“Chày gỗ của tôi lớn có thể sánh ngang với cậu đó.”
Trương Lãng ở bên tai Đại Địa bỏ lại một câu như thế, bước nhanh đến trước mặt ông Khổng khom người chào ông:
“Cụ Khổng mạnh khỏe, tặng ông một lễ, thuận tiện phóng cái rắm, cho dù ông là rùa, cũng khiến cho ông bị thối chết!”
Các cụ già ở trong phòng giải trí miễn là không nặng tai hoặc có đeo máy trợ tính sau khi nghe một câu như thế thì ‘soạt’ một tiếng, nhất loạt nhìn về phía người lên tiếng.
Vẻ mặt của Trương Lãng là không thèm đếm xỉa cộng thêm dào dạt đắc ý, những lời này hắn ở trong xe nghiền ngẫm đã lâu.
Vẻ mặt ông Khổng là thưởng thức cộng thêm vui sướng khi gặp lại, còn nghe được lời ‘chúc phúc mới mẻ’ của tiểu mỹ nhân bẩm sinh dối trá năm đó dành cho mình.
Đại Địa vẻ mặt xấu hổ cộng thêm tức giận vì sự vô lễ của Trương Lãng, một bàn tay lao đến vỗ đến phía sau cái đầu thoạt nhìn quả thực như muốn cho nó nứt luôn.
“Đau!”
Trương Lãng bị Cự Linh chưởng của Đại Địa đánh cho đến mức đầu suýt chút nữa rơi ra khỏi cổ, ôm lấy sau đầu không ngừng hô đau. Đại Địa chết tiệt, cậu là muốn đánh cho tôi thành ngu ngốc rồi phải đưa vào viện phúc lợi sao. Tưởng tượng nếu như việc kia trở thành sự thật, bản thân mình lúc sống không phải là bi ai đến cực điểm sao, ra khỏi cô nhi viện rồi lại phải vào viện phúc lợi, đến lúc già rồi không chừng còn phải đi vào viện dưỡng lão. Tiền bối đã chết của mình đã làm chuyện xấu gì mà đến lượt mình phải đến nông nỗi như thế nha? Cũng không để ý đến Trương Lãng đang ôm đầu lắc lắc miên man suy nghĩ, Đại Địa ngượng ngùng nói với ông Khổng:
“Ông Khổng, xin lỗi. Ông cũng biết tên nhóc này có cái miệng hư hỏng, thực ra tâm địa cậu ta vẫn…..vẫn là không phải rất hư đốn.”
Vốn muốn nói [tâm địa cậu ta vốn rất tốt], nhưng thật sự chuyện này không có bằng chứng xác thực có thể cho phép cậu ăn nói lung tung như thế, đành phải suy nghĩ nửa ngày rồi tìm một hình dung không tính là chuẩn xác như thế.
Ông Khổng không chút để ý nhếch miệng cười cười:
“Không sao, không sao. Sống nhiều năm như vậy rồi, ông vẫn là lần đầu nghe được con gián cũng biết đánh rắm. Khoa học tiến bộ, sinh vật tiến hóa. Ha ha, mới ba bốn tháng không gặp, tiểu mỹ nhân Trương Lãng của chúng ta lại trở nên……trở nên có chút nhan sắc nha?”
“Nhan sắc?”
Đại Địa khó hiểu.
Lắc đầu, Khổng lão nói với Trương Lãng vừa rồi đau đến công tâm vừa mới đứng thẳng được dậy:
“Con người a, không nên quá chú trọng ngoại hình. Cháu xem cháu đi, hốc mắt thì xanh, má hồng hồng, trên trán còn chấm một vết son? Thật sự là không nói nổi! Cháu ngàn vạn lần cũng đừng có học mấy tên Nhật Bản trên TV kia, đánh bóng chày cũng phải tô lông mày. Cẩn thận cuối cùng biến thành gay!”
Trương Lãng nghe xong, không khỏi giận dữ.
“Ông mới hóa trang ý. Nhìn mấy đốm đen trên mặt ông kìa, là vẽ lên đúng không! Hốc mắt xanh của tôi là do nắm đấm của Đại Địa. Má hồng là do Đại Địa dùng chưởng đánh. Trên trán……trên trán không phải son! Đó là Kim Cương chỉ của Đại Địa chọc đó.”
Ông Khổng vừa nghe được lời này, vội vàng xoay người dạy dỗ Đại Địa, trước đó còn không quên giải thích với Trương Lãng:
“Đốm đen của ông, là đốm của người già!”
“Đại Địa nha.”
Ông Khổng lời nói ẩn tình:
“Dạy dỗ vợ mình không phải là không thể. Nhưng là ra tay quá nặng, nó sẽ chạy mất. Năm đó, nếu ông……ai, không đề cập đến bà lão chết tiệt kia nữa. Tuổi còn trẻ, đặc biệt càng phải học cách nhẫn nại. Cho dù con gián nhỏ cơm nước xong không rửa bát, bạn gái thay không ngừng, mở TV không biết đóng, lúc ngủ còn ngáy to. Con cũng phải chịu đựng, thiện tâm khuyên bảo, sao có thể dùng nắm đấm mà nói chuyện như vậy! Ông dạy võ cho con, cũng không phải để cho con dùng để đánh con gián.”
Đại Địa lần này oan ức tận đáy lòng nha, cậu cũng không nói cho ông Khổng, đánh vào mắt cậu ta là bởi vì khi mình đang tắm rửa thì cậu ta trốn ngoài cửa nhìn trộm, tặng cho cậu ta một cái tát là vì nửa đêm cậu ta bò lên giường mình. Còn đến cái điểm hồng trên trán kia, là bởi vì……bởi vì tên hư hỏng kia thừa dịp mình ngủ gật, đem cái miệng vểnh lên nửa thước đến hôn mình. Bị cậu ta mạnh mẽ mà cương quyết lưu lại dấu vết. Ai, thật khó mở miệng nha.
Suy nghĩ nửa ngày cuối cùng bật ra một câu:
“Ông Khổng, này……việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài.”
Trương Lãng không chịu.
“Cừu Đại Địa cậu nói lời này là có ý gì! Cái gì là việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài! Tôi là việc xấu trong nhà phải không? Tôi đẹp trai như thế này không phải muốn có là được! Còn có ông già chết tiệt này, theo như lời ông nói vài lần, không phải tôi là vợ của tên thô kệch này chứ?! Ông căn bản là không hề biết có đúng không? Nhìn tôi bộ dáng giống như bị cậu ta áp sao? Nói cho ông biết, là tôi áp cậu ta!”
Nói xong, hất tóc, bày ra vẻ đẹp trai!
Các cụ già cùng kêu ‘A’ một tiếng, thì ra là thế, hai tên nhóc này là có loại quan hệ đó nha. Xem ra lúc già cũng muốn vào viện dưỡng lão rồi. —- không có đứa con phụng dưỡng mà.
“Cậu nói bậy cái gì vậy! Trương Lãng cậu mau câm miệng lại cho tôi! Cậu còn mở miệng nói nữa, tôi liền……tôi sẽ không nấu cơm cho cậu ăn nữa!”
Đại Địa vội la lên.
Các cụ già lại cùng kêu ‘A!’, thì ra đúng thật là như thế. Không nghĩ tới thoạt nhìn qua, cậu bé kia nhìn to con thế, lại là người nấu cơm ở nhà. Xem ra bị áp cũng không sai nha.
Không nghĩ tới càng giải thích thì càng quanh co không rõ, Đại Địa tức giận đến mức giơ thẳng chân, không khỏi nén giận nói với ông Khổng:
“Ông Khổng à, ông cũng đừng hùa theo trêu chọc giống như Trương Lãng vậy. Cái gì gọi là chày gỗ nhỏ cùng cái đuôi chứ. Người không biết còn tưởng con với Trương Lãng có quan hệ gì đâu.”
“Ai nha, gọi theo thói quen mà. Ai kêu tên nhóc Trương Lãng kia lúc trước nhìn tươi ngon mọng nước như vậy, lại suốt ngày đi theo sau mông con chứ, con không có việc gì động bất động lại bảo vệ nó, ông mới nghĩ nó là cô vợ nhỏ của con nha! Nếu không, mông của nhóc con này đã sớm bị ta đánh nát, còn chờ đến hôm nay sao! Hiện giờ nghĩ muốn dạy dỗ cũng là lực bất tòng tâm rồi.”
Ông Khổng mặt không đổi sắc nói.
“Ông muốn dạy dỗ cậu ta, xin mời. Tên nhóc Trương Lãng kia tuyệt đối không dám trốn đâu.”
Đại Địa vội vàng nói.
“Ít nói nhảm. Nếu như ta thực đánh nó, con không nửa đêm chạy một mình đến, đem tóc ta nhổ sạch mới là lạ!”
Nói đoạn, ông Khổng rất là quý trọng sờ mấy sợi tóc lơ thơ còn sót lại trên đầu mình. Ông nói như vậy, chính là vì đã có vết xe đổ. Năm nào đó, cũng không nhớ rõ là vì chuyện gì, đánh cái mông của Trương Lãng mấy cái, kết quả là Trương Lãng nho nhỏ chạy về khóc lóc kể lể với Đại Địa, ngày thứ hai liền nhận được bài học của Đại Địa, khổ thân mình nằm ở trong sân nhỏ ngủ gật, sau khi tỉnh lại thì phát hiện tóc bị Đại Địa nhổ mất một nắm, —- trách không được, mình cảm thấy lúc ngủ sao da đầu lại đau như thế nha.
Đại Địa quả thật đã làm ra chuyện như vậy ngượng ngùng gãi gãi tóc, không có cách nào khác, nhìn A Lãng khóc thành như vậy, thật sự là đau lòng vô cùng! Mới làm ra loại chuyện bất lương khi sư diệt tổ thế này.
Đại địa luống cuống không có chỗ đặt tay chân cuối cùng cũng nhớ ra mình có mang đồ đến. Xách mấy túi quà tặng trên mặt đất, lấy mấy món quà bên trong ra, đưa cho ông Khổng xem.
“Ông Khổng à, trời còn lạnh, ông dùng hai cái bao tay này này. Cãi mũ lông này ông cũng đội đi. Còn có, đây là nhân sâm hoàn thuốc si rô bổ máu sơn tra để khai vị long nhãn rất ngon hoa quả mới về. Còn có, ô mai thông cổ, ô mai Ô Long, ô mai hương cỏ, ô mai Quảng Úc, bánh ngọt, bánh tổ, bánh kê, còn có nha, một quả dưa tây nữa. Lần trước ông nói mùa đông muốn ăn dưa tây, lần này cháu liền mua đến. Ngoài ra, cháu còn mang đến năm băng Kinh kịch, ba băng kịch Hoàng Mai, một băng múa côn a, đúng rồi, còn có món muối Nam Kinh ông thích, trứng muối Nam Kinh, đồ nướng Nam Kinh, bốn con vịt Nam Kinh, đồ ăn vặt Nam Kinh, đem gói này thả vào trong nước nóng để ấm một chút là có thể ăn, có có một gói đá vũ hoa của Nam Kinh.”
Đem tất cả các món quà bày ra, Đại Địa ho nhẹ một tiếng cười khẽ với ông Khổng. Không biết ông Khổng có vừa lòng hay không.
Nhìn chiếc bàn bày đầy các thứ, các cụ già khác vẻ mặt hâm mộ. Một cụ nhịn không được nói với ông Khổng:
“Sao ông lại sinh được cháu trai tốt thế chứ! Cũng không thấy con của ông đến. Tôi nếu như có được cháu trai tốt như thế, đừng nói là muốn làm cái gì long dương đoạn tụ, cho dù nó từ cháu trai biến thành cháu gái, tôi cũng muốn đó!”
Ông Khổng nghe xong cười ha ha.
Cụ già ngồi đối diện ông cụ kia đột nhiên nghiêm mặt, nghiêm túc nói:
“Vậy còn giống cái gì! Người trẻ tuổi bây giờ đó, đàn ông không ra đàn ông, đàn bà không ra đàn bà. Đàn ông yêu đàn ông, đàn bà yêu đàn bà. Thật đúng là không ra gì! Vậy cháu nội có tác dụng gì chứ? Cái này cũng cần truyền bá ra sao?”
Cụ già ở bên trái cụ nói những lời này lên tiếng phản đối:
“Tôi trước khi đến đây, là dạy môn Xã Hội học ở đại học đó. Đồng tính luyến ái nha, cũng có chỗ tốt của đồng tính luyến ái đó chứ.”
“Có chỗ gì tốt?”
“Giảm bớt được lượng dân cư quá đông, làm chậm lại nguy cơ không đủ lương thực, đề cao địa vị của phụ nữ trong xã hội.”
Một cụ già cũng tiếp lời:
“Đúng vậy, ông không xem trên TV sao, năm đó quỷ Nhật Bản càn quét Trung Quốc cũng đến Trung Quốc mở ra cái hội biểu diễn kia! Không hề kêu là [Đánh giết đánh giết], đều sửa thành gọi [Tình yêu gột rửa đại lục]. Ông xem đi, mấy tên quỷ đó còn biết dùng [yêu] để càn quét Trung Quốc đại lục. Ông còn cứng nhắc như thế làm gì!”
Đại Địa mờ mịt nghe mấy cụ già này miệng bảy mồm tám mà thảo luận, cậu cũng không hiểu, thì ra người tuổi càng lớn càng có thể chịu được đả kích, có thể đem biến dị xem như một xu hướng phát triển tất yếu của thế giới. Không tự chủ được mà đem ánh mắt đưa về Trương Lãng đang ngậm chặt miệng đứng ở một bên. Đúng rồi, sao Trương Lãng từ nãy đến giờ không hề thấy lên tiếng vậy?
Trương Lãng ở bên tai Đại Địa bỏ lại một câu như thế, bước nhanh đến trước mặt ông Khổng khom người chào ông:
“Cụ Khổng mạnh khỏe, tặng ông một lễ, thuận tiện phóng cái rắm, cho dù ông là rùa, cũng khiến cho ông bị thối chết!”
Các cụ già ở trong phòng giải trí miễn là không nặng tai hoặc có đeo máy trợ tính sau khi nghe một câu như thế thì ‘soạt’ một tiếng, nhất loạt nhìn về phía người lên tiếng.
Vẻ mặt của Trương Lãng là không thèm đếm xỉa cộng thêm dào dạt đắc ý, những lời này hắn ở trong xe nghiền ngẫm đã lâu.
Vẻ mặt ông Khổng là thưởng thức cộng thêm vui sướng khi gặp lại, còn nghe được lời ‘chúc phúc mới mẻ’ của tiểu mỹ nhân bẩm sinh dối trá năm đó dành cho mình.
Đại Địa vẻ mặt xấu hổ cộng thêm tức giận vì sự vô lễ của Trương Lãng, một bàn tay lao đến vỗ đến phía sau cái đầu thoạt nhìn quả thực như muốn cho nó nứt luôn.
“Đau!”
Trương Lãng bị Cự Linh chưởng của Đại Địa đánh cho đến mức đầu suýt chút nữa rơi ra khỏi cổ, ôm lấy sau đầu không ngừng hô đau. Đại Địa chết tiệt, cậu là muốn đánh cho tôi thành ngu ngốc rồi phải đưa vào viện phúc lợi sao. Tưởng tượng nếu như việc kia trở thành sự thật, bản thân mình lúc sống không phải là bi ai đến cực điểm sao, ra khỏi cô nhi viện rồi lại phải vào viện phúc lợi, đến lúc già rồi không chừng còn phải đi vào viện dưỡng lão. Tiền bối đã chết của mình đã làm chuyện xấu gì mà đến lượt mình phải đến nông nỗi như thế nha? Cũng không để ý đến Trương Lãng đang ôm đầu lắc lắc miên man suy nghĩ, Đại Địa ngượng ngùng nói với ông Khổng:
“Ông Khổng, xin lỗi. Ông cũng biết tên nhóc này có cái miệng hư hỏng, thực ra tâm địa cậu ta vẫn…..vẫn là không phải rất hư đốn.”
Vốn muốn nói [tâm địa cậu ta vốn rất tốt], nhưng thật sự chuyện này không có bằng chứng xác thực có thể cho phép cậu ăn nói lung tung như thế, đành phải suy nghĩ nửa ngày rồi tìm một hình dung không tính là chuẩn xác như thế.
Ông Khổng không chút để ý nhếch miệng cười cười:
“Không sao, không sao. Sống nhiều năm như vậy rồi, ông vẫn là lần đầu nghe được con gián cũng biết đánh rắm. Khoa học tiến bộ, sinh vật tiến hóa. Ha ha, mới ba bốn tháng không gặp, tiểu mỹ nhân Trương Lãng của chúng ta lại trở nên……trở nên có chút nhan sắc nha?”
“Nhan sắc?”
Đại Địa khó hiểu.
Lắc đầu, Khổng lão nói với Trương Lãng vừa rồi đau đến công tâm vừa mới đứng thẳng được dậy:
“Con người a, không nên quá chú trọng ngoại hình. Cháu xem cháu đi, hốc mắt thì xanh, má hồng hồng, trên trán còn chấm một vết son? Thật sự là không nói nổi! Cháu ngàn vạn lần cũng đừng có học mấy tên Nhật Bản trên TV kia, đánh bóng chày cũng phải tô lông mày. Cẩn thận cuối cùng biến thành gay!”
Trương Lãng nghe xong, không khỏi giận dữ.
“Ông mới hóa trang ý. Nhìn mấy đốm đen trên mặt ông kìa, là vẽ lên đúng không! Hốc mắt xanh của tôi là do nắm đấm của Đại Địa. Má hồng là do Đại Địa dùng chưởng đánh. Trên trán……trên trán không phải son! Đó là Kim Cương chỉ của Đại Địa chọc đó.”
Ông Khổng vừa nghe được lời này, vội vàng xoay người dạy dỗ Đại Địa, trước đó còn không quên giải thích với Trương Lãng:
“Đốm đen của ông, là đốm của người già!”
“Đại Địa nha.”
Ông Khổng lời nói ẩn tình:
“Dạy dỗ vợ mình không phải là không thể. Nhưng là ra tay quá nặng, nó sẽ chạy mất. Năm đó, nếu ông……ai, không đề cập đến bà lão chết tiệt kia nữa. Tuổi còn trẻ, đặc biệt càng phải học cách nhẫn nại. Cho dù con gián nhỏ cơm nước xong không rửa bát, bạn gái thay không ngừng, mở TV không biết đóng, lúc ngủ còn ngáy to. Con cũng phải chịu đựng, thiện tâm khuyên bảo, sao có thể dùng nắm đấm mà nói chuyện như vậy! Ông dạy võ cho con, cũng không phải để cho con dùng để đánh con gián.”
Đại Địa lần này oan ức tận đáy lòng nha, cậu cũng không nói cho ông Khổng, đánh vào mắt cậu ta là bởi vì khi mình đang tắm rửa thì cậu ta trốn ngoài cửa nhìn trộm, tặng cho cậu ta một cái tát là vì nửa đêm cậu ta bò lên giường mình. Còn đến cái điểm hồng trên trán kia, là bởi vì……bởi vì tên hư hỏng kia thừa dịp mình ngủ gật, đem cái miệng vểnh lên nửa thước đến hôn mình. Bị cậu ta mạnh mẽ mà cương quyết lưu lại dấu vết. Ai, thật khó mở miệng nha.
Suy nghĩ nửa ngày cuối cùng bật ra một câu:
“Ông Khổng, này……việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài.”
Trương Lãng không chịu.
“Cừu Đại Địa cậu nói lời này là có ý gì! Cái gì là việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài! Tôi là việc xấu trong nhà phải không? Tôi đẹp trai như thế này không phải muốn có là được! Còn có ông già chết tiệt này, theo như lời ông nói vài lần, không phải tôi là vợ của tên thô kệch này chứ?! Ông căn bản là không hề biết có đúng không? Nhìn tôi bộ dáng giống như bị cậu ta áp sao? Nói cho ông biết, là tôi áp cậu ta!”
Nói xong, hất tóc, bày ra vẻ đẹp trai!
Các cụ già cùng kêu ‘A’ một tiếng, thì ra là thế, hai tên nhóc này là có loại quan hệ đó nha. Xem ra lúc già cũng muốn vào viện dưỡng lão rồi. —- không có đứa con phụng dưỡng mà.
“Cậu nói bậy cái gì vậy! Trương Lãng cậu mau câm miệng lại cho tôi! Cậu còn mở miệng nói nữa, tôi liền……tôi sẽ không nấu cơm cho cậu ăn nữa!”
Đại Địa vội la lên.
Các cụ già lại cùng kêu ‘A!’, thì ra đúng thật là như thế. Không nghĩ tới thoạt nhìn qua, cậu bé kia nhìn to con thế, lại là người nấu cơm ở nhà. Xem ra bị áp cũng không sai nha.
Không nghĩ tới càng giải thích thì càng quanh co không rõ, Đại Địa tức giận đến mức giơ thẳng chân, không khỏi nén giận nói với ông Khổng:
“Ông Khổng à, ông cũng đừng hùa theo trêu chọc giống như Trương Lãng vậy. Cái gì gọi là chày gỗ nhỏ cùng cái đuôi chứ. Người không biết còn tưởng con với Trương Lãng có quan hệ gì đâu.”
“Ai nha, gọi theo thói quen mà. Ai kêu tên nhóc Trương Lãng kia lúc trước nhìn tươi ngon mọng nước như vậy, lại suốt ngày đi theo sau mông con chứ, con không có việc gì động bất động lại bảo vệ nó, ông mới nghĩ nó là cô vợ nhỏ của con nha! Nếu không, mông của nhóc con này đã sớm bị ta đánh nát, còn chờ đến hôm nay sao! Hiện giờ nghĩ muốn dạy dỗ cũng là lực bất tòng tâm rồi.”
Ông Khổng mặt không đổi sắc nói.
“Ông muốn dạy dỗ cậu ta, xin mời. Tên nhóc Trương Lãng kia tuyệt đối không dám trốn đâu.”
Đại Địa vội vàng nói.
“Ít nói nhảm. Nếu như ta thực đánh nó, con không nửa đêm chạy một mình đến, đem tóc ta nhổ sạch mới là lạ!”
Nói đoạn, ông Khổng rất là quý trọng sờ mấy sợi tóc lơ thơ còn sót lại trên đầu mình. Ông nói như vậy, chính là vì đã có vết xe đổ. Năm nào đó, cũng không nhớ rõ là vì chuyện gì, đánh cái mông của Trương Lãng mấy cái, kết quả là Trương Lãng nho nhỏ chạy về khóc lóc kể lể với Đại Địa, ngày thứ hai liền nhận được bài học của Đại Địa, khổ thân mình nằm ở trong sân nhỏ ngủ gật, sau khi tỉnh lại thì phát hiện tóc bị Đại Địa nhổ mất một nắm, —- trách không được, mình cảm thấy lúc ngủ sao da đầu lại đau như thế nha.
Đại Địa quả thật đã làm ra chuyện như vậy ngượng ngùng gãi gãi tóc, không có cách nào khác, nhìn A Lãng khóc thành như vậy, thật sự là đau lòng vô cùng! Mới làm ra loại chuyện bất lương khi sư diệt tổ thế này.
Đại địa luống cuống không có chỗ đặt tay chân cuối cùng cũng nhớ ra mình có mang đồ đến. Xách mấy túi quà tặng trên mặt đất, lấy mấy món quà bên trong ra, đưa cho ông Khổng xem.
“Ông Khổng à, trời còn lạnh, ông dùng hai cái bao tay này này. Cãi mũ lông này ông cũng đội đi. Còn có, đây là nhân sâm hoàn thuốc si rô bổ máu sơn tra để khai vị long nhãn rất ngon hoa quả mới về. Còn có, ô mai thông cổ, ô mai Ô Long, ô mai hương cỏ, ô mai Quảng Úc, bánh ngọt, bánh tổ, bánh kê, còn có nha, một quả dưa tây nữa. Lần trước ông nói mùa đông muốn ăn dưa tây, lần này cháu liền mua đến. Ngoài ra, cháu còn mang đến năm băng Kinh kịch, ba băng kịch Hoàng Mai, một băng múa côn a, đúng rồi, còn có món muối Nam Kinh ông thích, trứng muối Nam Kinh, đồ nướng Nam Kinh, bốn con vịt Nam Kinh, đồ ăn vặt Nam Kinh, đem gói này thả vào trong nước nóng để ấm một chút là có thể ăn, có có một gói đá vũ hoa của Nam Kinh.”
Đem tất cả các món quà bày ra, Đại Địa ho nhẹ một tiếng cười khẽ với ông Khổng. Không biết ông Khổng có vừa lòng hay không.
Nhìn chiếc bàn bày đầy các thứ, các cụ già khác vẻ mặt hâm mộ. Một cụ nhịn không được nói với ông Khổng:
“Sao ông lại sinh được cháu trai tốt thế chứ! Cũng không thấy con của ông đến. Tôi nếu như có được cháu trai tốt như thế, đừng nói là muốn làm cái gì long dương đoạn tụ, cho dù nó từ cháu trai biến thành cháu gái, tôi cũng muốn đó!”
Ông Khổng nghe xong cười ha ha.
Cụ già ngồi đối diện ông cụ kia đột nhiên nghiêm mặt, nghiêm túc nói:
“Vậy còn giống cái gì! Người trẻ tuổi bây giờ đó, đàn ông không ra đàn ông, đàn bà không ra đàn bà. Đàn ông yêu đàn ông, đàn bà yêu đàn bà. Thật đúng là không ra gì! Vậy cháu nội có tác dụng gì chứ? Cái này cũng cần truyền bá ra sao?”
Cụ già ở bên trái cụ nói những lời này lên tiếng phản đối:
“Tôi trước khi đến đây, là dạy môn Xã Hội học ở đại học đó. Đồng tính luyến ái nha, cũng có chỗ tốt của đồng tính luyến ái đó chứ.”
“Có chỗ gì tốt?”
“Giảm bớt được lượng dân cư quá đông, làm chậm lại nguy cơ không đủ lương thực, đề cao địa vị của phụ nữ trong xã hội.”
Một cụ già cũng tiếp lời:
“Đúng vậy, ông không xem trên TV sao, năm đó quỷ Nhật Bản càn quét Trung Quốc cũng đến Trung Quốc mở ra cái hội biểu diễn kia! Không hề kêu là [Đánh giết đánh giết], đều sửa thành gọi [Tình yêu gột rửa đại lục]. Ông xem đi, mấy tên quỷ đó còn biết dùng [yêu] để càn quét Trung Quốc đại lục. Ông còn cứng nhắc như thế làm gì!”
Đại Địa mờ mịt nghe mấy cụ già này miệng bảy mồm tám mà thảo luận, cậu cũng không hiểu, thì ra người tuổi càng lớn càng có thể chịu được đả kích, có thể đem biến dị xem như một xu hướng phát triển tất yếu của thế giới. Không tự chủ được mà đem ánh mắt đưa về Trương Lãng đang ngậm chặt miệng đứng ở một bên. Đúng rồi, sao Trương Lãng từ nãy đến giờ không hề thấy lên tiếng vậy?
Danh sách chương