Sáng hôm nay, sau khi Khương nhị gia thức dậy, liền trịnh trọng rửa mặt chải đầu, lấy ra bộ triều phục thế tử chỉ có thượng triều mới có thể xuyên, chăm sóc chòm râu, vuốt tóc, hắn trịnh trọng trang phẫn như vậy, khiến nhị phu nhân kinh ngạc vô cùng.

Trước giờ Khương nhị gia không kiên nhẫn xuyên triều phục thế tử, cũng không thượng triều.

Sau khi Khương nhị gia bị phong làm thế tử, số lần xuyên triều phục còn đếm không hết năm ngón tay.

Nàng lại không hỏi Khương nhị gia vì sao lại như vậy, chỉ nhỏ giọng nói thầm với nhi tức Tiêu Chước Hoa, là Khương nhị gia phát bệnh.

Hôm qua Tiêu Chước Hoa đã nghe Khương Lộ Dao nói, Tần vương thế tử ở Dương gia bị chịu lạnh nhạt.

Khương Lộ Dao sợ mình nghĩ không đủ chu toàn, lúc về ngoại gia, liền lôi kéo Tiêu Chước Hoa nói rất nhiều.

Lúc đó Tiêu Chước Hoa nghe rất nghiêm túc, vì Khương Lộ Dao bày mưu tính kế, cung cấp rất nhiều kiến nghị tương đối tốt.

Nàng rất khó hiểu với cách làm của Dương gia thái quân, sau khi thương lượng một lúc lâu với Khương Lộ Dao, chỉ có thể cho là Dương gia thái quân bởi vì thủ tiết mà kích thích, tính tình đại biến.

Tiêu Chước Hoa vẫn luôn dặn dò Khương Lộ Dao phải lưu tâm hướng đi của Dương gia, nàng nói cũng là suy nghĩ của Khương Lộ Dao.

Hai nữ nhân thông minh cùng nhau nghĩ, so với một mình Khương Lộ Dao suy nghĩ thì càng toàn diện hơn.

Tiêu Chước Hoa tiễn Khương nhị gia ra cửa cùng rất nhiều đồ vật này nọ, liền nói chuyện với nhị phu nhân một hồi lâu.

Lúc này nhị phu nhân mới hiểu rõ, hoá ra Khương nhị gia đi hội kiến đám Dương môn quả phụ.

Nhị phu nhân biết mình không giúp được gì, nên dặn Tiêu Chước Hoa đêm nay chuẩn bị thêm đồ ăn, những món Khương nhị gia thích dùng, khao Khương nhị gia một chút.

Lúc nhị phu nhân nói những lời này, Tiêu Chước Hoa cũng không thấy có vấn đề gì, nhưng nàng càng nghĩ càng thấy không thích hợp, nhìn sắc mặt nhị phu nhân thẳng thắn thành khẩn, Tiêu Chước Hoa âm thầm lắc đầu, người thông minh luôn bi ai, luôn suy xét quá nhiều, ngược lại không tiêu sái bằng nhị phu nhân, không rối rắm những việc như thế này.

Nhị phu nhân cực kỳ tín nhiệm Khương nhị gia.

……

Khương nhị gia liều mạng vỗ đại môn Dương gia:

- Ta là nhạc phụ của Tần vương thế tử, là thân gia của Dương gia, mở cửa, mở cửa!

Người tới mở cửa vẫn là người lần trước Khương Lộ Dao gặp là Trung Bá.

Hắn đi theo Dương Soái, lại ở Dương gia làm quản gia, đuong nhiên nhìn ra Khương nhị gia đang mặc triều phục đại biểu cho cái gì.

Người thừa kế Vĩnh Ninh hầu, chỉ cần nhi tôn Khương gia không phạm sai, Khương gia vĩnh viễn là hậu duệ quý tộc nhất ở Đại Minh triều.

Năm đó lúc xuất chinh, hắn cũng từng gặp Vĩnh Ninh hầu, tuy hắn đem trung thành hiến cho Dương Soái, ở trong mắt hắn ai cũng kém hơn Dương Soái, nhưng hắn vẫn bội phục Vĩnh Ninh hầu.

Có rất nhiều tướng sĩ đều muốn đi theo Vĩnh Ninh hầu, bởi vì Vĩnh Ninh hầu là người duy nhất để ý đến sinh mệnh của các binh sĩ dưới trướng.

Tuy công huân chiến tích của Vĩnh Ninh hầu không lóa mắt bằng lão Tần vương, bố cục cũng không tinh thâm bằng Dương Soái, nhưng người cùng hắn xuất chinh, có thể sống mà trở về luôn là nhiều nhất.

Cho dù chiến công không nhiều, nhưng vẫn có thể thỏa mãn các tướng sĩ, quân công càng trọng, lại bị mất mạng vì để gia tộc hưởng thụ vinh hoa phú quý, trong phủ chỉ còn cô nhi quả phụ, ai có thể an tâm?

Bởi vậy Trung Bá rất khách khí với Khương nhị gia, tuy hắn vẫn bày ra mặt ngựa nhìn thế nào cũng không thấy khách khí.

- Vĩnh Ninh hầu thế tử, lão phu nhân của chúng ta không gặp khách, mời người trở về.

- Ta không phải khách nhân, mới vừa rồi ngươi không nghe ta nói sao? Ta là thân gia, nữ nhi của ta cách đây hai ngày đã gả cho Tần vương thế tử.

Khương nhị gia dùng một tay chống cửa, một tay khác móc ra lễ vật, mặt dày cười:

- Nhân gia chúng ta, nhi nữ hôn phối đều tra tam đại, Tần vương thế tử là ngoại tôn Dương gia, điều này Tần vương không thể gạt ta, đúng không, nếu hắn là ngoại tôn Dương gia, ta cũng nên tới cho thân thích, cho nên, ta với Dương gia là quan hệ thân gia, không phải người ngoài.

Trung Bá chưa từng thấy người nào có da mặt dày như vậy, thanh âm lạnh băng vài phần.

- Thế tử gia thỉnh trở về, thái quân sẽ không gặp người.

- Vì cái gì? Có thể cho ta một lý do?

- Nói không gặp, liền không gặp, còn cần lý do?

Trung Bá vẫn tự luôn cho mình là người Dương gia, đối mặt với Tần vương thế tử cũng không có sắc mặt tốt, người khác tới Dương gia, người nào mà không tất cung tất kính với hắn? Như thế nào đến phiên Khương gia...

Bọn người họ Khương này có hiểu cái gì gọi là khách khí?

Ánh mắt Khương nhị gia ngưng trọng, lại một lần nữa xác nhận:

- Thái quân thật sự không muốn gặp thân thích?

- Không gặp!

Trung bá lạnh mặt, nói:

- Nếu ngươi không phải là Vĩnh Ninh hầu thế tử, những lời này ta cũng không nói với ngươi, ngươi không biết nơi này là Dương gia?

- Biết a, ta còn biết ở trong cửa này là một môn quả phụ!

- Ngươi dám vũ nhục Dương gia?

- Ta nói sai chổ nào? Bên trong có nữ nhân không thủ tiết sao? Nếu không phải vì tiểu tế của ta, ngươi nghĩ ta vui khi đến một môn quả phụ sao?

Khương nhị gia bày ra bộ dáng không tiếc hi sinh:

- Ngươi có biết hay không, thấy quả phụ xui ba năm? Dương gia bị làm sao vậy?

- Lớn mật…

Trung Bá cực kỳ tức giận nắm cổ áo Khương nhị gia, mắng Khương nhị gia:

- Ngươi lặp lại lần nữa?

Khương nhị gia tát rớt tay Trung Bá khỏi cổ áo.

- Ta nói cho ngươi biết, ta là Vĩnh Ninh hầu thế tử, ngươi dám động vào một cái lông tơ của ta thử xem? Thế nhân kính trọng là Dương Soái, chứ không phải đám nữ nhân hiện giờ ở trong phủ vì Dương gia mà thủ tiết.

Vừa dứt lời, Khương nhị gia chỉnh lại cổ áo, đem lễ vật ném cho thuộc hạ, nhìn quanh vách tường Dương gia, bất đắc dĩ lắc đầu:

- Ta cũng không muốn trèo tường, cả môn quả phụ, thật sự không tốt, chính là ai biểu Dương Môn thái quân quá lãnh đạm, quá cao ngạo, không chịu gặp thân thích?

- Ngươi nói xem tiểu tế của ta mọi thứ đều không tồi, cố tình lại có ngoại gia là đám Dương môn này, cả bầy đàn không bớt lo?

- Nhị gia…

Tuy hạ nhân biết tính nết Khương nhị gia thích gây rắc rối, nhưng lần này Khương nhị gia trèo tường nhân gia( người ta) là Dương gia.

Toàn bộ Đại Minh triều, người dám trèo tường quả phụ cũng không nhiều lắm, dám trèo tường Dương gia càng không có người nào.

Trung Bá bị Khương nhị gia hù cho nhảy dựng, cho rằng hắn chỉ nói mà thôi, lại thấy Khương nhị gia đã bắt đầu bò tường, vội nói:

- Dừng lại, dừng lại.

Một khi để Khương nhị gia trèo tường vào, cho dù sau đó hoàng thượng sẽ vấn tội Khương nhị gia, nhưng thể diện Dương gia cũng mất sạch.

- Dù sao hôm nay ta nhất định phải gặp thái quân, nếu không cho ta trèo tường vào, thì cho ta vào từ cửa chính, ngươi chọn đi!

- …

Trung bá chưa từng gặp người nào không biết xấu hổ đến như vậy, mà người này lại là người thừa kế hầu tước thế tử, cắn răng nói:

- Ngươi khi dễ Dương gia như vậy, không sợ Tần vương thế tử sẽ tìm ngươi tính sổ? Không sợ thế nhân phỉ nhổ? Không sợ hoàng thượng…

- Ha, lúc này ngươi lại nhớ rõ Tần vương thế tử là ngoại tôn Dương gia? Ta hảo ý tới cửa qua lại gặp thân thích, Dương gia lại cự tuyệt ta ngoài cửa, có người thân thích như các ngươi sao? Không nói cái khác, lúc trước ta tố giác Từ Nghiễm Lợi thiết kế hãm hại Dương Soái, ngay cả hoàng thượng cũng khen thưởng ta, chưa nói đến quan hệ thân thích, ít nhất ta cũng vì án oan năm đó của Dương Soái mà tìm được người phía sau hạ màn độc thủ, Dương gia không mở rộng cửa nghênh đón ta thì thôi, ít nhất cũng không đến mức ngay cả chủ nhân Dương gia cũng không thấy được.

Khương nhị gia liếc xéo liếc nhìn tường Dương gia:

- Ta nói cho ngươi biết, mấy bức tường này ta leo lên không một chút khó khăn, Dương gia bất quá cũng chỉ là nhận được sự che chở của Dương Soái, cũng bởi vì Tần vương thế tử là ngoại tôn Dương gia, người khác bận tâm hai điểm này nên mới không dám tới Dương gia, ngươi thật sự cho rằng một một quả phụ cả ngày đóng cửa là có thể trấn trụ triều thần? Kinh sợ đám lưu manh du côn?

- Khinh thường tiểu tế của ta, ghét bỏ trên người tiểu tế của ta chảy huyết mạch hoàng tộc, đám người Dương gia các ngươi rốt cuộc đang làm cái gì? Lúc trước vì sao không vì Dương Soái mà tự biện? Thật sự coi mình là cứu tinh của Đại Minh triều, cảm thấy ai cũng thua thiệt các ngươi...

- Khương nhị gia.

Dương gia thái quân chống quải trượng xuất hiện ở cửa.

- Dương gia chúng ta cũng không tự cho mình có gì ghê gớm, nhưng ngươi nháo đại môn Dương gia rốt cuộc vì cái gì?

Khương nhị gia khom người nói:

- Không phải đã nói, qua lại gặp thân thích, tất cả mọi người đều là thân thích, phụ thân ta cùng Dương Soái là đồng chí, quan hệ quá mức xa cách sẽ không tốt. Thế tử tiểu tế của ta là hậu bối, có chút lời nói khó nói lên lời, trong lòng hắn để ý nhất là ngoại gia, ta làm nhạc phụ, đương nhiên sẽ cùng Dương gia bảo trì quan hệ thân cận tốt đẹp, cũng không thể ngay cả mặt cũng không thể thấy, nói nhiều câu thất lễ l.

- Huống chi ta không bằng Dương gia không thể nắm chắc này đó, ta không có bản lĩnh, không có năng lực, không có tư lịch, không có địa vị, không có chức quan, nhi tử lại không giỏi tranh đua, tương lai dưỡng lão còn trông cậy vào tiểu tế, ta có thể nào không thấy tiểu tế tâm tâm niệm niệm muốn tẫn hiếu Dương gia?

- Ta không thấy ngươi có điểm nào muốn giao hảo với Dương gia.

- Người thật sự là quá…… Đôi mắt không tốt, người xem ta thà bò tường, thà liều mạng thanh danh cũng không cần, chỉ muốn tiến vào Dương gia, ta còn chưa đủ thành tâm sao? Người nghĩ bò tường Dương gia, sẽ không bị người bên ngoài đánh? Ta đây chính là mạo hiểm nguy hiểm rất lớn, ta làm như vậy còn không phải là vì bái kiến thái quân người sao?

- Nhưng ta chưa nói muốn gặp ngươi, Vĩnh Ninh hầu thế tử.

- Người vội gì sao?

- …

Thái quân sửng sốt một hồi:

- Ngươi muốn nói cái gì?

- Nếu người không vội, vì sao không gặp thân thích?

- Cho dù ta có nhàn rỗi đến thế nào cũng không gặp ngươi, ngươi không biết nam nữ có khác? Mới vừa rồi ngươi cũng nói, ở trong đại môn này là một đám người quá phụ, một môn quả phụ, ngươi là nam nhân tới cửa làm chi? Ngươi tới vì thân thích, hay là tới vũ nhục Dương gia?

- Thái quân.

Khương nhị gia nổi giận, dựng thẳng ngực:

- Ngươi vũ nhục ta, cũng tự vũ nhục các ngươi. Nam nhân tới cửa là có thể ảnh hưởng các ngươi vì Dương gia mà thủ tiết? Ta có nhi có nữ, có thê có tử, tuy rằng ở kinh thành thanh danh chẳng ra gì, nhưng ai chẳng biết Khương nhị gia ta luôn giữ mình trong sạch? Ta tới Dương gia là mang theo thành ý, đặc biệt tới bái phỏng, ta không phải tới xem quả phụ…Thái quân, có phải ngươi luôn xem tất cả người tới cửa đều vì muốn được ưu việt gì của Dương gia?

- Ngươi không chỉ cự tuyệt Tần vương thế tử, ngươi còn cự tuyệt mọi người, nếu Dương Soái ở trên trời có linh thiêng, nhìn ngươi cự tuyệt đồng chí ngày xưa của hắn, trong lòng sẽ nghĩ như thế nào?

- Ngươi biết cái gì?

- Ta biết một chút, hoàng thượng không nghĩ thái quân keo kiệt đến như vậy, Dương gia trung liệt truyền thừa, không phải ở đám quả phụ thủ tiết, phụ thân ta có một câu, trên chiến trường không có nữ nhân!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện