“Ta đánh, ta giẫm, ta giẫm giẫm giẫm giẫm!”

Cừu Đại Địa anh dũng truy kích, liều mạng muốn đạp trúng sinh vật dưới đất.

Con gián phát ra tiếng kêu thảm thiết……A, không. Là Trương Lãng phát ra tiếng kêu thảm thiết.

“Oa! Tha tôi đi, đại nhân. Tiểu nhân lần sau cũng không dám…nữa.”

“Lần sau! Còn có lần sau? Cậu còn có chuyện gì mà không dám làm nữa hả? Con gián chết tiệt nhà cậu! Con gián biến thái! Hôm nay tôi phải thiến cậu. Xem cậu còn có cách nào gieo giống khắp nơi không! Con mẹ nó, cậu còn dám đem thứ giống má đó gieo lên người tôi?! Tôi……A! Tôi muốn giết cậu! Đánh chết cậu! Băm nát cậu ra rồi đem cho rùa ăn!”

Đại Địa nghĩ muốn bao nhiêu thống khổ liền có bấy nhiêu, vừa mới tỉnh lại, liền là một hồi trời long đất lở nha!

Tiếp tục dùng bàn chân to cỡ 45 đạp gương mặt đã muốn biến dạng ở dưới chân. Đem tiếng cầu xin tha thứ của Trương Lãng biến thành nhạc đệm cộng hưởng mà nghe.

Cậu, Cừu Đại Địa. Đường đường là nam nhi bảy thước, cho dù không thể xưng là phái tiểu sinh trẻ tuổi anh tuấn tiêu sái, cũng có thể được tán thưởng vài câu là có phong vị nam nhi, là một hán tử! Đương nhiên so với mĩ thiếu niên nhu nhược xinh đẹp căn bản là đánh tám gậy tre cũng đánh không đến nhau. Nhưng cậu đường đường là nam nhân trong số các nam nhân như vậy lại con mẹ nó bị tên nam nhân khốn kiếp háo sắc đệ nhất thiên hạ, cộng thêm da mặt dày không ai có thể so sánh với……làm nhục!!? A……Sự trong trắng của ta! Ta giữ gìn những 24 năm chuẩn bị hiến cho đêm đầu tiên với vợ tương lai dù không xinh đẹp động lòng người, nhưng ít nhất cũng dịu dàng đáng yêu nha! Cứ như vậy không còn nữa……

Nhưng lại không phải phía trước, mà là……A!……Không được, ta muốn giết chết tên khốn kiếp này, sau đó sẽ tự sát! – Nếu không cậu nhất định sẽ bị số bạn gái đông đảo của tên Trương Lãng này phanh thây!

“Cậu bình tĩnh một chút. Đại Địa, a, bình tĩnh một chút. Hiện tại sự tình dù sao cũng đã xảy ra rồi, cho dù cậu có thực sự thiến tôi, sự trong trắng phía sau của cậu cũng sẽ không trở lại……Oa! Đừng giẫm nữa……Hãy nghe tôi nói cho xong đã.”

Ôm lấy Phật Sơn Vô Ảnh Cước đang hạ xuống, thần sắc thành khẩn nhìn về phía Đại Địa nói hết ra sai lầm của chính mình.

Đúng, đây là sai lầm! Trương Lãng bi ai nghĩ tới, cho dù chính mình muốn tìm bất mãn đến đâu, cũng không thể tìm đến người cao lớn thô kệch lại ngốc nghếch giống như Cừu Đại Địa nha. Nếu để cho người khác biết, vậy còn không phải rất mất mặt! – Đều do loại thuốc kia dùng rất tốt!

Nghĩ lại ngày hôm qua, từ chỗ mấy tên bạn xấu có được một loại thuốc gì đó rất không tệ, nói là sau khi dùng sẽ rất thích. Còn cho rằng chỉ là thứ thuốc lắc linh tinh gì đó, nghĩ thầm, trong cuộc đời cũng thử sa đọa một lần xem cảm giác như thế nào. Thế là thử nó, quay lại nhà trọ thuê cùng với Đại Địa. Chính là một lần sa đọa này liền sa đọa đến địa ngục, xem ra ngay cả cơ hội hiện lên cũng vô cùng xa vời!

Làm ra vẻ mặt tự cho đáng thương nhất trong cuộc đời của mình, nghe nói có thể cảm động tấm lòng từ mẫu của tất cả những người phụ nữ lớn nhỏ trong thiên hạ, dùng một đôi mắt long lanh nước mắt lưng tròng giống như chó con bị khi dễ, nhìn sang Cừu Đại Địa không biết là đang tức đến phát run hay là do hậu di chứng để lại do mình điên cuồng đêm trước, thân thể không thể đứng vững.

“Đây chỉ là một sai lầm nho nhỏ……”

Lập tức bị đá một cái, nhanh chóng sửa miệng:

“Đây chính là một sai lầm rất lớn……”

A, không đúng! Mình muốn nói chính là, tôi biết sai lầm lần này rất nghiêm trọng, vì thế tôi đã chuẩn bị tốt để bồi thường……

“Cậu cảm thấy người nào cậu vừa ý nhất trong đám bạn gái của tôi?”

Vẻ mặt lấy lòng.

Cuối cùng, núi lửa Cừu Đại Địa lớn nhất nội cảnh Trung Quốc thế kỷ hai mươi mốt tiến hành một lần phun trào lớn nhất trong vòng hai mươi bốn năm từ khi núi lửa được hình thành tới nay.

— Trực tiếp tạo thành tổn thất kinh tế là làm gãy một cái ghế bằng inox, nhân viên thương vong một người, người chết tên là Trương Lãng……

Lần này Trương Lãng hối hận nha. Không phải chỉ là do chính mình sau khi uống thuốc kia vào thú tính liền nổi lên quá mức không thể khống chế, rốt cuộc đã thượng người đang cảm mạo phát sốt nằm trên giường không thể nhúc nhích là Cừu Đại Địa sao. Có cần thiết phải đánh ác liệt như thế không? Dù gì mình cùng cậu ta vẫn luôn mặc chung quần ở chung nhà, lớn lên trong một cô nhi viện mà.

Ôm cánh tay trái bị đánh gãy, lộ ra gương mặt biến dạng hồng hồng vàng vàng xanh tím sưng phù, ngoài ra còn có nước thuốc thêm vô, trông giống như vườn hoa trung tâm ở ngã tư, Trương Lãng từ trong phòng cấp cứu của bệnh viện thở ngắn than dài tiêu sái đi ra.

Xem ra dù chết cũng phải tìm cho tên Đại Địa giống như đã chết não kia một cô bạn gái, nếu không nói không chừng ngày nào đó lại nghĩ tới chuyện hôm qua, nhất thời nghĩ không thông lại đi bắt chước nhà người ta cắt mạch máu, nhảy lầu hay đụng xe gì gì đó, sợ là sợ cậu ta lúc đó sắp chết cũng phải tìm một tên chịu tội thay nữa. Không cần phải nói thì người đầu tiên khẳng định chạy không được chính là mình.

Vừa mới đi ra khỏi cổng lớn của bệnh viện, lại quay lại. Phải tìm cho Đại Địa chút thuốc mới được. Vốn đã bị cảm mạo rồi phát sốt, tối hôm qua còn……Nhớ lại đệm giường nhiễm máu kia, sắc mặt Trương Lãng đại biến. Chính mình tối hôm qua thần chí không rõ căn bản không thể khống chế lực độ, hơn nữa dược tính……Trời đất! Tên ngốc kia là do tinh thần không rõ ràng mới đem hắn đánh thành như vậy đi? Nhớ tới thân thể ngay cả đứng cũng đứng không vững kia của Đại Địa, Trương Lãng luống cuống. Cũng không để ý đến vết thương của mình theo quy định là không thể trốn viện, vội vàng chạy thẳng về hướng khoa Nội? Khoa Hậu Môn sao?

A, quyết định rồi. – Đến khoa Hậu Môn đi.

“Bác sĩ, bác sĩ!”

Trương Lãng không cả thèm gõ cửa đã xông vào khoa Hậu Môn.

“Có việc gì nha? Sao lại gấp gáp như vậy?”

Một bác sĩ nam tầm tuổi trung niên anh tuấn phong độ cười meo meo, bộ dáng xem ra nơi này thực nhàm chán.

Vọt vào đến tận đây rồi mới nhớ ra mình đến chỗ này để làm gì chứ. Phải nói thế nào bây giờ? Rõ ràng nơi kia của mình vốn không có việc gì, xem cũng vô dụng. Người có việc gì kia, chỉ sợ là có đánh chết cậu ta cũng sẽ không bước một bước vào khoa này! Vẫn là kể ra thành thật cho bác sĩ đi.

“Bác sĩ, thật ngại. Tôi có một người bạn, cậu ta……cậu ta……Ha ha…”

Trương Lãng đột nhiên phát hiện chuyện này thật đúng là khó có thể mở miệng.

Bác sĩ cười cười giống như thấu hiểu, người tới chỗ này đa số đều là như vậy nha, — nói là bạn của mình bị làm sao đó. Có ai không biết xấu hổ nói là chính mình bị không? Xem người trẻ tuổi này, vốn cũng có thể tính là anh tuấn đi? Bộ dáng thanh niên, đại khái có thể hiểu được. Không phải bị người cưỡng gian, chính là bị ép phải gian. Có khả năng nhất chính là mấy cái SM gì đó, ai, mấy người trẻ tuổi bây giờ đúng thật là!

Bác sĩ vẫn cười thực dịu dàng như trước, ý bảo hắn ngồi xuống, thuận tiện có thể cởi quần ra thì tốt hơn nhiều.

Trương Lãng ngồi xuống. Nhưng không có cởi quần.

“Bác sĩ, này……Ngày hôm qua tôi……”

Khẽ cắn môi.

“…Làm tình cùng bạn trai tôi, bởi vì là lần đầu, cũng không biết làm như thế nào mới tốt, chỗ kia cũng không chú ý để bị thương.”

Có mở đầu, sau đó liền thoải mái hơn.

“Không biết là có thể có vấn đề gì lớn hay không? Nếu có vấn đề gì đó, có thuốc trị thương nào chữa tốt không? Có thể lưu lại hậu di chứng gì đó không? A, tôi là nói, khụ khụ, sẽ không bị đi ngoài chứ?”

Bác sĩ vẫn tươi cười, người bị thương đã tới không ít, nhưng có thể nói thẳng ra như vậy thật đúng là không nhiều lắm. Xem ra là một thanh niên rất thành thực.

“Không cần lo lắng. Để tôi kê cho cậu một ít thuốc. Sau này cũng sẽ dùng đến. À, có bị xuất huyết không?”

Bắt đầu tiến hành hỏi đáp chuyên nghiệp.

“Có, còn rất nhiều. Ngay cả giường cũng bị nhiễm đỏ.”

Trương Lãng thành thật nói ra.

Ai nha, vậy đi đến nơi này không phải là rất vất vả sao?

Bác sĩ dùng ánh mắt đồng tình nhìn Trương Lãng.

“Xuất huyết sao? Vậy có thể là bị nhiễm trùng rồi. Nếu xử lý không tốt có thể sẽ bị phát sốt không hạ được. Tốt nhất là để cho tôi xem miệng vết thương như thế nào, cũng có thể trị được đúng bệnh.”

Trương Lãng khẩn trương.

“Nhưng cậu ta ngay từ đầu đã phát sốt rồi thì sao?”

“A! Vậy vấn đề này lớn rồi. Nói không chừng theo bệnh tình còn phải nằm viện. Cậu đã đến khoa Nội xem qua chưa?”

Bác sĩ quan tâm hỏi.

Trương Lãng lúc này mới hiểu được, vị bác sĩ nhiệt tình này là đem hắn coi như người bệnh.

“Bác sĩ, đó là bạn của tôi, cậu ta da mặt mỏng, ngượng không dám đến bệnh viện. Bác sĩ xem có thể kê cho tôi thêm vài loại thuốc không, cả nội lẫn ngoại khoa càng tốt.”

Bác sĩ cười cười ngượng ngùng, tính sai đối tượng rồi.

“Tôi có thể cho cậu vài loại thuốc chống nhiễm trùng. Còn có thuốc trị vết thương, có thêm vài loại thuốc bôi trơn nữa, sau này sẽ có thể dùng đến. Cậu xem xem thế nào? Nếu như cứ sốt mãi không hạ, tốt nhất vẫn là nên đưa đến bệnh viện để chẩn đoán chính xác, đừng để chậm trễ.”

“A, vậy làm phiền bác sĩ rồi. Please, please!”

Trương Lãng nghĩ thầm, thuốc bôi trơn e là không dùng đến. Nhưng cứ giữ lại, phòng ngừa bất kỳ tình huống nào. Nói không chừng bản thân mình ngày nào đó theo mốt mà đổi khẩu vị đi tìm một mỹ thiếu niên ấy chứ. Còn như cái người trong nhà kia, có đánh chết hắn cũng không dám động vào lần nữa. – mình cũng đâu phải là không muốn sống chứ!? Có tìm cũng phải tìm một người xinh đẹp nha

Chú: con gián (蟑螂 – zhanglang) đọc gần giống với Trương Lãng ( 张朗- Zhang lǎng)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện