Lúc này, đang là đêm khuya.......
Giang Bắc nằm ở trên giường, nhớ lại hình ảnh cha bộc phát ra thực lực khủng khiếp.
Cạo lấy móng tay, nhíu mày, vì cái gì cha vẫn ở tại chỗ này dù thực lực cao như vậy, hơn nữa cha với Vô Cực Tông đến cùng là có quan hệ như thế nào......??
Là tông chủ sao? Rất không có khả năng! Thế nào mà một vị tông chủ cao cao tại thượng lại phải ở Liễu Vân thành nhỏ bé này hơn mười năm?
Không nghĩ ra, lại hồi tưởng lại lời cha nói với hắn vào lúc ăn cơm tối.
"Sau khi thu thập thập thứ đó xong, hãy theo ca của ngươi đi ra ngoài mở mang kiến thức! " Cuộc sống đang êm đẹp, tại sao phải đẩy hắn đi ra ngoài!?
Ở nơi đây còn chưa đủ ôn hòa ư? Cuộc sống ở nơi này cũng là đã rất khá rồi a...! Hắn không có chê bai!
Giang Bắc rất muốn cự tuyệt, nhưng mà lại không dám, bởi vì cha thật sự là quá đáng sợ, nhất là cái vụ phải cố gắng năm mươi năm lại hù hắn xuýt chết.
Hơn nữa lúc ăn cơm cha cũng dẫn theo cây gậy trúc quen thuộc, Giang Bắc cũng chỉ có thể hướng về vận mệnh khổ bức mà cúi đầu, cáo biệt cuộc sống của một tên phú nhị đại!
Ngay tại lúc Giang Bắc đang cảm thấy khó chịu......
"Đông đông đông. " Tiếng đập cửa vang lên.
"Ai!?" Giang Bắc phục hồi tinh thần, lên tiếng hỏi.
Người ngoài cửa cũng không trả lời.
"Là ai! " Giang Bắc đứng dậy lần nữa hỏi.
Lầm này, một âm thanh "K-C-Í-T-T-T... " vang lên.
Khi tiếng ma sát bén nhọn này truyền vào trong tai Giang Bắc, Giang Bắc cảm thấy da đầu có run lên một chút, tranh thủ thời gian cầm lấy cái kéo, nếu vào lúc này mà không có vũ khí, xác thực là nguy hiểm trí mạng.
Nhưng mà, đây là nhà của hắn!
Giang Bắc thở dài một cái, chậm rãi đấy cánh cửa ra, phóng khí thế của một cường giả huyền cảnh ngũ giai khí ra ngoài......
Sau đó, chỉ thấy hai bóng người chợt lóe lên! Giang Bắc có chút mộng bức, thập yêu ngoạn ý⁽¹⁾! Có phải ta nhìn lầm rồi hay không? Tranh thủ thời gian dụi dụi con mắt, vẫn là không có cái gì!
"Ô Vân khai, Minh Nguyệt lạc"⁽²⁾phảng phất như cả hậu viện Giang gia đều bị bao phủ bên trong làn sương mù lạnh ngắt.
Giang Bắc cảm thấy sau lưng mát lạnh, cảm giác giống như những nhân vật chính của các bộ phim ma.
Ngồi xổm xuống, quan sát trên mặt đất có hai khối chất lỏng sền sệt, hình dạng là hai bàn chân người.
Trái tim Giang Bắc bắt đầu nhảy dựng lên! Nhưng với tư cách là một cường giả, không thể kinh sợ! Đứng người lên, bước từng bước một tới gần chỗ bàn chân biến mất.
Tuy trong nội tâm mang theo nghi hoặc, nhưng hắn biết rõ, nếu thứ này có thể đi vào trong sân, còn không có người nào phát hiện, chắn chắn chẳng phải người tốt lành gì!
"Cha! Đỗ lão! Ca! " Giang Bắc dắt cổ hô một tiếng, nhưng không ai trả lời.
Giang Bắc cảm thấy sự việc có chút nghiêm trọng, nhưng hiện tại không thể e ngại.
Đột nhiên! Phía bên trái xuất hiện một cái sọ, không, là hai cái! Vì bên phải xuất cũng xuất hiện thêm một cái nữa!
Hai cái đầu lâu xuất hiện ở trong tầm mắt Giang Bắc, sau đó, đầu lâu di động, thân thể cũng xuất hiện.
Giang Bắc hung hăng nuốt nhổ nước miếng.
Cái này rốt cuộc là cái gì!? Hai mắt như chuông đồng, mà hàm răng lại giống như là của Ryuk trong Death Note⁽³⁾ vậy!?
Cái mũi? Không có mũi, hơn nữa tóc dài kéo dài tới trên mặt đất.
Mặc trên người một tấm áo trắng rách rưới, trong nội tâm Giang Bắc nổi lên một chút sợ hãi... Chẳng lẽ là thật sự gặp quỷ rồi sao!?
Mà chết không giống chết, trên người còn có một mảnh chất lỏng sền sệt, dưới ánh trăng lại càng lộ ra vẻ quỷ dị.
Trong nội tâm Giang Bắc thật sự sợ hãi, cái dịch nhờn này là cái (déll) gì vậy? Thật là ác tâm a! Cái mày thì sao đánh đây?
Vạn nhất khi bị dính vào rồi mắc cái căn bệnh nào đó thì làm sao sống đây?
"Khặc khặ-x-xxxxx, khặc khặ-x-xxxxx khặc! " Tiếng cười quái dị truyền vào trong tai của Giang Bắc.
Bờ môi khô quắt, dưới ít ánh sáng mờ ảo là khuôn mặt tái nhợt, cứ như vậy từng bước một tới gần Giang Bắc.
Nếu như nhìn kỹ, Giang Bắc chứng kiến vẻ tuyệt vọng sâu thẳm trong ánh mắt của bọn kia, sợ hãi, nhưng mà Giang Bắc không có đủ tinh tế để làm điều đó.
"U Bộ! "
Lập tức kích phát, cả thân th nhẹ nhàng đứng lên, nếu đánh không laik thì có thể tùy thời chạy trốn.
Buổi chiều cha nói đúng, có thể đánh nhau thì cứ đánh, đánh không được thì chạy! Nhưng mà, cường giả có nhãn quan lục lộ tai nghe bát phương...đều là gạt người!
Mà cha cùng Đỗ lão bọn hắn sao còn chưa tới cứu hắn!
Giang Bắc cưỡng ép ngăn chặn sự sợ hãi trong nội tâm, tự nói với mình:" Không sợ, không được sợ! Giang Bắc, ngươi là giỏi nhất; Trong nhà còn có cả Đỗ lão và cha, còn có cả ca ca. "
Trước kéo dài thời gian! Đang nghĩ làm sao có thể câu thông cùng hai sinh vật này, nói chuyện nhân sinh lý tưởng ra sao v.v......
Chỉ thấy hai cái quái vật đồng thời hướng phía Giang Bắc đánh tới.
Đồng thời, Giang Bắc triệt để kích phát U Bộ, bạo lui về phía sau bạo lui!
"Hồn Chưởng! "
Giang Bắc cảm nhận, có vẻ như lần này hồn chưởng mạnh hơn!
Nhưng con thân hình con quái vật kia rất nhanh, Hồn Chưởng của Giang Bắc căn bản là không có biện pháp trúng mục tiêu.
"Mẹ kiếp! Đây là cái gì mà lại nhanh như vậy! " Giang Bắc thấp giọng mắng một câu, không hề ở lâu, tiếp tục dừng U Bộ trốn chạy.
Mà hai cái quái vật như là đã có kế hoạch từ trước, một tên phong bế đường lui của Giang Bắc, tên khác tiếp tục tấn công Giang Bắc!
...........
Trên mái hiên, Giang Nam thần sắc khẩn trương nhìn trận chiến ở trong sân.
"Chớ khẩn trương, bình tĩnh mà xem. " Giang Quán thấp giọng nói ra.
Giang Nam đột nhiên có chút mê mang, cha quá độc ác, đến cùng là đệ đệ của hắn có phải là do cùng một người cha với hắn hay không?
Rõ ràng đệ ấy chỉ là là huyền cảnh ngũ giai, mà chiến kỹ còn không có tu luyện tới đâu, vậy mà lại bắt đến đây một đầu ác linh! Còn là huyền cảnh ngũ giai! Cảnh giới của A Bắc cũng chỉ là huyền cảnh ngũ giai thôi a...!
"Hai chiêu, thức nayflaf gai chiêu có tác dụng rất lớn với ác linh, Nam thiếu gia nên nghe lời lão gia một chút " Đỗ quản gia ở một bên mở miệng nói ra.
Giang Nam bất đắc dĩ lắc đầu, muốn giúp đệ đệ một chút cũng không được, tiếp tục thành thành thật thật quan sát.
Bên kia-bên trong chiến trường, Giang Bắc phảng phất đã bị dồn đến con đường cuối cùng, đường lui mộ tả một hữu đều bị phong mất.
Vậy mà đã đi tới trong góc sân, phảng phất trong lúc nhất thời lâm vào tuyệt cảnh, đánh cũng không được, mà không đánh cũng không xong, nhưng mà hai tên ngoạn ý này thật là ác tâm a...!
Làm sao bây giờ! Tình huống rất gấp gáp, nhưng mà hắn còn có hệ thống, hắn còn có 【Điểm Cà Khịa】, Ấn mở vừa nhìn, hơn hai ngàn, lúc này không dùng còn đợi khi nào!
Thôn Thiên công pháp(Huyền cấp nhị tầng)!
Thôn Thiên công pháp(Huyền cấp tam tầng)
"【Điểm Cà Khịa】:69"
Ngẩng đầu, lần nữa nhùn hai con quái thai trước mắt.
Giang Bắc hai tay giao nhau, toàn lực vận chuyển Thôn Thiên công pháp, cảm nhận được linh lực phồn vinh trong cơ thể mạnh mẽ lộ ra, cung cấp liên tục không ngừng nghỉ, Giang Bắc đột nhiên hét lớn một tiếng.
"Hồn chưởng! Đều đi chết hết đi! "
Sau hai lần sử dụng hồn chưởng, đã triệt để hút lấy hết linh lực trong cơ thể Giang Bắc, lảo đảo lui về sau hai bước.
Thôn Thiên công pháp chính thức tiến vào Huyền cấp tam tầng, đã để cho Giang Bắc minh bạch cái gì gọi là khoái cảm, tốc độ hấp linh lực cực nhanh!
"Phanh! Phanh! "
Hai tiếng, trực tiếp đánh trúng vào hai cái quái vật!
Một cái trong đó lập tức gục rơi xuống, mà đổi thành một cái, cũng là nhe răng nhếch miệng mà nhìn Giang Bắc, lại nhìn tên đồng bạn một chút, mắt nhắm lại, tranh thủ thời gian cũng nằm xuống! Lúc này không giả chết thì chỉ có chết thật thôi a! Đến a..., tới giết chúng ta luôn đi s, đừng có đem chúng ta giao cho hai cái lão già kia a, quá dọa người
▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔
Cuối tuần vui vẻ nha mọi người!
Đọc xong nhớ để lại 1 like nha!
Giang Bắc nằm ở trên giường, nhớ lại hình ảnh cha bộc phát ra thực lực khủng khiếp.
Cạo lấy móng tay, nhíu mày, vì cái gì cha vẫn ở tại chỗ này dù thực lực cao như vậy, hơn nữa cha với Vô Cực Tông đến cùng là có quan hệ như thế nào......??
Là tông chủ sao? Rất không có khả năng! Thế nào mà một vị tông chủ cao cao tại thượng lại phải ở Liễu Vân thành nhỏ bé này hơn mười năm?
Không nghĩ ra, lại hồi tưởng lại lời cha nói với hắn vào lúc ăn cơm tối.
"Sau khi thu thập thập thứ đó xong, hãy theo ca của ngươi đi ra ngoài mở mang kiến thức! " Cuộc sống đang êm đẹp, tại sao phải đẩy hắn đi ra ngoài!?
Ở nơi đây còn chưa đủ ôn hòa ư? Cuộc sống ở nơi này cũng là đã rất khá rồi a...! Hắn không có chê bai!
Giang Bắc rất muốn cự tuyệt, nhưng mà lại không dám, bởi vì cha thật sự là quá đáng sợ, nhất là cái vụ phải cố gắng năm mươi năm lại hù hắn xuýt chết.
Hơn nữa lúc ăn cơm cha cũng dẫn theo cây gậy trúc quen thuộc, Giang Bắc cũng chỉ có thể hướng về vận mệnh khổ bức mà cúi đầu, cáo biệt cuộc sống của một tên phú nhị đại!
Ngay tại lúc Giang Bắc đang cảm thấy khó chịu......
"Đông đông đông. " Tiếng đập cửa vang lên.
"Ai!?" Giang Bắc phục hồi tinh thần, lên tiếng hỏi.
Người ngoài cửa cũng không trả lời.
"Là ai! " Giang Bắc đứng dậy lần nữa hỏi.
Lầm này, một âm thanh "K-C-Í-T-T-T... " vang lên.
Khi tiếng ma sát bén nhọn này truyền vào trong tai Giang Bắc, Giang Bắc cảm thấy da đầu có run lên một chút, tranh thủ thời gian cầm lấy cái kéo, nếu vào lúc này mà không có vũ khí, xác thực là nguy hiểm trí mạng.
Nhưng mà, đây là nhà của hắn!
Giang Bắc thở dài một cái, chậm rãi đấy cánh cửa ra, phóng khí thế của một cường giả huyền cảnh ngũ giai khí ra ngoài......
Sau đó, chỉ thấy hai bóng người chợt lóe lên! Giang Bắc có chút mộng bức, thập yêu ngoạn ý⁽¹⁾! Có phải ta nhìn lầm rồi hay không? Tranh thủ thời gian dụi dụi con mắt, vẫn là không có cái gì!
"Ô Vân khai, Minh Nguyệt lạc"⁽²⁾phảng phất như cả hậu viện Giang gia đều bị bao phủ bên trong làn sương mù lạnh ngắt.
Giang Bắc cảm thấy sau lưng mát lạnh, cảm giác giống như những nhân vật chính của các bộ phim ma.
Ngồi xổm xuống, quan sát trên mặt đất có hai khối chất lỏng sền sệt, hình dạng là hai bàn chân người.
Trái tim Giang Bắc bắt đầu nhảy dựng lên! Nhưng với tư cách là một cường giả, không thể kinh sợ! Đứng người lên, bước từng bước một tới gần chỗ bàn chân biến mất.
Tuy trong nội tâm mang theo nghi hoặc, nhưng hắn biết rõ, nếu thứ này có thể đi vào trong sân, còn không có người nào phát hiện, chắn chắn chẳng phải người tốt lành gì!
"Cha! Đỗ lão! Ca! " Giang Bắc dắt cổ hô một tiếng, nhưng không ai trả lời.
Giang Bắc cảm thấy sự việc có chút nghiêm trọng, nhưng hiện tại không thể e ngại.
Đột nhiên! Phía bên trái xuất hiện một cái sọ, không, là hai cái! Vì bên phải xuất cũng xuất hiện thêm một cái nữa!
Hai cái đầu lâu xuất hiện ở trong tầm mắt Giang Bắc, sau đó, đầu lâu di động, thân thể cũng xuất hiện.
Giang Bắc hung hăng nuốt nhổ nước miếng.
Cái này rốt cuộc là cái gì!? Hai mắt như chuông đồng, mà hàm răng lại giống như là của Ryuk trong Death Note⁽³⁾ vậy!?
Cái mũi? Không có mũi, hơn nữa tóc dài kéo dài tới trên mặt đất.
Mặc trên người một tấm áo trắng rách rưới, trong nội tâm Giang Bắc nổi lên một chút sợ hãi... Chẳng lẽ là thật sự gặp quỷ rồi sao!?
Mà chết không giống chết, trên người còn có một mảnh chất lỏng sền sệt, dưới ánh trăng lại càng lộ ra vẻ quỷ dị.
Trong nội tâm Giang Bắc thật sự sợ hãi, cái dịch nhờn này là cái (déll) gì vậy? Thật là ác tâm a! Cái mày thì sao đánh đây?
Vạn nhất khi bị dính vào rồi mắc cái căn bệnh nào đó thì làm sao sống đây?
"Khặc khặ-x-xxxxx, khặc khặ-x-xxxxx khặc! " Tiếng cười quái dị truyền vào trong tai của Giang Bắc.
Bờ môi khô quắt, dưới ít ánh sáng mờ ảo là khuôn mặt tái nhợt, cứ như vậy từng bước một tới gần Giang Bắc.
Nếu như nhìn kỹ, Giang Bắc chứng kiến vẻ tuyệt vọng sâu thẳm trong ánh mắt của bọn kia, sợ hãi, nhưng mà Giang Bắc không có đủ tinh tế để làm điều đó.
"U Bộ! "
Lập tức kích phát, cả thân th nhẹ nhàng đứng lên, nếu đánh không laik thì có thể tùy thời chạy trốn.
Buổi chiều cha nói đúng, có thể đánh nhau thì cứ đánh, đánh không được thì chạy! Nhưng mà, cường giả có nhãn quan lục lộ tai nghe bát phương...đều là gạt người!
Mà cha cùng Đỗ lão bọn hắn sao còn chưa tới cứu hắn!
Giang Bắc cưỡng ép ngăn chặn sự sợ hãi trong nội tâm, tự nói với mình:" Không sợ, không được sợ! Giang Bắc, ngươi là giỏi nhất; Trong nhà còn có cả Đỗ lão và cha, còn có cả ca ca. "
Trước kéo dài thời gian! Đang nghĩ làm sao có thể câu thông cùng hai sinh vật này, nói chuyện nhân sinh lý tưởng ra sao v.v......
Chỉ thấy hai cái quái vật đồng thời hướng phía Giang Bắc đánh tới.
Đồng thời, Giang Bắc triệt để kích phát U Bộ, bạo lui về phía sau bạo lui!
"Hồn Chưởng! "
Giang Bắc cảm nhận, có vẻ như lần này hồn chưởng mạnh hơn!
Nhưng con thân hình con quái vật kia rất nhanh, Hồn Chưởng của Giang Bắc căn bản là không có biện pháp trúng mục tiêu.
"Mẹ kiếp! Đây là cái gì mà lại nhanh như vậy! " Giang Bắc thấp giọng mắng một câu, không hề ở lâu, tiếp tục dừng U Bộ trốn chạy.
Mà hai cái quái vật như là đã có kế hoạch từ trước, một tên phong bế đường lui của Giang Bắc, tên khác tiếp tục tấn công Giang Bắc!
...........
Trên mái hiên, Giang Nam thần sắc khẩn trương nhìn trận chiến ở trong sân.
"Chớ khẩn trương, bình tĩnh mà xem. " Giang Quán thấp giọng nói ra.
Giang Nam đột nhiên có chút mê mang, cha quá độc ác, đến cùng là đệ đệ của hắn có phải là do cùng một người cha với hắn hay không?
Rõ ràng đệ ấy chỉ là là huyền cảnh ngũ giai, mà chiến kỹ còn không có tu luyện tới đâu, vậy mà lại bắt đến đây một đầu ác linh! Còn là huyền cảnh ngũ giai! Cảnh giới của A Bắc cũng chỉ là huyền cảnh ngũ giai thôi a...!
"Hai chiêu, thức nayflaf gai chiêu có tác dụng rất lớn với ác linh, Nam thiếu gia nên nghe lời lão gia một chút " Đỗ quản gia ở một bên mở miệng nói ra.
Giang Nam bất đắc dĩ lắc đầu, muốn giúp đệ đệ một chút cũng không được, tiếp tục thành thành thật thật quan sát.
Bên kia-bên trong chiến trường, Giang Bắc phảng phất đã bị dồn đến con đường cuối cùng, đường lui mộ tả một hữu đều bị phong mất.
Vậy mà đã đi tới trong góc sân, phảng phất trong lúc nhất thời lâm vào tuyệt cảnh, đánh cũng không được, mà không đánh cũng không xong, nhưng mà hai tên ngoạn ý này thật là ác tâm a...!
Làm sao bây giờ! Tình huống rất gấp gáp, nhưng mà hắn còn có hệ thống, hắn còn có 【Điểm Cà Khịa】, Ấn mở vừa nhìn, hơn hai ngàn, lúc này không dùng còn đợi khi nào!
Thôn Thiên công pháp(Huyền cấp nhị tầng)!
Thôn Thiên công pháp(Huyền cấp tam tầng)
"【Điểm Cà Khịa】:69"
Ngẩng đầu, lần nữa nhùn hai con quái thai trước mắt.
Giang Bắc hai tay giao nhau, toàn lực vận chuyển Thôn Thiên công pháp, cảm nhận được linh lực phồn vinh trong cơ thể mạnh mẽ lộ ra, cung cấp liên tục không ngừng nghỉ, Giang Bắc đột nhiên hét lớn một tiếng.
"Hồn chưởng! Đều đi chết hết đi! "
Sau hai lần sử dụng hồn chưởng, đã triệt để hút lấy hết linh lực trong cơ thể Giang Bắc, lảo đảo lui về sau hai bước.
Thôn Thiên công pháp chính thức tiến vào Huyền cấp tam tầng, đã để cho Giang Bắc minh bạch cái gì gọi là khoái cảm, tốc độ hấp linh lực cực nhanh!
"Phanh! Phanh! "
Hai tiếng, trực tiếp đánh trúng vào hai cái quái vật!
Một cái trong đó lập tức gục rơi xuống, mà đổi thành một cái, cũng là nhe răng nhếch miệng mà nhìn Giang Bắc, lại nhìn tên đồng bạn một chút, mắt nhắm lại, tranh thủ thời gian cũng nằm xuống! Lúc này không giả chết thì chỉ có chết thật thôi a! Đến a..., tới giết chúng ta luôn đi s, đừng có đem chúng ta giao cho hai cái lão già kia a, quá dọa người
▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔
Cuối tuần vui vẻ nha mọi người!
Đọc xong nhớ để lại 1 like nha!
Danh sách chương