Hoàng Hậu chỉ có một mình thái tử, vẫn luôn muốn có thêm một nữ nhi.

Năm đó Vĩnh Phúc quận chúa sinh động đáng yêu theo trưởng công chúa tiến cung, lại là nữ nhi được hạ sinh lúc trưởng công chúa là trai già đẻ ngọc.

Có lẽ hoàng hậu vì muốn kết hảo với trưởng công chúa đổi lấy niềm vui của hoàng thượng, cho nên mới đem Vĩnh Phúc quận chúa dưỡng ở trong cung.

Chi phí tiêu xài hằng ngày của Vĩnh Phúc quận chúa như cấp bậc công chúa.

Hoàng đế cũng yêu thích Vĩnh Phúc quận chúa, bởi vậy Vĩnh Phúc quận chúa ở trong cung rất được sủng ái, không phải vị công chúa tầm thường nào cũng có thể so sánh.

Khương Lộ Dao cũng không biết Khương Lộ Kỳ làm như thế nào kết giao cùng Vĩnh Phúc quận chúa.

Bởi vì Vĩnh Phúc quận chúa đến dự, cho nên vụ hôn nhân này tăng thêm rất nhiều quý khí.

Người tới chúc mừng phần lớn đều vây quanh tân nương tử, dựa theo tước vị cao thấp mà nói, Khương Lộ Dao sẽ lấy thân phận Tần vương thế tử phi ngồi ở vị trí thượng.

Nhưng Vĩnh Phúc quận chúa lại được an bài ở đó, Khương Lộ Dao chỉ nhàn nhạt cười, ngồi bên người Khương Lộ Kỳ, vẻ mặt ôn hoà không thấy bất luận cái gì không vui, khen tặng Khương Lộ Kỳ vài câu, liền không nói gì nữa.

Ngược lại Vĩnh Phúc quận chúa cùng Khương Lộ Kỳ khe khẽ nói nhỏ, có vẻ rất thân thiện với Khương Lộ Kỳ, không chỉ hạ thấp Khương Lộ Dao, ngay cả Khương gia tỷ muội còn lại ngày đêm ở bên nhau cũng không thân thuộc bằng Vĩnh Phúc quận chúa.

Cho dù là đại đường tỷ (chị họ) cố ý từ Giang Nam gấp rút trở về cũng không còn gì để nói.

Khương Lộ Kỳ mặc một thân hỉ phục hoa lệ, khuôn mặt đào hồng xấu hổ đến phấn hồng.

Không biết Vĩnh Phúc quận chúa ở bên tai nàng nói cái gì, Khương Lộ Kỳ oán trách đánh nhẹ Vĩnh Phúc quận chúa hai cái, rồi nhìn về hướng Khương Lộ Dao, nhẹ giọng nói:

- Nhị tỷ tỷ…

- Có việc?

Khương Lộ Dao buông chung trà, cười khanh khách nói:

- Ta thấy tứ muội muội cùng Vĩnh Phúc quận chúa trò chuyện với nhau thật vui, tìm ta có việc?

Dựa theo bối phận mà nói, Vĩnh Phúc quận chúa phải lớn tuổi hơn Tần Vương thế tử, cũng bởi vì trưởng công chúa lão mới tới nữ, vì vậy năm nay nàng cũng chỉ mười tám tuổi.

Tuy Vĩnh Phúc quận chúa được sủng ái, nhưng cho tới bây giờ còn chưa có tuyển được phu quân, cũng thực khiến người ta ngoài ý muốn.

Người coi trọng Vĩnh Phúc quận chúa, thì nàng lại ghét bỏ bọn họ không phải tài hoa không tốt, thì chính là xuất thân bần hàn.

Nguyên nhân cũng vì lý do Vĩnh Phúc quận chúa xem trọng người, cho nên không có cách nào thú nàng.

Hôn sự của nàng ở cao không thành, thấp không phải, cho nên đành trì hoãn.

- Mới vừa rồi quận chúa nói…Nói Tần vương thế tử là người phong lưu đa tình, thấy nhị tỷ tỷ mặt mày xuân sắc, nghĩ đến…

- Ta thấy ngươi cùng Kỳ muội muội số tuổi không sai biệt lắm, lại là thân tỷ muội, ngươi chỉ ngồi bất động, không thể nói vài câu với Kỳ muội muội sao?

Vĩnh Phúc quận chúa nhướng mày:

- Vì Kỳ muội muội nói một chút kinh nghiệm cũng được a, trước kia bên người Tần vương thế tử không ít nữ tử vờn quanh. Nếu ngươi có biện pháp quản trụ Tần vương thế tử, chắc không để ý mà dạy Kỳ muội muội một hai chiêu.

- Người không giống nhau, có thể áp dụng với Tần vương thế tử không nhất định có thể áp dụng với Tiêu đại nhân.

Khương Lộ Dao bình tĩnh cười nói:

- Chỉ cần dụng tâm, vấn đề gì cũng không phải vấn đề, người nói đúng không? Quận chúa biểu di.

Những lời này khiến các quý nữ ngồi kế bên thiếu chút nữa đã phun nước, dựa theo bối phận bên phu gia mà nói, Vĩnh Phúc quận chúa đúng là biểu di của thê tử Tần vương thế tử.

Nhưng bởi vì Vĩnh Phúc quận chúa còn trẻ tuổi, cũng có giao tình với hoàng tử công chúa ngang hàng, rất ít người đem một vị thiếu nữ gọi là ‘ biểu di ’.

- Người còn chưa có gả, không hiểu huyền bí trong đó, người làm vãn bối như ta thật khó mà nói người, xem các ngươi quen thuộc như vậy, sau khi tứ muội muội thành thân, nhất định sẽ nói cho người biết bí quyết trong đó, biểu di đừng có gấp.

- Nhị tỷ tỷ.

Khương Lộ Kỳ lấy tay ngăn chặn Vĩnh Phúc quận chúa, không vui nói:

- Sao ngươi có thể nói như thế với quận chúa?

- Ta không đủ cung kính biểu di sao?

- …

Ở đây không có người không biết xấu hổ, cũng không có người dám ăn nói như Tần vương thế tử phi, người khác kinh ngạc nhìn Khương Lộ Dao.

Trước kia nữ nhi của Khương nhị gia không hiện sơn không lộ thủy không ngờ lại người cực kỳ lợi hại, một chút cũng không thèm để ý, liền chọc giận trưởng công chúa.

Khương Lộ Dao thấy Khương Lộ Kỳ cùng Vĩnh Phúc quận chúa lại nói thầm với nhau, nên cười nói:

- Ta tìm tổ mẫu còn có chút việc, một hồi lại qua đây, biểu di cứ an tọa, ta cũng không dám phiền người đưa tiễn.

Đi không quay đầu, Khương Lộ Dao vén lên rèm cửa rời khỏi khuê phòng, cho dù Khương Lộ Dao tôn trọng trưởng công chúa, thì tuyệt đối cũng không thể chịu đựng Vĩnh Phúc quận chúa ở nơi đó ám chỉ Triệu Đạc Trạch ở trong hoàng cung đã từng hoang đường.

Mỗi lần nghĩ vậy, Khương Lộ Dao sẽ thấy buồn bực, nàng có thể không thèm để ý trước kia Triệu Đạc Trạch có bao nhiêu hoang dâm, nhưng không ai có thể không ăn giấm.

Hơn nữa Vĩnh Phúc quận chúa nói những lời này là có ý tứ gì? Là nói Tần Vương thế tử trong hậu cung? Hay là không biết tiến thủ?

Mặc kệ từ phương diện nào, Khương Lộ Dao cũng không thể chịu đựng Vĩnh Phúc quận chúa khiêu khích, tuyệt đối không để người khác phê bình Triệu Đạc Trạch.

Sau lưng như thế nào dạy dỗ Triệu Đạc Trạch là chuyện riêng giữa phu thê bọn nàng, giáp mặt bất luận ai nói Triệu Đạc Trạch một câu không tốt, Khương Lộ Dao sẽ không nhường nhịn.

Nàng chính là bênh vực người của mình như vậy đấy.

- A, là Tần vương thế tử…

Khuê tú trong phòng nhìn ra cửa sổ dùng quạt che miệng, khuôn mặt mang theo vài phần ngượng ngùng, mơ hồ lại có một tia hâm mộ.

Lúc nhìn thấy Triệu Đạc Trạch vây quanh Khương Lộ Dao, đáy mắt người khác phần lớn nổi lên ngọt ngào ý cười, giống như vì Tần vương thế tử phi mà vui mừng.

Còn Tần vương thế tử đang vây quanh ái thê xin lỗi lấy lòng, chỉ hy vọng ái thê có thể vì hắn triển lộ tươi cười.

Vĩnh Phúc quận chúa nhìn cảnh này có chút ngoài ý muốn, nam nhân vây quanh Khương Lộ Dao là Triệu Đạc Trạch?

Sao có thể?

Hắn ở trước mặt ý trung nhân cũng không lộ ra thần sắc như vậy, Khương Lộ Dao mới gả cho hắn được mấy ngày?

Lúc nhìn thấy Triệu Đạc Trạch chuộc tội cõng Khương Lộ Dao chạy như điên ra sân viện, người trong phòng giật mình im lặng, có người thấp giọng lẩm bẩm:

- Thì ra Tần vương thế tử là phu quân như vậy.

Bảo vật vô giá có thể cầu, nhưng khó có thể cầu được tình lang.

Khuê tú nào không hy vọng hôn phu tương lai của họ, trong mắt trong lòng chỉ có một người?

Thẳng thắn mà nói trước kia Tần vương thế tử có thanh danh không tốt, táo bạo dễ giận, phong lưu háo sắc, tài học bình thường từ từ đồn đãi rất nhiều.

Tuy phu thê Tần vương tận lực giúp thế tử chùi đít, nhưng vẫn lộ ra chút gió.

Khương Lộ Kỳ cũng thấy Tần vương thế tử ngọt ngào với Khương Lộ Dao, chỉ sợ nàng là người chấn động nhất ở đây, cho dù là lúc nàng cùng Triệu Đạc Trạch quan hệ thân mật nhất, Triệu Đạc Trạch cũng chưa từng cõng nàng…

- Ngươi làm sao vậy? Hôm nay là ngày đại hỉ của ngươi, không thể khóc.

Vĩnh Phúc quận chúa vì Khương Lộ Kỳ lau đi nước mắt.

- Nhị tỷ tỷ của ngươi không phải là người dễ đối phó, ngươi phải cẩn thận, nghe nói tẩu tử ngoại gia của nàng chính là tiểu cô( em chồng) tương lai của ngươi?

- .

- Vậy ngươi càng phải cẩn thận, tiểu cô cũng không thể đắc tội.

- Ta biết.

Khương Lộ Kỳ đối với tương lai rất tin tưởng, lúc này thấy Vĩnh Phúc quận chúa nhu hòa ánh mắt, đáy lòng Khương Lộ Kỳ nổi lên một tia ấm áp.

Kiếp trước Vĩnh Phúc quận chúa cũng là người đáng thương, bởi vì trưởng công chúa quấn vào đoạt đích, sau khi thái tử đăng cơ, vẫn đối xử với nàng không tốt, nàng gả đến hai vị trượng phu đều vì tội mưu nghịch mà bị xử trảm.

Nàng vốn nên đi theo hoàng hậu nương nương, đứng bên phía thái tử, chính vì trưởng công chúa cuối cùng lại chọn giúp hoàng tử khác, đâm sau lưng thái tử một kích.

Vĩnh Phúc quận chúa là bị thân mẫu liên lụy, tuy nàng bảo vệ được tánh mạng, nhưng toàn bộ nhi nữ của nàng đều vô thanh vô tức mà chết đi.

Kiếp trước lúc Khương Lộ Kỳ thê thảm nhất, Vĩnh Phúc quận chúa đã từng giúp nàng, cùng là người lưu lạc trong thiên hạ, Vĩnh Phúc quận chúa cũng từng khuyên nàng.

Lúc Khương Lộ Kỳ trôi qua ngày tháng cực khổ nhất, ít nhiều Vĩnh Phúc quận chúa cũng vì nàng mà hỏi thăm tin tức…… Các nàng so với thân tỷ muội còn gần gũi hơn.

Nàng nhớ ân tình của Vĩnh Phúc quận chúa, sau khi trọng sinh, nàng cũng muốn giúp Vĩnh Phúc quận chúa có được hạnh phúc.

Mấy ngày trước, một lần trong yến hội, Khương Lộ Kỳ dựa vào kinh nghiệm kiếp trước thành công tiếp cận Vĩnh Phúc quận chúa, chỉ ngắn ngủn đối mặt mấy lần, các nàng liền thành khuê mật không có gì giấu.

Vĩnh Phúc quận chúa so với ký ức trước kia của Khương Lộ Kỳ thì tuổi trẻ hơn, xinh đẹp hơn, còn tính cách yêu thích gì đó cũng không sai biệt lắm.

Bởi vì Vĩnh Phúc quận chúa trôi qua ngày tháng quá thư thái, lúc này khuôn mặt Vĩnh Phúc quận chúa không nhìn thấy đau khổ, nghèo túng như kiếp trước.

Nàng cũng hy vọng Vĩnh Phúc quận chúa có thể tránh khỏi bi kịch kiếp trước, sau khi quen biết nhau, lúc nàng nói cho Vĩnh Phúc quận chúa biết phu quân sắp đính ước với nàng là người yêu thích nam phong( đam mỹ), hơn nữa không phải chỉ thích nam nhân, mà là trừ nam nhân ra, nữ tử căn bản không thể tới gần hắn.

Lúc đầu Vĩnh Phúc quận chúa không tin, nghe Khương Lộ Kỳ nói rất chắc chắn, nàng liền cầu trưởng công chúa hỗ trợ kiểm chứng.

Quả nhiên, tuy người nọ phong độ nhẹ nhàng, nhưng lại là nam nhân xấu xa.

Sau khi xác thật tin tức, Vĩnh Phúc quận chúa càng đối xử tốt với Khương Lộ Kỳ.

Hai người thân mật khăng khít, tín nhiệm lẫn nhau, không có gì giấu nhau, mà trưởng công chúa cũng tỏ vẻ thiện ý với Khương Lộ Kỳ.

Bởi vậy Vĩnh Phúc quận chúa mới có thể đến dự hôn lễ của Khương Lộ Kỳ giúp Khương Lộ Kỳ chống đỡ, cũng biết Khương Lộ Kỳ không thể nào thích Tần vương thế tử phi, cho nên Vĩnh Phúc quận chúa mới chủ động xuất đầu làm khó dễ Khương Lộ Dao.

……

- Tân lang tới, tân lang tới rồi.

- A

Nhóm khuê tú bên người Khương Lộ Kỳ vội thành một đoàn, che kín cửa phòng, hô lớn:

- Tân lang là trạng nguyên, không thể niệm trang thơ tốt nhất, sẽ không được vào cửa!

Khương Lộ Kỳ đắp lên khăn che đầu, gương mặt phấn hồng, đôi tay bất an nắm chặt, lúc này nàng không phải là Tần vương thế tử phi đáng thương, đáng buồn, không phải là thê tử của tên táng tận lương tâm, súc sinh Triệu Đạc Trạch…

Nàng không cần chịu đựng Triệu Đạc Trạch đa tình hoang dâm, không cần thừa nhận Triệu Đạc Trạch vô sỉ cùng ngoan độc, càng không cần làm bạn bên người Triệu Đạc Trạch cùng hắn đi lên đường chết.

Cả đời này, nàng sẽ là thê tử của Tiêu Duệ Hoa, đoạn cẩm tú quang minh, dương quang đại lộ, nàng so với Khương Lộ Dao bước đi càng ổn định hơn.

Vĩnh Phúc quận chúa đứng sau lưng đám người, vốn dĩ nàng vô tâm xem tình hình bên ngoài, chỉ là lúc nàng nhìn thấy Tiêu Duệ Hoa thân xuyên hỉ phục, liền ngây ngẩn cả người, như thế nào là hắn? Hắn là tân lang?

- Quận chúa, quận chúa nói xem tân lang có thể qua cửa hay không?

- A.

Đang suy nghĩ mông lung, Vĩnh Phúc quận chúa vô ý thức nói:

- Được, mở cửa…

- Mở cửa.

Đám khuê tú thối lui mở cửa phòng, đông đảo sĩ tử đang vây quanh, Tiêu Duệ Hoa tuấn mỹ vô cùng, mỉm cười đi đến, khuôn mặt thanh tuấn không thấy bất luận cái gì miễn cưỡng, vì sắp thành thân mà vui sướng.

Bên môi tươi cười khiến người khác cảm giác phong nhã, đôi mắt ôn ngọc, không chỉ Vĩnh Phúc quận chúa, cả đám khuê tú đều đỏ bừng khuôn mặt, ngơ ngẩn nhìn Tiêu Duệ Hoa đến xuất thần.

Tiêu Duệ Hoa nói cảm tạ với đồng học đến chung vui, phong tư xuất sắc hơn người càng thêm tuấn mỹ như ngọc lang quân.

Người trước mắt không chỉ tuấn mỹ vô cùng, lại là người được hoàng thượng tín nhiệm, thường xuyên triệu kiến.

Cũng bởi vì hắn có thanh danh chăm học kiên định, nên rất được người cùng thế hệ tôn sùng, lại bởi vì cử đề thi tập sắp phát hành trong thiên hạ, Tiêu Duệ Hoa ở trong đám sĩ lâm tuổi trẻ có danh vọng không người nào có thể so sánh, thậm chí có thể ảnh hưởng đại học sinh.

Cho dù là thế hệ trước cũng rất coi trọng Tiêu Duệ Hoa, hai mươi năm sau danh vọng như các, chỉ cần hắn không phạm sai lầm.

Nam nhân ưu tú thế này, có nữ tử nào không tâm động?

Tiêu Duệ Hoa nho nhã lễ độ hành lễ với đám khuê tú làm bạn bên người Khương Lộ Kỳ, tươi cười thu liễm một ít, càng tỏ vẻ hắn nhân phẩm đoan chính.

Hỉ nương nâng Khương Lộ Kỳ ra cửa, Tiêu Duệ Hoa lặng lẽ nhìn quanh một vòng, Khương gia tỷ muội đều ở đây, chỉ có nàng không ở…

Tiêu Duệ Hoa tươi cười không thay đổi, cũng tốt, có lẽ gặp mặt sẽ xấu hổ, Khương Lộ Kỳ mới là thê tử cả đời của hắn.

Chỉ trong nháy mắt, Tiêu Duệ Hoa khôi phục bình tĩnh, cho dù vẻ mặt hắn vì đón tân nương mà cười rất vui vẻ, thì đáy lòng hắn cũng bình tĩnh.

Người khác khe khẽ nói nhỏ,

- Khương tứ tiểu thư thật là may mắn, lại có thể gả cho Tiêu đại nhân.

- Tiêu đại nhân có thể nói là tân lang tuấn mỹ nhất.

- Nếu nàng không phải chủ động đi…Nào có hôm nay? Cũng vì mặt mũi Vĩnh Ninh hầu đủ đại, lại bởi vì thê tử của Vĩnh Ninh hầu thế tử là muội muội duy nhất của Tiêu đại nhân, cho nên mới khiến Tiêu đại nhân đáp ứng hôn sự này, bằng không…Các ngươi cũng đừng quên, dâm bôn làm thiếp.

- Nàng dâm bôn?

- Này cũng không chừng, là nàng chủ động đi tìm Tiêu đại nhân, Tiêu đại nhân chính là chính nhân quân tử, như thế nào cũng sẽ không quá mức khó xử Khương gia, còn không phải thú nàng đàng hoàng?

Vĩnh Phúc quận chúa một bên nghe nhóm khuê tú nghị luận, vừa nghĩ đến tâm sự của mình.

Khương Lộ Kỳ giúp nàng, lại là bằng hữu khuê mật của nàng…Cho dù nhận ra thiếu niên năm đó, cũng không nên dây dưa chuyện cũ, chỉ đáng tiếc là nàng không tìm được hắn mà thôi.

Vĩnh Phúc quận chúa hứa thầm trong lòng chỉ cho bản thân buông thả đêm nay thôi, về sau sẽ không như vậy nữa.

Một đôi mắt đẹp khắc sâu hình bóng của Tiêu Duệ Hoa, so với trước kia hắn càng tuấn mỹ, cũng càng có khí thế, chạm mặt, hắn cũng chưa nhận ra nàng, là bởi vì thân phận, hay là…Ký ức năm đó chỉ có nàng nhớ rõ?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện