Bên này Bộ Khuyên sau khi thu lại tầm mắt liền tìm Cầu Cầu tâm sự nhân sinh, trầm giọng hỏi:
“Anh ta là nhiệm vụ giả sao?”
Cầu Cầu dùng radar quét ngang người đàn ông, giọng điệu mềm nhẹ của đứa trẻ mang theo một tia hoảng hốt:
[Chủ nhân, anh ta không phải nhiệm vụ giả. Còn nữa, anh ta chính là nhân vật nhiệm vụ công lược của ngài.]
“Không phải nhiệm vụ giả...?”
Bộ khuyên kéo dài âm cuối thật khẽ làm Cầu Cầu tê dại da đầu. Cụp chín cái đuôi hồ ly làm một hệ thống im lặng hiểu chuyện.
Lần phạm lỗi đầu tiên là làm chủ nhân bị tách biệt linh hồn mà lọt vào không gian truyền tống. Lần này nó tiếp tục sai lầm để linh hồn không rõ nguồn gốc xâm nhập vào thế giới. Mà thế giới này còn dành cho thực tập sinh, người ở đây đều là dãy số liệu. Tên đàn ông này lại có mùi linh hồn cực kì nồng đậm.
Chủ nhân sẽ chặt mất một cái đuôi của nó làm áo choàng mất. Sợ hãi quá đi.
Bộ Khuyên quanh thân đều bốc lên vẻ khó chịu cấm người đến gần. Hệ thống nhà cô hai lần bị lỗi, mà lỗi nào cũng to đùng thế này. Không chặt bớt một cái đuôi hồ ly thì nó không sửa chữa được lỗi lầm rồi.
[Chủ nhân, đừng chặt đuôi ta nha. Mất rất lâu mới mọc lại được đó. Cửu Vĩ Hồ đẹp hơn với mạnh hơn Bát Vĩ Hồ đấy chủ nhân.] Cầu Cầu gấp đến độ nước mắt cũng rơi rồi.
Nhớ cái đuôi lần trước cũng là hai vạn năm mới mọc lại được. Lần này dám chắc cũng phải ba vạn năm. Nó có tám đuôi không phải sẽ rất xấu sao.
Ngươi câm miệng. Nói nữa ta sẽ chặt đuôi của ngươi làm áo choàng.
Cầu Cầu nhanh chóng ngừng khóc, ôm chặt đuôi trốn đi. Bộ Khuyên lại đảo mắt đến người đàn ông. Lần này chỉ nhìn thoáng một cái rồi thôi.
“Cho ta tư liệu của hắn.” Bộ Khuyên nói rất khẽ, nói to mà để người khác nghe thấy sẽ tưởng cô bị điên thì làm sao.
Cầu Cầu nhanh chóng cập nhật đầy đủ tư liệu mười tám đời tổ tông nhà tên đàn ông đẹp trai nghiêm trang kia.
Anh ta tên Mộc Thanh Phong, giám đốc tập đoàn Kim Thành, ba mươi hai tuổi, có một công ty giải trí nổi tiếng cùng tên. Ở vị diện này hắn không có vai trò gì. Chỉ là một người qua đường râu ria mũ n thôi. Thật trùng hợp, Bộ Khuyên cô mới nhặt được 15% cổ phần của tập đoàn này thì phải. Mộc Thanh Phong có một mối tình ngược tâm với Hà Miên, đến cuối đời cũng không có cô gái nào khác bên cạnh. Ôm mối tình cũ thương tâm đi lãnh cơm hộp.
Nhân vật công lược của cô được thiết lập rất máu chó. Nhân vật đó sẽ trải qua một mối tình khắc cốt ghi tâm. Đau lòng không thể quên được. Nhiệm vụ vủa cô chính là có được trái tim của người đó, hoàn thành sẽ được nhận ba vạn đến mười vạn điểm tích lũy tùy mức độ yêu đương.
Thực hiện tâm nguyện của nguyên chủ thì chỉ nhận được từ hai vạn đến tám vạn điểm.
Tên chết băm Cầu Cầu ra điều luật này đấy. Xem có tức không? Máu hồ ly của nó toàn là dụ dỗ người ta đi yêu với đương. Trong khi chủ nhân của nó là người ế lâu năm. Ta thấy mà ta tức á! Bộ Khuyên sau khi nhận thông tin cũng không thèm làm nhiệm vụ công lược. Miễn sao tên kia không chọc đến cô thì muốn lọt vào đâu thì lọt, đến thế giới nào thì đến. Mùi linh hồn dù nồng đậm thì cũng mặc kệ hắn đi.
Bộ Khuyên xoay người trở lại, tiếp tục quan sát hành động của tên đạo diễn biến thái có ý đồ đen tối với cơ thể này.
Mỹ Nhân khoác tay Hồ Chính xuất hiện ở cửa ra vào. Bao nhiêu ánh nhìn đều tập trung vào đôi trai tài gái sắc. Trong đôi mắt của bọn họ có ngưỡng mộ, ghen tị và vài tia tạp nham khác.
Bộ Khuyên chú ý đến động tĩnh bên đó. Cô bắt gặp Mỹ Nhân nhìn về tên đạo diễn biến thái gật đầu, sau đó ác ý nhìn cô.
Dường như Bộ Khuyên cảm thấy cực kì thú vị nên cong nhẹ khóe môi làm điên đảo chúng sinh. Tay cầm ly rượu vang lắc lắc nhưng không hề uống.
Để xem Mỹ Nhân tiểu thư sẽ có trò bất ngờ gì.
Ai nha... Không phải ngày hôm nay nữ chính sẽ xuất hiện sao. Thật chờ mong vẻ mặt xinh đẹp bị vặn vẹo.
Ngồi được một lúc thì Bộ Khuyên rơi vào tình thế bất đắc dĩ bị hai con người phiền phức vây quanh nói liên hồi. Cô phát hiện Mặc Tĩnh và Lam Nguyệt thật sự rất hợp nhau. Nói nhiều, đầu óc thì đần độn không chịu nổi. Không biết hai tên thần kinh rung rinh này làm sao sống được tới bây giờ nữa.
Đạo diễn biến thái – Lâm Hổ rời khỏi ghế ngồi của mình đi về phương hướng của người phục vụ. Dáng vẻ lén lén lút lút, chắc chắn đang mưu đồ chuyện xấu.
Bộ Khuyên thấy sau khi người phục vụ trở về liền bê khay rượu tiến về phía cô, cô nhạt nhẽo nhìn hắn. Người phục vụ hơi sợ hãi cuối đầu nên không thấy vẻ mặt đó của Bộ Khuyên, lễ phép thưa:
“Quý khách, đây là rượu mà bữa tiệc hôm nay đặc biệt chuẩn bị. Mời quý khách.”
Người phục vụ nói xong liền đặt từng ly xuống trước mặt của người trong bàn. Chỉ riêng ly ở phía trong bị hắn né tránh một hồi sau đó đặt trước mặt Bộ Khuyên.
Bộ Khuyên ưu nhã nói: “Cảm ơn.”
Nhân viên phục vụ nọ ngước đầu lên lén nhìn Bộ Khuyên nhưng chỉ kịp thấy độ cong nhẹ trên khóe môi của cô liền sợ hãi cúi xuống. Cầm khay rỗng rời đi, mang theo bộ dáng hốt hoảng.
Anh ta sợ mình sẽ dao dộng mà mang ly rượu kia đi. Mà người nhỏ bé như anh ta đắc tội với Lâm Hổ thì xem như đi vào đường chết. Cô chỉ là bị ngủ có một giấc thôi còn anh ta sẽ chết. Mặt may cô ấy còn kiếm được cây cổ thụ mà ôm.
Hỏi xem Bộ Khuyên có thông cảm cho nhân viên phục vụ đó không? Tất nhiên là không! Cô trông giống như người sẽ suy nghĩ lợi, hại cho người hãm hại mình à. Có khổ nói không được thì cũng không liên quan gì đến cô. Tất cả những người đắc tội cô dù cố ý hay vô ý đều không có kết thúc tốt đẹp. Kể cả ngươi có là nhân vật chính của thế giới này hay như thế nào đi nữa thì cũng không tránh khỏi.
Không có người đại diện làm cầu nối thì nguyên chủ không cẩn thận vẫn sẽ bị người ta đưa lên giường. Cốt truyện của thế giới này là như vậy. Sẽ đưa ngươi đi vào quỹ đạo vốn có bằng nhiều cách khác nhau. Nếu ngươi không biết trước thì rất có thể sẽ bị sập bẫy. Nhưng chắc chắn danh sách người bị lừa sẽ không có tên cô.
Trí thông minh thiên tài này làm sao để mấy tên tép riu lừa chứ.
Bộ Khuyên nhìn ly rượu đỏ tươi, cầm lấy ngửi ngửi sau đó dưới ánh nhìn chờ mong của Mỹ Nhân và Lâm Hổ cứ thế uống một ngụm. Đôi môi hồng nhuận nhuốm lên một tầng sắc đỏ mê người, khóe môi còn ươn ướt do rượu chưa được liếm sạch.
Lâm Hổ dâm tà nuốt nước bọt một cái. Ánh mắt rực lửa nhìn chằm chằm Bộ Khuyên. Mỹ Nhân thì cười nụ cười ác độc.
Xem xem hôm nay Chất Ngữ Ảnh hậu sẽ tránh thoát thế nào. Nữ thần lạnh lùng hoàn mỹ mà bị ô uế thì hay biết bao nhiêu. Tiện nhân làm ra vẻ ở trên giường có còn đẹp đẽ hay không còn chưa biết.
Mỹ Nhân ôm cánh tay của Hồ Chính thật chặt làm hắn đưa mắt qua. Theo ánh nhìn ác ý không che dấu của Mỹ Nhân mà nhìn thấy cô gái lần trước làm hắn ấn tượng. Hôm nay bộ lễ phục đỏ rượu thay đổi hoàn toàn khí chất của cô, từ lạnh lùng thành quyến rũ quý phái. Hắn tựa như hiểu được sự đắc ý của Mỹ Nhân xinh đẹp đang đứng bên cạnh hắn. Bởi vì mặt của Chất Ngữ đã nhiễm một tầng ửng hồng gợi cảm.
Mấy cái thủ đoạn đen tối trong vòng tròn giải trí dùng còn nhiều hơn tỉ lệ diễn viên đóng đạt nữa. Không cần để ý nhiều như vậy. Toàn là nữ nhân ghen tị với nữ nhân. Hắn không nên nhúng tay hay xen vào.
Nói như vậy nhưng Hồ Chính vẫn cứ lơ đễnh nhìn về Chất Ngữ mặt càng ngày càng đỏ.
Ngoài Hồ Chính thì Mộc Thanh Phong và một người đàn ông đứng ở trên tầng lầu cũng đang quan sát hoàn cảnh bên này.
Bộ Khuyên nói với Lam Nguyệt và Mặc Tĩnh rằng mình muốn đi vệ sinh. Cô chao đảo đứng dậy rời khỏi vị trí của mình. Cả người đều lộ ra vẻ không khỏe đi tìm nhà vệ sinh.
Mỹ Nhân gật đầu với Lâm Hổ một cái để hắn đi thực hiên kế hoạch.
Đạo diễn biến thái tách khỏi đám người theo chân Bộ Khuyên thật cẩn thận. Hắn chỉ thấy người phía trước đi chậm rãi, cả thân người tùy tiện có thể ngã bất cứ lúc nào.
Lâm Hổ trong lòng vui như mở cờ, đẩy nhanh tốc độ muốn ôm mỹ nhân xinh đẹp hảo hảo yêu thương, giày vò.
Bộ Khuyên đi đến cuối hành lang vắng vẻ. Cô giấu thân mình vào trong bóng tối mờ ảo.
Ánh trăng đêm nay đặc biệt tròn, từ góc độ chiếu sáng vừa vặn có vài ánh sáng trắng rọi trước khoảng không cô đang đứng.
Từ đó Bộ Khuyên có thể thấy rõ ràng khung cảnh trước mặt mình. Nhìn thấy cả Lâm Hổ đang lén lút cẩn trọng đi về phía cô. Lâm Hổ bụng bia mặt rổ, trông hắn như người năm mươi tuổi mặc dù tuổi thật của hắn chỉ mới gần bốn mươi.
Hắn đứng phía góc tối ở đầu ánh sáng trắng bên kia, cười dâm ô mở miệng chó:
“Chất Ngữ tiểu thư, ngưỡng mộ đã lâu.”
Bộ Khuyên không phản ứng, đáp lại hắn chỉ có tiếng hít thở đều đặn.
Lâm đ*o diễn vẫn giữ nguyên nụ cười dâm ô xấu xí dò hỏi:
“Có phải Chất Ngữ tiểu thư cảm thấy rất khô nóng không? Có cần Lâm mỗ giúp. Tôi đây không ngại góp chút sức.”
Cả bóng tối như muốn nuốt chửng đi thân hình mờ ảo của Bộ Khuyên. Cơn gió thổi qua làm lòng người lạnh lẽo. Lâm Hổ bị lạnh rùng mình một cái.
Cmn! Tự nhiên lại nổi gió một cách vô lý như vậy. Nãy giờ có thấy gì đâu. Hắn nên nhanh chóng ôm mỹ nhân về phòng thôi. Ở đây mỹ nhân như hoa như ngọc sẽ bị cảm lạnh mất.
Nói rồi Lâm Hổ bước qua vạch sáng của ánh trăng, vươn tay muốn ôm lấy mỹ nhân trước mặt.
Còn chưa kịp sờ vào cái tay mềm mại mà hắn ao ước bấy lâu thì từ một phương hướng khác của hành lang xuất hiện thêm ba người nữa. Một người trong đó mang Bộ Khuyên ôm vào lòng, tránh đi cái móng heo xấu xí. Một người khác bật đèn hành lang, người còn lại thì đạp vào lưng của Lâm Hổ làm hắn ngã chỏng vó.
Bộ Khuyên nhíu chặt mày nhìn chằm chằm nhìn người đang ôm mình. Đôi mắt hờ hững dần lộ vẻ nguy hiểm.
“Anh ta là nhiệm vụ giả sao?”
Cầu Cầu dùng radar quét ngang người đàn ông, giọng điệu mềm nhẹ của đứa trẻ mang theo một tia hoảng hốt:
[Chủ nhân, anh ta không phải nhiệm vụ giả. Còn nữa, anh ta chính là nhân vật nhiệm vụ công lược của ngài.]
“Không phải nhiệm vụ giả...?”
Bộ khuyên kéo dài âm cuối thật khẽ làm Cầu Cầu tê dại da đầu. Cụp chín cái đuôi hồ ly làm một hệ thống im lặng hiểu chuyện.
Lần phạm lỗi đầu tiên là làm chủ nhân bị tách biệt linh hồn mà lọt vào không gian truyền tống. Lần này nó tiếp tục sai lầm để linh hồn không rõ nguồn gốc xâm nhập vào thế giới. Mà thế giới này còn dành cho thực tập sinh, người ở đây đều là dãy số liệu. Tên đàn ông này lại có mùi linh hồn cực kì nồng đậm.
Chủ nhân sẽ chặt mất một cái đuôi của nó làm áo choàng mất. Sợ hãi quá đi.
Bộ Khuyên quanh thân đều bốc lên vẻ khó chịu cấm người đến gần. Hệ thống nhà cô hai lần bị lỗi, mà lỗi nào cũng to đùng thế này. Không chặt bớt một cái đuôi hồ ly thì nó không sửa chữa được lỗi lầm rồi.
[Chủ nhân, đừng chặt đuôi ta nha. Mất rất lâu mới mọc lại được đó. Cửu Vĩ Hồ đẹp hơn với mạnh hơn Bát Vĩ Hồ đấy chủ nhân.] Cầu Cầu gấp đến độ nước mắt cũng rơi rồi.
Nhớ cái đuôi lần trước cũng là hai vạn năm mới mọc lại được. Lần này dám chắc cũng phải ba vạn năm. Nó có tám đuôi không phải sẽ rất xấu sao.
Ngươi câm miệng. Nói nữa ta sẽ chặt đuôi của ngươi làm áo choàng.
Cầu Cầu nhanh chóng ngừng khóc, ôm chặt đuôi trốn đi. Bộ Khuyên lại đảo mắt đến người đàn ông. Lần này chỉ nhìn thoáng một cái rồi thôi.
“Cho ta tư liệu của hắn.” Bộ Khuyên nói rất khẽ, nói to mà để người khác nghe thấy sẽ tưởng cô bị điên thì làm sao.
Cầu Cầu nhanh chóng cập nhật đầy đủ tư liệu mười tám đời tổ tông nhà tên đàn ông đẹp trai nghiêm trang kia.
Anh ta tên Mộc Thanh Phong, giám đốc tập đoàn Kim Thành, ba mươi hai tuổi, có một công ty giải trí nổi tiếng cùng tên. Ở vị diện này hắn không có vai trò gì. Chỉ là một người qua đường râu ria mũ n thôi. Thật trùng hợp, Bộ Khuyên cô mới nhặt được 15% cổ phần của tập đoàn này thì phải. Mộc Thanh Phong có một mối tình ngược tâm với Hà Miên, đến cuối đời cũng không có cô gái nào khác bên cạnh. Ôm mối tình cũ thương tâm đi lãnh cơm hộp.
Nhân vật công lược của cô được thiết lập rất máu chó. Nhân vật đó sẽ trải qua một mối tình khắc cốt ghi tâm. Đau lòng không thể quên được. Nhiệm vụ vủa cô chính là có được trái tim của người đó, hoàn thành sẽ được nhận ba vạn đến mười vạn điểm tích lũy tùy mức độ yêu đương.
Thực hiện tâm nguyện của nguyên chủ thì chỉ nhận được từ hai vạn đến tám vạn điểm.
Tên chết băm Cầu Cầu ra điều luật này đấy. Xem có tức không? Máu hồ ly của nó toàn là dụ dỗ người ta đi yêu với đương. Trong khi chủ nhân của nó là người ế lâu năm. Ta thấy mà ta tức á! Bộ Khuyên sau khi nhận thông tin cũng không thèm làm nhiệm vụ công lược. Miễn sao tên kia không chọc đến cô thì muốn lọt vào đâu thì lọt, đến thế giới nào thì đến. Mùi linh hồn dù nồng đậm thì cũng mặc kệ hắn đi.
Bộ Khuyên xoay người trở lại, tiếp tục quan sát hành động của tên đạo diễn biến thái có ý đồ đen tối với cơ thể này.
Mỹ Nhân khoác tay Hồ Chính xuất hiện ở cửa ra vào. Bao nhiêu ánh nhìn đều tập trung vào đôi trai tài gái sắc. Trong đôi mắt của bọn họ có ngưỡng mộ, ghen tị và vài tia tạp nham khác.
Bộ Khuyên chú ý đến động tĩnh bên đó. Cô bắt gặp Mỹ Nhân nhìn về tên đạo diễn biến thái gật đầu, sau đó ác ý nhìn cô.
Dường như Bộ Khuyên cảm thấy cực kì thú vị nên cong nhẹ khóe môi làm điên đảo chúng sinh. Tay cầm ly rượu vang lắc lắc nhưng không hề uống.
Để xem Mỹ Nhân tiểu thư sẽ có trò bất ngờ gì.
Ai nha... Không phải ngày hôm nay nữ chính sẽ xuất hiện sao. Thật chờ mong vẻ mặt xinh đẹp bị vặn vẹo.
Ngồi được một lúc thì Bộ Khuyên rơi vào tình thế bất đắc dĩ bị hai con người phiền phức vây quanh nói liên hồi. Cô phát hiện Mặc Tĩnh và Lam Nguyệt thật sự rất hợp nhau. Nói nhiều, đầu óc thì đần độn không chịu nổi. Không biết hai tên thần kinh rung rinh này làm sao sống được tới bây giờ nữa.
Đạo diễn biến thái – Lâm Hổ rời khỏi ghế ngồi của mình đi về phương hướng của người phục vụ. Dáng vẻ lén lén lút lút, chắc chắn đang mưu đồ chuyện xấu.
Bộ Khuyên thấy sau khi người phục vụ trở về liền bê khay rượu tiến về phía cô, cô nhạt nhẽo nhìn hắn. Người phục vụ hơi sợ hãi cuối đầu nên không thấy vẻ mặt đó của Bộ Khuyên, lễ phép thưa:
“Quý khách, đây là rượu mà bữa tiệc hôm nay đặc biệt chuẩn bị. Mời quý khách.”
Người phục vụ nói xong liền đặt từng ly xuống trước mặt của người trong bàn. Chỉ riêng ly ở phía trong bị hắn né tránh một hồi sau đó đặt trước mặt Bộ Khuyên.
Bộ Khuyên ưu nhã nói: “Cảm ơn.”
Nhân viên phục vụ nọ ngước đầu lên lén nhìn Bộ Khuyên nhưng chỉ kịp thấy độ cong nhẹ trên khóe môi của cô liền sợ hãi cúi xuống. Cầm khay rỗng rời đi, mang theo bộ dáng hốt hoảng.
Anh ta sợ mình sẽ dao dộng mà mang ly rượu kia đi. Mà người nhỏ bé như anh ta đắc tội với Lâm Hổ thì xem như đi vào đường chết. Cô chỉ là bị ngủ có một giấc thôi còn anh ta sẽ chết. Mặt may cô ấy còn kiếm được cây cổ thụ mà ôm.
Hỏi xem Bộ Khuyên có thông cảm cho nhân viên phục vụ đó không? Tất nhiên là không! Cô trông giống như người sẽ suy nghĩ lợi, hại cho người hãm hại mình à. Có khổ nói không được thì cũng không liên quan gì đến cô. Tất cả những người đắc tội cô dù cố ý hay vô ý đều không có kết thúc tốt đẹp. Kể cả ngươi có là nhân vật chính của thế giới này hay như thế nào đi nữa thì cũng không tránh khỏi.
Không có người đại diện làm cầu nối thì nguyên chủ không cẩn thận vẫn sẽ bị người ta đưa lên giường. Cốt truyện của thế giới này là như vậy. Sẽ đưa ngươi đi vào quỹ đạo vốn có bằng nhiều cách khác nhau. Nếu ngươi không biết trước thì rất có thể sẽ bị sập bẫy. Nhưng chắc chắn danh sách người bị lừa sẽ không có tên cô.
Trí thông minh thiên tài này làm sao để mấy tên tép riu lừa chứ.
Bộ Khuyên nhìn ly rượu đỏ tươi, cầm lấy ngửi ngửi sau đó dưới ánh nhìn chờ mong của Mỹ Nhân và Lâm Hổ cứ thế uống một ngụm. Đôi môi hồng nhuận nhuốm lên một tầng sắc đỏ mê người, khóe môi còn ươn ướt do rượu chưa được liếm sạch.
Lâm Hổ dâm tà nuốt nước bọt một cái. Ánh mắt rực lửa nhìn chằm chằm Bộ Khuyên. Mỹ Nhân thì cười nụ cười ác độc.
Xem xem hôm nay Chất Ngữ Ảnh hậu sẽ tránh thoát thế nào. Nữ thần lạnh lùng hoàn mỹ mà bị ô uế thì hay biết bao nhiêu. Tiện nhân làm ra vẻ ở trên giường có còn đẹp đẽ hay không còn chưa biết.
Mỹ Nhân ôm cánh tay của Hồ Chính thật chặt làm hắn đưa mắt qua. Theo ánh nhìn ác ý không che dấu của Mỹ Nhân mà nhìn thấy cô gái lần trước làm hắn ấn tượng. Hôm nay bộ lễ phục đỏ rượu thay đổi hoàn toàn khí chất của cô, từ lạnh lùng thành quyến rũ quý phái. Hắn tựa như hiểu được sự đắc ý của Mỹ Nhân xinh đẹp đang đứng bên cạnh hắn. Bởi vì mặt của Chất Ngữ đã nhiễm một tầng ửng hồng gợi cảm.
Mấy cái thủ đoạn đen tối trong vòng tròn giải trí dùng còn nhiều hơn tỉ lệ diễn viên đóng đạt nữa. Không cần để ý nhiều như vậy. Toàn là nữ nhân ghen tị với nữ nhân. Hắn không nên nhúng tay hay xen vào.
Nói như vậy nhưng Hồ Chính vẫn cứ lơ đễnh nhìn về Chất Ngữ mặt càng ngày càng đỏ.
Ngoài Hồ Chính thì Mộc Thanh Phong và một người đàn ông đứng ở trên tầng lầu cũng đang quan sát hoàn cảnh bên này.
Bộ Khuyên nói với Lam Nguyệt và Mặc Tĩnh rằng mình muốn đi vệ sinh. Cô chao đảo đứng dậy rời khỏi vị trí của mình. Cả người đều lộ ra vẻ không khỏe đi tìm nhà vệ sinh.
Mỹ Nhân gật đầu với Lâm Hổ một cái để hắn đi thực hiên kế hoạch.
Đạo diễn biến thái tách khỏi đám người theo chân Bộ Khuyên thật cẩn thận. Hắn chỉ thấy người phía trước đi chậm rãi, cả thân người tùy tiện có thể ngã bất cứ lúc nào.
Lâm Hổ trong lòng vui như mở cờ, đẩy nhanh tốc độ muốn ôm mỹ nhân xinh đẹp hảo hảo yêu thương, giày vò.
Bộ Khuyên đi đến cuối hành lang vắng vẻ. Cô giấu thân mình vào trong bóng tối mờ ảo.
Ánh trăng đêm nay đặc biệt tròn, từ góc độ chiếu sáng vừa vặn có vài ánh sáng trắng rọi trước khoảng không cô đang đứng.
Từ đó Bộ Khuyên có thể thấy rõ ràng khung cảnh trước mặt mình. Nhìn thấy cả Lâm Hổ đang lén lút cẩn trọng đi về phía cô. Lâm Hổ bụng bia mặt rổ, trông hắn như người năm mươi tuổi mặc dù tuổi thật của hắn chỉ mới gần bốn mươi.
Hắn đứng phía góc tối ở đầu ánh sáng trắng bên kia, cười dâm ô mở miệng chó:
“Chất Ngữ tiểu thư, ngưỡng mộ đã lâu.”
Bộ Khuyên không phản ứng, đáp lại hắn chỉ có tiếng hít thở đều đặn.
Lâm đ*o diễn vẫn giữ nguyên nụ cười dâm ô xấu xí dò hỏi:
“Có phải Chất Ngữ tiểu thư cảm thấy rất khô nóng không? Có cần Lâm mỗ giúp. Tôi đây không ngại góp chút sức.”
Cả bóng tối như muốn nuốt chửng đi thân hình mờ ảo của Bộ Khuyên. Cơn gió thổi qua làm lòng người lạnh lẽo. Lâm Hổ bị lạnh rùng mình một cái.
Cmn! Tự nhiên lại nổi gió một cách vô lý như vậy. Nãy giờ có thấy gì đâu. Hắn nên nhanh chóng ôm mỹ nhân về phòng thôi. Ở đây mỹ nhân như hoa như ngọc sẽ bị cảm lạnh mất.
Nói rồi Lâm Hổ bước qua vạch sáng của ánh trăng, vươn tay muốn ôm lấy mỹ nhân trước mặt.
Còn chưa kịp sờ vào cái tay mềm mại mà hắn ao ước bấy lâu thì từ một phương hướng khác của hành lang xuất hiện thêm ba người nữa. Một người trong đó mang Bộ Khuyên ôm vào lòng, tránh đi cái móng heo xấu xí. Một người khác bật đèn hành lang, người còn lại thì đạp vào lưng của Lâm Hổ làm hắn ngã chỏng vó.
Bộ Khuyên nhíu chặt mày nhìn chằm chằm nhìn người đang ôm mình. Đôi mắt hờ hững dần lộ vẻ nguy hiểm.
Danh sách chương