Edit: cầm thú

Làng giải trí chưa bao giờ thiếu soái ca mỹ nữ.

Cái thiếu duy nhất chính là cơ hội và vận khí.

Hiện tại đặt Tần Vũ trong ngành giải trí, tất nhiên, không thể xem như soái ca đỉnh cao nhất, thậm chí kém xa Cố Viễn Bạch.

Nhưng mà, từng bước từng bước một, dần dần lột xác, như vậy mới có ý nghĩa.

Lăng Hiểu coi ngành giải trí như một ván cờ.

Ván cờ này, cô không lựa chọn Cố Viễn Bạch, ngược lại chọn Tần Vũ, cô muốn nhìn xem, sự lựa chọn khác biệt, cuối cùng có thể đi ra con đường mới thế nào.

Con đường trên giới giải trí của Tần Vũ, rốt cuộc có thể đi xa bao nhiêu?

Tương lai, có thể được hay không?

... ...

Ngày 2 tháng 11, buổi tối tám giờ.

<<Tắc ngoại kỳ hiệp>> phát sóng.

Trước đó một tiếng Tần Vũ đứng ngồi không yên, ở trong phòng khách lấy điện thoại ra xem.

Nhân vật hắn đóng, đừng nhìn phân cảnh không nhiều, nhưng xét toàn diện bộ phim, tập 1 hắn đã lên sàn rồi.

Cho nên, lúc này Tần Vũ thật sự rất lo lắng.

Đối với những người có tài nguyên tốt mà nói, một bộ thành công thì tính là cái gì?

Trong tay bọn họ còn có cái thứ hai, thứ ba, thậm chí thứ 4 thứ 5 đang chờ.

Nhưng đối với Tần Vũ mà nói hắn ở trong làng giải trí không khác gì không khí, nếu như bộ này thành công, tương lai của hắn mới có thể tiến xa hơn.

"Cậu đừng đi qua đi lại nữa được không, khiến tôi hoa cả mắt."

Lăng Hiểu nhìn về phía Tần Vũ gào lên một câu.

"A..."

Tần Vũ ngoan ngoãn dừng lại, nhưng trong lòng vẫn không yên, hắn suy nghĩ, từ từ đi chuyển tới chỗ Lăng Hiểu, đến bên cạnh cô ngồi xuống.

"Chị Lăng?"

"Hửm?"

Lăng Hiểu nâng mí mắt nhìn.

"Em sợ quá."

Tần Vũ ăn ngay nói thật.

"Tới đây, há miệng ra." Lăng Hiểu vừa nói, vừa vẫy tay với Tần Vũ.

Tần Vũ xích lại gần, nghe lời há miệng ra. Kết quả Lăng Hiểu ném một quả không khí vào miệng Tần Vũ.

"Nào, ăn định tâm hoàn gia truyền của chị đây, tất cả đều ổn."

Tần Vũ: ...

Mặc dù biết Lăng Hiểu là nói đùa, nhưng không biết vì sao, Tần Vũ cảm thấy trong lòng chính mình thực sự bình tĩnh trở lại....

Ngày đầu tiên phát sóng, Lăng Hiểu và Tần Vũ bật lên TV để coi, ngày hôm sau Tần Vũ vẫn chú ý bình luận phim và lượt view.

Ngày thứ ba phát sóng, mọi thứ vẫn bình thường, nhưng đến ngày thứ tư thứ năm bộ phim bỗng nhiên xoay ngược tình thế, lượt view đột ngột tăng nhanh như bão táp, bộ võ hiệp phá án này bỗng nhiên bạo, nháy mắt vượt qua mấy bộ phim khác!

"Vượt qua triệu view rồi! Thực sự qua triệu rồi!"

"Được chấm 9.0 điểm! Trên 9 rồi! Chị Lăng em không nằm mơ chứ?"

Mấy ngày sau Tần Vũ cảm thấy bản thân giống như đang trong mơ, thân là một thành viên trong đoàn phim, nhìn thấy bộ phim mình tham gia bạo hồng, loại cảm giác này thật sự vô cùng thỏa mãn và tự hào, thật là... quá mãnh liệt rồi!

"Bình tĩnh, trò hay vẫn còn ở phía sau."

Lăng Hiểu trước sau đều cực kì bình tĩnh, dù sao bộ phim này bạo hồng sớm nằm trong dự liệu của cô.

"Chủ nhật buổi tuyên truyền, cậu nhất định phải thể hiện thật tốt, đây là cơ hội cho cậu thể hiện, nếu như dám làm hỏng, tôi liền... dùng gạch đập chết cậu!"

Lăng Hiểu đã tạo ra cơ hội cho hắn, có thể nắm chắc kỳ ngộ này hay không phải tự xem bản thân Tần Vũ rồi.

Con người khi còn sống sẽ gặp rất nhiều sự lựa chọn, đôi khi sẽ có người giúp chúng ta dọn sẵn con đường tốt đẹp, chúng ta cũng sẽ đi qua con đường người ta đã chuẩn bị, nhưng đến lối rẽ mấu chốt, vẫn cần chúng ta phải tự mình lựa chọn.

Có thể đi với mình đến cuối con đường, đi đến tận cùng, vĩnh viễn không phải người khác.

Mà là chính bản thân mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện