"Vậy thì sao,
lẫn vào cái vòng của chúng ta, cũng biết cơ hội do mình nắm chặc, chỉ
cần nắm chắc tốt thời cơ, một đêm sẽ thành danh, nhưng bây giờ, rõ ràng
người mới này cho thấy mình không cần những cơ hội này!"
Đạo diễn Vương Nhất và Phó tổng không nghĩ tới Trần Uyển Như lại đột nhiên lên tiếng nói ra câu này, không nhịn được âm thầm sốt ruột.
Ngược lại Trần Uyển Như không chút quan tâm ngắm nghía móng tay mình, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Lý Tình Thâm, lại nhìn Lăng Mạt Mạt đứng bên cạnh anh một chút, ánh mắt hơi thoáng hiện lên giễu cợt.
Đợi tám năm, cũng không đợi được Lý Tình Thâm quay đầu nhìn mình một cái.
Đã sớm biết trong lòng của anh có một cô gái, cho nên đến cuối cùng, ảm đạm gả cho người khác.
Cô ta vẫn rất muốn nhìn một chút, rốt cuộc cô gái kia là ai, dáng dấp bộ dạng ra sao, có thể để cho Lý Tình Thâm yêu sâu như vậy.
Nhưng vẫn không có cơ hội.
Mãi cho đến lúc bất chợt, có một ngày Lý Tình Thâm bị bại lộ thân phận, anh còn có một học sinh.
Lúc hình bọn họ bị giới truyền thông đăng tải ùn ùn, Trần Uyển Như mới khẳng định cô học sinh kia, chính là người Lý Tình Thâm yêu.
Bởi vì, Trần Uyển Như biết, có thể vào trong mắt Lý Tình Thâm, khiến Lý Tình Thâm cúi người làm việc, toàn thế giới cũng chỉ có một.
Lăng Mạt Mạt.
Trần Uyển Như không phải không khó chịu, hơn nữa là cảm khái.
Cho nên, đặc biệt từ Mĩ bay trở về, muốn thấy phong thái thực sự của cô gái này.
Không ngờ tới, cô lại không có tiền đồ như thế! Người đàn ông thanh cao kiêu ngạo như vậy, từ trước đến giờ đều không cho phép mình có một tí khuyết điểm nào, hiện tại, mặt mũi bị cô ta vứt không còn một mống!
Trần Uyển Như không nhịn được liếc nhìn, cũng không nhìn thấy Phó tổng ES và đạo diễn Vương Nhất quăng ánh mắt tới.
Cô bé này cần rèn luyện!
Nếu không, coi như đã vào đượ giưới ca hát, cũng chỉ có thể rơi vào kết quả bị người chà đạp!
Giản Thần Hi ở một bên vẫn trầm mặc thấy Trần Uyển Như cũng nói lời phản đối, lại thấy chung quanh nhiều người ở đây rối rít như vậy, cho nên nhếch đôi môi đỏ mọng, cũng mở miệng.
"Đã như vậy, đạo diễn Vương Nhất và Phó tổng đều muốn cho Lăng tiểu thư một cơ hội, tôi cảm thấy ban đầu tôi tới tranh tài đã không có ý nghĩa rồi, không phải sao? Dứt khoát đạo diễn Vương Nhất và Phó tổng đưa bài hát này cho Lăng tiểu thư không phải tốt sao?"
"Chị Thần Hi nói cũng đúng, vả lại..., chị Thần Hi biểu diễn cũng rất được, ca khúc mới của thần thoại, vốn là phải do chị Thần Hi hát!"
"Cũng không thể bởi vì Lăng Mạt Mạt học sinh của thần thoại, liền đối xử như vậy!"
Cứ vậy mỗi người một câu ta một câu..
Sắc mặt Lý Tình Thâm càng phát trầm thấp.
Trong lòng Lăng Mạt Mạt âm thầm nóng nảy, Lý Tình Thâm là một người kiêu ngạo thế nào, vào giờ phút này, Phó tổng ES cùng đạo diễn Vương Nhất lấy lòng, đơn giản chẳng khác nào cho Lý Tình Thâm một cái tát!
Bọn họ thật đúng là không mở bình thì ai biết trong bình có cái gì!
"Thầy em sai rồi" Lăng Mạt Mạt nhỏ giọng nói xin lỗi, nhưng lời mới nói phân nửa, trong lúc bất chợt Lý Tình Thâm liền vươn tay, cậy năm ngón tay của Lăng Mạt Mạt ra, sau đó hung hăng đẩy cô ra, giẫm chận đi ra ngoài cửa.
Từ đầu đến cuối, Lý Tình Thâm cũng không có liếc mắt nhìn tất cả mọi người ở đây.
Bao gồm Lăng Mạt Mạt ở trong.
Lý Tình Thâm chân trước rời đi, những người đó cũng chân sau rối rít đứng dậy, đi ra ngoài cửa.
Giản Thần Hi kéo cánh tay Lục Niệm Ca, lạnh lùng liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt một cái, không khỏi kiêu ngạo.
Đạo diễn Vương Nhất và Phó tổng không nghĩ tới Trần Uyển Như lại đột nhiên lên tiếng nói ra câu này, không nhịn được âm thầm sốt ruột.
Ngược lại Trần Uyển Như không chút quan tâm ngắm nghía móng tay mình, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Lý Tình Thâm, lại nhìn Lăng Mạt Mạt đứng bên cạnh anh một chút, ánh mắt hơi thoáng hiện lên giễu cợt.
Đợi tám năm, cũng không đợi được Lý Tình Thâm quay đầu nhìn mình một cái.
Đã sớm biết trong lòng của anh có một cô gái, cho nên đến cuối cùng, ảm đạm gả cho người khác.
Cô ta vẫn rất muốn nhìn một chút, rốt cuộc cô gái kia là ai, dáng dấp bộ dạng ra sao, có thể để cho Lý Tình Thâm yêu sâu như vậy.
Nhưng vẫn không có cơ hội.
Mãi cho đến lúc bất chợt, có một ngày Lý Tình Thâm bị bại lộ thân phận, anh còn có một học sinh.
Lúc hình bọn họ bị giới truyền thông đăng tải ùn ùn, Trần Uyển Như mới khẳng định cô học sinh kia, chính là người Lý Tình Thâm yêu.
Bởi vì, Trần Uyển Như biết, có thể vào trong mắt Lý Tình Thâm, khiến Lý Tình Thâm cúi người làm việc, toàn thế giới cũng chỉ có một.
Lăng Mạt Mạt.
Trần Uyển Như không phải không khó chịu, hơn nữa là cảm khái.
Cho nên, đặc biệt từ Mĩ bay trở về, muốn thấy phong thái thực sự của cô gái này.
Không ngờ tới, cô lại không có tiền đồ như thế! Người đàn ông thanh cao kiêu ngạo như vậy, từ trước đến giờ đều không cho phép mình có một tí khuyết điểm nào, hiện tại, mặt mũi bị cô ta vứt không còn một mống!
Trần Uyển Như không nhịn được liếc nhìn, cũng không nhìn thấy Phó tổng ES và đạo diễn Vương Nhất quăng ánh mắt tới.
Cô bé này cần rèn luyện!
Nếu không, coi như đã vào đượ giưới ca hát, cũng chỉ có thể rơi vào kết quả bị người chà đạp!
Giản Thần Hi ở một bên vẫn trầm mặc thấy Trần Uyển Như cũng nói lời phản đối, lại thấy chung quanh nhiều người ở đây rối rít như vậy, cho nên nhếch đôi môi đỏ mọng, cũng mở miệng.
"Đã như vậy, đạo diễn Vương Nhất và Phó tổng đều muốn cho Lăng tiểu thư một cơ hội, tôi cảm thấy ban đầu tôi tới tranh tài đã không có ý nghĩa rồi, không phải sao? Dứt khoát đạo diễn Vương Nhất và Phó tổng đưa bài hát này cho Lăng tiểu thư không phải tốt sao?"
"Chị Thần Hi nói cũng đúng, vả lại..., chị Thần Hi biểu diễn cũng rất được, ca khúc mới của thần thoại, vốn là phải do chị Thần Hi hát!"
"Cũng không thể bởi vì Lăng Mạt Mạt học sinh của thần thoại, liền đối xử như vậy!"
Cứ vậy mỗi người một câu ta một câu..
Sắc mặt Lý Tình Thâm càng phát trầm thấp.
Trong lòng Lăng Mạt Mạt âm thầm nóng nảy, Lý Tình Thâm là một người kiêu ngạo thế nào, vào giờ phút này, Phó tổng ES cùng đạo diễn Vương Nhất lấy lòng, đơn giản chẳng khác nào cho Lý Tình Thâm một cái tát!
Bọn họ thật đúng là không mở bình thì ai biết trong bình có cái gì!
"Thầy em sai rồi" Lăng Mạt Mạt nhỏ giọng nói xin lỗi, nhưng lời mới nói phân nửa, trong lúc bất chợt Lý Tình Thâm liền vươn tay, cậy năm ngón tay của Lăng Mạt Mạt ra, sau đó hung hăng đẩy cô ra, giẫm chận đi ra ngoài cửa.
Từ đầu đến cuối, Lý Tình Thâm cũng không có liếc mắt nhìn tất cả mọi người ở đây.
Bao gồm Lăng Mạt Mạt ở trong.
Lý Tình Thâm chân trước rời đi, những người đó cũng chân sau rối rít đứng dậy, đi ra ngoài cửa.
Giản Thần Hi kéo cánh tay Lục Niệm Ca, lạnh lùng liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt một cái, không khỏi kiêu ngạo.
Danh sách chương