Các tán cây chung quanh vang lên ào ào tiếng vang, giống như bị gió mạnh phất qua, Hạc sư huynh chợt phát ra sắc nhọn tiếng hạc.

Ngu Ý mở to mắt, liền nhìn thấy một bóng ma đỏ như máu từ trên cao chụp xuống. Đồ vật kia hình thể khổng lồ, giống người mà lại không phải là người. Lồng ngực nó mở ra thành hai nửa, xương sườn căng ra tạo thành các thanh trụ thô tráng. Các thanh xương sườn này cắm sâu xuống đất hai bên Ngu ý, đem nàng bọc vào trong khoang bụng của nó.

Là Cốt Ma, Cốt Ma của Tiết Trầm Cảnh! Ngu Ý trợn mắt nhìn nó nháy mắt, theo bản năng muốn huy kiếm ra chiêu, nhưng linh lực của nàng khô cạn, không kích phât ra được kiếm khí của Thanh Trúc kiếm. Chỉ là Trúc kiếm cùng xương cốt trong cơ thể Cốt Ma va chạm vào nhau, chẳng tạo ra được nửa điểm thương tổn đến nó.

Hạc sư huynh gấp đến độ bay lên trên thân hình Cốt Ma, đối với lưng Cốt Ma một chút một chút dùng sức mà mổ. Mỏ chim sắc nhọn không thua gì một thanh lợi kiếm nào, trên mỏ nó phát ra kiếm quang loá mắt, mổ trên lưng Cốt Ma thùng thùng kêu vang.

Tiếng động truyền vào trong khoang bụng Cốt Ma, giống như sấm rền nổ vang bên tai Ngu Ý.

Có thể toàn diệt toàn bộ mười mấy tên đệ tử Kim Đan của Ly Sơn kiếm phái, thực hiện nhiên, Ngu Ý cùng Hạc sư huynh đều không phải đối thủ của nó.

Cả thân thể của Ngu Ý đều bị Cốt Ma nuốt vào trong khoang bụng. Nàng lại một lần nữa rơi vào cảm giác chen chúc trong đống thịt mềm. Mới đầu nàng còn cho rằng, đây là nội tạng của Cốt Ma, thẳng đến khi có xúc tu leo lên trên cổ nàng, cảm giác lạnh lẽo dính ướt, bám dán vào làn da của nàng.

Cùng với xúc tu lạnh lẽo ướt át giữ chặt mặt nàng, trong đêm tối, một đôi mắt quen thuộc lại trồi lên. Đôi mắt kia giống như mắt mèo đen trong đêm tối, sáng lên sâu kín oánh quang.



Ánh mắt của Ngu Ý lập tức bị lôi cuốn, thanh âm ôn nhu của Tiết Trầm Cảnh vang lên bên tai nàng, cũng vang lên trong óc nàng.

Hắn nói: “Từ giờ trở đi, ta chính là tướng công của ngươi.”

Hệ thống: “………………”

Nó đã nói tốt, cần phải đi theo tuần tự từng bước đâu!! Ký chủ, ngươi không phải nói rằng ngươi đã hiểu? Ngươi hiểu cái lông gà!

Dưới sự bủa vây của Sương mù, hoàn cảnh trong toàn bộ núi Vân Sơn thay đổi, trở nên quỷ quyệt. Một ngọn núi phổ phổ thông thông bình thường như vậy, thế nhưng lại vây khốn rất nhiều tu sĩ.

Bó lớn tu sĩ sau khi bước vào trong núi, ở trong rừng núi đi lại mấy ngày, ngay cả một rừng cây nhỏ cũng không thể thoát đi ra ngoài.

Ngay cả tu vi đã đến Nguyên Anh trung kỳ Bùi Kinh Triều, đều té ngã ở trong đám sương mù này.

Bọn họ một hàng sáu người, đều là đệ tử của mười hai đại tiên môn, là thế hệ nhân tài kiệt xuất mới của Tu Tiên giới. Trong đó bốn người là thân truyền đệ tử của Ly Sơn kiếm phái, hai người khác một là môn hạ của Xích Dương Tông, một là môn hạ của Sơn Âm Chiếu Hoa Cung. Hai tông môn này có quan hệ rất tốt cùng Ly Sơn kiếm phái, liền đặc biệt phái đệ tử đến hỗ trợ Ly Sơn tìm Trấn Kiếm Thạch.

Nhưng bọn họ bước vào mê chướng này suốt bảy ngày, dùng hết các loại biện pháp, trước sau lại không thể phá vỡ mê chướng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện