An Ninh trong lòng ngạc nhiên, giật mình một cái, câu nói của thương địch như một tiếng sấm, làm đầu óc An Ninh nổ tung, nhất thời tỉnh rượu phân nữa, cả người như tỉnh lại từ giấc chiêm bao, cảm nhận được tâm mắt hai người kia đều đang đặt trên người mình, khóe miệng không khỏi run lên, oán thầm trong lòng:

Thật may mắn, thiếu chút nữa sẽ rơi vào mưu kế của Thương Địch rồi.

Liền thu hồi cánh tay, An NInh ngồi xuống, hạ mặt mày, cầm vò rượu trên bàn,nhìn thẳng vào ánh mắt hai người, nhíu mày, "An Ninh cam tâm uống rượu chịu phạt."

Trò đùa, nàng như thế nào có thể trả lời vấn đề này? Tưởng nhân cơ hội này có thể hiểu được lòng của nàng sao, không dễ dàng như vậy!

Thật khác với kết quả mà hai người dự tính, làm cho Thương Địch không khỏi giật mình, ánh mắt sắc sảo ẩn ẩn lóe lên, cô gái nhỏ này, trông giống như một người say rượu, nhưng lại kiến hắn vô cùng phấn kích, có thể trong nháy mắt tỉnh táo,rất nhanh lấy lại lý trí, xem ra, trong cơ thể mền yếu kia lại ẩn đầy năng lượng, sợ là vượt quá tưởng tượng của hắn ak! Trong lòng càng thêm hứng thú, hắn thật sựcàng ngày càng muốn tìm ra, sự tình gì có thể làm cho nàng hoàn toàn buông phòng bị.

Nam Cung Thiên Duệ khóe miệng gợi lên một chút chua sót, Ninh Nhi không còn giống với trước đây, nàng hiện tại, tâm tư kín đáo, ngay cả hắn cũng không thể nhận ra!

Thấy An NInh mở miệng ngửa đầu uống rượu, Nam Cung Thiên Duệ nhíu mày,thân thủ đoạt lấy vò rượu trên tay nàng, "Đủ, nàng không thể uống nữa!"

An Ninh cũng biết, chính mình không thể uống được nữa, nếu tiếp tục, nàng sợ là không có thể cảnh giác như vừa rồi nữa, An Ninh chống tay đứng dậy, lại cảm thấy thân thể mềm nhũn, liền ngã xuống đi.

"Ninh Nhi..." Nam Cung Thiên Duệ mắt lộ sự lo lắng, đang muốn tiến đến giữ eo An Ninh lại, những một cánh tay trước hắn đã từng bước tiến đến chổ ngồi của An Ninh và ôm lấy, An bình cả người rơi vào trong lòng Thương Địch.

"Ta đưa nàng vào nhà nghỉ ngơi." âm thanh trầm thấp của Thương Địch vang lên,hết sức êm tai, thân hình cao lớn xoay người hướng tới khu phòng của An Ninh.

Nam Cung Thiên Duệ cầm vò rượu siết thật chặt, nhìn bóng dáng hai người, trái tim tràn ngập cảm xúc kỳ quái, có phải hắn trở lại quá muộn? An Ninh được Thương Địch ôm vào phòng, từ đầu đến cuối, An Ninh đều nhắm hai mắt, nhưng ý thức nàng vẫn còn tỉnh táo, cảm nhận được độ ấm trong lòng Thương Địch, hắn đem nàng đặt thẳng trên giường, đắp chăn, tựa hồ đứng ở trước giường nhìn nàng một hồi lâu rồi mới xoay người đi, trước khi đi, nàng nghe thấy âm thanh trầm thấp phần nào mạnh mẻ của Thương Địch truyền đến, "Ngày mai ta lại đến tìm nàng!"

Nghe được tiếng đóng cửa nhẹ, hai con mắt An Ninh mới chậm rãi mở ra, ngày mai sao? Nghĩ đến sáu lễ vật nhân được ngày hôm nay, Thương Địch và Nam Cung Thiên Duệ nhất định có trong đó, trừ bỏ bọn họ còn có Ly vương và Sở thái tử, còn lại hai phân chắc là của Tô Cầm và Biểu Ca Vân Cẩm, Vân Cẩm thân phận bây giờ không thể bại lộ, nhưng năm người kia ngày mai sợ nhất định là sẽ ghé thăm Hầu phủ .

Nghĩ đến những lời nói hôm nay của An Như Yên, nhất định sẽ gửi cho nàng một" Đại lễ" suốt đời khó quên, đôi mắt An Ninh vài phần lãnh lẽo.

Xem ra ngày mai... Hầu phủ sợ là náo nhiệt trước nay chưa từng có !

Ngoài phòng truyền đến âm thanh nói chuyện rất nhỏ, nàng biết, Thương Địch cùng Nam Cung Thiên Duệ vẫn chưa đi, tựa hồ còn đang uống rượu, nhưng nàng lại nghe không rõ lắm nội dung nói chuyện của hai người, men say truyền đến, An Ninh nhắm mắt lại, ngủ thiếp đi...

Sáng sớm hôm sau, An Ninh bị một cơn nhức đầu đánh thức tỉnh.

Nghe trong phòng có động tĩnh, ngoài phòng âm thanh của Phi Phiên tuyền đến,"Tiểu thư, ngươi tỉnh rồi sao? Phi Phiên có đồ muốn tặng tiểu thư."

Tặng đồ? An bình có chút nhíu mi, xuống giường mở cửa, tuy thời gian này, Phi Phiên luôn luôn ở trong bóng tối bảo vệ nàng, rất ít khi hiện thân, hắn sẽ đưa nàng cái gì vậy?

"Tiểu thư tối hôm qua say rượu, ăn này sẽ không còn cảm thấy khổ chịu nữa." Phi Phiên trình lên một hộp gấm, trên mặt không có một chút quan tâm(), không có ai hơn hắn biết chiếc hộp gấm này quý giá cỡ nào!

An Ninh tiếp nhận hộp gấm, mở ra liền thấy, bên trong rõ ràng là một viên thuốc màu trắng bạc, ánh sáng mờ nhạt hiên ra, khi nhìn thấy vật phẩm vô giá, An Ninh có chút nhíu mày, "Phi Phiên từ khi nào ngươi quan tâm đến ta ?"

Nàng vẫn biết, Phi Phiên tuy rằng bảo hộ nàng, nghe theo của nàng mệnh lệnh, nhưng đáy lòng vẫn không hoàn toàn phục nàng, có thể làm cho hắn đưa quý phẩm kia tới, người phía sau hắn... Trong đầu hiện lên khuông mặt tuấn mỹ vô cùng, ánh mắt chập chờn, tầm mắt dừng ở gốc cây đại thụ tối hôm qua uống rượu, chung quanh toàn là vò rượu so với lúc nàng rời đi nhiều hơn mấy phần,xem ra, tối hôm qua sau khi nàng ngủ sau, Thương Địch cùng Nam Cung Thiên Duệ đã ở lại uống thật lâu mới rời đi! Nhưng, rút cuộc bọn họ đã nói chuyện gì?

Phi Phiên giống như bị nhìn thấu tâm tư, sắc mặt trở nên cứng đờ, hắn không thể không thừa nhận, cái nhìn sâu sẵc của nữ nhân này hắn cũng vài phần ngưỡng mộ, bị nhìn thấu, Phi Phiên cũng không che dấu, "Thần vương quan tâm tiểu thư..."

"Thay ta cảm tạ hảo ý của Thần vương, nhưng ngươi cần phải nhớ kỹ, ai mới là của ngươi chủ nhân, chủ nhân hiện tại, nếu như ngươi không nhận thức được điều này, ngươi liền hồi lại bên cạnh Thần vương ."

An Ninh ngắt lời nói của hắn,rời khỏi cửa phòng, xoay người, ánh mắt dừng ở vật phẩm trên giường, tiến lên mở ra, tuy không phải là lần thứ đầu nhìn thấy, nhưng lại bị sự sang trọng quý giá của cái váy này làm nàng kinh sợ, nghĩ đến lời hứa hẹn tối hôm qua của Thương Địch, An Ninh có chút liễm mi, mặc váy này xuất hiện, sợ là vì nói mà gây ra sựnáo động!

Tuy nhiên, nếu nàng không đáp ứng hắn, sau đó nàng cũng không có lý do bội ước

Toàn bộ Hầu phủ, theo sáng sớm mà bắt đầu bận rộn lên, Dương Mộc Hoan hấp tấp chỉ huy hạ nhân.

Cung Cẩm tú, cố đại nương hầu hạ đại phu nhân trang điểm, thấy vóc dáng tiều tụy của nàng, lo lắng mở miệng, "Phu nhân, hay hôm nay người nên nghỉ ngơ tại phòng đi!"

"Vậy sao được? Nữ nhi của ta đến tuổi cập kê, ta thân là mẫu thân , làm sao có thể không xuất hiện chứ?"

Đại phu nhân lão luyện con ngươi nắm thật chặt, khuôn mặt gầy yếu phần nào hiện lên mộy chút dữ tợn.

Ánh mắt Cố đại nương lóe lóe, "Phu nhân người định làm như thế nào?"

Đại phu nhân trong mắt hiện lên một chút ác độc, làm như thế nào? Nàng nghe nói Dương Mộc Hoan tất cả các phủ đều gửi mời thiếp, cái kia tiện nhân khi đánh bại nàng, hận không thể cho thiên hạ biết đến uy quyền hiệ tại của mình phải không? Dương Mộc Hoan đem lễ cập kê làm long trọng như vậy, ý đồ đơn giản là ở trước mặt lão gia tranh công, nghĩ đến hôm nay Hầu phủ nhất định tập hợp đông đủ khách, đông đúc, vừa vặn, nàng một hòn đá ném chết hai con chim!

"Đi, giúp ta đi ra ngoài." Đại phu nhân giọng trầm ra lệnh, nghĩ đến mưu kế của mình, ánh mắt hiện lên một chút tàn nhẫn và độc ác.

Mà tại cung Thính Vũ Hiên lúc này, An Ninh nhìn nữ tử trước mắt, có chút có chút kinh ngạc.

"Nhị tiểu thư không nhớ rõ ta sao? Ngày ấy mẫu đơn yến, chúng ta từng có quá gặp mặt một lần." Nữ tử dịu dàng mở miệng, mỗi hành động giơ tay nhấc chân đều hiện lên vẻ tao nhã quý phái, nữ tử không phải ai khác, chính là Thiều Hoa quận chúa của Thân vương phủ.

"An Ninh nào quên có thể quên? An Ninh tham kiến quận chúa." trong mắt An Ninh hiện lên sự dịu dàng, ngày ấy quận chúa Thiều Hoa đã từng giúp nàng cầu xin, nàng làm sao có thể quên? Nữ tử này, chỉ cần gặp qua một lần, sợ sẽ không bao giờ quên!

"Nơi này không có người ngoài, đừng để ý đến các nghi thức xã giao." Quận chúa Thiều Hoa tiến lên, vô cùng thân thiết lôi kéo tay An Ninh, "Hôm nay là lễ cập kê của ngươi, ta là phụng chỉ hoàng hậu nương nương, trước tiên đến giúp ngươi chuẩn bị, hoàng hậu nương nương thực sự rất yêu quý ngưới đó!"

Trên thực tế, quân chúa Thiều Hoa cũng rất thích hầu hầu phủ nhị tiểu thư An Ninh này, lần trước sau mẫu đơn yến, nàng vẫn muốn tìm cơ hội cùng An Ninh kết giao, nhưng lại không có thời gian tốt, ngày hôm qua được hoàng hậu nương nương chỉ định, nàng liền cao hứng tiếp nhận , hôm nay nhìn thấy An Ninh, nàng là càng ngày càng thích.

"Như thế, thật sự đã làm phiền quận chúa Thiều Hoa ." Trên mặt An Ninh hiện ra một chút tươi cười, đối với quận chúa Thiều Hoa này, nàng lại cảm thấy phần nào thân thuộc.

"Cái gì phiền toái thật sự không phiền, nhiệm vụ hôm nay của ta, chính là làm cho nhị tiểu thư thêm phần xinh đẹp khi xuất hiện trước mặt mọi người." Quận chúa Thiều Hoa chớp mắt, lôi kéo An Ninh ngồi xuống trước bàn trang điểm, nhẹ nhàng vỗ tay, lập tức, năm nha hoàn nối đuôi vào phòng, An Ninh nhìn này cảnh này,giương mắt lập tức nhìn vào ánh mắt của quận chúa Thiều Hoa quận chúa, chỉ thấy nàng ta mỉm cười, tiếp tục ra lệnh, "Bắt đầu đi! Nhị tiểu thư giao vào tay các ngươi."

"Vâng, quận chúa." Năm nha hoàn tiến tới, thay quần áo, chải tóc,vẽ lông mi,trang điểm... Những nha hoàn đó phối hợp ăn kiến cho nàng cảm nhận như mười cánh tay kia là từ một người, một lát sau, sau khi trang điểm xong An Ninh liền bị năm nha hoàn đưa đến trước mặt quậ chúa Thiều Hoa.

Quận chua Thiều Hoa buông chén trà trong tay xuống, vừa nìn lên, thấy nữ tử trước mặt, thân thể không khỏi ngẩn ra, mắt lộ vẻ kinh ngạc, này...

Rất nhanh ngồi dậy, đi đến trước mặt An Ninh, nàng ta từ từ thảo bước quanh một vòng nhìn đóa mai hồng ở hai hàng lông mày của An Ninh, lui ra phía sau vài bước, vừa lòng nhìn An Ninh, nàng biết An Ninh vốn là đại mỹ nhân, nhưng khi nhìn thấy dánh vẻ nữ tử trưởng thành của An Ninh đang ở trước mắt, nàng thân là phụ nữ, cũng không cách nào dời tầm mắt đi, trong mắt khó nén được sự kinh ngạc.

"Sau ngày hôm nay, nhưng công tử quý tộc đến quý phủ cầu thân, sợ là đạp nát cửa của An Bình hầu phủ." Quận chúa Thiều Hoa tươi cười ca ngợi, lôi kéo tay An Ninh, "Đi thôi! Giờ lành đẫ đến, ngươi là nhân vật chính không nên đến trễ!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện