Anh cũng không tính lừa gạt cô, đúng là không phân biệt anh với tôi, bọn họ vốn là một người, tại sao phân chia anh với tôi.

Lăng Mạt Mạt nghe câu trả lời thế, đáy mắt không tự chủ được sáng một cái.

Chẳng phân biệt anh với tôi.

Quả thực quan hệ giữa Enson và Lý Tình Thâm rất tốt!

Cũng khó trách Lý Tình Thâm một người thanh cao kiêu ngạo như thế, tất cả thế giới đều không để vào mắt, mà Enson có thể làmcho anh ấy làm thầy của mình, mình sớm nên nghĩ đến quan hệ hai người rất tốt chứ!

Nếu quan hệ bọn họ tốt như vậy mà Lý Tình Thâm nhất định sẽ cho Enson mặt mũi, bây giờ minhg chỉ cần du dỗ Enson vui vẻ, để cho Enson giúp bản thân cầu tình với Lý Tình Thâm, vậy không phải tất cả đều xong sao? Lăng Mạt Mạt nhất thời có chút kích động, cô làm sao lại ngốc như vậy, làm saolại quên Enson chứ?

Enson thấy Lăng Mạt Mạt một lúc lâu không nói gì, mà mình hôn cô, cô có có chút không yên lòng, không nhịn được nhíu mày lại, giọng khàn khàn mở miệng: "Em hỏi chuyện này để làm gì?"

Lăng Mạt Mạt nhất thời hoàn hồn, mềm mạiđến gần trong lòng Enson, nhẹ nhàng cười, giọng nói rất mị hoặc: "Không có gì."

Cô tận lực cắn chữ âm cuối, kéo dài câu hồn người, giống như làm cho thân thể người ta trong nháy mắt xốp giòn xuống.

Khi thân thể cô đến gần trong lòng Enson, có chút cứng ngắc.

Dù sao cũng là cô gáiđơn thuần, mặc dù quy tắc ngầm, nhưng đến tột cùng những minh tinh kia không phải thường thường lẩn vào vòng giải trí, biết nói thế nào để lấy lòng người đàn ông.

Thậm chí, Lăng Mạt Mạt làm xong cái động tác này, lại đáy lòng cảm thấy có chút khó chịu.

Nhưng nghĩ, bây giờ mình cùng những cô gái bán mình kiếm sống không có gì khác nhau, những thứ kiểu cách này, khi cô cởi quần áo đưa tới cửa, đã không còn thuộc về cô nữa!

Enson cảm thấy một thân thể mềm mại hơi lại gần tiến về phíatrong ngực mình, nhất thời toàn thân càng lúc càng khô nóng, anh không nhịn được càng lúc càng làm nụ hôn thêm sâu sắc với cô, cô vươn tay, ôm chặt cổ của cô, cố gắng để thân thể gần sát về phía anh.

Lăng Mạt Mạt như vậy, là lần đầu tiên anh thấy.

Bình thường khi lấy thân phận Lý Tình Thâm tiếp xúc với cô, cô chạm vào một cái, đã có thể làm cho dục hỏa thiêu đốt người anh, huống chi tình huống bây giờ như vậy?

Lý Tình Thâm không có cách nào đè nén liền xoay người, lại một lần nữa đặt ở trên thân thể cô.

Lăng Mạt Mạt thật sự mệt chết đi.

Ở trong biệt thự Lý Tình Thâm lăn qua lăn lại một ngày, cuối cùng bị ném ra ngoài, vừa nãy lại bị Enson lăn qua lăn lại lâu như vậy, cô cảm thấy mình sắp không duy trì được, nhưng vì lấy lòng Enson, cô vẫn miễn cưỡng đánh tinh thần, đáp lại Lý Tình Thâm.

Chủ động của cô, làm cho Lý Tình Thâm nháy mắt liền say mê.

Tay Lăng Mạt Mạt vòng lên cổ Lý Tình Thâm, đặc biệt nhu thuận, khi cảm giác được người đàn ông dần dần say mê, dường như tâm tình vô cùng tốt, cô mới đến gần sát bên tai Lý Tình Thâm, chậm rãi hé môi ra, cắn vành tai người đàn ông.

Thân thể Lý Tình Thâm cứng đờ, dưới đáy lòng có vui sướng không hiểu lan tràn, nhưng mà, một giây sau, lại nghe thấy Lăng Mạt Mạt nhẹ giọng mở miệng: "Enson, có thể giúp đỡ em được không, em làm cho Lý Tình Thâm mất mặt, anh ấy không muốn gặp em, anh nói với anh ấy một chút, tha thứ cho em có được không?"

Giọng nói Lăng Mạt Mạt yêu kiều em ái, mang theo làm nũng vô tội.

Trong lòng Lý Tình Thâm đang vui sướng nhưng khi nghe thấy mấy câu nói này, đột nhiên như bị dội một chậu nước lạnh, nháy mắt tan không còn một mảnh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện