Cảnh báo đỏ! Cảnh báo đỏ! Cảnh báo đỏ!
- ---------------------------------------
Nóng! Harry vặn vẹo thân thể muốn tránh thoát nguồn nóng phía sau, bàn tay trên hông cậu khẽ siết lại đem người ôm sát vào lòng, thổi khí vào vành tai trắng nõn của cậu, tai cậu khẽ giật, đỏ lên.
Harry không chịu được nữa quay người trừng mắt nhìn ai kia, nói: "Buông tay, rất nóng." Voldemort khẽ cười cúi đầu hôn lên đôi môi đang hé mở, vươn lưỡi đưa vào miệng cậu khoáy đảo. Nóng sao, vậy ta làm em càng nóng là được, hắn đưa tay vào áo cậu, vuốt ve hai hạt đậu nhỏ hồng, một tay khác cố định đầu cậu, làm sâu nụ hôn.
"Ưm..."
Harry vươn tay đẩy ra nhưng không được, đành nằm yên hưởng thụ. Kỹ năng hôn của Voldemort rất tốt, hôn cậu đến choáng váng, khóe miệng có một dòng nước trong suốt chảy ra, ngực bị đôi tay kia chơi đùa mà ngứa ngáy khó chịu, hắn thật có kinh nghiệm a. Chợt Harry thanh tỉnh, cậu nheo mắt, đúng là... rất có kinh nghiệm.
Mặc dù đã biết hắn đối với chuyện này có kinh nghiệm từ trước, nhưng, điều này không có nghĩa là cậu không khó chịu. Hừ, Voldemort chờ đấy, cậu tuyệt không bỏ qua chuyện này. Voldemort thấy Harry mất tập trung, híp mắt hơi dùng sức nhéo lên hạt đậu nhỏ, hài lòng thấy người cậu run lên.
Giường bên cạnh có tiếng động, cậu liếc một cái rồi dùng sức nhéo cái tay đang làm loạn trong ngực cậu. Voldemort tiếc nuối buông ra, ngắm nhìn tác phẩm của mình, đôi mắt mèo xanh ngọc tràn ngập hơi nước, trong suốt mơ màng, bờ môi sưng đỏ, ướt át kiều diễm, bên khóe miệng có dính chút nước.
Hắn liếm môi, không cam lòng cắn lên cổ cậu, Harry theo phản xạ a một tiếng, vừa lòng cười, cúi đầu nói nhỏ vào tai cậu: "Khi nào em mới giới thiệu ta với bạn bè của em? Hửm?" Hắn hiện tại rất muốn cho tên cáo già Dumbledore, cho cả giới pháp thuật này biết mèo con là của hắn
Harry thở hổn hển, trừng mắt nhìn hắn: "Lát nữa, sẵn tiện tôi đưa anh đi gặp bốn nhà sáng lập luôn, dám không?" Để Sara thay cậu trút giận, hừ. Voldemort khẽ cười, hôn nhẹ lên môi cậu xem như trả lời rồi lưu luyến ấn khóa cảng rời đi. Harry hừ nhẹ rồi vươn tay vuốt nhẹ lên môi, khẽ cười.
- -----------------------------
Lịch học sáng nay là Phòng chống Nghệ thuật hắc ám. Slytherin và Gryffindor đã tập trung đầy đủ trong phòng học, Lupin nhìn quanh, phát hiện bất thường, học sinh hai nhà đứng chia ra mỗi bên, nhưng lại có một chút bất đồng. Chính là, Draco Malfoy và Blaise Bazini đang đứng bên phía Gryffindor.
Không phải Slytherin và Gryffindor không hợp nhau sao? Tại sao các học sinh khác đều là vẻ mặt bình tĩnh? Hay là hai nhà đã làm hòa trong lúc anh và hiệu trưởng không biết? Lupin nhíu mày nhìn tổ năm người Harry, chuyện này chắc hiệu trưởng biết đi.
Học sinh hai nhà tỏ vẻ chúng đã quen rồi, mới đầu là bắt cặp lớp độc dược, sau đó hễ Slytherin và Gryffindor học chung thì hai người kia luôn chạy qua Gryffindor ngồi. Mới đầu còn thấy không quen, nhưng nhìn suốt hai năm liền quen rồi.
Lupin hắng giọng, anh cầm đũa phép chỉ vào cái tủ to đùng đang rung rinh kêu ầm ầm giữa lớp nói: "Chào mừng các em, hôm nay chúng ta sẽ học về ông kẹ." Rồi bắt đầu giảng bài, Hermione như thường lệ giơ tay trả lời câu hỏi. Khi đến phần thực hành Harry chợt thấy hưng phấn, không biết thứ cậu sợ nhất là gì nhỉ?
"Được rồi, các em xếp thành một hàng và đừng hoảng sợ khi thấy thứ trong tủ, các em chỉ cần vung đũa phép và đọc thần chú. Được rồi, bắt đầu." Lupin nói, vươn tay vung đũa phép vào cái tủ, người thử đầu tiên, là Neville, ông kẹ của cậu ta là Snape. May mà Du Mi hay Morriga không ở đây, nếu không Neville lần này sẽ rất thê thảm.
Sau một hồi chờ đợi cuối cùng cũng đến Harry, Lupin bên cạnh lập tức cầm chặt đũa phép. Harry nhàn nhạt liếc một cái rồi thôi, cậu tự nhận bản thân không hề sợ bất kỳ thứ gì, vì vậy tự tin nhìn thẳng vào cái tủ kia, cái tủ yên lặng một lúc, chợt rung lên dữ dội rồi mở tung ra.
...
...
"AAAAA!"
"Merlin ơi!"
"Mẹ ơi cứu con!!!"
Harry tại thời khắc trước khi cửa mở khoảng một giây đã nhảy lên một cái bàn gần đó, tự cho mình một cái kết giới phòng hộ, trực giác sống tại mạt thế cho cậu biết, cậu nên như vậy, thứ này không nguy hiểm, nhưng theo bản năng cậu ghét nó. Harry rất tò mò cái gì làm cậu có phản ứng này, kết quả, Harry nhíu mày ghét bỏ nhìn một đống gì đó từ trong tủ lao ra.
Gián biến dị! Khác với gián thường, gián biến dị to hơn bình thường gấp ba lần, sợi râu biến thành những lưỡi đao bén nhọn, hai mắt to tròn lồi ra ngoài, đục ngầu, trong miệng là hàng ngàn chiếc răng nanh nhỏ nhọn hoắc, trên người thì có một mùi hôi thối kinh khủng. Và đặc biệt, chúng sống theo đàn.
Vậy nên khi chúng phá cửa bò ra, học sinh hai nhà lập tức hét toáng lên chạy đến chỗ cao hơn. Có người vì chạy chậm mà bị vài con gián bò lên chân lập tức dung bùa đông chúng lại, Gryffindor đỡ hơn chút, họ đang dùng ánh mắt vừa kinh dị vừa tò mò nhìn mấy con vật quái dị này.
Slytherin thì, cực độ ghét bỏ nhìn chúng, mặt vẫn kiêu ngạo, nhưng hơi trắng bệt, tay cũng hơi run. Không thể trách họ được, họ lần đầu nhìn thấy một loài sinh vật còn kinh khủng hơn con sên kia, ừ, mùi kinh khủng hơn con sên, nếu dính vào không biết đến bao giờ mới phai hết.
Nhìn lũ gián đông nghịt dưới sàn mà run lên, thì ra cậu sợ nó. Lúc trước cậu chỉ nghĩ mình ghê tởm cái thân hình này của nó, thì ra không phải. Cậu có lẽ nên thu phục nhanh chút mắc công có ai đó đột nhiên nổi hứng muốn nghiên cứu chế tạo ra loại gián này. Nếu thật vậy, nơi này mà xảy ra mạt thế thì hoàn toàn là lỗi của cậu rồi.
Harry vươn đũa: "Riddikulus!" Đàn gián lập tức biến thành những hạt ánh sáng trắng lung linh. Các học sinh thấy vậy liền an tĩnh lại, dù hiện tại khung cảnh rất đẹp rất lãng mạn nhưng không ai muốn đến gần, Ron khóe miệng run rẩy được Blaise ôm vào lòng, nhìn cậu hỏi: "...Harry... Cái thứ khủng khiếp này... từ đâu đến vậy?" Nếu anh George và Fred ở đây lúc này họ chắc chắn sẽ có hứng thú với cái thứ vừa rồi.
Tất cả học sinh quay đầu nhìn cậu, Lupin cũng nhìn sang. Cậu ngây thơ chớp chớp mắt nói: "Khi còn ở nhà dì dượng có từng xem phim về vũ khí sinh hóa, trong đó có loài sinh vật biến dị này. Lúc đó tớ chỉ thấy nó thật ghê tởm, không ngờ là tớ lại sợ nó."
Làm ơn đừng dùng vẻ mặt "Tôi không biết gì hết, tôi vô tội" đó nhìn tụi này! Lần đầu tiên toàn thể học sinh hai nhà Slytherin và Gryffindor thống nhất suy nghĩ như vậy. Sau đó lớp học tiếp tục, nhưng mọi người có lẽ đã bị dọa nên sau Harry thì có thêm ba nữ sinh Gryffindor và hai nữ sinh Slytherin cũng xuất hiện đàn gián biến dị. Dĩ nhiên là Lupin giải quyết, mấy nữ sinh kia toàn bộ đều ngất rồi.
Lớp học kết thúc Harry nhìn bốn người Draco nói: "Lát nữa đến phòng cần thiết, có một người tớ muốn giới thiệu với các cậu. Nhớ chuẩn bị tinh thần trước." Draco, Hermione, Ron và Blaise ngơ ngác nhìn cậu, chuẩn bị tinh thần? Họ sắp gặp nhân vật thế nào? Người mà ai cũng biết là ai à? Hay là bốn nhà sáng lập?
Khôngthể không nói, đoán đúng rồi.
- ---------------------------------------
Nóng! Harry vặn vẹo thân thể muốn tránh thoát nguồn nóng phía sau, bàn tay trên hông cậu khẽ siết lại đem người ôm sát vào lòng, thổi khí vào vành tai trắng nõn của cậu, tai cậu khẽ giật, đỏ lên.
Harry không chịu được nữa quay người trừng mắt nhìn ai kia, nói: "Buông tay, rất nóng." Voldemort khẽ cười cúi đầu hôn lên đôi môi đang hé mở, vươn lưỡi đưa vào miệng cậu khoáy đảo. Nóng sao, vậy ta làm em càng nóng là được, hắn đưa tay vào áo cậu, vuốt ve hai hạt đậu nhỏ hồng, một tay khác cố định đầu cậu, làm sâu nụ hôn.
"Ưm..."
Harry vươn tay đẩy ra nhưng không được, đành nằm yên hưởng thụ. Kỹ năng hôn của Voldemort rất tốt, hôn cậu đến choáng váng, khóe miệng có một dòng nước trong suốt chảy ra, ngực bị đôi tay kia chơi đùa mà ngứa ngáy khó chịu, hắn thật có kinh nghiệm a. Chợt Harry thanh tỉnh, cậu nheo mắt, đúng là... rất có kinh nghiệm.
Mặc dù đã biết hắn đối với chuyện này có kinh nghiệm từ trước, nhưng, điều này không có nghĩa là cậu không khó chịu. Hừ, Voldemort chờ đấy, cậu tuyệt không bỏ qua chuyện này. Voldemort thấy Harry mất tập trung, híp mắt hơi dùng sức nhéo lên hạt đậu nhỏ, hài lòng thấy người cậu run lên.
Giường bên cạnh có tiếng động, cậu liếc một cái rồi dùng sức nhéo cái tay đang làm loạn trong ngực cậu. Voldemort tiếc nuối buông ra, ngắm nhìn tác phẩm của mình, đôi mắt mèo xanh ngọc tràn ngập hơi nước, trong suốt mơ màng, bờ môi sưng đỏ, ướt át kiều diễm, bên khóe miệng có dính chút nước.
Hắn liếm môi, không cam lòng cắn lên cổ cậu, Harry theo phản xạ a một tiếng, vừa lòng cười, cúi đầu nói nhỏ vào tai cậu: "Khi nào em mới giới thiệu ta với bạn bè của em? Hửm?" Hắn hiện tại rất muốn cho tên cáo già Dumbledore, cho cả giới pháp thuật này biết mèo con là của hắn
Harry thở hổn hển, trừng mắt nhìn hắn: "Lát nữa, sẵn tiện tôi đưa anh đi gặp bốn nhà sáng lập luôn, dám không?" Để Sara thay cậu trút giận, hừ. Voldemort khẽ cười, hôn nhẹ lên môi cậu xem như trả lời rồi lưu luyến ấn khóa cảng rời đi. Harry hừ nhẹ rồi vươn tay vuốt nhẹ lên môi, khẽ cười.
- -----------------------------
Lịch học sáng nay là Phòng chống Nghệ thuật hắc ám. Slytherin và Gryffindor đã tập trung đầy đủ trong phòng học, Lupin nhìn quanh, phát hiện bất thường, học sinh hai nhà đứng chia ra mỗi bên, nhưng lại có một chút bất đồng. Chính là, Draco Malfoy và Blaise Bazini đang đứng bên phía Gryffindor.
Không phải Slytherin và Gryffindor không hợp nhau sao? Tại sao các học sinh khác đều là vẻ mặt bình tĩnh? Hay là hai nhà đã làm hòa trong lúc anh và hiệu trưởng không biết? Lupin nhíu mày nhìn tổ năm người Harry, chuyện này chắc hiệu trưởng biết đi.
Học sinh hai nhà tỏ vẻ chúng đã quen rồi, mới đầu là bắt cặp lớp độc dược, sau đó hễ Slytherin và Gryffindor học chung thì hai người kia luôn chạy qua Gryffindor ngồi. Mới đầu còn thấy không quen, nhưng nhìn suốt hai năm liền quen rồi.
Lupin hắng giọng, anh cầm đũa phép chỉ vào cái tủ to đùng đang rung rinh kêu ầm ầm giữa lớp nói: "Chào mừng các em, hôm nay chúng ta sẽ học về ông kẹ." Rồi bắt đầu giảng bài, Hermione như thường lệ giơ tay trả lời câu hỏi. Khi đến phần thực hành Harry chợt thấy hưng phấn, không biết thứ cậu sợ nhất là gì nhỉ?
"Được rồi, các em xếp thành một hàng và đừng hoảng sợ khi thấy thứ trong tủ, các em chỉ cần vung đũa phép và đọc thần chú. Được rồi, bắt đầu." Lupin nói, vươn tay vung đũa phép vào cái tủ, người thử đầu tiên, là Neville, ông kẹ của cậu ta là Snape. May mà Du Mi hay Morriga không ở đây, nếu không Neville lần này sẽ rất thê thảm.
Sau một hồi chờ đợi cuối cùng cũng đến Harry, Lupin bên cạnh lập tức cầm chặt đũa phép. Harry nhàn nhạt liếc một cái rồi thôi, cậu tự nhận bản thân không hề sợ bất kỳ thứ gì, vì vậy tự tin nhìn thẳng vào cái tủ kia, cái tủ yên lặng một lúc, chợt rung lên dữ dội rồi mở tung ra.
...
...
"AAAAA!"
"Merlin ơi!"
"Mẹ ơi cứu con!!!"
Harry tại thời khắc trước khi cửa mở khoảng một giây đã nhảy lên một cái bàn gần đó, tự cho mình một cái kết giới phòng hộ, trực giác sống tại mạt thế cho cậu biết, cậu nên như vậy, thứ này không nguy hiểm, nhưng theo bản năng cậu ghét nó. Harry rất tò mò cái gì làm cậu có phản ứng này, kết quả, Harry nhíu mày ghét bỏ nhìn một đống gì đó từ trong tủ lao ra.
Gián biến dị! Khác với gián thường, gián biến dị to hơn bình thường gấp ba lần, sợi râu biến thành những lưỡi đao bén nhọn, hai mắt to tròn lồi ra ngoài, đục ngầu, trong miệng là hàng ngàn chiếc răng nanh nhỏ nhọn hoắc, trên người thì có một mùi hôi thối kinh khủng. Và đặc biệt, chúng sống theo đàn.
Vậy nên khi chúng phá cửa bò ra, học sinh hai nhà lập tức hét toáng lên chạy đến chỗ cao hơn. Có người vì chạy chậm mà bị vài con gián bò lên chân lập tức dung bùa đông chúng lại, Gryffindor đỡ hơn chút, họ đang dùng ánh mắt vừa kinh dị vừa tò mò nhìn mấy con vật quái dị này.
Slytherin thì, cực độ ghét bỏ nhìn chúng, mặt vẫn kiêu ngạo, nhưng hơi trắng bệt, tay cũng hơi run. Không thể trách họ được, họ lần đầu nhìn thấy một loài sinh vật còn kinh khủng hơn con sên kia, ừ, mùi kinh khủng hơn con sên, nếu dính vào không biết đến bao giờ mới phai hết.
Nhìn lũ gián đông nghịt dưới sàn mà run lên, thì ra cậu sợ nó. Lúc trước cậu chỉ nghĩ mình ghê tởm cái thân hình này của nó, thì ra không phải. Cậu có lẽ nên thu phục nhanh chút mắc công có ai đó đột nhiên nổi hứng muốn nghiên cứu chế tạo ra loại gián này. Nếu thật vậy, nơi này mà xảy ra mạt thế thì hoàn toàn là lỗi của cậu rồi.
Harry vươn đũa: "Riddikulus!" Đàn gián lập tức biến thành những hạt ánh sáng trắng lung linh. Các học sinh thấy vậy liền an tĩnh lại, dù hiện tại khung cảnh rất đẹp rất lãng mạn nhưng không ai muốn đến gần, Ron khóe miệng run rẩy được Blaise ôm vào lòng, nhìn cậu hỏi: "...Harry... Cái thứ khủng khiếp này... từ đâu đến vậy?" Nếu anh George và Fred ở đây lúc này họ chắc chắn sẽ có hứng thú với cái thứ vừa rồi.
Tất cả học sinh quay đầu nhìn cậu, Lupin cũng nhìn sang. Cậu ngây thơ chớp chớp mắt nói: "Khi còn ở nhà dì dượng có từng xem phim về vũ khí sinh hóa, trong đó có loài sinh vật biến dị này. Lúc đó tớ chỉ thấy nó thật ghê tởm, không ngờ là tớ lại sợ nó."
Làm ơn đừng dùng vẻ mặt "Tôi không biết gì hết, tôi vô tội" đó nhìn tụi này! Lần đầu tiên toàn thể học sinh hai nhà Slytherin và Gryffindor thống nhất suy nghĩ như vậy. Sau đó lớp học tiếp tục, nhưng mọi người có lẽ đã bị dọa nên sau Harry thì có thêm ba nữ sinh Gryffindor và hai nữ sinh Slytherin cũng xuất hiện đàn gián biến dị. Dĩ nhiên là Lupin giải quyết, mấy nữ sinh kia toàn bộ đều ngất rồi.
Lớp học kết thúc Harry nhìn bốn người Draco nói: "Lát nữa đến phòng cần thiết, có một người tớ muốn giới thiệu với các cậu. Nhớ chuẩn bị tinh thần trước." Draco, Hermione, Ron và Blaise ngơ ngác nhìn cậu, chuẩn bị tinh thần? Họ sắp gặp nhân vật thế nào? Người mà ai cũng biết là ai à? Hay là bốn nhà sáng lập?
Khôngthể không nói, đoán đúng rồi.
Danh sách chương