“A……..này……….Đại Địa, chỗ này của cậu thật chặt, thả lỏng một chút………..Tôi không vào được……Nha!”

Trương Lãng cố gắng đem dục vọng của mình vào trong thân thể của Đại Địa.

“Cậu………nói……….thì đơn giản, có bản lĩnh cậu ở………phía dưới thử xem…………!”

Đại Địa thở dốc cố thả lỏng thân thể.

“Tôi nói giúp cậu………liếm, cậu lại thẹn thùng không cần! Cho cậu dùng dầu bôi trơn cậu còn nói cảm giác không thoái mái………..rõ ràng là tiền diễn không đủ………!”

Trương Lãng hít sâu một hơi chuẩn bị một mạch cắm thẳng vào.

“Cậu……….không được làm bậy! Ngày mai tôi………..còn có lớp……….”

Đại Địa cảm giác được ý đồ của Trương Lãng liền nhanh chóng ngăn cản.

“Thật là! Nếu cậu sợ đau, liền ngoan ngoãn mở chân ra để tôi liếm ướt cho cậu! Đều là vợ chồng già rồi, còn có cái gì mà thẹn thùng chứ?!”

Trương Lãng bắt đầu không kiên nhẫn.

“………….Tôi không cần! Cậu……….từ từ, tôi……………”

Đại Địa hít sâu nghĩ muốn thả lỏng thân thể, cậu không cần A Lãng giúp cậu………..Cái kia, mỗi lần A Lãng giúp cậu làm thế, cả người giống như không phải của mình nữa, thân thể ngứa ngáy đầu óc giống như cháy thành một đống tương hồ nói ra một đống lời đáng xấu hổ mà bình thường mình tuyệt đối sẽ không nói ra.

“Quỷ quật cường này! Được rồi………đến, theo tôi………hít vào………thở ra………..”

Trương Lãng thấy Đại Địa dưới hô hấp sâu dần dần thả lỏng thân thể, thừa dịp lúc cậu đang hô hấp lỗ nhỏ kia mở ra một chút liền nháy mắt đem thứ kia của mình đi vào.

“Nha……….A………..Lãng…………”

Đại Địa ôm chặt thân thể ướt đẫm mồ hôi của người phía trên, động tình hô lên.

“Đại Địa………..”

Trương Lãng cúi người xuống……..

“Ba ba………..”

Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, bóng người nho nhỏ đi vào, Nhạc Nhạc xách theo gấu bông lúc lắc chạy về phía giường.

“Oa a! Không phải chứ! Sao nó lại đến nữa?!”

Trương Lãng nằm trên người Đại Địa nhất thời bị đả kích không có cách nào đứng dậy, cũng không nhấc mình lên được.

“A………..Cậu lại không khóa cửa…Nhạc Nhạc? Nhạc Nhạc, con chờ một chút. Ngoan……”

Còn chưa nói xong, bé con đã trèo lên giường, nhấc chăn lên muốn chui vào trong ổ chăn.

“Oa a!”

Đại Địa kêu lên một tiếng thảm thiết, bất chấp tất cả đẩy Trương Lãng ở phía trên vẫn còn đang dính chặt vào mình ra, dùng chăn bông che đứa con lại.

“Ô ô……….Đại Địa………..Tôi hận cậu!”

Trương Lãng thân mình trần truồng nằm bên ngoài chăn khóc rống nước mắt chảy ròng.

“A, ba ba ôm một cái!”

Nhạc Nhạc bỏ qua gấu bông ôm ba ba Đại Địa mà mình yêu nhất, cọ đến cọ đi trong lòng ngực Đại Địa làm nũng —- điểm ấy cũng là học từ vị ba ba nào đó nha.

Nửa ngày sau, tiểu bại hoại mơ màng nói:

“PP (aka mông:”>) của ba ba sờ thật thích nha!”

“Ô ô! Không được sờ! Đó là của ta……….!”

Ba ba Trương Lãng không cam lòng yếu thế kéo cái chăn bị ba ba Đại Địa đè chặt chẽ chui vào trong, tay chân từ đằng sau trườn lên trên thân mình trơn nhẵn của ba ba Đại Địa.

Đại Địa đáng thương, xem ra cả đời đều phải bồi hai tiểu quỷ sống này…….

—– Phiên ngoại thiên hoàn ——

Toàn Văn Hoàn
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện