Ngược lại Lăng Mạt Mạt rất bình tĩnh, Giản Thần Hi là ai, cô quá là rõ ràng.

Giản Thần Hi mới vừa ra mắt, truyền thông đều nói cô ta có dáng người yêu kiều hơn hoa.

Người còn yêu kiều hơn hoa, Lăng Mạt Mạt lại không nhìn ra.

Lăng Mạt Mạt biết Giản Thần Hi người cũng như tên.

Giản Thần Hi, Giản Thần Hi, là đủ tiện! Nhìn qua bộ dáng thanh thuần, nhưng sau lưng không biết làm ra bao nhiêu chuyện bẩn thỉu!

Cho nên, mặc dù hôm nay Lăng Mạt Mạt bắt gặp Giản Thần Hi liếc mắt đưa tình cùng người đàn ông khác cô cũng không kinh ngạc chút nào.

Mà Giản Thần Hi cũng đã lăn lộn lâu ở trong vòng tròn này, mặc dù không phải diễn viên, nhưng gặp dịp thì chơi cũng có.

Rất nhanh, Giản Thần Hi lấy lại tinh thần, trên mặt mang nụ cười hoàn mỹ hời hợt, chậm rãi lủi ra khỏi ngực Lý Đảo, giống như không có chuyện gì vậy, tinh thân trấn tĩnh nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt.

Thật sự là không ngờ, hai người duy nhất tranh cử ca khúc mới của công ty SE sẽ là hai người các cô.

Lý Đảo cũng là thấy quen sóng gió, mặc dù bị Lăng Mạt Mạt bắt gặp gian tình, nhưng vẫn mang bộ dạng mười phần lãnh đạo, đơn giản nói cho Lăng Mạt Mạt thời gian so tài, khách sáo nói cho cô biết nên chuẩn bị cẩn thận, rồi ý bảo Lăng Mạt Mạt có thể rời đi.

Lăng Mạt Mạt cũng không ở lâu, xoay người rời đi, biết mình được tuyển, trong lòng có chút kích động, ít nhất là bây giờ thành công một nửa, cũng không có nghĩa là cô không có hi vọng.

Chỉ là, Lăng Mạt Mạt mới ra phòng làm việc của Lý Đảo, còn chưa đi hai bước, liền nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng: "Mạt Mạt?"

Lăng Mạt Mạt đứng bước chân lại, quay đầu.

Dĩ nhiên người gọi cô là Giản Thần Hi, dáng người cô ta xinh đẹp, tóc dài khẽ búi lên một nửa, khuôn mặt nhỏ nhắn xuất sắc đã được trang điểm làm đẹp, bộc phát đa tình quyến rũ.

Mặc dù Lăng Mạt Mạt và Giản Thần Hi biết nhau nhiều năm, Lăng Mạt Mạt đều không thể không thừa nhận, thấy thế nào Giản Thần Hi cũng được mười phần xinh đẹp!

Đúng, bọn họ biết nhau nhiều năm.

Có thể ngược dòng đến lúc nhà trẻ.

Bạn chơi lúc nhỏ, Lăng Mạt Mạt coi Giản Thần Hi thành bạn tốt, hơn nữa vẫn luôn luôn là bạn tốt, mãi cho đến sau này, lúc Giản Thần Hi hoàn toàn giẫm cô ở dưới chân, cô mới đột nhiên tỉnh táo lại.

Nếu để Lăng Mạt Mạt cho Giản Thần Hi một hình dung đơn giản, Lăng Mạt Mạt có thể nghĩ đến từ ngữ trực tiếp nhất chính là: Thiếu não!

Mỗi người sinh ra đều có kỹ năng của mình, nếu như nói kỹ năng của Lý Tình Thâm là lời nói hoàn mỹ, như vậy kỹ năng của Giản Thần Hi chính là bị coi thường!

Cuối cùng, chính là một câu nói: Thiếu não bị nhiều người coi thường!

Nói cách khác, Lăng Mạt Mạt mất đi tất cả, bị buộc bất đắc dĩ phải vào"Hoàng cung" dâng hiến thân thể của mình, đều là bị Giản Thần Hi ép!

"Thật sự là không ngờ, cô lại có thể đến được tư cách tranh cử ca khúc mới của thần thoại." Giản Thần Hi đi giày cao gót, tư thái tao nhã đi tới trước mặt Lăng Mạt Mạt, thản nhiên quan sát Lăng Mạt Mạt một lúc, sau đó cười, cười rất đẹp, lại mang theo một chút sắc bén.

Tất nhiên Lăng Mạt Mạt biết hàm nghĩa trong lời nói của Giản Thần Hi, cô ta phí hết tâm tư làm nhiều chuyện như vậy, cũng không để cô hoàn toàn chết hết, sợ là trong lòng cô ta cực kỳ thất vọng rồi.

Lăng Mạt Mạt vươn tay, hất tóc mái của mình, cười híp mắt nhìn Giản Thần Hi, "Đúng vậy, thật sự là không ngờ, lại để cho cô thất vọng, Lăng Mạt Mạt còn chưa có chết!"

Trong lời nói của Lăng Mạt Mạt có châm chọc khiêu khích, không phải là Giản Thần Hi không có nghe được, cô ta cũng không tức, chỉ là vểnh môi, vẫn cười như cũ: "Chỉ là, cô cũng đừng quá đắc ý, trước kia cô không phải đối thủ của tôi, bây giờ cô càng không thể nào là đối thủ của tôi!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện