CHƯƠNG 16 MỘT BỘ DẠNG MỚI
Các lớp học cuối cùng trong ngày cũng hoàn thành, vì là ngày học đầu tiên nên đa phần chỉ là các tiết học giới thiệu sơ lươc về những gì họ sẽ học trong thời gian ở đây.
Peter và Quinn cố hết sức tránh mặt hầu hết các học viên khác cả ngày và dường như sau mọi thứ đã trải qua, họ sẽ không vướng vào rắc rối nào nữa.
Khi lớp học hoàn thành thì đã đến lúc ăn tối. Quinn vẫn còn đói vì thế cậu đi ăn tối như bình thường. Lần này, Quinn và Peter bắt đầu nhìn quanh phòng như thể muốn tìm ai.
“Tớ không thấy Vorden đâu, cậu nghĩ cậu ta có ổn không?” Peter hỏi.
Sau đó Quinn thăm dò xung quanh phòng và cậu cũng không thể thấy Vorden ở căn tin.
“Tớ không hề lo lắng nhiều về chuyện này, tin tớ khi tớ nói điều này, cậu ấy an toàn hơn chúng ta ở trường.”
Cả hai tiếp tục ăn và khi họ hoàn thành bữa tối thì quyết định trở về phòng nghỉ ngơi. Ngạc nhiên thay, Vorden đã ở sẵn trong phòng và nằm trêи giường của cậu.
Khi cả hai đóng cửa phòng đằng sau họ, Vorden nâng đầu dậy và ngay lập tức cười với Peter và Quinn.
“Hey, tớ chờ hai cậu một lúc rồi đó,” Vorden nói khi cậu đứng dậy. “Tớ muốn nói xin lỗi sớm hơn, tớ không giận các cậu mà vì bực mình chuyện lúc nảy.”
“Chuyện gì xảy ra với mặt của cậu vậy?” Peter hỏi.
“Oh, cái này hả?” Vorden vừa nói vừa chạm vào vết trầy trêи mặt. “Tớ dính vào một vụ đánh nhau nhưng đừng lo tớ không sao. Các cậu không phải lo lắng cho tớ đâu, tớ khỏe mà.”
Sau đó đột nhiên, một tiếng gầm gừ to có thể nghe thấy trong phòng. Peter và Vorden ngay lập tức nhìn Quinn, gương mặt cậu chuyển sang màu đỏ.
“Xin lỗi, tớ đoán là sau bữa tối tớ vẫn còn đói,” Quinn cười nói trong lo lắng.
“Tại sao cậu không kiếm gì đó ăn ở cửa hàng tiện lợi, nó cũng không nằm quá xa?” Vorden nói.
Quinn nhìn đồng hồ và nhận ra nếu cậu có thể đến cửa hàng tiện lợi, cậu cũng không thể mua bất cứ gì vì cậu không còn credits, ngay trước khi cậu có thể nói điều gì, Vorden đến và chạm vào dồng hồ của Quinn.
“Chuyển khoản 10 credits thành công” âm thanh của thông báo.
“Đừng nói gì nữa và kiếm gì đó ăn đi,” Vorden cười nói.
“Cám ơn”
Quinn rời đi để lại Peter và Vorden trong khi cậu vội vã đến cửa hàng tiện lợi. Cửa hàng tiện lợi không quá xa trường quân đội. Nếu cậu đi bộ, nó mất khoảng 20 phút.
Phía trước trường là một cái cổng to có hai người bảo vệ đứng ở lối đi suốt cả ngày, chỉ học viên, giáo viên và quân nhân mới được phép vào sân trường. Vì thế khi bạn ra vào trường thì cần trình diện đồng hồ cho bảo vệ.
Khi qua cổng, Quinn quyết định kiểm tra mười điểm sức bền là như thế nào. Cậu bắt đầu chạy nhanh đến cửa hàng tiện lợi. Sau khi chạy được 5 phút cậu nhận ra cậu không bị mất hơi hay gì cả.
Cậu quyết định chạy nhanh hơn thậm chí đến cửa hàng tiện lợi trong vòng 7 phút.
“Mình nghĩ mình chạy được 1km dưới 5 phút, và mình không bị mất hơi.” Quinn nghĩ.
Bảng chỉ số cho cậu biết cậu có cơ thể của một vận động viên, nó không còn là cơ thể yếu ớt mà cậu có trước đây, nó không phải là cơ thể có sức mạnh siêu nhiên vượt qua giới hạn con người.
Điều khác nữa cậu để ý trong khi chạy vào ban đêm, cậu có thể thấy mọi thức vô cùng rõ ràng. Thậm chí không có ánh sáng của đèn đường, nó như là có mặt trăng chiếu sáng mọi nơi. Một loại tầm nhìn vào ban đêm.
u003c Cơn đói của bạn đang tăng dần u003e
“Tao biết, tao không cần một hệ thống nói cho tao biết khi nào tao đói.”
Khi Quinn vào cửa hàng tiện lợi cậu đến và mua một vài loại đồ ăn vặt. Một vài cây kem, khoai tây chiên. Đó là khi cậu đột ngột bắt gặp Rylee và bạn của hắn trong cùng cửa hiệu ở lối khác.
Quinn cuối đầu xuống im lặng và chờ cho chúng mua xong trước khi làm bất cứ gì.
“May mắn gì vậy, mình nghĩ mình sẽ truy tìm hắn nhưng dường như hắn đến ngay chỗ của mình.”
Trong khi Quinn đang trốn, cậu chú ý thấy cậu đang ở giữa khu vực mặt nạ. Có một loại mặt nạ đặc biệt nổi bật hiện ra trước mặt cậu. Nó toàn màu đen và che phủ phần trêи của khuôn mặt vì thế vẫn có thể nhìn thấy miệng. Kiểu mặt nạ có trang trí màu bắn tung tóe.
“Kiểu kinh dị.”
Khi Rylee và nhũng người khác rời cửa hiệu. Quinn quyết định lấy cái mặt nạ và đồ ăn vặt và để lên quầy tính tiền.
Layla cũng ở trong cửa hiệu và chú ý thấy mặt nạ Quinn mua.
“Cái quái gì, đâu phải là Halloween, cậu ấy làm gì mà mua mặt nạ như vậy?” Cô ấy nghĩ.
Layla quyết định tiếp tục theo Quinn trong khi Quinn bận theo dõi Rylee và bạn của hắn.
“Hey, tui tao sẽ đi bắn vài cái vòng trong công viên, tụi bây có muốn tham gia không?” Một học viên nam hỏi.
“Không, mày biết năng lực của tao vô dụng đối với những trò chơi như vậy mà.” Rylee đáp lại, “Tao nghĩ là tao sẽ quay về và chờ ở cổng trường, xem nếu có thêm tên tệ hại nào mà tao có thể rút thêm tiền không.”
Rylee bắt đầu trở về trường và cuối cùng đi đến công viên nhỏ trêи đường về. Một khu vực hoàn toàn trống người và ít đèn. Có vài cái cây để Quinn có thể ẩn nấp”
“Đã đến lúc lộ diện,” Quinn vừa nói vừa đeo mặt nạ vào.
+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé! Group Uriworkshop: https://uriworkshop.wordpress.com/
Hệ Thống Huyết Tộc:
https://uriworkshop.wordpress.com/2021/04/16/he-thong-huyet-toc/
++++++
Các lớp học cuối cùng trong ngày cũng hoàn thành, vì là ngày học đầu tiên nên đa phần chỉ là các tiết học giới thiệu sơ lươc về những gì họ sẽ học trong thời gian ở đây.
Peter và Quinn cố hết sức tránh mặt hầu hết các học viên khác cả ngày và dường như sau mọi thứ đã trải qua, họ sẽ không vướng vào rắc rối nào nữa.
Khi lớp học hoàn thành thì đã đến lúc ăn tối. Quinn vẫn còn đói vì thế cậu đi ăn tối như bình thường. Lần này, Quinn và Peter bắt đầu nhìn quanh phòng như thể muốn tìm ai.
“Tớ không thấy Vorden đâu, cậu nghĩ cậu ta có ổn không?” Peter hỏi.
Sau đó Quinn thăm dò xung quanh phòng và cậu cũng không thể thấy Vorden ở căn tin.
“Tớ không hề lo lắng nhiều về chuyện này, tin tớ khi tớ nói điều này, cậu ấy an toàn hơn chúng ta ở trường.”
Cả hai tiếp tục ăn và khi họ hoàn thành bữa tối thì quyết định trở về phòng nghỉ ngơi. Ngạc nhiên thay, Vorden đã ở sẵn trong phòng và nằm trêи giường của cậu.
Khi cả hai đóng cửa phòng đằng sau họ, Vorden nâng đầu dậy và ngay lập tức cười với Peter và Quinn.
“Hey, tớ chờ hai cậu một lúc rồi đó,” Vorden nói khi cậu đứng dậy. “Tớ muốn nói xin lỗi sớm hơn, tớ không giận các cậu mà vì bực mình chuyện lúc nảy.”
“Chuyện gì xảy ra với mặt của cậu vậy?” Peter hỏi.
“Oh, cái này hả?” Vorden vừa nói vừa chạm vào vết trầy trêи mặt. “Tớ dính vào một vụ đánh nhau nhưng đừng lo tớ không sao. Các cậu không phải lo lắng cho tớ đâu, tớ khỏe mà.”
Sau đó đột nhiên, một tiếng gầm gừ to có thể nghe thấy trong phòng. Peter và Vorden ngay lập tức nhìn Quinn, gương mặt cậu chuyển sang màu đỏ.
“Xin lỗi, tớ đoán là sau bữa tối tớ vẫn còn đói,” Quinn cười nói trong lo lắng.
“Tại sao cậu không kiếm gì đó ăn ở cửa hàng tiện lợi, nó cũng không nằm quá xa?” Vorden nói.
Quinn nhìn đồng hồ và nhận ra nếu cậu có thể đến cửa hàng tiện lợi, cậu cũng không thể mua bất cứ gì vì cậu không còn credits, ngay trước khi cậu có thể nói điều gì, Vorden đến và chạm vào dồng hồ của Quinn.
“Chuyển khoản 10 credits thành công” âm thanh của thông báo.
“Đừng nói gì nữa và kiếm gì đó ăn đi,” Vorden cười nói.
“Cám ơn”
Quinn rời đi để lại Peter và Vorden trong khi cậu vội vã đến cửa hàng tiện lợi. Cửa hàng tiện lợi không quá xa trường quân đội. Nếu cậu đi bộ, nó mất khoảng 20 phút.
Phía trước trường là một cái cổng to có hai người bảo vệ đứng ở lối đi suốt cả ngày, chỉ học viên, giáo viên và quân nhân mới được phép vào sân trường. Vì thế khi bạn ra vào trường thì cần trình diện đồng hồ cho bảo vệ.
Khi qua cổng, Quinn quyết định kiểm tra mười điểm sức bền là như thế nào. Cậu bắt đầu chạy nhanh đến cửa hàng tiện lợi. Sau khi chạy được 5 phút cậu nhận ra cậu không bị mất hơi hay gì cả.
Cậu quyết định chạy nhanh hơn thậm chí đến cửa hàng tiện lợi trong vòng 7 phút.
“Mình nghĩ mình chạy được 1km dưới 5 phút, và mình không bị mất hơi.” Quinn nghĩ.
Bảng chỉ số cho cậu biết cậu có cơ thể của một vận động viên, nó không còn là cơ thể yếu ớt mà cậu có trước đây, nó không phải là cơ thể có sức mạnh siêu nhiên vượt qua giới hạn con người.
Điều khác nữa cậu để ý trong khi chạy vào ban đêm, cậu có thể thấy mọi thức vô cùng rõ ràng. Thậm chí không có ánh sáng của đèn đường, nó như là có mặt trăng chiếu sáng mọi nơi. Một loại tầm nhìn vào ban đêm.
u003c Cơn đói của bạn đang tăng dần u003e
“Tao biết, tao không cần một hệ thống nói cho tao biết khi nào tao đói.”
Khi Quinn vào cửa hàng tiện lợi cậu đến và mua một vài loại đồ ăn vặt. Một vài cây kem, khoai tây chiên. Đó là khi cậu đột ngột bắt gặp Rylee và bạn của hắn trong cùng cửa hiệu ở lối khác.
Quinn cuối đầu xuống im lặng và chờ cho chúng mua xong trước khi làm bất cứ gì.
“May mắn gì vậy, mình nghĩ mình sẽ truy tìm hắn nhưng dường như hắn đến ngay chỗ của mình.”
Trong khi Quinn đang trốn, cậu chú ý thấy cậu đang ở giữa khu vực mặt nạ. Có một loại mặt nạ đặc biệt nổi bật hiện ra trước mặt cậu. Nó toàn màu đen và che phủ phần trêи của khuôn mặt vì thế vẫn có thể nhìn thấy miệng. Kiểu mặt nạ có trang trí màu bắn tung tóe.
“Kiểu kinh dị.”
Khi Rylee và nhũng người khác rời cửa hiệu. Quinn quyết định lấy cái mặt nạ và đồ ăn vặt và để lên quầy tính tiền.
Layla cũng ở trong cửa hiệu và chú ý thấy mặt nạ Quinn mua.
“Cái quái gì, đâu phải là Halloween, cậu ấy làm gì mà mua mặt nạ như vậy?” Cô ấy nghĩ.
Layla quyết định tiếp tục theo Quinn trong khi Quinn bận theo dõi Rylee và bạn của hắn.
“Hey, tui tao sẽ đi bắn vài cái vòng trong công viên, tụi bây có muốn tham gia không?” Một học viên nam hỏi.
“Không, mày biết năng lực của tao vô dụng đối với những trò chơi như vậy mà.” Rylee đáp lại, “Tao nghĩ là tao sẽ quay về và chờ ở cổng trường, xem nếu có thêm tên tệ hại nào mà tao có thể rút thêm tiền không.”
Rylee bắt đầu trở về trường và cuối cùng đi đến công viên nhỏ trêи đường về. Một khu vực hoàn toàn trống người và ít đèn. Có vài cái cây để Quinn có thể ẩn nấp”
“Đã đến lúc lộ diện,” Quinn vừa nói vừa đeo mặt nạ vào.
+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé! Group Uriworkshop: https://uriworkshop.wordpress.com/
Hệ Thống Huyết Tộc:
https://uriworkshop.wordpress.com/2021/04/16/he-thong-huyet-toc/
++++++
Danh sách chương