một quyền đánh bại Vũ Văn Hải, đại công tử của Vũ gia. Là thần tượng của nữ sinh lớp mười, thậm chí trong trường còn có cả Long Fan Clup với gần một ngàn thanh viên.”



John phất tay, một màn hình 3D xuất hiện. Trên đó ghi thông tin về Long cũng như hai video cảnh Long đánh nhau mà người xem quay lại dược



Nhìn bảng thông tin trước mặt, Trần Phương không khỏi nhíu mày trầm tư.



Long có thể đánh bại Luyện Tinh Cảnh, Trần Phương không chút nào kinh ngạc. Hắn đã cùng với Long giao thủ, biết được đối phương thực lực không phải là Sơ Nguyên Cảnh mà là một tên Luyện Tinh Cảnh.



Khiến Trần Phương giật mình, không thể tin nổi là Long mới có mười bốn tuổi. Mười bốn tuổi, Luyện Tinh cảnh, Trần Phương chưa bao giờ gặp phải thấy. Thậm chí kể cả đến sư phụ hắn, một vị tuyệt thế thiên tài cũng phải mười năm tuổi mới đột phá cấp mười huống chi là người khác.



Hơn nữa, thân phận của Long khiến Trần Phương nghi hoặc không thôi.



Theo như trên này thì cách đây hai năm, Long mới từ nông thôn lên thành thị học tập



Đây chính là vấn đề. Học viên Hà Bắc là nơi chỉ dành cho nhà giàu, con em gia tộc, công tử tiểu thư học tập, một tên nhà quê nghèo không lai lịch, không thân phận có thể học được sao? Hoàn toàn không thể



Đặc biệt, ở lần va chạm đầu tiên. Đối phương ngồi trên chiếc xe có hệ thống “ tuyệt đối an toàn”. Một hệ thống mà chỉ có những người cực kì đặc biệt mới trang bị được. Ngoài ra, ở lần va chạm thứ hai, Long biến thân, mặc trên người một bộ chiến giáp công nghệ cao mà Trần Phương chưa từng thấy nhưng lại có sức mạnh cực kì khủng bố



Tổng hợp lại, Trần Phương không tin Long lại đơn giản giống như những gì ghi bên trong này



“ Mặc kệ thằng đó thân phận gì? Giết đi trước đã”



Trần Phương lẩm bẩm một tiếng. Hắn muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ này, nếu không đợi đến khi đồng bọn biết được thì hắn có mà bị bọn họ khinh bỉ mất



Nghĩ vậy, hắn lập tức rời giường. Lôi kéo John rời khỏi phòng. Vừa đi vừa nói:



“ Đi, chúng ta đi làm nhiệm vụ”



Đoán Ngọc Các. Long và Vương Oanh bị một đám đông mấy trăm người quây quanh. Bọn họ đều dùng ánh mắt khiếp sợ, chấn động, không tài nào tin nổi nhìn Long



Chỉ thấy lúc này, trong tay Long không ngừng huy động cắt bỏ từng mảng lớp Hộp Không Gian. Trước mặt hắn, là bốn viên bảo thạch tinh xảo như kim cương, tỏa ra bốn loại màu sắc khác nhau



“ Trời ạ! Đây là Phong Thiên Thạch, Thái Dương Bảo, Lôi Sát Ngọc, Tam Băng Ngũ Dực. Bốn viên cực phẩm Tam Giai bảo thạch”



“ Oh my god!, cực phẩm Tam Giai bảo thạch, không những thế còn bốn viên. Trời ơi! Từ bao giờ tam giai bảo thạch lại nhiều như vậy”



….




Từ này đến giờ đã trải qua nửa tiếng. Trong thời gian này, Long tùy ý chọn lấy bốn chiếc Hộp Không Gian với những giá cả khác nhau. Sau đó không chút do dự cắt bỏ. Và kết quả, chính là thu được bốn viên bảo thạch này



Nhìn bốn viên cực phẩm Tam Giai bảo thạch trên bàn. Người xung quanh từ kinh hãi, chấn động đến giờ là đã chết lặng. Bọn họ không thể nào tin nổi, từ bao giờ mà Tam giai cực phẩm lại nhiều đến vậy. Một lần liền lấy được bốn viên



Đồng thời, đối với thực lực của Long phục sát đất. Lần đầu có thể là do may mắn, thế nhưng lần hai, rồi lần ba, lần bốn… đều lấy được bảo thạch Tam giai thì chứng tỏ đây không phải là may mắn mà là thực lực của đối phương. Chỉ là một thiếu niên nhưng lại có ánh mắt kinh khủng như vậy, bọn họ bái phục vô cùng



Không chỉ người ở đây mà Vương Oanh cũng dùng ánh mắt nóng rực nhìn Long. Cô thật không ngờ tới, tên vô lại mà cô chán ghét lại có năng lực khủng bố như vậy. Bốn lần liên tiếp lấy ra được bốn viên tam giai bảo thạch khiến cô đã không thể nói lên lời. Giờ đây, cô đã không còn từ gì để diễn tả cảm giác của mình



Từ khi đi cùng Long tới giờ. Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy tự hào khi đứng đây . Dù sao, có thể chứng kiến một vị đoán ngọc đẳng cấp đại tông sư thi triển tuyệt kĩ, không phải ai cũng có cơ hội này đâu. Dẫu cho Vương Oanh không thích Long, không biết nhiều về Đoán Ngọc thì cô vẫn cảm thấy đây là một điều vinh hạnh



Lúc này, Long đã thu tay. Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người. Một viên bảo thạch lại xuất hiện trong tay Long. Bảo thạch này không có vẻ lộng lẫy, đẹp đẽ như bốn viên bảo thạch kia mà thay vào đó là một viên đá hình dạng sọ người, xung quanh tỏa ra hắc khí âm trầm



“ Là… là Ám Diệt Thạch”



“ Lại một viên cực phẩm tam giai bảo thạch. Ông trời ạ!. Năm viên cực phẩm Tam giai bảo thạch. Ta không phải đang năm mơ đấy chứ?”







Nhìn viên bảo thạch, ở đây mọi người lại một lần nữa kinh hô. Ánh mắt tràn đầy vẻ tham lam nhìn năm viên bảo thạch trên bàn. Năm viên tam giai bảo thạch cũng chính là năm món chí bảo có sức hấp dẫn cực kì khủng khiếp. Nếu như không phải những người ở đây sợ luật Bảo Vật Diếp Vấn thì chắc chắn bọn họ đã không chút do dự nhảy tới cướp doạt rồi



Đối với ánh mắt tham lam của mọi người. Long không chút nào để ý, lúc này hắn đang cực kì hưng phấn. Quả nhiên hệ thống đưa ra nhiệm vụ hoàn toàn không phải là vô căn cứ, đều có thể hoàn thành được.



Bằng vào sáu lần chơi trò Đoán Ngọc. Hắn đã tìm được năm viên cực phẩm Tam giai bảo thạch rồi. Hiện tại, chỉ còn năm viên nữa mà thôi



“Ê, ngươi lại đây. Ta là Đỗ Hiên, thiếu chủ Đỗ gia. Ta ra một tỷ linh tệ mua lấy năm viên ngọc thạch này”



Thấy Long không chọn Hộp Không Gian nữa mà cất đi kiếm ánh sáng. Một tên thanh niên béo vô cùng, giống như một cái thùng phi di động, trong tay còn ôm lấy hai cô gái ăn mặc hở hang. Bộ dạng cực kì kiêu ngạo, âm thanh giống như ra lệnh chứ không phải chào giá



Còn chưa kịp mở miệng từ chối , một âm thanh tràn đầy châm chọc vang lên



“ Hừ, Đỗ gia ngươi là cái thá gì. Ta là Hoàng Văn Hùng Cường, thiếu chủ Hoàng gia. Ta ra hai tỷ inh tệ mua lấy năm viên ngọc này”



Người nói là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, thân cao mét bảy , thân hình cao to, cơ bắp lực lượng, khuôn mặt góc cạnh, tuấn dật. Ánh mắt tràn đầy khinh thường nhìn Đỗ Hiên. Cho thấy hai người này có thể là kẻ địch của nhau



Đỗ Hiên nghe xong, không khỏi nhíu mày. Ánh mắt bất thiện, tràn đầy vẻ tức giận nhìn Hoàng Văn Hùng Cường cười lạnh nói:



“ Hoàng Văn Hùng Cường. Đừng tưởng ta sợ ngươi. Ta ra ba tỷ”



Sau đó, hắn không chút do dự quay đầu, ánh mắt lóe lên sát cơ nhìn khắp một lượt cảnh cáo:



“Năm viên ngọc thạch là của ta, người khác đừng mong đạt được. Nếu ai muốn tranh đoạt cùng ta, như vậy sẽ trở thành kẻ thù của Đỗ gia”



Cảm nhận được Đỗ Hiên nói là thật, mọi người không khỏi chán nản, một vài người liền rời đi. Dù sao, Đỗ gia ở Hà Bắc thành phố là nhất lưu gia tộc, chỉ đứng sau tam đại gia tộc mà thôi. Năm viên bảo thạch mặc dù siêu quý, thế nhưng bọn họ vẫn quý cái mạng của mình hơn



“ Hắc, Ta cứ thích tranh đấy. Ngươi là gì được ta. Ta ra mười tỷ”



Hoàng Văn Hùng Cường nghe vậy, không chút nào sợ hãi mà còn cười gằn hô lớn. Hô xong, ánh mắt hắn tràn đầy khinh thường nhìn hắn




“ Ngươi…” Thấy Hoàng Văn Hùng Cường vậy mà không nghe lời cảnh cáo của mình mà vẫn còn ra giá khiến Đỗ Hiên tức giận vô cùng. Ánh mắt như muốn giết người nhìn Hoàng Văn Hùng Cường



Thấy hai người tràn ngập mùi thuốc súng. Long cũng không muốn phí nhiều thời gian với mấy tên này.



Hắn thu hồi năm viên bảo thạch vào không gian nhẫn. Sau đó ngẩng đầu nhìn Hoàng Văn Hùng Cường và Đỗ Hiên cười nhạt:



“ Hai vị, xin lỗi. Ta không bán”



“ Cái gì?”



Nghe vậy, hai người lập tức hô lên một tiếng kinh hãi. Sau đó ánh mắt bất thiện, tràn đầy âm trầm nhìn Long. Người lên tiếng trước chính là Đỗ Hiên, hắn lạnh giọng:



“ Ngươi tốt nhất là đem năm viên bảo thạch kia bán cho ta đi. Nếu không, ngươi không chịu nổi hậu quả đâu?”



Ý tứ rất rõ ràng, nếu như Long không bán ra thì Đỗ Hiên sẽ động thủ cướp lấy. Tất nhiên là sau khi Long rời khỏi đây rồi



Long cũng hiểu ý tứ này, thế nhưng hắn sợ sao? Bằng vào thực lực của mình, dù không đánh thắng thế nhưng chạy thoát vẫn là rất dễ dàng. Vì thế, hắn không chút nào quan tâm Đỗ Hiên uy hiếp mà cười lạnh , cực kì ngông cuồng nói:



“ Nếu ngươi đủ can đảm. Cứ tới ah. Cơ mà ta nói trước, ta không phải dễ như vậy bặt nạt đâu. Nếu đến, cũng chuẩn bị sẵn tư tưởng đi”



Sau đó, trong ánh mắt phun lửa, muốn giết người của Đỗ Hiên, ánh mắt hiếu kì , hứng thú của Hùng Cường. Long ôm lấy eo của Vương Oanh, nghênh ngang rời đi



Bên ngoài Đoán Ngọc Các. Long chợt nghĩ tới cái gì, lập tức hắn dùng ánh mắt hơi chút mong đợi nhìn Vương Oanh hỏi:



“ Oanh. Không biết ở đây có đấu giá hội không?”



Vương Oanh sững sờ một chút, không biết Long hỏi vậy làm gì. Thế nhưng Long hỏi, cô cũng gật đầu đáp:



“ Vâng. Cửa hàng mỗi ngày đều có đấu giá hội. Nếu như Long thiếu thích, ta có thể đưa ngài tới đó”



Trải qua thời gian ở chung cùng với năng lực đoán ngọc thần khiếp quỷ sầu, đã đạt tới cảnh giới tông sư của Long. Vương Oanh gần như đã hết ác cảm với Long, không còn chán ghét hắn như ban đầu nữa. Tuy vậy, việc Long là một tên playboy, hoa hoa công tử. Một dạng người mà Vương Oanh ghét từ tận sương tủy nên giữa hai người vẫn còn khoảng cách rất lớn.



Hiện tại, Vương Oanh đã quên đi việc trả thù Long mà coi hắn như những khách nhân khác. Vì thế khi Long hỏi cô mới tận tình chỉ bảo



Về phía Long, khi nghe Vương Oanh nói thế, Long không khỏi vui mừng lập tức cầm lấy tay cô hô hào:



“ Đi thôi, mau dẫn ta đi xem”


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện