Với việc hệ thống nói với cậu rằng cậu không có gì phải lo lắng, trái tim cậu bắt đầu lắng xuống một chút. Không có lý do gì để nói dối cậu, ngoại trừ việc nó đang chơi một trò đùa bệnh hoạn nào đó nhưng tại sao nó lại làm như vậy. Mặc dù chỉ biết tính cách của người sáng tạo qua các video nhưng đó là điều ông ta hoàn toàn sẽ làm.

Cả nhóm bước vào cổng và đi ra từ đầu bên kia.

Khi mở mắt ra, họ có thể thấy họ đang ở trong phòng huấn luyện. Cũng giống như nơi Peter đã đẩy Quinn. Vì họ đang ở trong nhà, không có thông báo hệ thống nào xuất hiện cho cậu biết khuyết điểm của cậu.

"Nhưng em nghĩ rằng cổng điện tử sẽ đưa chúng ta đến một vị trí ngẫu nhiên?" Quinn hỏi.

"Đó thực sự chỉ là trường hợp với cổng điện tử màu đỏ." Fay trả lời: "Nó được thiết kế theo cách đó, vì vậy những con thú không thể biết vị trí. Ngoài ra, với một hành tinh chưa được khám phá, thường là trường hợp với cổng màu đỏ, thật khó để xác định tọa độ chính xác như chúng ta có thể trêи trái đất."

"Vorden, em quay trở lại lớp học, có một số kiểm tra tôi vẫn cần phải làm đối với Quinn," Hayley nói.

Họ đã làm như những gì họ đã được yêu cầu, Quinn đi theo Hayley trong khi Vorden quyết định quay trở lại phòng ký túc xá của mình.

"Del, anh cứ tự nhiên đi đâu thì đi nhé, và Leo thầy đi với tôi. Chúng ta sẽ báo cáo lại điều này với Nathan để nói với ngài ấy rằng nhiệm vụ thành công và tôi đoán ngài ấy sẽ quyết định phải làm gì đó với thi thể của gia tộc Truedream."

*****

Các học viên hiện đang trong giờ học của họ. Layla ngồi vào chỗ, đập bút liên tục xuống bàn. Cô ấy di chuyển nó lên và xuống ở giữa bằng các ngón tay của mình. Đó là điều cô ấy sẽ làm bất cứ khi nào cô ấy có điều gì đó trong đầu. Cô đã hy vọng một trong những mối liên hệ của mình có thể đưa Quinn ra khỏi đó, nhưng cậu lại bị rơi đến một hành tinh tương đối không xác định. Càng nghĩ về điều đó, cô càng tức giận hơn, và tất cả sự tức giận đó đều hướng về Peter.

Ngay khi lớp học kết thúc và cô bước vào hành lang, cô có thể nghe thấy tất cả các học viên khác đang xì xào bàn tán.

"Có nghe thấy không? Rõ ràng là học viên mất tích đã trở lại."

"Cậu có chắc không?"

"Ừ, tôi thấy Vorden đang đi bộ trở lại ký túc xá, và Giáo sư Del đang rất vui vẻ khi đi trong hành lang."

“Vorden đã trở lại nhưng còn Quinn thì sao?” Layla nghĩ.

Cô ngay lập tức chạy đến ký túc xá của nam sinh để xem những tin đồn mà cô nghe được ở đâu là sự thật, nhưng trước khi gõ cửa phòng ký túc xá, cô đã do dự. Lần cuối cùng cô ấy làm điều gì đó như thế này, cô ấy đã bị bóp cổ bởi tên tâm thần Vorden.

Nhưng cô cần biết, cô muốn biết liệu Quinn có an toàn hay không. Cô thu hết can đảm và gõ cửa. Vài giây sau và người cuối cùng cô muốn gặp đã mở nó ra. Đó là Vorden.

"Nhìn xem, cuối cùng tôi cũng đuổi đến, Quinn đang ở đâu?"

Vorden mỉm cười ngay khi nhìn thấy ai đang ở cửa.



"Cậu ấy đang ở văn phòng bác sĩ."

"Cảm ơn cậu." Cô ấy vừa nói vừa lao đi.

"Chờ đã!" Vorden hét lên. Khi quay lại, cô vẫn có thể nhìn thấy nụ cười toe toét trêи khuôn mặt hắn ta.

"Cậu không phải là người duy nhất biết nữa." Cậu ta nói.

"Ý cậu là gì?" Layla hỏi.

Sau đó Vorden bắt đầu chậm rãi bước đến gần cô, nụ cười trêи mặt cậu ta bắt đầu trở nên rùng rợn hơn vào giây phút thứ hai.

"Tôi đang nói rằng cậu không còn đặc biệt và cậu ấy không cần cậu nữa, bởi vì tôi đã biết."

Layla quay đi và tiếp tục chạy, và khi cô ấy làm vậy, cô ấy cuối cùng cũng nói một câu.

"Tôi đoán cậu vẫn là một thằng nhóc điên như xưa!"

Cô chạy và chạy cho đến cuối cùng, cô đã đến được văn phòng bác sĩ. Khi cô bước vào phòng, cô nhận thấy Hayley không có ở đó, nhưng khi cô nhìn vào từng chiếc giường, cuối cùng cô đã tìm thấy cậu ta.

"Quinn!" Cô ngạc nhiên nói, trong một khoảnh khắc cô đã phải nhìn lên nhìn xuống cậu ta vài lần. Đường viền hàm, làn da trong veo và điều gì đó về cậu ta đang kéo cô về phía cậu ta.

"Chuyện gì vậy?" cô ấy nói, "Cậu đang sử dụng một số loại bùa chú trêи tôi?" Cô đã đọc đủ tiểu thuyết về Ma cà rồng để biết chuyện gì đang xảy ra. Mặc dù cô bị cuốn hút bởi Quinn bởi vì cậu ta là người như thế nào, cô chưa bao giờ nghĩ cậu ta trông đẹp trai, nhưng không hiểu sao tâm trí cô bây giờ đang quay cuồng với những suy nghĩ.

“Bạn có thể tắt cái này đi!” Quinn nói trong đầu.

"Tất nhiên, nhưng tôi nghĩ bạn sẽ thích điều này?" hệ thống trả lời.

“Tất nhiên là tôi muốn, nhưng nếu cứ như thế này, cô ấy sẽ không thực sự thích tôi, nguyên nhân chính là do hệ thống.”

u003c Đã vô hiệu hóa trạng thái quyến rũ u003c

Đột nhiên, Layla không còn bị thôi thúc nữa. Nhưng vẫn nhìn Quinn bây giờ, cậu ta trông khác trước, và cô phải thừa nhận rằng cậu ta bây giờ đã ngang hàng với Vorden về ngoại hình của mình. Mặc dù không thích Vorden, nhưng cô ấy đã biết một chàng trai xinh đẹp là như thế nào khi gặp qua họ.

"Cậu không sao chứ, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Cô hỏi.



Trong khi không có ai khác ở trong văn phòng, Quinn tiếp tục kể cho Layla mọi chuyện đã xảy ra trong thế giới cổng điện tử.

"Tớ xin lỗi, tớ đã không ở đó." Cô ấy nói, "Tớ đã nói rằng tôi sẽ giúp cậu, nhưng tớ không thể."

“Này, đừng lo lắng về điều đó,” Quinn trả lời. "Tớ không mong đợi bất cứ ai sẽ nhảy vào theo tớ, đó thực tế là tự sát."

"Cậu ấy đã làm," Layla lầm bầm vừa đủ để Quinn không thể hiểu những gì cô ấy nói.

Vì lý do nào đó, cô ấy cảm thấy như Vorden vượt qua cô ấy cả một bậc trong thang đo lòng trung thành.

"Chỉ cần nhớ nếu cần máu, có thể gọi cho tớ, cậu không cần thực sự uống máu ở trêи người Vorden." Cô vừa nói vừa lao ra khỏi văn phòng bác sĩ.

Đó là một cảm giác tuyệt vời khi mọi người lo lắng cho cậu. Lần đầu tiên trong đời, Quinn thực sự cảm thấy mình có bạn. Đó là một cảm giác kỳ lạ mà cậu chưa bao giờ cảm thấy trước đây, không ai chăm sóc cho cậu khi cậu bị thương.

Trước đây, khi cậu trở về nhà đều bị đánh đập, cậu luôn vào một căn phòng trống. Không ai hỏi cậu có ổn không hay cậu thấy thế nào. Nhưng kể từ khi có hệ thống, mọi thứ đã khác.

Sau khi Hayley cho Quinn một câu trả lời không vấn đề gì để rời khỏi văn phòng, cậu cuối cùng cũng trở về phòng ký túc xá của mình. Bên trong, Vorden đang bận chơi thiết bị cầm tay.

“Này anh bạn, mọi chuyện ổn chứ,” Vorden hỏi. "Họ không phát hiện ra cậu là một ..." cậu ta nhìn quanh phòng trước khi kết thúc những lời cuối cùng "Ma cà rồng, phải không?"

"Vâng, mọi thứ đều ổn, cô ấy nói rằng cô ấy không thể tìm thấy điều gì khác lạ với tớ và nồng độ máu của tớ vẫn bình thường. Vì vậy, cô ấy đã cho tớ trở lại."

Khi cả hai đang nói chuyện, một tiếng bíp vang lên từ cửa. Chỉ ra rằng nó đã được mở khóa.

Cánh cửa mở ra và Peter bước vào.

+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé! Group Uriworkshop:

Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/

Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21

Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g

++++++
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện