Edit: cầm thú

"Cô lại đi tìm Trình Cẩm sao?"

Chẳng biết Ôn Ngọc từ lúc nào đã đứng sau lưng Lăng Hiểu.

Lăng Hiểu xoay người nhìn hắn: "Cậu có biết Trình Cẩm ở đâu không?"

Tuy du thuyền này rất lớn, nhưng cô gần như đã đi tìm ở hết các chỗ, chẳng lẽ Trình Cẩm hắn...

"Trình tổng hình như uống hơi nhiều, hiện tại chắc đang ở phòng nghỉ nghỉ ngơi!"

Ôn Ngọc nhàn nhạt trả lời một câu.

"Cảm ơn."

Lăng Hiểu nói cảm ơn xong, xoay người muốn đi tìm Trình Cẩm.

"Nếu tôi là cô, hiện tại tôi sẽ không đi tìm cậu ta."

Giọng nói của Ôn Ngọc từ phía sau Lăng Hiểu truyền tới lần nữa: "Bởi vì không phải chỉ có một mình Trình tổng ở trong phòng nghỉ, có bạn gái của cậu ta nữa."

Gì?

Lăng Hiểu lập tức đứng ngay tại chỗ.

"Bạn gái?"

Ông trời ơi, đây rốt cuộc là chuyện hiếm có hay ông trời có mắt!

"Bạn gái gì? Cậu có quen không? Cô ấy như thế nào?"

Lăng Hiểu lập tức kích động nói chuyện không đầu không đuôi.

Ôn Ngọc tò mò nhìn bộ dạng kích động của Lăng Hiểu, đứng một bên cười cười vô tội: "Cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm, tôi chỉ biết cô gái ấy là người mẫu mới của công ty người mẫu Hoa Luân, bộ dáng rất xinh đẹp, nhìn không giống người có tâm cơ, cái khác thì tôi không biết."

Ôn Ngọc ăn ngay nói thật.

Cô gái kia, hắn từng để ý qua, quả thật là một người không tệ.

Người mẫu?

Công ty Hoa Luân?

Lăng Hiểu đột nhiên nhớ tới chuyện Sở Hoài từng nói với cô, có điều...

Công ty Hoa Luân.

Tên này nghe thật quen tai, hình như có trong kịch tình...

Bỏ đi, hôm nay vui vẻ như vậy, nghĩ tới cái kịch tình quỷ quái kia làm gì!

Vừa hay, Lăng Hiểu mới bị Sở Hoài tỏ tình làm cho tâm tình cô trở nên phức tạp, bây giờ nghe được tin tốt của Trình Cẩm, chuyện kia liền tan vào hư không rồi.

Không ngờ, không ngờ nha.

Trình tổng hai mươi mấy năm không ăn mặn, một khi khai trai liền chơi kích thích như vậy.

Nhưng mà...

Dù thế nào đi chăng nữa, đây cũng là chuyện tốt, ít nhất chứng minh Trình Cẩm có thể gần gũi và nói chuyện yêu đương với các cô gái rồi.

... ...

Một đám người ở trên du thuyền, chơi đùa thoải mái, uống cũng không ít.

Còn chưa tới ba giờ chiều, khách trên du thuyền đã loạn thành một đống rồi.

Thiếu đi mấy oanh oanh yến yến, du thuyền bỗng trở nên yên tĩnh không ít.

"Trình Cẩm còn chưa tỉnh, cô không ngại thì có thể ở lại thêm một chút nữa."

Sở Hoài đưa cho Lăng Hiểu một ly rượu, giọng nói lạnh nhạt mở miệng nói.

Hiện tại hắn đã khôi phục bình thường, hoàn toàn không nhìn ra là người mới bị Lăng Hiểu từ chối cách đây không lâu.

"Cậu ta... ừm... cái kia, tôi hỏi là người kia?"

Lăng Hiểu nhận lấy ly rượu, nhỏ giọng hỏi một câu.

Hồi nãy người của công ty người mẫu vừa rời đi, Lăng Hiểu không biết đó có phải cô bé ở cùng với Trình Cẩm không.

"Cô hỏi Thẩm Đông Chí sao?"

Sở Hoài lắc lư ly rượu trong tay mình: "Cô ấy vừa mới rời đi với người của công ty, có điều... xem ra Trình tổng cũng mạnh mẽ lắm, cô gái người ta hình như bị thương rồi."

Cái gì?

Trình Cẩm lợi hại như vậy sao?

Tất nhiên những thứ này đều không phải trọng điểm, trọng điểm là...

Lăng Hiểu uống một ngụm lớn, sau đó nghiêm túc nhìn chằm chằm Sở Hoài: "Vừa nãy tôi nghe không rõ, cậu nói lại lần nữa, Trình Cẩm ngủ với... khụ khụ, ý tôi là cô gái ở chung với Trình Cẩm tên gì?"

"Thẩm Đông Chí, cô quen à?"

Sở Hoài nhắc lại cái tên lần nữa.

Lăng Hiểu: ...

Lăng Hiểu lại uống một ngụm rượu lớn, sau đó mới bình tĩnh được một chút.

Chẳng trách cô cảm thấy công ty người mẫu Hoa Luân nghe quen tai!

Trong nội dung tác phẩm, mẹ của nữ chính là người mẫu của công ty Hoa Luân! Ông chủ của Hoa Luân là bạn của Sở Hoài và Ôn Ngọc, Ôn Ngọc cũng thông qua hắn mới có thể quen biết với cô gái kia, về sau hai người ở chung một chỗ, sau đó sinh ra nữ chính Ôn Thanh Thanh.

Đúng vậy, người mẫu kia, cô ấy tên là Thẩm Đông Chí!

Lăng Hiểu: Ừm, bình tĩnh! Không cần sợ, bây giờ tôi vuốt vuốt lần nữa.

Trình Cẩm là ba của nam chính.

Thẩm Đông Chí là mẹ của nữ chính.

Hiện tại Trình Cẩm ngủ với Thẩm Đông Chí... ách...

Lăng Hiểu: Thôi, tôi tiếp tục uống rượu đây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện