Khương Thành mua đồ ở bên ngoài rồi về nhà, thấy Thường Trạch đang ngồi trước bàn ăn cơm tối. Ngoài các món ăn đã chuẩn bị sẵn, bên cạnh bàn còn để một cái xô nhựa nho nhỏ.

Khương Thành tò mò rướn cổ nhìn qua, phát hiện bên trong chứa đầy socola cốc, không ngờ con Gà này lại thích ăn thứ đồ ăn vặt ngọt lợ kia, khá là lạ đấy.

“Khương Tiểu Thành.” Nghe thấy tiếng động trước cửa, Thường Trạch ngẩng đầu lên, vẫy tay với Khương Thành, chỉ vào cái xô đựng socola cốc trước mặt, bảo: “Qua đây ăn vài cái đi.”

Khương Thành không đụng vào đồ trên bàn, ngờ vực nhìn chằm chặp Thường Trạch, tin chắc con Gà này chẳng có ý tốt gì.

Thường Trạch đoán được Khương Thành đang suy nghĩ gì, nói tiếp: “Mời cậu ăn miễn phí đó, không lấy tiền đâu. Chờ đã, cậu cầm điện thoại quay cái gì đấy?”

“Quay lại lời anh vừa nói để làm bằng chứng.” Khương Thành quay xong video, nhét điện thoại vào trong túi rồi mới dám ăn đồ con Gà kia đưa cho.

Thường Trạch chống cằm, yên lặng ngồi cạnh quan sát, phát hiện Khương Thành ăn socola cốc mà không cần thìa. Cậu nhóc xé màng bọc, bóp thẳng bánh quy và socola bên trong ra, một phát cho hết vào miệng, vừa ăn vừa nhanh chóng liếm sạch lớp sốt socola dính trên thành cốc, động tác vô cùng lưu loát.

Thấy cậu ăn xong một cái socola cốc, Thường Trạch lại đẩy thêm vài cái tới trước mặt Khương Thành: “Ở đây còn nhiều lắm, lấy ăn thêm vài cái đi.”

Tuy rằng socola cốc chẳng đáng bao nhiêu tiền, nhưng đối phương là tên kẹt xỉ sống chung hơn ba tháng trời mà còn tính toán chi li từng đồng tiền nước, ấy vậy hôm nay lại tự nhiên mời mình ăn đồ, đúng là kỳ tích.

Chiếc socola cốc đầu tiên vô cùng ngon miệng, cái thứ hai có chút ngọt ngấy, đến cái thứ ba Khương Thành đã không thể ăn nổi nữa.

“Sao lại không ăn nữa rồi?” Thường Trạch thấy cậu dừng lại bèn hỏi.

“Không ăn nổi nữa, ngọt quá.”

Thường Trạch ngoảnh mặt làm ngơ: “Tôi thấy cậu ăn cái này nhanh phết đấy nhỉ, để tôi bấm giờ xem cậu ăn được bao nhiêu socola cốc trong một phút nhé.”

“Anh làm gì vậy?” Khương Thành cảm thấy con Gà kia hôm nay lạ thật.

“Không làm gì cả.” Thường Trạch dừng nửa giây, bịa đại lý do: “Cảm thấy cậu ăn rất đáng yêu nên muốn xem cậu tiếp tục ăn thôi.”

Hôm nay là lần đầu tiên con Gà này mời mình ăn, cũng là lần đầu tiên khen mình đáng yêu, chắc chắn có điều quái lại ở đây.

Tuy nhiên Khương Thành không thể đoán ra động cơ của Thường Trạch. Sau khi suy nghĩ một hồi, cậu bảo: “Anh cho tôi một trăm đồng tôi ăn cho anh xem.”

“Không được!” Không ngoài dự đoán, Thường Trạch thẳng thừng từ chối.

Thương lượng thất bại.

“Vậy tôi về phòng đây, đống socola cốc kia anh tự giữ lại mà ăn.” Khương Thành nói xong liền quay lưng đi.

Về đến phòng, Khương Thành khóa trái cửa, lấy bộ váy ngủ bằng lụa kiểu nữ mới mua hôm qua từ tủ ra, trang điểm nhẹ nhàng, đội mái tóc giả, bắt đầu công việc kinh doanh trên vòng bạn bè.

Hầu hết bạn bè trên WeChat của Momo-chan đều là những người thường xuyên donate nhiều trong phòng livestream của cậu. Dù sao người giàu nứt đố đổ vách chính là cha, bọn họ đã tặng nhiều quà như vậy nên cho chút ưu đãi riêng cũng là chuyện thường tình. Hơn nữa, quen biết thêm nhiều “nhà tài trợ” cũng chẳng phải chuyện xấu gì.

Làm sao để giữ quan hệ tốt với các “nhà tài trợ” cũng là một phần công việc streamer của Khương Thành. Ngoài việc trò chuyện với họ trên WeChat, việc cập nhật thường xuyên với danh sách bạn bè cũng là nhiệm vụ cố định.

Khương Thành sẽ chụp những bức ảnh, video dễ thương, xinh đẹp, gợi cảm,… mà mọi người thích xem. Chỉ cần không phải là ảnh khiêu dâm quá lộ, cậu đều sẽ cố gắng hết sức, dù sao chỉ có giữ được trái tim của “nhà tài trợ” thì mới có thể phát triển bền vững.

Vừa đăng xong ảnh selfie và video mới nhất, Khương Thành lập tức nhận được lượt thích đầu tiên từ bạn bè – Ngài Xương.

Tò mò, Khương Thành bấm vào ảnh đại diện, lướt vòng bạn bè, xem thử cuộc sống ngoài đời của đối phương.

Cậu lướt gần hai mươi phút, phát hiện 90% nội dung trên vòng bạn bè của Ngài Xương là chia sẻ các bài viết về tài chính, thương mại, 10% còn lại là ảnh từ vài bữa tiệc. Từ các món ăn trên bàn cùng cách bố trí xung quanh, có thể dễ dàng nhận ra nơi ăn uống đều là chốn sang trọng. Ngoài ra, Khương Thành không thấy bất kỳ bức ảnh cá nhân nào của Ngài Xương

Khi nhận được thông báo livestream từ streamer, Thường Trạch liên tục xác nhận rằng mình không đăng nhập sai tài khoản, sau đó mới cẩn thận nhấn vào phòng livestream của Momo-chan.

【Hôm qua cậu đã ngủ với tôi à】:Anh Xương đến rồi!!!

【Anh giai nuôi ngỗng: 666】:Chào mừng anh Xương!

【Thả Đào Đào ra, để tao qua】:Chào mừng chào mừng

【Bé học dốt bá đạo】:Cúi chào anh Xương

【Máy bay dừng lại vì em】:Dâng thuốc cho anh Xương

【Quý ông cười một cái, mời ngoảnh đầu】:Châm thuốc cho anh Xương

【Máy bay yểm trợ của Đào Đào】:Đám nịnh bợ ti tiện này… Tất cả tránh ra! Để tao liếm giày cho anh Xương!!!





Thường Trạch:…

Đều cùng một người, chẳng qua chỉ là thay một cái nickname mà thôi, cớ sao đám này lại đối xử khác biệt một trời một vực vậy hả. Gọi anh Xương ơi sao thân thiết thế, Thường Trạch nghĩ mình cũng đâu thân quen với họ như vậy.

Không biết phải đáp lại đống bình luận kia thế nào, hắn dứt khoát không quan tâm, tiếp tục ngồi xem livestream.

Trang phục mỗi ngày của Momo đều trở thành đề tài thảo luận nhỏ, hôm nay cũng không ngoại lệ. Lúc này, Khương Thành ngồi trước ống kính vẫn mặc chiếc váy ngủ lụa trắng tinh vừa đăng lên vòng bạn bè. Để che đi dấu vết gồ ghề do chất liệu vải ôm quá sát, Khương Thành cố ý mặc thêm áo ngực, từ góc nhìn thị giác, bộ ngực quả thực to hơn trước nhiều.

【Yêu Đào Đào】:A đu, hôm nay là váy ngủ quyến rũ à!!! Giết tui đi!!!

【Chuối ổi nhà mày】:Bị đánh trọng thương một vạn điểm, tui sắp không chịu nổi rồi!!!

【Tao có trọc cũng vẫn mạnh】:Trời má, tôi cũng có một bộ váy ngủ giống hệt vậy!! Sao bà đây mặc không ra nổi cái dáng quyến rũ kia thế, chết tiệt!

【Một dao xiên thằng em cứt】:Hôm nay cũng là một ngày simp Đào Đào

【Tiên nữ không đi ỉa】:Mlem mlem mlem

【Không được tranh Đào Đào với tao】:Mlem mlem mlem

【24824209】:Điếm kia, tao muốn ngửi quần lót của mày

【24824209】:Điếm kia, tao muốn ngửi quần lót của mày

【24824209】:Điếm kia, tao muốn ngửi quần lót của mày





Trong khu bình luận, ngoại trừ các fan chân chính thì cũng không thể tránh khỏi có những bình luận gai mắt khiến người ta cực kỳ khó chịu. Ban nãy, một người dùng vô danh có nickname là một dãy số liên tục spam cùng một câu, thành công thu hút sự chú ý của mọi người. Tuy nhiên Khương Thành chưa kịp đích thân ra tay thì đã có người đứng ra trước cậu.

【Ngài Xương】: @24824209 con mẹ mày, bị khùng hả?!

Người dùng 【24824209】 đã bị [quản lý phòng] 【Ngài Xương】 cấm ngôn.

【Một cây hành đạt chuẩn】: Anh Xương ra tay nhanh gọn!

【Suýt ngã vào hố BL】: Anh Xương 666666

【Có tiền tùy ý mua mua mua】: Tôi chịu thua luôn, tại sao luôn có những kẻ biến thái thế này nhảy ra khiến người ta mắc ói nhỉ

【Khủng long dở hơi xấu xí】: Dù sao người dùng trên các nền tảng livestream đều có đủ loại, không thể tránh khỏi tình huống này thường xuyên được. Đào Đào đừng để mấy đứa như vậy ảnh hưởng tâm trạng nhé

“Tôi không sao đâu, thật mà, livestream lâu rồi kiểu quái gì cũng gặp.” Khương Thành cười ha ha xua tay: “Chúng ta chơi hai ván PK nhé~”

Lập tức nối mic bắt đầu, lần này là một nam streamer ngoài trời. Số lượng fan của đối phương tuy không nhiều bằng Khương Thành, nhưng số quà donate trên bảng xếp hạng lại gấp Khương Thành nhiều lần.

“Chào anh, chúng ta chơi gì đây?”

“Chạy bộ đi.”

“Được.” Khương Thành gật đầu: “Thế còn hình phạt thì sao?”

Nam streamer bên kia suy nghĩ một lúc rồi bảo: “Nếu em thua thì em sẽ phải nâng ‘mèo’ năm lần, được chứ?”

“Hả? Thế sẽ bị quản lý trừ điểm đó…” Khương Thành có vẻ khó xử.

“Ấy, không sao đâu, em làm nhanh là được.”

Sau vài giây do dự, Khương Thành cuối cùng cũng đồng ý: “Vậy được, nếu anh thua thì sao?”

Đối phương vỗ ngực: “Nếu anh thua em muốn phạt gì cũng được, chỉ cần anh làm được thì anh đều chấp nhận.”

PK vừa bắt đầu, đối phương đã lập tức được tặng một siêu tên lửa, kéo điểm số ra xa một khoảng.

Thường Trạch còn đang thắc mắc cái gì gọi là “nâng mèo” thì ngay lập tức có người ở trong bình luận hỏi câu tương tự.

【Năm nay lại thêm một tuổi】: Không hiểu nên hỏi, nâng mèo là gì? 【Vì yêu rửa chân】: Là dùng tay nâng gò bồng của mình lên xuống (nói câu này có bị cấm không nhỉ)?

Thường Trạch vô thức nhíu mày.

【Không tiền chỉ biết ngắm sự ngọt ngào của em】: Nam chính đưa ra hình phạt kiểu này cũng khốn nạn đấy

【Cây xấu hổ xấu mà không xấu hổ】: Thật ra bình thường thôi, cái giới này lớn như vậy dẫn đến có nhiều livestream mang phong cách không lành mạnh. Đấy là cả nhà chưa xem mấy buổi livestream mang chút khiêu dâm trước đây thôi, còn gớm hơn thế này nhiều.

【Dẫn mi đi giả ngầu gánh luôn mi】: Bây giờ livestream sạch rồi, Ngân Hồ quản lý rất nghiêm, trong phòng livestream 24/7 đều có quản lý giám sát, nâng mèo sẽ bị trừ điểm đó -_-||

【Con trai ngốc nhà địa chủ】: Mọi người cùng nhau giúp nâng điểm nào

【Con trai ngốc nhà địa chủ】 tặng streamer [máy bay]×1

【Ai động đến cọng rau mùi của tôi】 tặng streamer [máy bay]×1

【Có tiền tùy ý mua mua mua】 tặng streamer [tên lửa]×1





Mọi người đang đều nỗ lực nâng điểm cho Momo-chan, người có tiền thì góp tiền, người không có tiền thì góp sức. Khương Thành nhận được rất nhiều quà, tuy nhiên vẫn không thể vượt qua streamer đối diện, thanh PK bị đè ép không thể nhúc nhích.

Khi đếm ngược đến mười giây cuối cùng, màn hình bất ngờ xuất hiện một tên lửa lớn toàn thân vàng chói.

【Ngài Xương】 tặng streamer [siêu tên lửa]×1

【Ngài Xương】 tặng streamer [siêu tên lửa]×1

【Ngài Xương】 tặng streamer [siêu tên lửa]×1





Siêu tên lửa màu vàng chói mắt cứ liên tục hiện lên, nhóm khán giả đếm rồi lại đếm, tổng cộng mười phát.

Ngài Xương ra tay đúng lúc mấu chốt, thành công đảo ngược tình thế, kèm theo đó là màn bình luận cuồng nhiệt của nhóm khán giả.

【Nick clone hóng drama 666】: Đệt, không ngờ anh Xương lại là cao thủ đánh lén [khâm phục]

【Ai động đến rau mùi của tao】: Anh Xương uy vũ!!!

【Tui là sâu lười】: Anh Xương hào phóng!!!

【Anh Hiên mau nhìn em đi】: Anh Xương đỉnh vãi!!!

【Lừa một em giai về làm bạn trai】: Papa Xương hào phóng hào phóng hào phóng hào phóng

【Tôi là nhà giàu mới nổi】: 6666666





Thật ra Khương Thành không ngờ mình sẽ chiến thắng trận này, thế nên khi thấy Ngài Xương tặng liền tù tì mười phát siêu tên lửa, đừng nói là khán giả trong phòng livestream, đến ngay cả bản thân cậu cũng hơi kinh ngạc.

Sau khi PK kết thúc, Khương Thành nhấn vào trang chủ tài khoản của đối phương, gửi tin nhắn riêng.

【Momo-chan】: Ban nãy cảm ơn anh đã tặng nhiều siêu tên lửa như vậy

【Ngài Xương】: Không có gì cả

Qua tầm mười giây, đối phương lại gửi tin nhắn đến.

【Ngài Xương】: Tôi không muốn thấy em làm chuyện đó trước mặt nhiều người

【Momo-chan】: Tại sao?

Lần này tin nhắn phản hồi chậm hơn, Khương Thành đợi mấy phút mới nhận được tin nhắn tiếp theo.

【Ngài Xương】: Không muốn là không muốn thôi

Mặc dù các đại ca trong bảng xếp hạng của Khương Thành cũng rất hào phóng, nhưng con người mà, luôn tồn tại tâm tư riêng, ai mà không muốn xem những phần thưởng đặc biệt từ streamer mình thích?

Không chỉ có cậu, rất nhiều nữ streamer khác cũng gặp phải tình huống này. Các đại ca thỉnh thoảng cố tình không nâng điểm khi PK, để streamer thua rồi phải thực hiện hình phạt mà họ muốn nhìn, còn quà thì sau đó mới bổ sung.

Có lẽ vì lý do này, khi Khương Thành đọc tin nhắn đó, ngực cậu bỗng sinh một cảm giác khó tả… có lẽ là rung động? Cậu cũng không rõ nữa.

Sau khi gửi tin nhắn, Thường Trạch thoát khỏi Ngân Hồ TV, mở ứng dụng ghi chép trong điện thoại, bắt đầu ghi lại chi tiêu hàng ngày, đây là việc hắn làm mỗi ngày.

Dạo này có ba khoản chi tiêu cậu chưa ghi lại, giờ đây hắn đang băn khoăn donate của streamer nên ghi vào hạng mục chi tiêu nào.

Suy đi nghĩ lại, hắn tạo một danh mục mới, đặt tên là “Phí mê muội mất ý chí”.

Chi tiêu tháng này, phí mê muội mất ý chí lần lượt là: 20000 tệ, 30000 tệ, 50000 tệ.

Hắn cẩn thận điền vào danh sách, suy nghĩ một hồi, lại cảm thấy cái tên “phí mê muội mất ý chí” nghe không hay lắm, thế là xóa đi gõ lại: “Phí giải trí”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện