Thân thể của cô bởi vì anh hôn mà run rẩy, trái timcô đập đặc biệt nhanh, anh biết, tất cả này đều là vì anh nở rộ đẹp đẽ, tình dục ở trong tích tắc này, đầu óc không có cách nào khống chế hoàn toàn cuốn sạch theo anh, anhvừa hôn cô, vừa vươn tay, bế cô lên, xoay người, đi đến về phía giường lớn.
Khi anh đặt cô ở trên giường thượng, Lăng Mạt Mạt vẫn ở trong trạng thái mê ly, cả người nghiễm nhiên còn chưa từ nụ hôn sâu trằn trọc của Enson cho cô kia mà thanh tỉnh lại.
Trái tim trong cuộc đời cô chưa từng đập như vậy.
Để cho cả người cô khô nóng khó nhịn.
Nụ hôn Enson từ trên bờ môi của cô một đường tìm xuống, dùng răng nanh cắn khóa kéo váy dài của cô, chậm rãi cởi quần áo của cô ra.
Hô hấp của anh, càng ngày càng nặng nề, thân thể của anh, càng ngày càng run rẩy.
Động tác cỡi quần áo của anh rất thong thả, không nóng không vội, cũng rất chọc người, lần đầu tiên Lăng Mạt Mạt, cảm thấyngười đàn ông không có vuốt ve mình, khi không trêu chọc bát mình, cư nhiên có cảm giác.
Cô rõ ràng cảm thấy được mình có cảm giác ướt át.
Cô nhịn không được đỏ mặt.
Rốt cục khi anh cởi hết quần áo hai người xuống không còn một mảnh, anh một lần nữa đặt ở trên thân thể cô.
Da thịt tiếp xúc, anh nóng bỏng, cô hơi lạnh, hai người đều run rẩy, Lăng Mạt Mạt cảm thấy một cỗ khẩn trương.
Cô không nhịn được nuốt nước miếng, giật môi, một giây sau, có bàn tay ấm áp, rơi vào trên trán cô, từng chút từng chút vuốt ve gương mặt của cô, cuối cùng ngón tay dừng lại ở trên bờ môi của cô, chậm rãi ấn vài cái, có đôi môi ấm áp lại một lần nữa rơi ở trên môi cô.
Lần này nụ hôn, rất nhẹ nhàng.
Lại làm cho Lăng Mạt Mạt theo bản năng trầm thấp hừ một tiếng, tim đập nhanh.
Cô cư nhiên, cùng một người xa lạ, ở trong một căn phòng tối đen, bởi vì một nụ hôn một nụ hôn chiều sâu, mà tim đập nhanh.
Tim đập nhanh làm cô cảm thấy mình sắp xụi lơ thành nước, hòa tan ở dưới thân thể của anh.
Cô có chướng ngại tâm lý.
Cô với anh làm nhiều như vậy, mỗi một lần làm xong, cô cảm thấy mình trở nên dơ bẩn.
Thậm chí cô vẫn ôm, cùng anh làm đủ một trăm lần, thì trái tim cũng hoàn toàn kết thúc.
Nhưng mà, lại thật không ngờ, cô bây giờ, cư nhiên đối một người đàn ông chưa thấy mặt, bởi vì một nụ hôn sâu, trái tim đập cuồng loạn không thôi.
Lăng Mạt Mạt nhắm mắt lại, cảm nhận nụ hôn của người đàn ông, trong lúc cô lờ mờ, ngửi thấy trên người đàn ông, tản mát ra mùi hương nhàn nhạt, thanh nhã sâu sắc, khiến lòng người ta yên lặng, Lăng Mạt Mạt cảm thấy mùi hương này rất quen thuộc, nhưng, bị Enson hôn đến đầu óc hỗn loạn, trong chốc lát, lại không nghĩ ra đã ngửi thấy mùi hương này ở đâu.
Anh dây dưa anh hôn, hai người thân thể giao ở một chỗ.
Trên người anh dần dần đầy mồ hôi, làm thân thể của cô cũng dính ướt đẫm.
Khi anh xâm nhập vào trong thân thể cô, vươn tay, gắt gao ôm bờ vai của anh, cô cào dùng sức như vậy, nhưng không có cảm giác đau đớn như dự đoán, thay vào đó, là cảm giác đặc biệt khác thường hơn.
Lăng Mạt Mạt hơi hé môi, người đàn ông lại một lần nữa hôn sâu cô, động tác điên cuồng, như là muốn cắn nuốt cả người cô.
Lăng Mạt Mạt cảm thấy mình như bị xé nát, đến cuối cùng, cô không nhịn được lên tiếng cầu xin tha thứ, nhưng mà, lại làm cho động tác người đàn ông một lần so với một lần càng kịch liệt hơn.
Khi anh đặt cô ở trên giường thượng, Lăng Mạt Mạt vẫn ở trong trạng thái mê ly, cả người nghiễm nhiên còn chưa từ nụ hôn sâu trằn trọc của Enson cho cô kia mà thanh tỉnh lại.
Trái tim trong cuộc đời cô chưa từng đập như vậy.
Để cho cả người cô khô nóng khó nhịn.
Nụ hôn Enson từ trên bờ môi của cô một đường tìm xuống, dùng răng nanh cắn khóa kéo váy dài của cô, chậm rãi cởi quần áo của cô ra.
Hô hấp của anh, càng ngày càng nặng nề, thân thể của anh, càng ngày càng run rẩy.
Động tác cỡi quần áo của anh rất thong thả, không nóng không vội, cũng rất chọc người, lần đầu tiên Lăng Mạt Mạt, cảm thấyngười đàn ông không có vuốt ve mình, khi không trêu chọc bát mình, cư nhiên có cảm giác.
Cô rõ ràng cảm thấy được mình có cảm giác ướt át.
Cô nhịn không được đỏ mặt.
Rốt cục khi anh cởi hết quần áo hai người xuống không còn một mảnh, anh một lần nữa đặt ở trên thân thể cô.
Da thịt tiếp xúc, anh nóng bỏng, cô hơi lạnh, hai người đều run rẩy, Lăng Mạt Mạt cảm thấy một cỗ khẩn trương.
Cô không nhịn được nuốt nước miếng, giật môi, một giây sau, có bàn tay ấm áp, rơi vào trên trán cô, từng chút từng chút vuốt ve gương mặt của cô, cuối cùng ngón tay dừng lại ở trên bờ môi của cô, chậm rãi ấn vài cái, có đôi môi ấm áp lại một lần nữa rơi ở trên môi cô.
Lần này nụ hôn, rất nhẹ nhàng.
Lại làm cho Lăng Mạt Mạt theo bản năng trầm thấp hừ một tiếng, tim đập nhanh.
Cô cư nhiên, cùng một người xa lạ, ở trong một căn phòng tối đen, bởi vì một nụ hôn một nụ hôn chiều sâu, mà tim đập nhanh.
Tim đập nhanh làm cô cảm thấy mình sắp xụi lơ thành nước, hòa tan ở dưới thân thể của anh.
Cô có chướng ngại tâm lý.
Cô với anh làm nhiều như vậy, mỗi một lần làm xong, cô cảm thấy mình trở nên dơ bẩn.
Thậm chí cô vẫn ôm, cùng anh làm đủ một trăm lần, thì trái tim cũng hoàn toàn kết thúc.
Nhưng mà, lại thật không ngờ, cô bây giờ, cư nhiên đối một người đàn ông chưa thấy mặt, bởi vì một nụ hôn sâu, trái tim đập cuồng loạn không thôi.
Lăng Mạt Mạt nhắm mắt lại, cảm nhận nụ hôn của người đàn ông, trong lúc cô lờ mờ, ngửi thấy trên người đàn ông, tản mát ra mùi hương nhàn nhạt, thanh nhã sâu sắc, khiến lòng người ta yên lặng, Lăng Mạt Mạt cảm thấy mùi hương này rất quen thuộc, nhưng, bị Enson hôn đến đầu óc hỗn loạn, trong chốc lát, lại không nghĩ ra đã ngửi thấy mùi hương này ở đâu.
Anh dây dưa anh hôn, hai người thân thể giao ở một chỗ.
Trên người anh dần dần đầy mồ hôi, làm thân thể của cô cũng dính ướt đẫm.
Khi anh xâm nhập vào trong thân thể cô, vươn tay, gắt gao ôm bờ vai của anh, cô cào dùng sức như vậy, nhưng không có cảm giác đau đớn như dự đoán, thay vào đó, là cảm giác đặc biệt khác thường hơn.
Lăng Mạt Mạt hơi hé môi, người đàn ông lại một lần nữa hôn sâu cô, động tác điên cuồng, như là muốn cắn nuốt cả người cô.
Lăng Mạt Mạt cảm thấy mình như bị xé nát, đến cuối cùng, cô không nhịn được lên tiếng cầu xin tha thứ, nhưng mà, lại làm cho động tác người đàn ông một lần so với một lần càng kịch liệt hơn.
Danh sách chương