Từ ngày hai người dọn ra sống riêng đến nay, số lần mà Khương Thành và Thường Trạch nói chuyện với nhau cộng lại cũng chưa đến mười câu.

Lần này Khương Thành là vì nể mặt Nhậm Vĩnh Hiên mới miễn cưỡng đồng ý livestream cùng Thường Trạch, nhưng trong lòng cậu thì ngàn vạn lần không muốn.

Trên đường đến Ikebukuro, nếu không có Hạo Hạo đứng giữa cả hai khuấy động bầu không khí, Khương Thành đoán chừng bầu không khí sẽ trở nên tẻ ngắt vì lùng túng.

Ban nãy, trận gà bay chó sủa trong khách sạn đã dừng lại, vốn dĩ tưởng rằng chỉ là trận đấu giữa hai cậu cháu Thường Trạch Hạo Hạo, nào ngờ cậu cũng bị liên lụy vào. Quần bị tụt ra, toàn bộ những gì không nên thấy đều bị con Gà kia nhìn thấy sạch.

Má nó chó thật…

Khương Thành không rõ rốt cuộc Thường Trạch nghĩ gì. Về phần cậu, ngay từ khoảnh khắc biết ngài Xương chính là Thường Trạch, chút ảo tưởng đối với vị fanboy này đã tan vỡ ngay lập tức. Sau đó, cậu gần như mất cả tuần mới điều chỉnh được tâm trạng trăm bề ngổn ngang của mình.

Mấu chốt nằm ở chỗ, đây chưa phải dấu chấm hết của sự kiện bại lộ, nó chỉ là điểm khởi đầu thôi. Nghĩ đến việc phải đối diện với con Gà này hơn hai năm nữa, Khương Thành cảm thấy nghẹt thở, con đường hôn nhân hình thức quá khó khăn.

Suốt cả đường đi, Khương Thành luôn lơ đễnh, đến ngã tư đèn giao thông, có lẽ vì quá đắm chìm trong suy nghĩ, cậu vẫn tiếp tục bước đi mặc dù tín hiệu đèn đỏ chưa kết thúc.

Đột nhiên, một bàn tay từ sau kéo cậu lại.

“Đèn đỏ kìa!” Thường Trạch nhắc nhở: “Nhìn đường cẩn thận vào chứ.”

Lúc này hai người đứng rất gần nhau, khi đối phương nói chuyện, Khương Thành cảm thấy môi hắn như đang kề sát tai mình, cậu hơi mất tự nhiên, khẽ “ừ” một tiếng.

Điện thoại di động trong túi vang lên thông báo mới của WeChat, là từ bạn thân Hình Phi gửi đến.

【Hình Phi】: Má nó, mày bảo đi Tokyo với anh Hiền mà? Sao lại thành gia đình ba người rồi hả? 【Khương Thành】: Gia đình ba người cái đầu mày ấy!

【Hình Phi】: Vậy sao con Gà và cháu hắn lại xuất hiện ở Tokyo? Hơn nữa còn cùng lên sóng với mày???

Giải thích hơi phiền, Khương Thành quyết định nói ngắn gọn.

【Khương Thành】: Anh Hiên bệnh đột xuất, vừa hay tên bủn xỉn kia đưa Hạo Hạo đến đây chơi, nên bọn tao thuận nước đẩy thuyền thôi.

【Hình Phi】: Sao lại trùng hợp thế nhỉ? Thật sự không phải cố ý à?

【Khương Thành】: Làm sao tao biết được chứ

【Hình Phi】: Chồng mày xuất hiện trong livestream không sao chứ?

【Khương Thành】: Anh ta sẽ không nói bừa gì đâu, mấy người trong phòng livestream cũng sẽ không biết quan hệ thật sự của tao với anh ta.

【Hình Phi】: Nói thì nói vậy, nhưng con Gà kia vốn chẳng phải streamer. Nếu để top 1 bảng xếp donate nhà mày thấy thì liệu người ta có giận không?

【Khương Thành】: …

【Hình Phi】: À này, mày có gặp mặt người top 1 kia ngoài đời chưa?

【Khương Thành】: Chưa…

Bất đắc dĩ, Khương Thành phải giấu Hình Phi sự thật.

Về chuyện ai là người đứng sau lớp vỏ Ngài Xương, cậu chưa từng nói với ai, kể cả thằng bạn chí cốt của mình – Hình Phi. Lý do đơn giản là vì khó nói. Từ đầu đến cuối, toàn bộ chuyện này thật chẳng khác gì một vở kịch hoang đường.

Vì đang livestream, Khương Thành và Hình Phi chỉ nói chuyện một lúc rồi lại cất điện thoại.

Lúc này Hạo Hạo đói bụng, kêu la đòi ăn. Ba người tìm đại một quán cà phê gần đó ngồi nghỉ.

Sau khi Khương Thành và Hạo Hạo ngồi xuống, Thường Trạch đứng dậy: “Hai người muốn ăn gì thì cứ gọi trước đi, tôi ra ngoài mua bao thuốc.”

“Nhân tiện cũng mua cho tôi một bao.” Khương Thành gọi hắn trước khi hắn kịp rời đi.

“Cậu hút loại nào?”

“Thất Tinh.”

“Được.”

Sau khi Thường Trạch rời đi cũng mang theo cả phòng livestream, điều này khiến không ít fan tức giận.

【Người không có tí tự giác nào】: Tại sao lại dẫn chúng tôi đi mua thuốc lá???

【Tôi chỉ xem thôi chứ không có tiền tặng quà】: Ai muốn xem ông đi mua thuốc lá chứ, chúng tôi muốn xem Đào Đào cơ!

【Ngàn sông vạn núi vẫn là 1】: Đúng vậy, Tiền Bủn Xỉn mau trả lại phòng livestream cho Đào Đào!

【Hoa trong lòng tôi muốn mang em về nhà】: Tiền Bủn Xỉn mau trả lại phòng livestream cho Đào Đào!

【Tôi giỏi chạy giống rắn nhất】: Tiền Bủn Xỉn mau trả lại phòng livestream cho Đào Đào!





Từ khi bị lộ thân phận trong phòng livestream, nhiều khán giá cứ châm chọc hắn trên phần bình luận, Thường Trạch đã chịu đựng đám này từ lâu rồi. Trước đây vì có Khương Thành và Hạo Hạo ở đó nên hắn mới không đáp trả, nhưng giờ cơ hội đã tới.

“Không trả!” Thường Trạch từ chối dứt khoát, giọng điệu rõ ràng là đang cố ý đối nghịch với fan: “Tôi cứ không trả đấy, tức chết mấy đứa thối tha.”

【Đổ thụt】:???

【Ăn sầu riêng không nhả vỏ】:???

【Đoá hoa dở hơi trong phòng livestream】:???

【Đánh chết thằng chơi bẩn nhà mày】: Mọi người nghe giọng điệu của ổng kìa…

【Bé con nổi bật nhất phố này】: Tiền Bủn Xỉn làm sao đấy?



“Cái phòng livestream này là của anh em tốt nhà tôi. Bây giờ cậu ta giao quyền livestream cho tôi, tôi có quyền kiểm soát, không thích thì nhịn xem đi.” Thường Trạch nói với giọng điệu cây ngay không sợ chết đứng.

Nói xong vẫn chưa đủ, hắn còn cố tình chọc thêm: “Ngày mai bọn tôi sẽ đến khu Odaiba chơi. Khi đó Momo-chan nhà mấy người sẽ diện đồ JK suốt cả ngày, chỉ phát độc quyền trên phòng livestream này. Có giỏi thì đừng xem nhá, à mà sau khi kết thúc livestream, tôi cũng không bao giờ đăng lại bản ghi hình này đâu.”

Nghe vậy, fan của Momo-chan tức đến phát điên, nhưng ngặt nỗi cách cái màn hình, bọn họ không thể làm gì tên kia.

【Máy bay dừng lại vì em】: Mẹ kiếp, nghe xong tôi muốn đấm ghê.

【Không tiền chỉ có thể ngắm cái ngọt của em】: Muốn đấm ghê +1

【Có tiền còn thưởng thức cái mặn của em】: Cái thằng Tiền Bủn Xỉn này sao mà đê tiện thế nhỉ…

【Có tiền thích mua mua mua】: Đúng vậy.

Thường Trạch chẳng thèm khách khí, phản pháo: “Miệng thì bảo người khác đê tiện, còn mình thì vẫn cam tâm tình nguyện ngồi lại phòng livestream để xem người ta, không biết ai đê tiện hơn.”

【Bà dì phật hệ】:???

【Vua can đảm chịu khuất phục】:???

【Thức trắng đêm xem livestream】: Đờ mờ!

【Mặt dày như này thì chịu luôn】: Mẹ nó, tôi sắp tức chết với thằng cha kia rồi!

【Tôi càng hói càng mạnh】: Mọi người xem kìa, sao nó lại có cái nết như kia

【Mười vạn trai gay cùng online】: Thằng nghịch tử này muốn chọc tức chết bố nó mà!

【Tôi muốn dâng lần đầu của mình cho YP】: Nghịch tử!

【Lão Vương làm mình làm mẩy】: Nghịch tử!





Đã ra ngoài xã hội lăn lộn thì không sợ bị chửi mắng thậm tệ, hứng chịu những lời cay độc. Đây là bài học mà Thường Trạch rút ra từ những năm tháng bươn chải trong thương trường. Mấy chuyện vặt vãnh trong phòng livestream này chẳng là gì so với những giông bão hắn từng trải qua.

“Chửi thì cứ chửi, tùy ý chửi, không sao hết, mấy người chửi tôi cũng chẳng ảnh gì đến việc tôi kiếm tiền, mà còn giúp phòng livestream tăng thêm độ hot nữa chứ.”

Phải thừa nhận rằng, mặt Thường Trạch dày sánh ngang tường đồng vách sắt, tâm lý cũng cực kỳ vững vàng. Kẻ khác muốn mắng cứ mắng, còn hắn vẫn cứ an nhiên tự tại, khả năng chịu áp lực +∞.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện