Edit: cầm thú
"Cậu có chuyện gì vậy?"
Lăng Hiểu cười híp mắt nhìn Trình Cẩm.
Trình Cẩm: ...
Được rồi, thiếu chút nữa thì hắn đã quên, cô nhỏ của hắn là một đại lực sĩ.
"Tôi không sao, bọn họ thật ra là..." Trình Cẩm há miệng thở dốc muốn giải thích cái gì đó, người đàn ông mặc áo đen đứng đầu vẻ mặt cảnh giác không chút thiện ý nhìn về phía Lăng Hiểu: "Cô là ai? Đây là ân oán cá nhân giữa tôi với Trình Cẩm, cô tốt nhất là đừng..."
"Tôi là cô nhỏ của cậu ta."
Lăng Hiểu bực bội ngắt lời người đàn ông, nói: "Trong Trình gia tôi là lớn nhất, anh có chuyện gì thì tìm tôi nói chuyện, không phục thì chúng ta có thể động tay chân."
Biểu hiện của Lăng Hiểu cực kì dũng cảm.
Người đàn ông đối diện nghe lời Lăng Hiểu nói xong, dường như rất kinh ngạc, ánh mắt lập tức sáng lên: "Việc của Trình gia cô có thể quyết định? Vậy cô nói cho tôi nghe một chút, tên này khi dễ em gái tôi, cô nói sao đây!"
"Cái này đương nhiên là... ách..."
Giọng nói Lăng Hiểu bị ngưng lại.
Nhóm hung thần ác sát này hóa ra tới vì Thẩm Đông Chí?
Chẳng trách Trình Cẩm và An Hải không gọi bảo vệ công ty tới!
Ánh mắt Lăng Hiểu lập tức trở nên kì quái, cô dùng ánh mắt hỏi Trình Cẩm.
Vẻ mặt Trình Cẩm có chút khó coi.
Ngày hôm đó ở trên du thuyền của Sở Hoài, Trình Cẩm thật sự đã xảy ra chuyện không nên với một cô gái xinh đẹp.
Nhưng mà sau đó, lúc Trình Cẩm tỉnh lại, cô gái kia đã rời đi, hơn nữa cũng không tìm hắn.
Đây là lần đầu tiên Trình Cẩm gặp phải chuyện thế này, thật sự hắn cũng không biết phải giải quyết thế nào, dù sao hắn cũng là một người đàn ông chung quy không thể tới cửa nhà người ta xin chịu trách nhiệm chứ?
Nghĩ không ra phải làm sao, cho nên Trình Cẩm tạm thời để chuyện này sang một bên, bắt đầu tập trung vào công việc, sau đó hắn quên mất chuyện này luôn.
Ai ngờ hôm nay, đám người này đột nhiên xông tới công ty, tự xưng là anh trai và họ hàng của cô gái kia.
Cũng chính là hôm nay giờ phút này Trình Cẩm mới biết được.
Hóa ra cô gái kia tên là Thẩm Đông Chí điều kiện gia đình không quá tốt, ngày đó cô nhận tiền người ta, nên mới có thể đơn độc vào phòng nghỉ với Trình Cẩm.
Sau đó, cô lấy tiền xong liền trở về quê chữa bệnh cho mẹ, mấy tháng này, bệnh tình của mẹ cô đã chuyển biến tốt hơn, nhưng cơ thể Thẩm Đông Chí lại xảy ra vấn đề.
Anh trai cô Thẩm Lập Xuân vội vàng kéo cô đi kiểm tra sức khỏe, kết quả thu được chính là...
Mang thai rồi!
Lúc ấy mọi người Thẩm gia sợ đến ngây người, Thẩm Đông Chí không biết làm sao đành phải kể chuyện của mình và Trình Cẩm ra.
Sau đó, liền có một màn này.
"Chuyện này cực kì cẩu huyết!"
Lăng Hiểu đứng một bên nghe Thẩm Lập Xuân kể chân tướng sự việc ra, cảm thấy giống như bản thân đang nghe khúc dạo đầu của chuyện tình tổng giám đốc...
Quả nhiên nhân sinh giống như một trò đùa, cuộc sống chính là nơi tạo ra nghệ thuật.
Có điều, con cũng có rồi, còn muốn gì nữa đây?
Mau kết hôn đi chứ!
So với Lăng Hiểu nhiệt tình kích động, Trình Cẩm bên này ngược lại cực kì bình tĩnh: "Lúc ấy ở trên du thuyền, tôi quả thực có uống hơi nhiều, hơn nữa có người bỏ thuốc vào trong rượu của tôi, điểm này Thẩm Đông Chí biết rõ hơn tôi."
Lúc ấy trên du thuyền nhiều người như vậy, nếu như Thẩm Đông Chí không tự nguyện, chắc chắn cô ấy sẽ phản kháng.
Nhưng mà cô ấy không có...
"Cậu có ý gì? Không muốn nhận nợ có phải hay không?" Thẩm Lập Xuân là người cực kì bảo thủ cũng cực kì bao che cho người nhà, hắn mặc kệ bên trong có gì khó hiểu, người đàn ông này khi dễ em gái mình, bọn họ nhất định phải cho Thẩm Đông Chí một cái công đạo!
"Tôi không nói là không phụ trách, chỉ là, tôi cảm thấy trước mắt cô ấy nên đi làm kiểm tra toàn diện, xem xem đứa bé trong bụng có khỏe hay không, rượu và các vị thuốc ảnh hưởng rất lớn đến đứa trẻ."
Trình Cẩm chậm rãi mở miệng lần nữa.
Thẩm Lập Xuân và Lăng Hiểu đứng một bên đều trợn mắt há mồm.
Trình Cẩm, cậu thật sự tỉnh táo chứ?
Nhưng mà...
Lăng Hiểu suy nghĩ, cảm thấy Trình Cẩm nói vậy cũng không sai, vì thế ngẩng đầu ưỡn ngực nói với Thẩm Lập Xuân: "Đúng, cơ thể khỏe mạnh là quan trọng nhất, bất luận là người lớn hay đứa trẻ, Trình gia chúng tôi đều phụ trách hết!"