"Ma khí?!"

"Quy Nguyên Lâm Trạch làm gì có ma khí?"

Các đệ tử thân truyền nghi hoặc hỏi, đây gần như là chuyện không thể.

Nhiếp Tuyền chớp chớp mắt, rón rén giơ tay.

"Ngươi không tính."

Sở Anh để tay nó xuống.

Mọi người chìm vào trầm tư, trong đầu Ninh Vi không ngừng hiện lên bóng dáng đó.

Dưới mí mắt chưởng môn trưởng lão ba tông, có thể lặng lẽ xuất hiện ở Quy Nguyên Lâm Trạch.

Không lẽ thật sự là hắn? Nhưng hắn đến Quy Nguyên Lâm Trạch làm gì?

Ninh Vi nhíu mày, tùy ý nhặt một cành cây, không nói gì đi vào trong hang.

Sở Anh thấy vậy cũng nhặt một cành, khẽ lắc một cái hiện ra ánh lửa, soi sáng hang núi tối om.

Con mãng xà khổng lồ nằm im lìm trên đất, đồng tử mở to, dường như không kịp phản kháng đã bị lấy mạng.

Xung quanh nó, khí đen cuồn cuộn, thân thể phình to một cách kỳ lạ.

"Hả, đây là tình huống gì?"

Thẩm Hàm Thanh tò mò tiến lên, bị Ninh Vi túm lại.

"Đừng động lung tung, cẩn thận trúng chiêu đấy."

Lục Du Bạch xoa xoa nhẫn trữ linh, liếc nàng hỏi:

"Vậy con mãng xà này chúng ta có thể thu không?"

Ninh Vi cân nhắc một lát, đột nhiên phía sau vang lên giọng nữ the thé, có chút quen thuộc.

"Tất cả đứng yên, không được nhúc nhích!"

Nàng tới, nàng tới rồi.

Nàng bước những bước chân vô tình cạn nghĩa tới rồi.

Diệp Vũ Ninh một lòng muốn tìm đệ tử Vân Thần Tông đánh nhau, Tống Minh Chúc và các đệ tử thân truyền khác của Huyễn Nguyệt Tông ở phía sau ra sức đuổi theo.

Diệp Vũ Ninh, sau khi đã khôi phục toàn bộ thẻ lực và thủ đoạn, liếc thấy con mãng xà nằm dài trên mặt đất, nàng lạnh lùng cười, lấy ra roi của mình.

Mấy kiếm tu Vân Thần Tông ngẩn ra trong chớp mắt, lặng lẽ lùi sang bên, nhường đường cho nàng.

Ngươi muốn con mãng xà này đúng không?

Diệp Vũ Ninh sững sờ: "?"

Lúc trước còn đánh nhau quyết đoán thế, bây giờ nhường nhịn là ý gì?

Bọn họ đang làm gì, lẽ nào có gian trá?

Đầu óc Diệp Vũ Ninh nổi tố lốc, nghi ngờ bước tới.

"Các ngươi có ý gì?"

Sáu người Vân Thần Tông không thèm đáp, đồng lòng lùi về phía sau Diệp Vũ Ninh, vây nàng và mãng xà vào một không gian chật hẹp, bắt đầu xem trò vui.

Diệp Vũ Ninh thần kinh căng thẳng, một mực nhìn chằm chằm họ, nhất thời luống cuống tay chân.

"Không phải ngươi muốn sao, tự đến mà lấy."

Ninh Vi nở nụ cười hiền lành cực giống người tốt.

Diệp Vũ Ninh ban tín bán nghi:

"... Cho thật á?"

Nàng ít học đừng lừa nàng.

Bọn Ninh Vi nhìn nhau, đồng loạt gật đầu.

Thấy đám người này thật sự không có dấu hiệu động thủ, Diệp Vũ Ninh vẻ mặt kỳ quái đi đến trước mãng xà khổng lồ.

Trong lòng Diệp Vũ Ninh thầm nghĩ, thật ra nàng càng muốn đánh với bọn họ một trận, chứ không phải tiến hành nghi thức xã giao quỷ dị như vậy.

Nhưng thu hoạch con mãng xà trước mắt cũng không lỗ.

Diệp Vũ Ninh tưởng mình hốt được của hời, nhìn con mãng xà cấp cao khóe miệng càng nhếch lên.

Hê hê, rắn nhỏ…

Một tiếng động vang lên, mãng xà bị roi phanh ngực mổ bụng.

Diệp Vũ Ninh đang cười tươi rói, ma khí bất ngờ bành trướng phun trào ra, không hề báo trước bắn đầy mặt nàng.

Ma khí cuồn cuộn hoàn toàn bao phủ nàng, trước mắt đen ngòm, bên tai văng vẳng tiếng tà ma rên rỉ.

...

Tống Minh Chúc khó khăn lắm mới đuổi tới hang núi, liền nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Diệp sư tỷ.

Tiếp đó, một nữ tu sĩ điên cuồng chạy ra, mũ rộng vành đội trên đầu cũng bay mất.

"Á á á á á á á á á á…"

Cứ thế dứt khoát xông ra khỏi hang, chạy được xa bằng nào hay bằng ấy.

Tống Minh Chúc đứng sững sờ, nhìn sư tỷ mình kiên quyết dứt khoát nhảy xuống núi.

“Nàng ta làm sao vậy?"

"Bên trong có quỷ sao?"

Tống Minh Chúc cố ép mình trấn tĩnh, đi vào hang một đoạn, thấy nơi xa có ánh lửa.

Thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt là bóng lưng của tri âm tỷ tỷ dưới ánh sáng ấm áp, hiền hòa, khác hẳn vẻ lạnh lẽo thường ngày.

Đẹp mắt đẹp lòng í a đẹp mắt đẹp lòng…

Tống Minh Chúc lẩm bẩm:

"Chẳng phải rất tốt sao, Diệp Vũ Ninh rốt cuộc gào cái gì vậy?"

Phát hiện hắn đến, Ninh Vi quay lại liếc nhìn Tống Minh Chúc.

Sau đó Tống Minh Chúc tận mắt chứng kiến cảnh Ninh Vi hút ma khí.

Tống Minh Chúc: "?!!"

Ma khí đục ngầu không ngừng tràn vào cơ thể Ninh Vi, nhuộm đẫm thân thể nàng, bọn Yến Nghiêu Lục Du Bạch thì bình thản ngồi gần đó tán gẫu như không có chuyện gì xảy ra, Nhiếp Tuyền thậm chí còn hoạt bát nhảy nhót cổ vũ cho nàng.

Tống Minh Chúc há hốc mồm.

Tình huống gì đây?!

Sao bảo Vân Thần Tông là tam đại thánh tông cơ mà, cảnh tượng này hoàn toàn là phong cách tà giáo đi?

Phản ứng của hắn hơi lớn, mấy ánh mắt đều nhìn lại, chằm chằm dán lên người hắn.

Ninh Vi nhướng mày, thong thả phun ra một ngụm ma khí.

Tống Minh Chúc: Nguy rồi.

Hắn không biết Diệp Vũ Ninh trải qua gì, nhưng bây giờ hắn cực kỳ kích động.

Đám đệ tử thân truyền Huyễn Nguyệt Tông đợi ngoài hang động, lúc thì nhìn Tống sư huynh trong hang, khi thì liếc Diệp sư tỷ nhảy vực.

Xoay qua xoay lại giữa hai bên thật sự không xuể, may sao Tống sư huynh thấu tình đạt lý, giải quyết vấn đề này giùm bọn họ:

"Á á á á á á á á á…"

Tống Minh Chúc từ trong hang vọt ra, nhảy thẳng xuống vực.

...

Đám người Vân Thần Tông không hiểu lắm.

Sau khi trải qua nhiều chuyện, họ đã có thể thản nhiên chấp nhận hành vi của Ninh Vi.

Chỉ đơn giản là biến thái một chút, tà ác một chút, phi nhân loại một chút, kỳ quái một chút, hiếm thấy một chút.

Tổng thể cũng không có gì không tốt.

Máy lọc không khí nhãn hiệu Ninh Vi.

Ngược lại, hai người Huyễn Nguyệt Tông kia thấy chút ma khí đã sợ hãi như thế, bọn họ đâu có ăn thịt người.

"Không trách chúng ta xếp hạng tam đại thánh tông, họ chỉ đạt tới ngũ đại tiên môn."

Nhiếp Tuyền xoa cằm nói.

"Đúng, chúng ta giỏi nhất!"

Sở Anh hoàn toàn tán thành.

Ninh Vi hút xong ma khí, ngồi xuống điều hòa một chút.

Dù sao chủ nhân của ma khí này rất có thể không phải ma tu bình thường, mà là là vị ma tu ở trên đỉnh kia.

Lục Du Bạch phân tích tỉnh táo:

"Người ngoài có thể thông qua Thủy Tinh Kính biết tình hình chúng ta, nếu thật sự có ma tu trà trộn vào, chắc chắn trưởng lão sẽ hành động."

Thẩm Hàm Thanh nói:

"Vậy bây giờ đã được một lúc rồi, trưởng lão không phản ứng gì, tức là vẫn phải tiếp tục à?"

Lý thuyết đúng là như thế, nhưng vấn đề là…

Trưởng lão căn bản không thấy tình hình nơi đây.

Cảnh tượng trong hang trên Thủy Tinh Kính là tràn ngập sương đen đặc, hoàn toàn không nhìn thấy bên trong xảy ra chuyện gì.

Thứ duy nhất họ thấy được…

Chính là hai người hét lớn nhảy xuống vách núi kia.

Ban đầu Phương Tư Nam còn hoang mang:

"Cái Thủy Tinh Kính này bị hỏng chỗ nào à?"

Sau đó Phương Tư Nam to gan phát biểu:

"Đầu óc mấy đứa Huyễn Nguyệt Tông này bị hỏng chỗ nào à?"

Thế là hắn nhận ngay được một phần quà truy sát của Ngu chưởng môn.

"Lão bất tử ngươi chán sống rồi?!"

"Chúng ta không phải tông môn anh em thân thiết nhất sao?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện