Bởi vì đêm qua Thẩm thiếu cuối cùng là vẫn bị sốt nhẹ cho nên Trác Phàm cũng bị ép buộc đến gần sáng mới được ngủ…….hai người cứ thế ôm nhau ngủ đến giữa trưa mà ko hề hay biết bên ngoài đã rối tung rối mù vì Thẩm Vĩ Hàn mất tích như thế nào….!!!
Ánh nắng le lói qua màn cửa, chiếu lên gương mặt của Thẩm thiếu một tầng ánh sáng nhu hòa……Thẩm Vĩ Hàn khẽ giật giật thân thể định duỗi người lại phát hiện mình bị Trác Phàm vòng vào lòng, tay ôm eo hắn, chân gác lên người hắn mà ko khỏi tức giận thở phì phì……
_ Chết tiệt Trác Phàm, đem tôi làm gối ôm chắc??? mau thả ra…..
_ Hm??? dậy sớm như vậy??? Hôm qua bị anh ép buộc mệt muốn chết rồi…..ko ngờ anh lại có tinh lực như vậy nha~!!! – Trác Phàm lắc lắc đầu, cười đến âm hiểm nói.
_ Cái gì vậy chứ??? đừng có mở miệng nói mấy từ dễ gây hiểu lầm như vậy được ko??? Làm như tôi là Yêu tinh chuyên đi hút dương khí ko bằng…!!! – Thẩm Vĩ Hàn xù lông, cắn răng nói.
_ Anh ko phải sao??? – Trác Phàm cười khẽ, vòng tay kéo đang tức giận người nào đó vào trong lòng, ko nói hai lời lấy môi mình che lại cái miệng đang tức giận đến chửi bậy của Thẩm thiếu, nhấm nháp bữa sáng đi thôi ~!!!
_ Uh……Hm……c….út……ng….ay…..!!!
5 phút sau, Thẩm thiếu vẫn là bại trận, mặc cho Trác Phàm làm gì thì làm, quyệt miệng tức giận ko thèm để ý………đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên
_ Cậu chủ, cậu dậy chưa ạ??? _ Có chuyện gì???
_ Bà chủ sáng nay vừa báo là lát nữa sẽ về, cậu chủ có cần dậy chuẩn bị gì ko ạ???
_ Hm??? mẹ tôi??? chính xác là lúc nào bà về???
_ Dạ khoảng 1 tiếng nữa là máy bay sẽ đáp cánh
_ Tôi biết rồi—-!!!
Trác Phàm cũng ko đùa giỡn nữa, nhanh chóng bật dậy sửa soạn sạch sẽ, tươm tất, chuẩn bị ra sân bay đón người đi—-!! Trác mẹ vốn đang đi du lịch ở Châu Âu, lần này trở về gấp gáp như vậy hẳn là nghe được đám người hầu báo tin con mình đem một thiếu niên về ngồi ko nổi đi—-!!! Nhìn nghe tin bà Trác sắp về mà bắt đầu hồi hộp, ko yên Thẩm Vĩ Hàn, mỉm cười hôn hôn trán, trấn an nói:
_ Ko sao, anh ko cần đi….ở nhà chờ tôi đi đón mẹ về là được. Bà hiền lành lắm, ko cần lo lắng…..
_ Uh—–!!! – Thẩm Vĩ Hàn cũng ko biết vì sao, trước đây cũng đã từng gặp nhiều các quý phu nhân trong giới thượng lưu nhưng tuyệt đối ko có lần này như vậy thấp thỏm bất an…….là vì đó là mẹ của Trác Phàm sao??? Hắn đây là………triệu chứng lo lắng khi gặp mẹ chồng???……phi……phải là mẹ vợ chứ—–!!! …….Phi…….cũng ko phải…….haiz…. Thẩm Vĩ Hàn cũng ko biết rốt cuộc là bản thân đang rối rắm cái gì nữa—-!!!
Lúc Thẩm Vĩ Hàn còn đang vò đầu bức tại thì một giọng nữ bỗng vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ rối ren của hắn:
_ Cháu là bạn của Phàm phàm???
Bên này Trác Phàm phóng xe như bay đến sân bay lại nhận được điện thoại của quản gia thông báo: bởi vì thời gian có sai sót nên bà Trác đã về đến nhà rồi, hiện tại đang ngồi trò chuyện với Thẩm Vĩ Hàn thì ko khỏi sửng sốt, lại quay đầu xe chạy như bay về nhà…..
Mong là sẽ ko xảy ra chuyện ngoài ý muốn đi—!!! dù sao tiến độ hoàn thành hắn vất vả tìm lâu như vậy, đến lúc sắp hoàn thành lại bị “lật thuyền trong mương” chưa nói đến hình phạt của Hệ thống, tâm tình của hắn cũng sẽ ko rất dễ chịu nha~!!!
Trác Phàm mày càng nhíu chặt hơn, nhanh như gió bay về nhà…….nhưng ngoài ý muốn là trong phòng khách Thẩm Vĩ Hàn và Trác mẹ cũng ko hề giống như hắn tưởng tượng như vậy “giương cung bạt kiếm” mà là vô cùng hài hòa ngồi trò chuyện, cười đùa ra vẻ rất là “tâm đầu ý hợp”.
_ Phàm phàm về rồi à???
_ Mom, sao ko đợi con tới đón mà tự về trước vậy???
_ Ko có gì, chỉ là nghe nói thằng con ngoan lần đầu dẫn người về nên định gặp riêng một chút mà thôi……ko hổ là con mẹ sao, ánh mắt tốt lắm—-!!! – Trác mẹ nhún vai, cũng ko dấu diếm, cười mỉm chi nói.
_??? – Trác Phàm sững sờ……đây là đồng ý??? ko khỏi quá dễ dàng chút đi???
Trác mẹ thấy Trác Phàm trợn mắt nhìn mình, ko khỏi nở nụ cười, tức giận gõ lên trán hắn một cái:
_ Ánh mắt gì kia??? cậu nên biết bà đây suốt ngày chạy khắp Châu Âu đương nhiên đối đồng tính chuyện này cũng hiểu biết chút, yêu thì cứ yêu đi, quản nó đồng tính hay khác tính chứ—!!! Về phần cháu nội càng ko cần lo, khoa học bây giờ phát triển lắm, thụ tinh nhân tạo một đứa là chuyện nhỏ, cả một đội bóng còn được nữa là—-!!!
_ …….( -_-|||)……..!!! – Trác Phàm x Thẩm Vĩ Hàn.
Và thế là mấy ngày tiếp theo Thẩm Vĩ Hàn vẫn cứ mặt đỏ tai hồng lấy danh nghĩa “con dâu tương lai” mặt dày mày dạn ở lại nhà Trác Phàm.Về phần vì sao là “con dâu” mà ko phải “con rể”, Trác mẹ liền nghĩa chính ngôn từ tỏ vẻ: Thấy thế nào con mình đều ko thể là ở bên dưới nha~!!!
Cứ thế qua một tuần, Thẩm gia và Triệu gia hai nhà cũng đã nghe được tin tức của Thẩm Vĩ Hàn, bắt đầu sóng gió lặng yên ập đến…
Ánh nắng le lói qua màn cửa, chiếu lên gương mặt của Thẩm thiếu một tầng ánh sáng nhu hòa……Thẩm Vĩ Hàn khẽ giật giật thân thể định duỗi người lại phát hiện mình bị Trác Phàm vòng vào lòng, tay ôm eo hắn, chân gác lên người hắn mà ko khỏi tức giận thở phì phì……
_ Chết tiệt Trác Phàm, đem tôi làm gối ôm chắc??? mau thả ra…..
_ Hm??? dậy sớm như vậy??? Hôm qua bị anh ép buộc mệt muốn chết rồi…..ko ngờ anh lại có tinh lực như vậy nha~!!! – Trác Phàm lắc lắc đầu, cười đến âm hiểm nói.
_ Cái gì vậy chứ??? đừng có mở miệng nói mấy từ dễ gây hiểu lầm như vậy được ko??? Làm như tôi là Yêu tinh chuyên đi hút dương khí ko bằng…!!! – Thẩm Vĩ Hàn xù lông, cắn răng nói.
_ Anh ko phải sao??? – Trác Phàm cười khẽ, vòng tay kéo đang tức giận người nào đó vào trong lòng, ko nói hai lời lấy môi mình che lại cái miệng đang tức giận đến chửi bậy của Thẩm thiếu, nhấm nháp bữa sáng đi thôi ~!!!
_ Uh……Hm……c….út……ng….ay…..!!!
5 phút sau, Thẩm thiếu vẫn là bại trận, mặc cho Trác Phàm làm gì thì làm, quyệt miệng tức giận ko thèm để ý………đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên
_ Cậu chủ, cậu dậy chưa ạ??? _ Có chuyện gì???
_ Bà chủ sáng nay vừa báo là lát nữa sẽ về, cậu chủ có cần dậy chuẩn bị gì ko ạ???
_ Hm??? mẹ tôi??? chính xác là lúc nào bà về???
_ Dạ khoảng 1 tiếng nữa là máy bay sẽ đáp cánh
_ Tôi biết rồi—-!!!
Trác Phàm cũng ko đùa giỡn nữa, nhanh chóng bật dậy sửa soạn sạch sẽ, tươm tất, chuẩn bị ra sân bay đón người đi—-!! Trác mẹ vốn đang đi du lịch ở Châu Âu, lần này trở về gấp gáp như vậy hẳn là nghe được đám người hầu báo tin con mình đem một thiếu niên về ngồi ko nổi đi—-!!! Nhìn nghe tin bà Trác sắp về mà bắt đầu hồi hộp, ko yên Thẩm Vĩ Hàn, mỉm cười hôn hôn trán, trấn an nói:
_ Ko sao, anh ko cần đi….ở nhà chờ tôi đi đón mẹ về là được. Bà hiền lành lắm, ko cần lo lắng…..
_ Uh—–!!! – Thẩm Vĩ Hàn cũng ko biết vì sao, trước đây cũng đã từng gặp nhiều các quý phu nhân trong giới thượng lưu nhưng tuyệt đối ko có lần này như vậy thấp thỏm bất an…….là vì đó là mẹ của Trác Phàm sao??? Hắn đây là………triệu chứng lo lắng khi gặp mẹ chồng???……phi……phải là mẹ vợ chứ—–!!! …….Phi…….cũng ko phải…….haiz…. Thẩm Vĩ Hàn cũng ko biết rốt cuộc là bản thân đang rối rắm cái gì nữa—-!!!
Lúc Thẩm Vĩ Hàn còn đang vò đầu bức tại thì một giọng nữ bỗng vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ rối ren của hắn:
_ Cháu là bạn của Phàm phàm???
Bên này Trác Phàm phóng xe như bay đến sân bay lại nhận được điện thoại của quản gia thông báo: bởi vì thời gian có sai sót nên bà Trác đã về đến nhà rồi, hiện tại đang ngồi trò chuyện với Thẩm Vĩ Hàn thì ko khỏi sửng sốt, lại quay đầu xe chạy như bay về nhà…..
Mong là sẽ ko xảy ra chuyện ngoài ý muốn đi—!!! dù sao tiến độ hoàn thành hắn vất vả tìm lâu như vậy, đến lúc sắp hoàn thành lại bị “lật thuyền trong mương” chưa nói đến hình phạt của Hệ thống, tâm tình của hắn cũng sẽ ko rất dễ chịu nha~!!!
Trác Phàm mày càng nhíu chặt hơn, nhanh như gió bay về nhà…….nhưng ngoài ý muốn là trong phòng khách Thẩm Vĩ Hàn và Trác mẹ cũng ko hề giống như hắn tưởng tượng như vậy “giương cung bạt kiếm” mà là vô cùng hài hòa ngồi trò chuyện, cười đùa ra vẻ rất là “tâm đầu ý hợp”.
_ Phàm phàm về rồi à???
_ Mom, sao ko đợi con tới đón mà tự về trước vậy???
_ Ko có gì, chỉ là nghe nói thằng con ngoan lần đầu dẫn người về nên định gặp riêng một chút mà thôi……ko hổ là con mẹ sao, ánh mắt tốt lắm—-!!! – Trác mẹ nhún vai, cũng ko dấu diếm, cười mỉm chi nói.
_??? – Trác Phàm sững sờ……đây là đồng ý??? ko khỏi quá dễ dàng chút đi???
Trác mẹ thấy Trác Phàm trợn mắt nhìn mình, ko khỏi nở nụ cười, tức giận gõ lên trán hắn một cái:
_ Ánh mắt gì kia??? cậu nên biết bà đây suốt ngày chạy khắp Châu Âu đương nhiên đối đồng tính chuyện này cũng hiểu biết chút, yêu thì cứ yêu đi, quản nó đồng tính hay khác tính chứ—!!! Về phần cháu nội càng ko cần lo, khoa học bây giờ phát triển lắm, thụ tinh nhân tạo một đứa là chuyện nhỏ, cả một đội bóng còn được nữa là—-!!!
_ …….( -_-|||)……..!!! – Trác Phàm x Thẩm Vĩ Hàn.
Và thế là mấy ngày tiếp theo Thẩm Vĩ Hàn vẫn cứ mặt đỏ tai hồng lấy danh nghĩa “con dâu tương lai” mặt dày mày dạn ở lại nhà Trác Phàm.Về phần vì sao là “con dâu” mà ko phải “con rể”, Trác mẹ liền nghĩa chính ngôn từ tỏ vẻ: Thấy thế nào con mình đều ko thể là ở bên dưới nha~!!!
Cứ thế qua một tuần, Thẩm gia và Triệu gia hai nhà cũng đã nghe được tin tức của Thẩm Vĩ Hàn, bắt đầu sóng gió lặng yên ập đến…
Danh sách chương