Lâm Thanh Phong dứt lời thì cả ba người Son Goku, Son Gohan cùng Picollo đều kinh ngạc mà nhìn hắn.

Giúp Gohan trở thành Super Saiyan? Điều này có thể sao? Theo lời Vegeta đã nói, chẳng phải Super Saiyan một ngàn năm mới xuất hiện một lần sao? Chẳng lẽ Lâm Thanh Phong biết được cách để người khác trở thành Super Saiyan? Lâm Thanh Phong nở nụ cười rồi lên tiếng.

-Điều ta nói là sự thật a, nếu các ngươi không tin ta, vậy được rồi Gohan ngươi tiến lại đây, ta sẽ chỉ ngươi cách thức để trở thành Super Saiyan.

Son Gohan vẫn không tin tưởng, giọng hắn có chút run run mà hỏi lại.

-Phong ca ca, lời ngươi nói là thật sao? Nhưng chẳng phải chú Vegeta đã nói rằng Super Saiyan một ngàn năm mới xuất hiện một lần sao?

Đối với lời này của Son Gohan, Lâm Thanh Phong lắc đầu rồi lên tiếng.

-Ngươi cứ lại gần đây, ta chỉ hướng dẫn cho ngươi biện pháp nhanh nhất thôi, còn có thể trở thành Super Saiyan được hay không thì còn phải tùy thuộc vào ngươi cơ.

Son Gohan có chút chần chờ, nhưng Picollo lên tiếng.

-Cứ nghe theo lời hắn đi Gohan, hắn cũng không hại con, nếu con có thể trở thành một Super Saiyan thì tốt, còn không thì con cũng chẳng mất mát gì.

Dưới sự khích lệ của Picollo, Son Gohan mới nuốt một ngụm nước bọt rồi tiến tới gần Lâm Thanh Phong.

Lâm Thanh Phong nhìn Gohan có vẻ lo lắng, hắn nở nụ cười rồi nói.

-Cũng không cần phải lo lắng như vậy, ta chỉ hướng dẫn cho ngươi thôi, ngươi cứ việc làm theo lời ta nói là được rồi.

Gohan tuy rằng có chút lo lắng, nhưng hai mắt hắn nhanh chóng trở nên kiên định rồi trả lời.

-Được rồi Phong ca ca, xin ngươi chỉ cách giúp ta.

Son Gohan lấy lại tự tin, khiến Lâm Thanh Phong cũng vui vẻ theo, hắn đưa ngón tay đặt ở sau lưng Son Gohan, rồi nói.

-Được rồi, trước tiên ngươi hãy cố gắng tập trung khí vào khu vực này, đồng thời ngươi hãy nghĩ tới điều khiến ngươi tức giận nhất, sau khi ngươi cảm giác ngươi không thể tập trung nữa thì hãy giải phóng nó ra là được.

Sau khi nghe xong những lời này của Lâm Thanh Phong, Son Goku cũng trợn mắt há mồm, mỗi lần hắn trở thành Super Saiyan thì hắn cũng không biết phải giải thích thế nào.

Ngoại trừ lần đầu tiên có chút khó khăn, nhưng về sau chỉ cần trong đầu hắn có ý niệm trở thành Super Saiyan thì hắn sẽ trở thành Super Saiyan thôi, hắn cũng không biết được nguyên lý trong đó.

Hiện nay Lâm Thanh Phong lại chỉ rõ ra thì hắn mới phát hiện, thực sự rằng đúng như lời Lâm Thanh Phong đã nói.

Liếc nhìn biểu hiện của Son Goku, Picollo cũng tin tưởng rằng những lời Lâm Thanh Phong nói là đúng, vì thế hắn lên tiếng.

-Tốt rồi Gohan, con hãy làm theo lời của hắn thử xem.

Tuy nói thì dễ vậy, nhưng mà Son Gohan vẫn đứng ngơ ngác ở đó, hắn gãi đầu rồi hỏi lại.

-Nhưng con không biết phải làm thế nào để trở nên tức giận a?

Lâm Thanh Phong che trán, hắn cũng biết con hàng trước mặt này rất khó để tức giận, vì thế hắn nói.

-Ngươi chỉ cần nghĩ về chuyện lúc trước thôi, giống như trong lúc ngươi cùng Krillin đánh với Frieza ở Namek, Frieza gần như đã giết Krillin đúng không? Chẳng phải lúc đó ngươi thật sự tức giận sao? Ngươi cứ nhớ lại cảm giác khi đó rồi tập trung khí theo lời ta đã hướng dẫn thử xem?

Son Gohan gật đầu, hắn hít sâu một hơi rồi nhắm mắt lại từ từ nhớ lại khi chiến đấu cùng Frieza ở Namek, cùng với việc Krillin bị Frieza giết mất.

Trán hắn bắt đầu nổi gân, khí của hắn cũng bắt đầu tăng cao.

Lâm Thanh Phong rất hài lòng với biểu hiện lúc này của Son Gohan, nhưng lúc này cũng không phải là lúc để thả lỏng, vì thế hắn lên tiếng.

-Tốt, hiện tại ngươi tập trung tất cả khí vào sau lưng theo lời ta đi.

Son Gohan mặc dù đang chìm đắm trong tức giận, nhưng hắn vẫn nghe theo lời Lâm Thanh Phong bắt đầu tập trung khí về sau lưng.

Từng tia khí tức dần dần bị Son Gohan tập trung về sau lưng, một lúc sau tất cả khí toàn thân hắn đều đã bị tập trung về sau lưng, lúc này Son Gohan cũng bắt đầu biến đổi.

Son Goku cùng Picollo cũng kinh dị mà nhìn về biến đổi lúc này của Son Gohan, bọn hắn cũng biết được Son Gohan sắp thành công rồi.

Mái tóc dài không gió mà tự bay, sau đó dần có xu hướng chuyển đổi thành màu vàng.

Ngay cả Lâm Thanh Phong, Chiến Thiên cùng Mị Nguyệt cũng im lặng mà theo dõi sự thay đổi của Son Gohan, ai cũng chăm chú mà nhìn hắn.

Đúng lúc này, Son Gohan rốt cục không thể tập trung khí nổi nữa, hắn ngẩng đầu lên trời rồi hét dài một tiếng.

-A...a....a.....

Không khí xung quanh cũng xao động, lấy trung tâm là Son Gohan đột ngột thổi mạnh ra khắp nơi.

Phần đất đá dưới chân Son Gohan vỡ nát, bụi mù cuốn lên khắp nơi.

Một lúc sau bụi mù tản đi, Son Gohan cuối cùng cũng không còn la hét, hắn vẫn đứng yên đó với luồng khí màu vàng bao phủ toàn thân.

Mái tóc dài màu đen lúc này đều chuyển đổi đổi sang màu vàng, đồng thời chân mày cũng đổi sang màu vàng, hai mắt đen lóng lánh lúc này cũng sang màu xanh lục.

Hiện tại Son Gohan chính thức đạt tới cấp độ Super Saiyan khi hắn mới 7 tuổi.

Mặc dù về sau Son Gohan cũng sẽ đạt được cấp độ Super Saiyan thôi, nhưng hiện tại hắn lại trước thời gian mà đạt được, Lâm Thanh Phong cũng không biết điều này hắn làm đúng hay sai, nhưng nếu đã làm rồi thì hắn cũng không hối hận.

Son Goku có chút vui mừng chạy tới trước mặt Son Gohan rồi lên tiếng.

-Gohan, con thật giỏi a, con thật sự trở thành một Super Saiyan rồi.

Son Gohan vẫn đứng yên đó hắn vẫn không trả lời Son Goku, một lúc sau trạng thái Super Saiyan của hắn bị giải trừ, sau đó hắn bất tỉnh.

Son Goku có chút sững sờ, hắn nhanh chóng ôm lấy Son Gohan, Picollo cũng gấp rút mà chạy đến kiểm tra thân thể Son Gohan.

Một lúc sau Picollo thở ra một hơi rồi lên tiếng.

-Không sao cả, chỉ là do nó tập trung khí quá mức nên bất tỉnh thôi, chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là sẽ tỉnh lại.

Son Goku nghe xong cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, hắn thật sự sợ rằng Son Gohan xảy ra chuyện, nếu vậy thì hắn không biết phải ăn nói như thế nào với Chichi đây. 

Lâm Thanh Phong gật đầu rồi nói.

-Đã như vậy rồi, sau hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu luyện tập được chứ?

Son Goku cùng Picollo đồng thời gật đầu, lúc này bọn hắn cũng không muốn luyện tập mà muốn lo lắng cho Son Gohan nhiều hơn.

Chiến Thiên mang theo Mị Nguyệt về phòng, Lâm Thanh Phong thở ra một hơi rồi cũng đi về phòng cùng Nam Cung Mị Ảnh cùng Ninh Thiên Nhai, hắn có việc khác muốn bàn với hai người bọn họ.

Hiện tại nơi này cũng không còn chuyện gì khác để bọn hắn ở lại, vì thế mà Lâm Thanh Phong muốn rời khỏi đây, tất nhiên là hắn vẫn để Vô Cực Tử ở lại đây cùng với Chiến Thiên, bọn hắn còn phải nhờ Rồng Thần giúp Vô Cực Tử làm ra một thân thể mới đây.

Nhưng vì Lâm Thanh Phong sợ rằng, việc làm ra một thân thể thích hợp với Đại Thừa Kì tôn giả như Vô Cực Tử thì dù là Rồng Thần Namek cũng không làm nổi đi, nhưng muốn chờ để gọi được Rồng Thần Siêu Cấp thì bọn hắn phải đợi thêm ít nhất là 14 năm.

Hiện tại bọn hắn đang ở năm 764 theo dòng thời gian của Dragonball thế giới, còn lần đầu tiên Son Goku gặp thần hủy diệt Berrus vào khoảng cuối năm 778, cách thời điểm hiện tại khoảng 14-15 năm.

Vì thế 14-15 năm sau, bọn người Son Goku mới có thể quen biết được Whis, còn hiện tại đừng nói rằng sưu tập ngọc rồng siêu cấp, cho dù có sưu tập đủ thì bọn hắn cũng không biết được ngôn ngữ của thần làm sao để gọi ra Rồng Thần Siêu Cấp đây?

Cũng vì vậy mà hiện tại Lâm Thanh Phong cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây, hắn còn muốn đưa Nam Cung Mị Ảnh đi tới một nơi khác để nàng nâng cao kiếm thuật của mình.

Lâm Thanh Phong trở về phòng, thì Ninh Thiên Nhai cũng đã tỉnh lại, mặc dù sắc mặt nàng vẫn trắng bệch, nhưng hiện tại nàng không có việc gì, nàng đang cùng Nam Cung Mị Ảnh nói chuyện phiếm.

Khi nhìn thấy Lâm Thanh Phong bước vào, hai nàng đều vui vẻ rồi lên tiếng.

-Phu quân về rồi.

Thấy hai nàng cũng không xảy ra chuyện gì, Lâm Thanh Phong cũng yên tâm, hắn nở nụ cười rồi nói.

-Hai nàng đã không có chuyện gì, như vậy ta cũng yên tâm, hiện tại ta có chuyện muốn bàn với các nàng cùng Vô Cực Tử nữa.

Nam Cung Mị Ảnh cùng Ninh Thiên Nhai đồng thời gật đầu, Nam Cung Mị Ảnh cũng lấy ra Dưỡng Hồn Châu rồi gọi Vô Cực Tử.

Mấy ngày nay mặc dù Vô Cực Tử không xuất hiện, nhưng hắn vẫn biết được tình hình bên ngoài, vì thế mà không cần Lâm Thanh Phong nói, hắn cũng đoán được ý nghĩ hiện tại của Lâm Thanh Phong.

Vì thế khi Vô Cực Tử xuất hiện, hắn liền nói vào vấn đề chính.

-Ta biết ngươi muốn đưa Ảnh nhi cùng Thiên Nhai rời đi, chờ đợi ở đây đúng thật chỉ lãng phí thời gian của hai nàng.

-Ngươi cứ việc để ta ở cùng tiểu tử Chiến Thiên, ta sẽ cùng hắn ở lại đây.

Vô Cực Tử dứt lời, hắn lại nhìn Nam Cung Mị Ảnh rồi tiếp tục nói.

-Ảnh nhi, tiến bộ của ngươi ta nhìn hết trong tầm mắt, tới bây giờ Vô Cực Kiếm Pháp mặc dù ngươi chỉ có thể nắm giữ được thức đầu tiên, nhưng cứ ở lại đây tập luyện cũng không giúp ích gì cho ngươi.

-Cái hiện tại mà ngươi thiếu đó chính là kinh nghiệm chiến đấu, vì thế ngươi cứ theo Phong tiểu tử rời đi.

-Sư phụ chỉ là một người dẫn đạo cho ngươi vào con đường, kết quả ra sao đều ở ngươi.

….Hết Chương 113….
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện