Vĩnh Ninh hầu cùng Tiêu Duệ Hoa đóng cửa mật đàm rất lâu.
Tứ phu nhân nhận được tin đính ước liền niệm một tiếng nam mô, cuối cùng cũng giấu được chuyện gièm pha.
Nếu Tiêu Duệ Hoa không chịu thú Khương Lộ Kỳ, Khương gia cũng không có nhiều biện pháp, dù sao cũng là Khương Lộ Kỳ tự đuổi theo.
Nếu Tiêu Duệ Hoa cắn ngược lại, nói là Khương Lộ Kỳ dùng mê dược, đến lúc đó Vĩnh Ninh hầu phủ mất hết thể diện.
Khương Lộ Kỳ chỉ có thể làm thiếp.
Lúc này Tứ phu nhân nhìn nhị phu nhân thuận mắt hơn một chút, nếu không có nhị phu nhân nhanh chóng quyết định tới gặp lão phu nhân, thì đến giờ cũng không có kết quả.
Sau khi bình tĩnh lại, tứ phu nhân suy nghĩ cửa hôn sự này cũng có chỗ tốt: Tiêu Duệ Hoa là Giang Chiết giải Nguyên, là người đứng đầu kim khoa trạng nguyên.
Tuy Tiêu gia của cải đơn bạc một chút, nhưng dù gì Tiêu gia cũng là thi hương thế gia, Khương Lộ Kỳ gả vào cũng không mất mặt.
Chỉ là nàng không được làm nhạc mẫu của Tần vương thế tử, dù Tiêu Giải Nguyên có tài hơn Tần vương thế tử, cũng không thể so với Tần vương thế tử trời sinh đã có địa vị tôn quý.
Nghĩ đến đây, tứ phu nhân lại hận không thể tát Khương Lộ Kỳ hai bạt tay, cùng Tần Vương thế tử kết nhân duyên thì không chịu, lúc này theo tâm ý Khương Lộ Kỳ, tương lai sau này nhất định Khương Lộ Kỳ sẽ hối hận.
Đang miên man suy nghĩ, thì thấy Tứ gia trở về phủ, sắc mặt lạnh lùng, đáy mắt ẩn hiện vui vẻ, trước khi tứ phu nhân kịp mở miệng liền nói trước:
- Nhị ca vào thiên lao, cũng không biết hắn nghĩ cái gì, lại dám đi tố giác Giang Nam tổng đốc Từ đại nhân, hoàng thượng giận dữ, nhốt hắn vào thiên lao, lúc này Nhị ca lành ít dữ nhiều, chỉ cầu hắn có thể hiểu biết nặng nhẹ, chớ liên lụy đến Vĩnh Ninh hầu phủ.
- Cái gì? Nhị gia vào thiên lao?
Tứ phu nhân giật mình kinh hãi, mới vừa rồi nhị phu nhân còn an ủi nàng, chốt lát nhị gia đã chọc đại họa ngập trời.
- Nếu vậy chẳng phải nhị tẩu sẽ rất khổ sở?
Tứ gia Khương Thừa Trí nói cho có lệ:
- Sau này ngươi giúp đỡ chỉ điểm nhị tẩu nhiều một chút, ta phải đem chuyện này nói cho phụ thân cùng mẫu thân, Từ đại nhân ở trong triều dã căn cơ rất sâu, kết đảng rất nhiều, mục thủ Giang Nam nhiều năm, càng vất vả công lao càng lớn, chỉ sợ kiện tụng vô ích.
Hắn nhận được tin tức của vị bằng hữu bên người hoàng thượng, giống như Khương Lộ Kỳ nói, hoàng thượng thật sự có tâm muốn Từ Nghiễm Lợi phụ tá thái tử.
Gần đây long thể hoàng thượng bất an…
- Kỳ nha đầu đâu? Sao không thấy?
Có đôi khi lời nói việc làm của Khương Lộ Kỳ khiến Tứ gia không có cách gì lý giải, nhưng có nhiều lúc, nàng dự phán rất chuẩn xác.
Tứ gia có tâm muốn nghe thử xem Khương Lộ Kỳ sẽ có cách gì, làm như thế nào mới có thể cùng tuyến với Từ Nghiễm Lợi, kết giao với đại thần phụ chính sau này.
Nhưng dù sao Khương nhị gia cũng là huynh trưởng của hắn, Tứ gia lo lắng Từ Nghiễm Lợi không tin hắn.
Tứ thái thái đem chuyện phát sinh ngày hôm nay nói ra, trọng điểm nhấn mạnh Khương Lộ Kỳ cùng Tiêu Duệ Hoa định ra hôn ước, Tứ gia vừa nghe xong có chút tức giận.
- Nàng không muốn gả cho Tần vương thế tử? Cho nên không tiếc bại hoại danh tiết của chính mình?
- Tứ gia không thể nói như vậy, tứ nha đầu bị Tiêu Giải Nguyên liên luỵ, nếu không phải có người thiết kế, thì sao tứ nha đầu có thể làm ra chuyện cẩu thả?
- Hừ.
Tứ gia cũng coi trọng Tần vương thế tử, nhưng đối với tiểu tế là Tiêu Giải Nguyên cũng không phải không thể tiếp thu.
Huống chi đại sai đã đúc thành, hắn có nói thêm nữa cũng vô dụng, lão gia tử tự thân xuất mã định ra hôn sự, cọc hôn sự này không phải hắn có thể phản đối.
Về sau cho dù hắn kế thừa tước vị, cũng đừng mong liên hôn cùng đệ nhất danh môn Tần vương phủ.
Sau này con đường làm quan của hắn cũng thiếu một phần trợ lực, cho nên tiếc nuối nói:
- Năm đó lẽ ra phải đem ngũ nhi ghi tạc dưới danh nghĩa của ngươi, sau này có gả nàng, thì ta vẫn còn đích nữ để gả cho Tần vương thế tử.
Tứ phu nhân che giấu bất mãn, đem thứ nữ coi như thân sinh, không sợ mình nôn chết? - Tứ gia mau đi gặp phụ thân đi, thử xem phụ thân nói như thế nào.
- Ừ.
Tin tức mà Khương Tứ gia mang về trong khoảnh khắc oanh động toàn bộ Vĩnh Ninh hầu phủ.
Ngay cả Khương Lộ Kỳ đang ở trước Phật tụng kinh chuộc tội nghe tin Khương nhị gia tố giác Từ Nghiễm Lợi mà ngẩn người.
Tràng hạt trong tay Khương Lộ Kỳ rơi xuống đất, sao có thể? Nhị bá phụ như thế nào lại đối lập với Từ Nghiễm Lợi?
Từ Nghiễm Lợi vẫn luôn xem Khương nhị gia như nhi tử thân sinh mà đối đãi, lúc Từ Nghiễm Lợi uy phong nhất, là ai cũng không dám trêu chọc Khương nhị gia…
Sau đó Từ Nghiễm Lợi vinh dưỡng, hiền tế(=con rể) của Khương nhị gia đi lên đỉnh, không còn ai dám chọc Khương nhị gia, rất nhiều người ngóng trông Khương nhị gia có thể nói lời hay về bọn họ trước mặt hiền tế.
Người tới kinh thành mua quan, chọn chức đều chạy đến tìm nhạc phụ...Khương nhị gia.
Khương Lộ Kỳ cảm giác xương cốt lạnh lẽo, ngẩng đầu vừa lúc nhìn thấy Quan Âm Bồ Tát từ bi thương hại nhìn nàng, nàng trọng sinh? Sao mọi chuyện lại xảy ra không giống ký ức kiếp trước?
Khương Lộ Dao túm chặt Khương Mân Cẩn,
- Ngươi định đi đâu?
- Ta muốn cứu phụ thân ta.
- Vô nghĩa, nếu ngươi lao ra là có thể cứu phụ thân, ta sẽ đi cùng ngươi.
- Tiểu muội...
Vẻ mặt Khương Mân Cẩn như đưa đám.
- Ta lo lắng cho phụ thân, ta còn muốn cùng phụ thân cùng đi đánh nhau cùng uống rượu, phụ thân còn chưa có uống được tách trà của nhi tức, còn…
- Có cơ hội, ca ca, còn có cơ hội, phụ thân chỉ bị bắt vào thiên lao, chỉ cần hoàng thượng một ngày không có định tội, thì phụ thân vẫn vô tội.
Khương Lộ Dao nhẫn nại tính tình trấn an huynh trưởng:
- Chờ phụ thân trở về, muội cùng ca cùng phụ thân đi đánh nhau uống rượu, có được không?
Khương Mân Cẩn gục đầu ngồi xuống ghế, lẩm bẩm tự nói:
- Như thế nào lại như vậy? Từ Nghiễm Lợi cùng phụ thân có quan hệ gì? Vì sao phụ thân lại muốn cùng Từ đại nhân phân cao thấp?
Khương nhị gia làm như vậy là có nguyên nhân, Khương Lộ Dao không đành lòng nói cho Khương Mân Cẩn biết, chuyện này hãy để mình nàng gánh vác.
- Có lẽ phụ thân nhất thời nhiệt huyết, xem ra ngày thường muội ít nhắc nhỡ phụ thân, nhưng trời sập xuống cũng có người chống đỡ, không liên quan đến chúng ta.
- Ca ca, nếu ca có thể đậu tú tài, có lẽ có thể giúp được phụ thân.
- Hả?
Khương Mân Cẩn suy tư:
- Có thể giúp được phụ thân?
- Muội nhớ lần trước hoàng thượng có gặp tam nguyên tú tài, ca nghĩ thử xem, nếu thấy hoàng thượng, ca liền thay phụ thân cầu tình biện bạch, có lẽ hoàng thượng sẽ vì một mảnh hiếu tâm của ca, mà suy xét lời phụ thân đã nói.
- Ta liền đi đọc sách.
Khương Mân Cẩn chạy vào thư phòng, tam nguyên, hắn nhất định phải đậu tam nguyên! Gặp hoàng thượng, biểu hiện hiếu tâm, cứu phụ thân.
Khương Lộ Dao thở phào nhẹ nhõm, nàng rất sợ huynh trưởng nhất thời kích động vọt vào thiên lao, càng sợ huynh trưởng ở trong kinh thành, khắp nơi luồn cúi vì cứu phụ.
Không có chỉ số IQ và EQ như Tiêu Duệ Hoa, thì đừng nghĩ chơi chính trị, phụ huynh không phải là người có thể chơi trò chính trị.
Tiêu Duệ Hoa cũng đủ lợi hại, lần này còn không phải là gặp tiểu nhân? Nếu không có nha hoàn chạy tới báo tin, nếu không có tổ phụ nhanh chóng quyết định, thì không biết lúc này sẽ có kết quả sẽ như thế nào đâu.
Kinh thành là hồ nước sâu, chỉ chút vô ý sẽ trả giá bằng tánh mạng.
Khương Lộ Dao không ghét bỏ phụ huynh không biết cầu tiến, bọn họ ăn nhậu chơi bời, tránh được rất nhiều phiền toái, nghĩ nghĩ này nọ, tự nhiên nàng lại nghĩ đến Tần vương thế tử……
Người này chỉ số thông minh đủ sao? Nàng đáp ứng gả cho hắn, nghĩa là bọn họ sẽ hợp tác cùng nhau kinh doanh đến lúc tuổi già.
Nếu phía đối tác có chỉ số thông minh quá kém, cho dù nàng là thiên tài cũng gánh không nổi.
Có đôi khi đồng đội trư so với đối thủ lang càng đáng sợ hơn.
Dù sao hiện giờ Khương Lộ Dao nhìn Tần vương thế tử không giống đồng đội trư.
- Nữ nhi…
Nhị phu nhân ôm một cái hộp gỗ đi vào, vành mắt phiếm hồng, lưu luyến không rời đem hộp gỗ giao cho Khương Lộ Dao.
- Đây là toàn bộ ngân phiếu mà ta tích cóp, ngươi cầm đi đi, mặc kệ như thế nào, cũng phải cam đoan phụ thân ngươi ở trong thiên lao không phải chịu khổ, để hắn ăn ngon uống tốt, hắn chưa từng trải qua đại nạn như vậy.
Trong lòng Khương Lộ Dao nặng trĩu, đỡ mẫu thân, nói:
- Tổ mẫu nói là sẽ chuẩn bị, nương người vẫn nên lưu lại này đó ngân phiếu đi.
- Không có nhị gia, ta cần ngân phiếu làm chi?
Nhị phu nhân đem hộp gỗ đưa cho Khương Lộ Dao, cắn răng nói:
- Ta không tin lão phu nhân, vẫn là chúng ta tự ra bạc chuẩn bị cho thỏa đáng, bạc có thể tích cóp lại, nếu phụ thân ngươi bị đánh, bị phế đi, ta sẽ đau chết, có nhiều bạc cũng không mua được phụ thân ngươi.
Nhị phu nhân ô ô khóc lên, đôi mắt Khương Lộ Dao chua xót, ôm mẫu thân an ủi nói:
- Được, nữ nhi nhận lấy, chúng ta ra bạc chuẩn bị, người yên tâm, phụ thân ở trong thiên lao sẽ không chịu khổ.
- Ngươi nói xem phụ thân ngươi như thế nào lại làm như vậy? Muốn nháo sự ta cũng theo hắn, nhưng hắn lại đi đến trước mặt hoàng thượng nháo sự, ta bất lực, cho dù ta có nhiều ngân phiếu, thì có thể lợi hại hơn hoàng thượng sao? Chờ hắn trở về, Dao Dao nhất định phải giáo huấn hắn, ta cũng… Không tha cho hắn, bắt hắn quỳ bàn tính. Nhưng mà, hắn có thể bình an trở về sao?
- Ừ, nhất định phụ thân sẽ bình an, chờ phụ thân trở về, chúng ta cùng nhau thu thập.
Tứ phu nhân nhận được tin đính ước liền niệm một tiếng nam mô, cuối cùng cũng giấu được chuyện gièm pha.
Nếu Tiêu Duệ Hoa không chịu thú Khương Lộ Kỳ, Khương gia cũng không có nhiều biện pháp, dù sao cũng là Khương Lộ Kỳ tự đuổi theo.
Nếu Tiêu Duệ Hoa cắn ngược lại, nói là Khương Lộ Kỳ dùng mê dược, đến lúc đó Vĩnh Ninh hầu phủ mất hết thể diện.
Khương Lộ Kỳ chỉ có thể làm thiếp.
Lúc này Tứ phu nhân nhìn nhị phu nhân thuận mắt hơn một chút, nếu không có nhị phu nhân nhanh chóng quyết định tới gặp lão phu nhân, thì đến giờ cũng không có kết quả.
Sau khi bình tĩnh lại, tứ phu nhân suy nghĩ cửa hôn sự này cũng có chỗ tốt: Tiêu Duệ Hoa là Giang Chiết giải Nguyên, là người đứng đầu kim khoa trạng nguyên.
Tuy Tiêu gia của cải đơn bạc một chút, nhưng dù gì Tiêu gia cũng là thi hương thế gia, Khương Lộ Kỳ gả vào cũng không mất mặt.
Chỉ là nàng không được làm nhạc mẫu của Tần vương thế tử, dù Tiêu Giải Nguyên có tài hơn Tần vương thế tử, cũng không thể so với Tần vương thế tử trời sinh đã có địa vị tôn quý.
Nghĩ đến đây, tứ phu nhân lại hận không thể tát Khương Lộ Kỳ hai bạt tay, cùng Tần Vương thế tử kết nhân duyên thì không chịu, lúc này theo tâm ý Khương Lộ Kỳ, tương lai sau này nhất định Khương Lộ Kỳ sẽ hối hận.
Đang miên man suy nghĩ, thì thấy Tứ gia trở về phủ, sắc mặt lạnh lùng, đáy mắt ẩn hiện vui vẻ, trước khi tứ phu nhân kịp mở miệng liền nói trước:
- Nhị ca vào thiên lao, cũng không biết hắn nghĩ cái gì, lại dám đi tố giác Giang Nam tổng đốc Từ đại nhân, hoàng thượng giận dữ, nhốt hắn vào thiên lao, lúc này Nhị ca lành ít dữ nhiều, chỉ cầu hắn có thể hiểu biết nặng nhẹ, chớ liên lụy đến Vĩnh Ninh hầu phủ.
- Cái gì? Nhị gia vào thiên lao?
Tứ phu nhân giật mình kinh hãi, mới vừa rồi nhị phu nhân còn an ủi nàng, chốt lát nhị gia đã chọc đại họa ngập trời.
- Nếu vậy chẳng phải nhị tẩu sẽ rất khổ sở?
Tứ gia Khương Thừa Trí nói cho có lệ:
- Sau này ngươi giúp đỡ chỉ điểm nhị tẩu nhiều một chút, ta phải đem chuyện này nói cho phụ thân cùng mẫu thân, Từ đại nhân ở trong triều dã căn cơ rất sâu, kết đảng rất nhiều, mục thủ Giang Nam nhiều năm, càng vất vả công lao càng lớn, chỉ sợ kiện tụng vô ích.
Hắn nhận được tin tức của vị bằng hữu bên người hoàng thượng, giống như Khương Lộ Kỳ nói, hoàng thượng thật sự có tâm muốn Từ Nghiễm Lợi phụ tá thái tử.
Gần đây long thể hoàng thượng bất an…
- Kỳ nha đầu đâu? Sao không thấy?
Có đôi khi lời nói việc làm của Khương Lộ Kỳ khiến Tứ gia không có cách gì lý giải, nhưng có nhiều lúc, nàng dự phán rất chuẩn xác.
Tứ gia có tâm muốn nghe thử xem Khương Lộ Kỳ sẽ có cách gì, làm như thế nào mới có thể cùng tuyến với Từ Nghiễm Lợi, kết giao với đại thần phụ chính sau này.
Nhưng dù sao Khương nhị gia cũng là huynh trưởng của hắn, Tứ gia lo lắng Từ Nghiễm Lợi không tin hắn.
Tứ thái thái đem chuyện phát sinh ngày hôm nay nói ra, trọng điểm nhấn mạnh Khương Lộ Kỳ cùng Tiêu Duệ Hoa định ra hôn ước, Tứ gia vừa nghe xong có chút tức giận.
- Nàng không muốn gả cho Tần vương thế tử? Cho nên không tiếc bại hoại danh tiết của chính mình?
- Tứ gia không thể nói như vậy, tứ nha đầu bị Tiêu Giải Nguyên liên luỵ, nếu không phải có người thiết kế, thì sao tứ nha đầu có thể làm ra chuyện cẩu thả?
- Hừ.
Tứ gia cũng coi trọng Tần vương thế tử, nhưng đối với tiểu tế là Tiêu Giải Nguyên cũng không phải không thể tiếp thu.
Huống chi đại sai đã đúc thành, hắn có nói thêm nữa cũng vô dụng, lão gia tử tự thân xuất mã định ra hôn sự, cọc hôn sự này không phải hắn có thể phản đối.
Về sau cho dù hắn kế thừa tước vị, cũng đừng mong liên hôn cùng đệ nhất danh môn Tần vương phủ.
Sau này con đường làm quan của hắn cũng thiếu một phần trợ lực, cho nên tiếc nuối nói:
- Năm đó lẽ ra phải đem ngũ nhi ghi tạc dưới danh nghĩa của ngươi, sau này có gả nàng, thì ta vẫn còn đích nữ để gả cho Tần vương thế tử.
Tứ phu nhân che giấu bất mãn, đem thứ nữ coi như thân sinh, không sợ mình nôn chết? - Tứ gia mau đi gặp phụ thân đi, thử xem phụ thân nói như thế nào.
- Ừ.
Tin tức mà Khương Tứ gia mang về trong khoảnh khắc oanh động toàn bộ Vĩnh Ninh hầu phủ.
Ngay cả Khương Lộ Kỳ đang ở trước Phật tụng kinh chuộc tội nghe tin Khương nhị gia tố giác Từ Nghiễm Lợi mà ngẩn người.
Tràng hạt trong tay Khương Lộ Kỳ rơi xuống đất, sao có thể? Nhị bá phụ như thế nào lại đối lập với Từ Nghiễm Lợi?
Từ Nghiễm Lợi vẫn luôn xem Khương nhị gia như nhi tử thân sinh mà đối đãi, lúc Từ Nghiễm Lợi uy phong nhất, là ai cũng không dám trêu chọc Khương nhị gia…
Sau đó Từ Nghiễm Lợi vinh dưỡng, hiền tế(=con rể) của Khương nhị gia đi lên đỉnh, không còn ai dám chọc Khương nhị gia, rất nhiều người ngóng trông Khương nhị gia có thể nói lời hay về bọn họ trước mặt hiền tế.
Người tới kinh thành mua quan, chọn chức đều chạy đến tìm nhạc phụ...Khương nhị gia.
Khương Lộ Kỳ cảm giác xương cốt lạnh lẽo, ngẩng đầu vừa lúc nhìn thấy Quan Âm Bồ Tát từ bi thương hại nhìn nàng, nàng trọng sinh? Sao mọi chuyện lại xảy ra không giống ký ức kiếp trước?
Khương Lộ Dao túm chặt Khương Mân Cẩn,
- Ngươi định đi đâu?
- Ta muốn cứu phụ thân ta.
- Vô nghĩa, nếu ngươi lao ra là có thể cứu phụ thân, ta sẽ đi cùng ngươi.
- Tiểu muội...
Vẻ mặt Khương Mân Cẩn như đưa đám.
- Ta lo lắng cho phụ thân, ta còn muốn cùng phụ thân cùng đi đánh nhau cùng uống rượu, phụ thân còn chưa có uống được tách trà của nhi tức, còn…
- Có cơ hội, ca ca, còn có cơ hội, phụ thân chỉ bị bắt vào thiên lao, chỉ cần hoàng thượng một ngày không có định tội, thì phụ thân vẫn vô tội.
Khương Lộ Dao nhẫn nại tính tình trấn an huynh trưởng:
- Chờ phụ thân trở về, muội cùng ca cùng phụ thân đi đánh nhau uống rượu, có được không?
Khương Mân Cẩn gục đầu ngồi xuống ghế, lẩm bẩm tự nói:
- Như thế nào lại như vậy? Từ Nghiễm Lợi cùng phụ thân có quan hệ gì? Vì sao phụ thân lại muốn cùng Từ đại nhân phân cao thấp?
Khương nhị gia làm như vậy là có nguyên nhân, Khương Lộ Dao không đành lòng nói cho Khương Mân Cẩn biết, chuyện này hãy để mình nàng gánh vác.
- Có lẽ phụ thân nhất thời nhiệt huyết, xem ra ngày thường muội ít nhắc nhỡ phụ thân, nhưng trời sập xuống cũng có người chống đỡ, không liên quan đến chúng ta.
- Ca ca, nếu ca có thể đậu tú tài, có lẽ có thể giúp được phụ thân.
- Hả?
Khương Mân Cẩn suy tư:
- Có thể giúp được phụ thân?
- Muội nhớ lần trước hoàng thượng có gặp tam nguyên tú tài, ca nghĩ thử xem, nếu thấy hoàng thượng, ca liền thay phụ thân cầu tình biện bạch, có lẽ hoàng thượng sẽ vì một mảnh hiếu tâm của ca, mà suy xét lời phụ thân đã nói.
- Ta liền đi đọc sách.
Khương Mân Cẩn chạy vào thư phòng, tam nguyên, hắn nhất định phải đậu tam nguyên! Gặp hoàng thượng, biểu hiện hiếu tâm, cứu phụ thân.
Khương Lộ Dao thở phào nhẹ nhõm, nàng rất sợ huynh trưởng nhất thời kích động vọt vào thiên lao, càng sợ huynh trưởng ở trong kinh thành, khắp nơi luồn cúi vì cứu phụ.
Không có chỉ số IQ và EQ như Tiêu Duệ Hoa, thì đừng nghĩ chơi chính trị, phụ huynh không phải là người có thể chơi trò chính trị.
Tiêu Duệ Hoa cũng đủ lợi hại, lần này còn không phải là gặp tiểu nhân? Nếu không có nha hoàn chạy tới báo tin, nếu không có tổ phụ nhanh chóng quyết định, thì không biết lúc này sẽ có kết quả sẽ như thế nào đâu.
Kinh thành là hồ nước sâu, chỉ chút vô ý sẽ trả giá bằng tánh mạng.
Khương Lộ Dao không ghét bỏ phụ huynh không biết cầu tiến, bọn họ ăn nhậu chơi bời, tránh được rất nhiều phiền toái, nghĩ nghĩ này nọ, tự nhiên nàng lại nghĩ đến Tần vương thế tử……
Người này chỉ số thông minh đủ sao? Nàng đáp ứng gả cho hắn, nghĩa là bọn họ sẽ hợp tác cùng nhau kinh doanh đến lúc tuổi già.
Nếu phía đối tác có chỉ số thông minh quá kém, cho dù nàng là thiên tài cũng gánh không nổi.
Có đôi khi đồng đội trư so với đối thủ lang càng đáng sợ hơn.
Dù sao hiện giờ Khương Lộ Dao nhìn Tần vương thế tử không giống đồng đội trư.
- Nữ nhi…
Nhị phu nhân ôm một cái hộp gỗ đi vào, vành mắt phiếm hồng, lưu luyến không rời đem hộp gỗ giao cho Khương Lộ Dao.
- Đây là toàn bộ ngân phiếu mà ta tích cóp, ngươi cầm đi đi, mặc kệ như thế nào, cũng phải cam đoan phụ thân ngươi ở trong thiên lao không phải chịu khổ, để hắn ăn ngon uống tốt, hắn chưa từng trải qua đại nạn như vậy.
Trong lòng Khương Lộ Dao nặng trĩu, đỡ mẫu thân, nói:
- Tổ mẫu nói là sẽ chuẩn bị, nương người vẫn nên lưu lại này đó ngân phiếu đi.
- Không có nhị gia, ta cần ngân phiếu làm chi?
Nhị phu nhân đem hộp gỗ đưa cho Khương Lộ Dao, cắn răng nói:
- Ta không tin lão phu nhân, vẫn là chúng ta tự ra bạc chuẩn bị cho thỏa đáng, bạc có thể tích cóp lại, nếu phụ thân ngươi bị đánh, bị phế đi, ta sẽ đau chết, có nhiều bạc cũng không mua được phụ thân ngươi.
Nhị phu nhân ô ô khóc lên, đôi mắt Khương Lộ Dao chua xót, ôm mẫu thân an ủi nói:
- Được, nữ nhi nhận lấy, chúng ta ra bạc chuẩn bị, người yên tâm, phụ thân ở trong thiên lao sẽ không chịu khổ.
- Ngươi nói xem phụ thân ngươi như thế nào lại làm như vậy? Muốn nháo sự ta cũng theo hắn, nhưng hắn lại đi đến trước mặt hoàng thượng nháo sự, ta bất lực, cho dù ta có nhiều ngân phiếu, thì có thể lợi hại hơn hoàng thượng sao? Chờ hắn trở về, Dao Dao nhất định phải giáo huấn hắn, ta cũng… Không tha cho hắn, bắt hắn quỳ bàn tính. Nhưng mà, hắn có thể bình an trở về sao?
- Ừ, nhất định phụ thân sẽ bình an, chờ phụ thân trở về, chúng ta cùng nhau thu thập.
Danh sách chương