Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh đồng thời giật mình, hai người mang theo vẻ mặt không hiểu thấu mà nhìn Lâm Thanh Phong, bọn hắn không biết tại sao Lâm Thanh Phong lại nghiêm trọng hóa vẫn đề này như vậy.

Nhìn vẻ mặt của hai người, Lâm Thanh Phong thở ra một hơi rồi giải thích.

-Từ đêm qua tới hiện tại, ta đã quan sát rất kĩ động tĩnh trong cơ thể hai người, ta phát hiện ra Chân Khí cùng Linh Lực trong cơ thể hai người bắt đầu bài xích lẫn nhau.

-Hiện tại tuy rằng bài xích rất yếu ớt, nhưng đó là do hai người vừa đạt tới Luyện Khí tầng 1, Linh Lực cùng Chân Khí đều ở trạng thái cân bằng, về sau khi hai người tiếp tục tu luyện thì lực bài xích sẽ càng ngày càng lớn.

-Nếu hai người tiếp tục tu luyện Chân Khí, ta tin chắc rằng hai người chỉ có một con đường chết mà thôi, bởi vì Linh Lực mạnh hơn Chân Khí nhiều lắm, Chân Khí sẽ không thể nào áp chế được Linh Lực, khi đó hai người sẽ bị bài xích dẫn tới bạo thể.

-Nếu như hai người muốn tiếp tục tu luyện trở thành tu sĩ thì sẽ không xảy ra tình trạng này, khi hai người đạt tu vi cao hơn thì cơ thể đồng thời sẽ được cường hóa, có thể chịu đựng được hiện tượng bài xích.

-Tới một khi Linh Lực mạnh hơn Chân Khí, thì khi đó Linh Lực sẽ dễ dàng áp chế được Chân Khí, đồng thời đẩy hết Chân Khí trong cơ thể hai người ra ngoài.

Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh đều mang theo vẻ mặt kinh dị mà nhìn nhau, lượng tin tức mà Lâm Thanh Phong nói cho bọn hắn thật sự quá lớn, bọn hắn vẫn chưa thể tiếp nhận được.

Lâm Thanh Phong lại thở dài ra một hơi rồi nói tiếp.

-Cũng chính vì vậy mà ta muốn hai người phải suy nghĩ thật kĩ, vì chuyện này có liên hệ tới tương lai của chính bản thân hai người, ta sẽ không ép buộc hai người.

-Hiện tại hai người đã là Luyện Khí tầng 1, như vậy hai người đều có thể sử dụng tinh thần lực để xem xét tình trạng cơ thể hiện tại, hai người cứ thử nhìn xem, sau đó rồi hãy tự mình quyết định.

Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh đều trầm mặc, bọn hắn yên lặng dùng tinh thần lực để xem xét tình trạng trong đan điền, sau đó đều đồng thời thở dài một hơi, cộng thêm lời giải thích của Lâm Thanh Phong thì bọn hắn đều thấy đau đầu.

Nhậm Doanh Doanh trầm mặc một lúc, nàng nhìn sang Lệnh Hồ Xung rồi lên tiếng.

-Ta đã là người của Xung ca thì ta sẽ nghe theo Xung ca, Xung ca đi đâu ta sẽ theo đó.

Nghe xong lời này thì Lệnh Hồ Xung thở dài một hơi, hắn nhìn sang Lâm Thanh Phong rồi trả lời.

-Hiện tại, ta vẫn chưa có được câu trả lời, Lâm huynh có thể cho ta thêm thời gian để suy nghĩ được chứ? Đối với câu trả lời của Lệnh Hồ Xung, Lâm Thanh Phong cũng không có gì ngạc nhiên, hắn biết hiện tại Lệnh Hồ Xung vẫn còn có việc cần phải làm, vì thế hắn nở nụ cười rồi nói.

-Không sao cả, về sau Mị Ảnh sẽ còn ở lại đây, thời gian để hai người suy nghĩ vẫn còn rất nhiều, khi nào hai người đã quyết định xong thì cứ nói với nàng, khi đó nàng sẽ dẫn theo hai người cùng nhau rời đi.

Lệnh Hồ Xung lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, hắn vẫn còn có sư phụ cùng sư nương ở đây, hai người đã nuôi hắn từ nhỏ, hắn xem hai người như cha mẹ, khi nào chưa báo đáp được hai người thì hắn vẫn không thể rời đi được, còn có phụ thân của Nhậm Doanh Doanh còn chờ đợi bọn hắn cứu ra đây.

Lúc này Nam Cung Mị Ảnh cũng dừng việc luyện kiếm, nàng vui vẻ chạy tới bên cạnh ba người rồi lên tiếng.

-Cũng đừng nghĩ những chuyện đó a, hai người lúc này đã trở thành tu sĩ rồi, hiện tại hai người thử sử dụng Linh Lực luận bàn với nhau xem sao?

Lâm Thanh Phong lúc này cũng nở nụ cười, hắn gật đầu rồi nói.

-Đúng a, hiện tại hai người cứ sử dụng Linh Lực mà luận bàn, Lệnh Hồ huynh đệ cũng không cần sợ là không thể xài Chân Khí, đạt tới luyện khí tầng 1 thì cơ thể của huynh cũng không còn cảm thấy mệt mỏi vì những đường chân khí kia loạn chuyển đúng không?

Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh hai mặt nhìn nhau, sau đó hai người đồng thời gật đầu chấp nhận, hai người cầm lấy kiếm, sau đó đi tới một bên bắt đầu luận bàn.

Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh đứng một bên quan sát, Lâm Thanh Phong lên tiếng.

-Lão bà, nàng hãy quan sát kỹ bọn họ, nhất là Lệnh Hồ huynh đệ, Độc Cô Cửu Kiếm của hắn rất mạnh đấy.

Không cần Lâm Thanh Phong nói, Nam Cung Mị Ảnh cũng tập trung chú ý vào từng đường kiếm của Lệnh Hồ Xung, một lúc sau nàng cũng than thở.

-Thật sự, Lệnh Hồ công tử thật sự rất mạnh, nếu là ta thì ta cũng gặp khó khăn.

Lâm Thanh Phong nở nụ cười, biểu hiện lúc này của Nam Cung Mị Ảnh mới đúng là thứ mà hắn muốn, Lệnh Hồ Xung càng mạnh thì khi Nam Cung Mị Ảnh luận bàn với hắn mới học hỏi được nhiều kinh nghiệm chiến đấu.

Trận luận bàn của Lệnh Hồ Xung cùng Nhậm Doanh Doanh rốt cục cũng kết thúc, kết quả là Nhậm Doanh Doanh đã thua, Lệnh Hồ Xung dừng tay, hắn thu kiếm lại rồi nhanh chóng tiến tới đỡ Nhậm Doanh Doanh đứng dậy.

Lúc này Lâm Thanh Phong nở nụ cười, hắn vỗ tay rồi lên tiếng.

-Độc Cô Cửu Kiếm của Lệnh Hồ huynh đệ đúng là danh bất hư truyền, nhưng ta thấy ngươi vẫn chưa đủ mạnh đâu.

Lệnh Hồ Xung chắp tay nở nụ cười rồi lên tiếng.

-Lâm huynh có đôi mắt thật tinh tường, đúng rằng Độc Cô Cửu Kiếm của ta còn có nhiều thiếu sót, mong Lâm huynh chỉ giáo.

Lâm Thanh Phong lắc đầu rồi trả lời.

-Không, thật sự Độc Cô Cửu Kiếm của ngươi hiện tại đã đánh rất tốt rồi, nhưng cái ngươi thiếu đó chính là thuần thục nó, cho tới khi nào ngươi có thể không suy nghĩ gì mà ngay lập tức ra chiêu, thì khi đó ngươi mới chính thức trở nên mạnh mẽ.

-Sẵn đây ta có thể đề cử một người, người đó có thể cùng ngươi so chiêu, tới khi ngươi thuần thục Độc Cô Cửu Kiếm là tốt rồi.

Lệnh Hồ Xung hai mắt phát sáng, hắn nhanh chóng nhìn về Lâm Thanh Phong rồi hỏi.

-Thật sao Lâm huynh? Huynh mau cho ta biết, người đó là ai?

Lâm Thanh Phong nở nụ cười, hắn cũng không nói gì mà đi tới bên cạnh Nhậm Doanh Doanh rồi lên tiếng.

-Nhậm cô nương, xin phép ngươi cho ta mượn thanh kiếm dùng một chút.

Nhậm Doanh Doanh có chút không hiểu thấu, nhưng nàng vẫn đưa thanh kiếm cho Lâm Thanh Phong. 

Cầm trên tay thanh kiếm, Lâm Thanh Phong nở nụ cười gật đầu với nàng, sau đó hắn quay sang nhìn Nam Cung Mị Ảnh, ném thanh kiếm cho nàng rồi lên tiếng.

-Lão bà, hãy thử sức với Lệnh Hồ huynh đệ một chút, nhưng nhớ rằng chỉ nên so chiêu thức, cũng đừng sử dụng linh lực a.

Nam Cung Mị Ảnh tiếp nhận lấy thanh kiếm, nàng mỉm cười rồi nhanh chóng bước tới trước mặt Lệnh Hồ Xung, nàng nhìn Lệnh Hồ Xung rồi lên tiếng.

-Lệnh Hồ công tử, xin chỉ giáo nhiều hơn.

Lệnh Hồ Xung hai mắt cũng sáng lên, hắn hai tay ôm quyền với Nam Cung Mị Ảnh rồi lên tiếng.

-Mị Ảnh cô nương khách khí rồi.

Lệnh Hồ Xung nói xong, thì hai người tay cầm kiếm, bắt đầu xông vào nhau.

Lâm Thanh Phong nở nụ cười, hắn đứng bên ngoài cùng Nhậm Doanh Doanh quan sát trận đấu của hai người.

Lệnh Hồ Xung mặc dù học được Độc Cô Cửu Kiếm, nhưng khi hắn luận bàn với Nam Cung Mị Ảnh thì hắn liền gặp khó khăn, nên nhớ Nam Cung Mị Ảnh ngày thường luyện kiếm cũng không phải cầm những thanh kiếm bình thường.

Thanh kiếm nàng sử dụng khi tập luyện là Hắc Thiết Kiếm, sức nặng của nó không phải chuyện đùa, Nam Cung Mị Ảnh đã quen với sức nặng của nó, hiện tại nàng lại cầm một thanh kiếm bình thường, vì thế tốc độ xuất kiếm của nàng rất nhanh.

Nam Cung Mị Ảnh cũng không dùng toàn lực, nàng muốn Lệnh Hồ Xung nhanh chóng thích ứng với tốc độ hiện tại của nàng, đồng thời nàng cũng muốn có thêm kinh nghiệm chiến đấu, vì thế nàng không muốn trận luận bàn này kết thúc quá nhanh.

Tuy vậy nhưng Lệnh Hồ Xung vẫn chảy đầy mồ hôi, hắn không ngờ rằng tốc độ xuất kiếm của Nam Cung Mị Ảnh lại nhanh như vậy, nhưng hắn cũng rất nhanh chóng thích ứng với tốc độ xuất kiếm của Nam Cung Mị Ảnh.

Nhậm Doanh Doanh trợn mắt há mồm, nàng không ngờ rằng Nam Cung Mị Ảnh lại mạnh mẽ được như vậy, nàng lại nhanh chóng nhận ra khoảng cách của chính nàng cùng Lệnh Hồ Xung, nàng không muốn trở thành gánh nặng, nàng muốn bản thân nàng mạnh mẽ hơn.

Nhậm Doanh Doanh hai tay nắm chặt, nàng quay sang nhìn Lâm Thanh Phong rồi lên tiếng.

-Lâm công tử, xin công tử giúp ta trở nên mạnh mẽ.

Lâm Thanh Phong khuôn mặt cứng đờ, con hàng này lại nghĩ đi đâu rồi? Bảo hắn giúp đỡ trở nên mạnh mẽ hơn? Bản thân hắn còn lo chưa xong, thì làm sao hắn giúp được người khác?

Nhậm Doanh Doanh vẫn nhìn về Lâm Thanh Phong, nàng vẫn chờ đợi câu trả lời từ hắn.

Lâm Thanh Phong có chút đau đầu, hắn hít sâu một hơi rồi trả lời nàng.

-Chuyện này ta không thể giúp ngươi được, ngươi phải tự nhờ vào chính mình đi thôi, muốn trở nên mạnh mẽ cũng không thể mãi nhờ ngoại lực, mà phải dựa vào chính bản thân ngươi.

....Hết chương 128....
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện