Edit: Vi Vi
Beta: Tiểu Tuyền

Đúng, trong mắt đại thống soái Cesar, người phụ nữ xinh đẹp ngơ ngác ngồi đó mặc cho đám đàn ông chi phối mới là người máy, mà người máy bên cạnh anh đây mới giống một người phụ nữ thực sự.

Cô ngoại trừ không rụng trứng, không thể sinh con, còn lại mọi thứ anh đều thích. Quý tộc các tinh cầu thậm chí bao gồm những người đàn ông có công trạng, ai mà không hy vọng có con trai của mình, Cesar cũng không ngoại lệ. Nhưng anh lại tương đối tùy tính, nhất là đối với chuyện đàn ông và phụ nữ thì cực kỳ chú ý cảm giác, nếu không anh thà rằng tiếp tục làm xử nam đứng đầu vũ trụ.

Thật ra thì bởi vì chịu ảnh hưởng của cha anh, có rất nhiều con người rắn rỏi trong số quân nhân hai thế hệ cũng đều có ý nghĩ như thế. Bọn họ không ngừng tranh lập công trạng, tuyệt đối không đặt tinh lực dư thừa vào người máy, chỉ chờ một ngày kia người phụ nữ được thưởng đến bên mình, như thế cuộc đời của họ mới hoàn mỹ.

Chỉ tiếc cơ hội như thế cũng không nhiều, đại bộ phận mọi người đều bỏ qua.

Cesar là do không có thời gian, anh vẫn cảm thấy vô cùng bận rộn, cho đến khi gặp được Hân Hân mới cảm thấy thật ra thì mình có thời gian dư dả đấy.

Hôm nay thấy đôi mắt lơ lửng của cô, trong lòng ngọt ngào, liền kéo người tới nói: “Không xinh đẹp như cô, cô mới là cô gái xinh đẹp nhất.”

Hân Hân bỗng chốc đỏ bừng mặt, tính cách người đàn ông này có phần đơn thuần ngay thẳng, ví dụ như lời ca ngợi trực tiếp đột nhiên này khiến tim cô đập rộn lên, cảm thấy cả người đều bị hòa tan.

Vừa rồi còn hơi ghen, hiện tại lại xấu hổ đến muốn chui xuống đất rồi.

Cesar dời mắt đến khuôn mặt nhỏ của cô nghiêm túc thưởng thức một phen, nét mặt của cô thật phong phú đến mức khiến người ta muốn nhìn đi nhìn lại. Mà người phụ nữ loài người thực sự kia thì vĩnh viễn chỉ có một biểu cảm, cho dù trần truồng bị nhân viên chữa bệnh và chăm sóc chi phối thân thể cũng không hề phản ứng.

Nhưng Hân Hân của anh lại khác, bạn vừa đụng vào cô thì cô lập tức có đủ loại phản ứng, hơn nữa mỗi lần mỗi khác.

Ví dụ như lần này, anh nhẹ nhàng đụng vào mông cô thì cô đã nhẹ nhàng nâng eo. Đây là kiểu để cho anh tiếp tục cởi? Đàn ông mà, tốt hơn nữa cũng có hạn độ.

Hơn nữa Hân Hân còn chủ động như thế, cho nên Cesar nói vào tai cô: “Hân Hân......”

“Ừ.” Tiếng nói hơi khàn khàn, Cesar nghe mà toàn thân nóng lên, chỉ chốc lát sau trán đã đổ mồ hôi. Anh vốn muốn hỏi cô có thể hay không, dù là nữ người máy hay phụ nữ thì người đàn ông là anh cũng phải tuân thủ lễ phép này.

Nhưng nghe thấy tiếng ‘ừ’ này của Hân Hân thì không hiểu sao anh biết mình căn bản không cần hỏi, xoẹt một tiếng đẩy người ngã xuống chăn, làm với cô thứ đã học trên kênh mười.

Sau đó cảm thấy sâu sắc rằng Hân Hân chính là loại người máy khuếch trương mà kênh mười nói đến kia, bởi vì cô phản ứng khuếch trương hơn bất kỳ người máy nào trên kênh mười. Dù là giọng nói, hành động hay thay đổi đều rõ rệt đến khiến anh có cảm giác vô cùng thành tựu.

Dù Cesar là đại xử nam chưa từng trải qua những chuyện này, nhưng bởi vì đã học kiến thức lý luận cộng thêm cảm giác nam tính trời sinh chưa mất đi, rốt cuộc đã khỏe khoắn đè Hân Hân ở dưới không thể động mạnh, sau đó chuẩn bị đủ…

Hân Hân cũng không ngờ chuyện xảy ra đột nhiên như thế, mình không hề được chuẩn bị đã từ từ cô bé biến thành phụ nữ.

Quá trình!

Người nào nói hưởng thụ gì đó cô nhất định chém người đó.

Kết cục!

Cô cảm giác thật ra thì mình đã chết sau đó lại bị Cesar hành hạ sống lại.

Phân tích!

Không thể chọc vào loại sinh vật xử nam này, vừa bắt đầu thì anh ta sẽ làm bạn đau đến không muốn sống, rồi lại hành hạ bạn xương toàn thân rã rời, hơn nữa về sau anh ta sẽ sống lại đầy sức đầy máu. Đây quả thực là sự tồn tại của boss máu lạnh ẩn núp, Hân Hân một mực hối hận từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc.

Chú ý!

Đàn ông phương tây rốt cuộc khác với đàn ông phương đông, dù là thể chất, thể năng, thể lực đều không cùng một cấp bậc, nhất là đàn ông biến dị qua ngàn năm, cho nên các em về sau có xuyên không thì phải tìm đúng chỗ, xuyên nhầm thì có khi cả đêm không thể tỉnh lại.

Dù sao Hân Hân vẫn chưa tỉnh lại, cô một mực ngủ say sưa, không hề quan tâm không hỏi chuyện xảy ra với người bên cạnh, bởi vì tri giác gì đó đã sớm biến mất do Cesar hành hạ.

Nhìn mỹ nhân trần truồng đang ngủ say, nét mặt của Cesar có thể dùng cún con đói bụng tám trăm năm rốt cục ăn một bữa no nê để biểu thị, dù đã ăn no rồi nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào thức ăn của mình mà thèm rỏ vãi.

Nhưng đã sáng choang rồi sao cô còn chưa tỉnh lại chứ? Chẳng lẽ hôm qua mình khỏe quá, đã đụng lỏng đường dây nào của cô rồi, nếu không sao trông cứ như loài người ngủ thiếp đi thế?

Nhưng ngộ nhỡ tìm người kiểm tra một lần để điều trị rồi, cô quên mất mình thì làm thế nào? Hiện tại anh không quan tâm tay nghề nấu ăn nữa, anh quan tâm hơn là đối phương quên mất chuyện của bọn họ, vậy về sau không còn nhìn thấy biểu cảm phong phú của cô nữa, anh cảm thấy nhất định mình sẽ phát điên.

Đang suy nghĩ thì Hân Hân động đậy mí mắt, anh cảm thấy cô sắp tỉnh lại. Vội vàng đứng dậy khỏi ghế rồi đến gần, dự tính theo nội dung vở kịch một người ngủ say vừa tỉnh, trông thấy người thương của mình, vào lúc này phía phụ nữ sẽ vô cùng vui mừng.

Nhưng, anh nhìn thấy tia oán trách và ngượng ngùng trong mắt người máy nhỏ, tiếp theo nghe thấy cô vô lực nói: “Không làm bữa sáng được… Tiếp tục ngủ, tự anh nghĩ cách.” Lôi kéo chăn núp ở bên trong ngủ say sưa!

Đây là thế nào, tức là còn muốn ngủ tiếp?

Bữa sáng có thể giải quyết, nhưng Cesar căn bản không có lòng dạ nào ăn.

Cho nên Calvin ở quê hương xa cách nghìn vạn dặm bỗng nhận được cuộc gọi của đại thống soái, vấn đề thứ nhất là: “Calvin, người máy bạn đời sao lại chảy máu, chính là từ đó… trong đó… không phải bị thương, là … cái đó, cậu hiểu mà.”

Calvin hiểu ngay, anh ta đang chơi bóng với cháu trai nhỏ, nghe thấy đại thống soái rốt cục thoát khỏi địa vị xử nam thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng đối với việc anh gửi tin mà chẳng phân biện được thời gian cá nhân và công việc thì vô cùng tức giận, chỉ trả lời hai chữ đơn giản: “Tình thú.”

Cũng đúng, có đàn ông yêu thích xử nữ, cho dù hiện tại đã không có thứ đó rồi nhưng mọi người đều có ý nghĩ này, cho nên người máy bình thường sẽ được lắp đặt như thế.

“Không phải lần nào cô ấy cũng chảy máu đấy chứ?” Cesar nhăn mày, tình thú là tốt, nhưng ngày ngày đều như vậy thì thực sự rèn luyện sự can đảm của anh.

Được rồi, anh thừa nhận tối ngày hôm qua lúc nhìn thấy anh đã bị dọa gần chết, thậm chí nghi ngờ rằng cô không phải người máy mà là loài người.

“Cái này thì tùy theo người máy, phủ đại thống soái rất nhiều ga giường, ngài không cần phải lo lắng.” Calvin cho là chỉ vấn đề này, muốn đóng liên lạc tiếp tục chơi với cháu nhỏ. Trẻ con trên thế giới này vốn đã rất ít rồi, mà cháu mình lại vô cùng đáng yêu, anh vừa nhìn thì không thể rời mắt, nếu như mình có cơ hội có con thì nhất định phải quý trọng gấp bội mới được.

“Còn có, cô ấy cứ kêu đau, lấy ra, đau chết, tên trứng thối, cái này là sao?” Ngày hôm qua bị mắng thật lâu, anh thấy mình hơi tủi thân. Mặc dù lúc ấy chỉ lo hưởng thụ không hề để ý, hiện tại nhớ tới cứ như mình đang bắt nạt cô, thế lần sau liệu có thể tát anh rồi không cho anh làm nữa không?

“Tình thú.” Điều này cũng phải hỏi người sao, có một loại người máy bầu bạn có loại chương trình này, chỉ cần là đàn ông lần đầu quan hệ với cô, cô cũng sẽ giả vờ là một xử nữ cho đối phương xem, mặc dù cô ta đã bị làm rất nhiều lần.

Thì ra là cũng tình thú, Cesar trước thở phào nhẹ nhõm sau lại nói: “Cô ấy sẽ không tình thú như thế hàng ngày đấy chứ?” Thế thì lần nào cũng khiến anh có cảm giác như đang bắt buộc cô, như thế không tốt lắm đâu?

“Điều này cũng tùy loại người máy.” Ném cầu ra, Calvin cảm thấy boss nhà mình nghĩ nhiều quá.

“Buổi sáng cô ấy không dậy nổi, xem ra là mệt chết đi, đó là vì sao. Có thể do hôm qua tôi quá cố gắng, cho nên làm hỏng linh kiện gì không?” Cesar mặt ửng đỏ hỏi.

“Đại thống soái ơi, ngài mới nặng hơn một trăm cân mà thôi, va chạm có mạnh nữa cũng không thể mạnh bằng súng. Người máy thông thường đều đã trải qua trắc nghiệm va chạm, bằng không sao có thể phục vụ đàn ông nhu cầu rất lớn? Đại khái chẳng qua là cô ta còn đang trong giai đoạn ma hợp, chắc là dùng nhiều thì không sao nữa.” Calvin không yên lòng mà trả lời.

Dùng nhiều?

Cesar đã đỏ thẫm mặt rồi, nhưng giọng nói vẫn bình thường: “Được, vậy tối nay lại dùng thêm để ma hợp.”

Calvin đáp một tiếng, lại nghe Cesar nói: “Còn có......”

“Còn gì nữa không?” Tối qua ngài làm việc hay là run rẩy thế, sao mà có nhiều điều bất trắc thế?

“Ta không tìm được chốt nạp điện của cô ấy.....” Cesar sợ cô suy yếu như thế bởi tối qua tiêu hao quá nhiều điện, vốn định tìm ổ cắm nạp điện cho cô thế nhưng tìm mãi mà không thấy.

Calvin cảm thấy Cesar khác với người đàn ông khác, đối mặt với người máy bầu bạn bọn họ cố gắng nghĩ các cô là phụ nữ thực sự, đừng nói nạp điện, cho dù nghe thấy nạp điện cũng sẽ cảm thấy buồn bực.

Nhưng anh còn muốn nạp điện cho cô, quan trọng là việc không tìm được chốt mở mới thực sự khiến anh buồn bực. Tại sao đại thống soái dù là năng lực sinh tồn hay năng lực chiến đấu đều số một số hai, ở phương diện bản năng đàn ông lại yếu đến mức này chứ?

“Tình thú.” Không thể làm gì, anh đành phải trả lời như vậy để cho đại thống soái ngài tự tưởng tượng đi.

Rốt cuộc Cesar nghe ra cấp dưới của mình không kiên nhẫn, lạnh giọng đi: “Calvin, hủy ngày nghỉ tháng sau, lương làm thêm giờ tôi sẽ đưa cho cậu theo thường lệ.” Nói xong đóng truyền tin, khiến Calvin suýt chút nữa thì nhảy dựng tại chỗ mắng to ông chủ vô lương.

Nhưng về sau cháu nhỏ đáng yêu liếc tới, thì lập tức cười cứng ngắc, tiếp tục buồn rười rượi chơi bóng với bé.

Bữa sáng của Cesar là ăn trong phòng có mỹ nhân trên giường, ăn chẳng ra vị gì, chỉ cảm thấy không ngon như đồ Hân Hân làm.

Buổi trưa, vừa bưng cơm lên thì Hân Hân đã bị mùi vị hấp dẫn mà tỉnh lại. Cô vươn một cái tay nhỏ bé vô lực nói: “Đói......”

Cesar cũng không quản tại sao người máy lại biết đói, chẳng qua là bị dáng điệu thơ ngây và thần thái chân thành của cô hấp dẫn, bưng cơm đi qua, nhưng thấy đối phương chỉ nhô đầu ra như đã dùng hết sức lực, thì chủ động bón cho cô.

Nhưng anh nào đã làm cái loại việc cho động vật nhỏ ăn thế này bao giờ đâu, đút được mười miếng thì sặc ba miếng, rơi bao nhiêu cơm xuống giường và mặt đất.

Anh vốn rất ghét phòng mình bẩn thịu, nhưng bây giờ đã vô cảm với nó rồi.

Thấy người máy nhỏ cố gắng ăn vài miếng thì lắc đầu, vốn tưởng rằng sẽ đứng lên, nhưng cô xua tay xong thì lại co rúc trên giường, cuộn thành một đống trong chăn rồi ngủ tiếp.

Nhìn cô như vậy, Cesar lẳng lặng nuốt câu: “cô có cần nạp điện không?” vào trong bụng, thức thời đổi thành cảm giác rằng dường như cô cần thức ăn và đồ uống bổ sung năng lượng cao này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện