【Chuyện xưa】
Lăng Mạt Mạt có quan hệ không đứng đắn với người đàn ông này bắt đầu tại bảy tháng trước.
Khi đó Lăng Mạt Mạt, vừa vặn sống trong thời điểm dầu sôi lửa bỏng, chịu hết áp bức, hưởng hết vô tình!
Khi đó cô có tất cả, tôn nghiêm, tình yêu, tiền đồ, nhưng tất cả hủy hết, khổ không thể tả!
Khi đó cuộc sống của cô đen tối, là lúc bất lực nhất, khi đó, cô không cam lòng bị người ta giẫm lên, vì vậy, chuyện xưa này, từ khi đó, bắt đầu ----
Kèm theo tiếng cộc cộc của giày cao gót, làn váy dài khẽ vung lên, thấy một đôi giày cao gót tinh xảo xinh đẹp, cao đến mức tận cùng, tinh vi đến cực hạn, tôn lên đôi chân nhỏ của Lăng Mạt Mạt, cực kỳ say mê đẹp mắt.
Hành lang "Hoàng cung", khắp nơi nạm vàng sắc son, ở dưới ánh đèn màu vàng kim, có vẻ cực kỳ thần bí cao quý.
Lăng Mạt Mạt một đường đi đến cửa phòng của tầng cao nhất "Hoàng cung", đứng lại.
Đây là căn phòng sang trọng xa hoa nhất toàn bộ thành phố X, nghe nói, người có thể vào ở, không giàu cũng quý.
Mà đêm nay, người ở bên trong, là ai? Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt không nhịn được lắc đầu bật cười, cô đã đến trình độ sơn cùng thủy tận (cảnh không có lối thoát) như vậy, lại còn không kiêu ngạo không nóng nẩy đứng ở chỗ này suy nghĩ lung tung.
Người trong phòng này, bất kể là người nào, chỉ cần cô có thể thuận lợi quyến rũ, như vậy. . . . . . Thì cô có cơ hội, khởi tử hoàn sinh.
Lăng Mạt Mạt giơ tay lên, đủ loại phong tình mà vén mái tóc quăn dài sang, ngay sau đó, giơ tay lên, gõ cửa.
Cửa không có khóa, bị cô vừa gõ như vậy, lại đẩy ra một khe hẹp.
Lăng Mạt Mạt thoải mái đẩy cửa vào, gian phòng không có mở đèn, rèm cửa sổ vừa dầy vừa nặng buông xuống, khoảng không tối đen, duy chỉ có phòng tắm có ánh sáng, kèm theo tiếng nước chảy tý tách chuyền ra.
Đáy mắt Lăng Mạt Mạt thoáng hiện một tầng ánh sáng, cô thận trọng nhích tới gần phòng tắm.
Lăng Mạt Mạt đứng ở cửa phòng tắm, hít sâu một hơi, mạnh mẽ cắn răng, liền giơ tay lên, "Cạch"lập tức tắt đèn phòng tắm, sau đó đẩy cửa ra, đi vào.
Nghênh đón là một vật thể đập vào trán Lăng Mạt Mạt, có chút đau, còn kèm theo một giọng điệu ngắn gọn: "Cút!"
Lăng Mạt Mạt giơ tay lên, xoa xoa cái trán bị đau, đáy lòng lẩm bẩm, tính khí vị thần này không được tốt, chỉ là, sống hay chết, đành dựa vào giờ phút này, cho nên, Lăng Mạt Mạt đá văng đồ vật gì đó rơi trước mặt, mặt dày tiếp tục dũng cảm tiến tới.
Nghênh đón lại là một cái gì đó đập tới, Lăng Mạt Mạt cúi đầu theo bản năng, vậy mà sàn nhà phòng tắm lây dính hơi nước, cực kỳ bóng loáng, giày cao gót lại nhọn và trơn, nên khi khom người, ngược lại cả người không có đứng vững, ngã dúi về phía trước, sau đó đâm vào một lồng ngực rắn chắc.
Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu lên theo bản năng, bên trong phòng tối đen, căn bản không thể nhìn thấy bộ dạng người ở trước mặt, chỉ có thể cảm thấy da thịt dưới ngón tay bóng loáng.
Lăng Mạt Mạt nhếch khóe môi, vươn tay, liền ôm lấy người đàn ông, hôn lên.
Vậy mà, môi của cô còn chưa chạm được người đàn ông, cô liền bị người đàn ông đẩy ra, cũng may Lăng Mạt Mạt phản ứng nhanh chóng, hay tay bắt được bả vai của người đàn ông, nếu không nhất định sẽ ngã vô cùng nhếch nhác.
Lăng Mạt Mạt chưa tỉnh hồn, người đàn ông lại vươn tay một lần nữa, dứt khoát nắm được mái tóc dài của cô, kéo cô đi ra bên ngoài phòng tắm.
Không có chút thương hương tiếc ngọc nào, giống như vứt bỏ một một món đồ phiền phức.
Lăng Mạt Mạt có quan hệ không đứng đắn với người đàn ông này bắt đầu tại bảy tháng trước.
Khi đó Lăng Mạt Mạt, vừa vặn sống trong thời điểm dầu sôi lửa bỏng, chịu hết áp bức, hưởng hết vô tình!
Khi đó cô có tất cả, tôn nghiêm, tình yêu, tiền đồ, nhưng tất cả hủy hết, khổ không thể tả!
Khi đó cuộc sống của cô đen tối, là lúc bất lực nhất, khi đó, cô không cam lòng bị người ta giẫm lên, vì vậy, chuyện xưa này, từ khi đó, bắt đầu ----
Kèm theo tiếng cộc cộc của giày cao gót, làn váy dài khẽ vung lên, thấy một đôi giày cao gót tinh xảo xinh đẹp, cao đến mức tận cùng, tinh vi đến cực hạn, tôn lên đôi chân nhỏ của Lăng Mạt Mạt, cực kỳ say mê đẹp mắt.
Hành lang "Hoàng cung", khắp nơi nạm vàng sắc son, ở dưới ánh đèn màu vàng kim, có vẻ cực kỳ thần bí cao quý.
Lăng Mạt Mạt một đường đi đến cửa phòng của tầng cao nhất "Hoàng cung", đứng lại.
Đây là căn phòng sang trọng xa hoa nhất toàn bộ thành phố X, nghe nói, người có thể vào ở, không giàu cũng quý.
Mà đêm nay, người ở bên trong, là ai? Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt không nhịn được lắc đầu bật cười, cô đã đến trình độ sơn cùng thủy tận (cảnh không có lối thoát) như vậy, lại còn không kiêu ngạo không nóng nẩy đứng ở chỗ này suy nghĩ lung tung.
Người trong phòng này, bất kể là người nào, chỉ cần cô có thể thuận lợi quyến rũ, như vậy. . . . . . Thì cô có cơ hội, khởi tử hoàn sinh.
Lăng Mạt Mạt giơ tay lên, đủ loại phong tình mà vén mái tóc quăn dài sang, ngay sau đó, giơ tay lên, gõ cửa.
Cửa không có khóa, bị cô vừa gõ như vậy, lại đẩy ra một khe hẹp.
Lăng Mạt Mạt thoải mái đẩy cửa vào, gian phòng không có mở đèn, rèm cửa sổ vừa dầy vừa nặng buông xuống, khoảng không tối đen, duy chỉ có phòng tắm có ánh sáng, kèm theo tiếng nước chảy tý tách chuyền ra.
Đáy mắt Lăng Mạt Mạt thoáng hiện một tầng ánh sáng, cô thận trọng nhích tới gần phòng tắm.
Lăng Mạt Mạt đứng ở cửa phòng tắm, hít sâu một hơi, mạnh mẽ cắn răng, liền giơ tay lên, "Cạch"lập tức tắt đèn phòng tắm, sau đó đẩy cửa ra, đi vào.
Nghênh đón là một vật thể đập vào trán Lăng Mạt Mạt, có chút đau, còn kèm theo một giọng điệu ngắn gọn: "Cút!"
Lăng Mạt Mạt giơ tay lên, xoa xoa cái trán bị đau, đáy lòng lẩm bẩm, tính khí vị thần này không được tốt, chỉ là, sống hay chết, đành dựa vào giờ phút này, cho nên, Lăng Mạt Mạt đá văng đồ vật gì đó rơi trước mặt, mặt dày tiếp tục dũng cảm tiến tới.
Nghênh đón lại là một cái gì đó đập tới, Lăng Mạt Mạt cúi đầu theo bản năng, vậy mà sàn nhà phòng tắm lây dính hơi nước, cực kỳ bóng loáng, giày cao gót lại nhọn và trơn, nên khi khom người, ngược lại cả người không có đứng vững, ngã dúi về phía trước, sau đó đâm vào một lồng ngực rắn chắc.
Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu lên theo bản năng, bên trong phòng tối đen, căn bản không thể nhìn thấy bộ dạng người ở trước mặt, chỉ có thể cảm thấy da thịt dưới ngón tay bóng loáng.
Lăng Mạt Mạt nhếch khóe môi, vươn tay, liền ôm lấy người đàn ông, hôn lên.
Vậy mà, môi của cô còn chưa chạm được người đàn ông, cô liền bị người đàn ông đẩy ra, cũng may Lăng Mạt Mạt phản ứng nhanh chóng, hay tay bắt được bả vai của người đàn ông, nếu không nhất định sẽ ngã vô cùng nhếch nhác.
Lăng Mạt Mạt chưa tỉnh hồn, người đàn ông lại vươn tay một lần nữa, dứt khoát nắm được mái tóc dài của cô, kéo cô đi ra bên ngoài phòng tắm.
Không có chút thương hương tiếc ngọc nào, giống như vứt bỏ một một món đồ phiền phức.
Danh sách chương