Editor: Wave Literature
Những người chơi mang mũ bảo hộ đang liên tục bận rộn vận chuyển một số vật liệu đến công trường.
"Nhanh lên đem tới đây để dựng cảnh, thời gian không còn nhiều đâu".
Nhờ sử dụng ma thuật, những người chơi ở đây dựng cảnh phim rất nhanh và lại còn rất đơn giản khi xây dựng một cảnh phiêu lưu mạo hiểm ở tại thế giới ngầm này. Nhiều nơi có thể trực tiếp lấy ra dựng cảnh ví dụ như cái động nhện dưới mặt đất này.
Những người chơi hiện giờ đang ở dưới một cái hang động nhện và có một cảnh bên trong hang động này.
"Chờ chút, chúng ta sẽ có một nữ quái thú nằm ở đây, sau đó bọn ta sẽ thả con nhện dưới lòng đất ra và nhiệm vụ của ngươi chính là lao ra và xử lý con nhện kia trước khi nó ăn thịt nữ quái thú, ống kính sẽ hướng về phía đó".
Áo Tư Tạp một bên cầm kịch bản một bên quay đầu hướng về phía cách đó không xa.
Áo Tư Tạp chỉ về hướng đó, Mạc La Tư gật đầu nhưng cảm thấy có chút không tự nhiên với bộ quần áo đang mặc trên người, sau đó hỏi:
"Ta nhất định phải mặc bộ quần áo này sao? Nếu nó là bộ phim mạo hiểm có phải là cần mặc thêm bộ đồ bảo hộ không?"
Mạc La Tư mặc trên người một cái áo dài lụa, một cái quần dài như quý tộc thời Trung cổ, quấn một cái thắt lưng màu đen bên hông, nhìn từ trên xuống dưới thực sự rất đẹp".
Nhưng lại không có cách nào để chiến đấu trong một bộ đồ như thế này cả.
"Ngươi nghĩ là mặc thêm một bộ đồ giáp sắt vô sao? Chúng ta bây giờ là đang đóng phim, nếu mặc như thế làm gì có ai nhận ra ngươi, ngươi cũng không mong vợ ngươi lúc nhìn thấy bộ phim chỉ có thể nhìn thấy một người bước đi trong một bồ đồ giáp sắt đúng không? Người anh em à chuyên nghiệp lên, ngươi làm vậy khiến ta rất khó làm phim đó nha".
Áo Tạp Tư nói giọng phàn nàn với Mạc La Tư. Bởi vì hắn đã thức suốt đêm hôm qua để viết kịch bản nên bây giờ tâm tính có phần không tốt. Thời gian quay phim chụp hình chỉ có hai ngày. Nói cách khác, trước khi Đại hội Beta bắt đầu hắn phải làm ra được một bộ phim ngắn cho Mạc La Tư, thời gian thật sự rất ngắn. May mắn thay ở đây không cần chuẩn bị quá nhiều đạo cụ và bối cảnh bởi vì có thể tạo ra hiệu ứng đặc biệt nhờ vào ma thuật của người chơi.
Mạc La Tư mặc dù còn chút do dự nhưng vẫn làm theo lời đề nghị của Áo Tư Tạp, mặc vào bộ quần áo giống như trò đùa và quay bộ phim đầu tiên của đời mình.
"Các bộ phận đã sẵn sàng hết chưa? Chúng ta sẽ bấm máy ngay bây giờ".
Áo Tư Tạp ở phía sau bọn họ lớn tiếng hô lên.
"Chờ một chút, dụng cụ này sử dụng như thế nào vậy đạo diễn?"
Có một con quái vật chạy qua với một cái máy quay phim, cái tên máy quay phim này là những người chơi đặt tên cho. Bởi vì không cần phải sử dụng điện mà dùng ma thuật làm nguồn điện, công dụng của nó cũng giống như máy chụp ảnh, có thể lưu giữ được hình ảnh".
"Đã chỉ cho ngươi rất nhiều lần rồi không phải sao? Mau gọi lão đại mang dây thừng đến đây, thứ này chỉ có dùng dây thừng xử lý thôi".
Áo Tư Tạp một bên hô hào còn tên vừa bị mắng kia thì lầm bầm một câu:
"Chẳng phải ngươi cũng không biết dùng đó sao?"
"Này, ngươi nói gì vậy, ta thức suốt đêm để viết kịch bản làm gì có thời gian để đi nghiên cứu thứ này chứ? Lão đại Á Sắt chỉ cho chúng ta ba ngày thôi đó, mọi người làm việc chăm chỉ đi và đừng có than phiền về nhiệm vụ của mình nữa!".
Áo Tư Tạp nói như vậy, sau đó ra lệnh cho tất cả mọi người đứng lên ngay tại vị trí của mình.
"Chuẩn bị bắt đầu cảnh thứ nhất"
Cùng với tiếng hét của Áo Tư Tạp, nữ quái thú đã nhanh chóng nằm xuống ngay vị trí đã được định sẵn.
"Sẵn sàng"
Một nhóm người khác dùng dây thừng cột con nhện đất vào vị trí được chỉ định trước đó.
"Bắt đầu"
Máy quay phim bắt đầu làm việc, nữ quái thú nằm dưới đất kia lớn tiếng hô lên:
"Cứu tôi với, ai đó cứu tôi với"
"Cắt!"
Áo Tư Tạp hô lên một tiếng sau đó đi tới chỗ nữ quái thú kia nói:
"Không không, anh bạn nghe ta nói. Diễn xuất của anh có phần cường điệu quá. Bây giờ ngươi là đang ở trong hang động của con nhện đất chứ không phải đang ở quảng trường lớn. Ngươi hét lớn tiếng như vậy có sợ mấy con nhện đó tới ăn thịt ngươi không? Không được, không được. Ngươi phải biểu hiện sự sợ hãi mà đến mức muốn nói cũng không phát ra tiếng được ấy. Làm lại!".
Áo Tư Tạp vừa khoát tay, vừa giơ cái bảng nhỏ lên:
"Cảnh thứ nhất lần thứ hai"
Mọi người lại im lặng.
Người đóng vai nữ quái thú kia quay trở lại vị trí nằm xuống, và khi máy quay tới gần, người này lộ ra vẻ mặt sợ hãi và chuẩn bị đứng lên.
"Chuẩn bị xong chưa?"
Phía bên kia, tên trợ lý đạo diễn nói với Mạc La Tư:
"Đợi cho đến khi con nhện đất được thả ra, sau đó ngươi liền xông lên để giải cứu nữ quái thú kia, giống anh hùng cứu mỹ nhân ấy. Bọn ta đã chuẩn bị kỹ càng hết cho người rồi, con nhện dưới đất bị thương, không sống được bao lâu nữa đâu. Ngươi chỉ cần đánh chết nó thôi".
"Người kia có bị nguy hiểm hay không vậy?"
Mạc La Tư lo lắng khi tên kia bị lấy ra làm mồi dẫn dụ cho nhện, dù sao thì hắn cũng cảm thấy việc này rất nguy hiểm.
"Yên tâm đi, tên đó không có chuyện gì đâu, bọn ta đã lo ổn thỏa cả rồi"
"Ta biết rồi, như vậy thì tốt"
Mạc La Tư nhanh chóng gật đầu, người kia liền vỗ vào vai của hắn hét lên:
"Nhanh lên, bây giờ là lúc đó!".
Mạc La Tư hít một hơi thật sâu, sau đó nắm chặt thanh kiếm trong tay đi tới. Theo kịch bản khi hắn tới được một nửa thì sẽ thả con nhện đất ra và hiện lên trong màn hình là Mạc La Tư hướng về phía con nhện hét lên, sau đó nói với nữ quái thú nhưng mà lời thoại là gì đột nhiên hắn quên. Hắn nhớ đại loại là phải nói một cái gì đó như là "Chạy đi! Chạy ngay!".
Mạc La Tư nghĩ như vậy.
Nhưng lại có một chuyện ngoài ý muốn phát sinh, Mạc La Tư vừa mới bước ra liền thấy con nhện đất nhanh chóng lao tới không do dự đâm vào lồng ngực của nữ quái thú kia một cách không thương tiếc.
Cảnh tượng lúc nãy có vẻ hỗn loạn.
"Chuyện quái gì vậy? Tại sao các ngươi không gỡ chân nhện ra?"
"Nó đang chạy rất nhanh, mau gỡ chân nó xuống nhanh lên!".
"Chết cười, nữ chính chết rồi!"
"Nhanh lên đừng lơ là! Mau chóng bảo vệ Mạc La Tư!".
Mấy người chơi lớn tiếng hô hào nhưng dù như thế nào thì cảnh quay vẫn đang tiếp tục.
...….
Mạc La Tư trở lại nhà của mình với một cơ thể mệt mỏi, dù thế nào thì cảnh quay của hắn hôm nay đã hoàn thành.
Những người chơi mang mũ bảo hộ đang liên tục bận rộn vận chuyển một số vật liệu đến công trường.
"Nhanh lên đem tới đây để dựng cảnh, thời gian không còn nhiều đâu".
Nhờ sử dụng ma thuật, những người chơi ở đây dựng cảnh phim rất nhanh và lại còn rất đơn giản khi xây dựng một cảnh phiêu lưu mạo hiểm ở tại thế giới ngầm này. Nhiều nơi có thể trực tiếp lấy ra dựng cảnh ví dụ như cái động nhện dưới mặt đất này.
Những người chơi hiện giờ đang ở dưới một cái hang động nhện và có một cảnh bên trong hang động này.
"Chờ chút, chúng ta sẽ có một nữ quái thú nằm ở đây, sau đó bọn ta sẽ thả con nhện dưới lòng đất ra và nhiệm vụ của ngươi chính là lao ra và xử lý con nhện kia trước khi nó ăn thịt nữ quái thú, ống kính sẽ hướng về phía đó".
Áo Tư Tạp một bên cầm kịch bản một bên quay đầu hướng về phía cách đó không xa.
Áo Tư Tạp chỉ về hướng đó, Mạc La Tư gật đầu nhưng cảm thấy có chút không tự nhiên với bộ quần áo đang mặc trên người, sau đó hỏi:
"Ta nhất định phải mặc bộ quần áo này sao? Nếu nó là bộ phim mạo hiểm có phải là cần mặc thêm bộ đồ bảo hộ không?"
Mạc La Tư mặc trên người một cái áo dài lụa, một cái quần dài như quý tộc thời Trung cổ, quấn một cái thắt lưng màu đen bên hông, nhìn từ trên xuống dưới thực sự rất đẹp".
Nhưng lại không có cách nào để chiến đấu trong một bộ đồ như thế này cả.
"Ngươi nghĩ là mặc thêm một bộ đồ giáp sắt vô sao? Chúng ta bây giờ là đang đóng phim, nếu mặc như thế làm gì có ai nhận ra ngươi, ngươi cũng không mong vợ ngươi lúc nhìn thấy bộ phim chỉ có thể nhìn thấy một người bước đi trong một bồ đồ giáp sắt đúng không? Người anh em à chuyên nghiệp lên, ngươi làm vậy khiến ta rất khó làm phim đó nha".
Áo Tạp Tư nói giọng phàn nàn với Mạc La Tư. Bởi vì hắn đã thức suốt đêm hôm qua để viết kịch bản nên bây giờ tâm tính có phần không tốt. Thời gian quay phim chụp hình chỉ có hai ngày. Nói cách khác, trước khi Đại hội Beta bắt đầu hắn phải làm ra được một bộ phim ngắn cho Mạc La Tư, thời gian thật sự rất ngắn. May mắn thay ở đây không cần chuẩn bị quá nhiều đạo cụ và bối cảnh bởi vì có thể tạo ra hiệu ứng đặc biệt nhờ vào ma thuật của người chơi.
Mạc La Tư mặc dù còn chút do dự nhưng vẫn làm theo lời đề nghị của Áo Tư Tạp, mặc vào bộ quần áo giống như trò đùa và quay bộ phim đầu tiên của đời mình.
"Các bộ phận đã sẵn sàng hết chưa? Chúng ta sẽ bấm máy ngay bây giờ".
Áo Tư Tạp ở phía sau bọn họ lớn tiếng hô lên.
"Chờ một chút, dụng cụ này sử dụng như thế nào vậy đạo diễn?"
Có một con quái vật chạy qua với một cái máy quay phim, cái tên máy quay phim này là những người chơi đặt tên cho. Bởi vì không cần phải sử dụng điện mà dùng ma thuật làm nguồn điện, công dụng của nó cũng giống như máy chụp ảnh, có thể lưu giữ được hình ảnh".
"Đã chỉ cho ngươi rất nhiều lần rồi không phải sao? Mau gọi lão đại mang dây thừng đến đây, thứ này chỉ có dùng dây thừng xử lý thôi".
Áo Tư Tạp một bên hô hào còn tên vừa bị mắng kia thì lầm bầm một câu:
"Chẳng phải ngươi cũng không biết dùng đó sao?"
"Này, ngươi nói gì vậy, ta thức suốt đêm để viết kịch bản làm gì có thời gian để đi nghiên cứu thứ này chứ? Lão đại Á Sắt chỉ cho chúng ta ba ngày thôi đó, mọi người làm việc chăm chỉ đi và đừng có than phiền về nhiệm vụ của mình nữa!".
Áo Tư Tạp nói như vậy, sau đó ra lệnh cho tất cả mọi người đứng lên ngay tại vị trí của mình.
"Chuẩn bị bắt đầu cảnh thứ nhất"
Cùng với tiếng hét của Áo Tư Tạp, nữ quái thú đã nhanh chóng nằm xuống ngay vị trí đã được định sẵn.
"Sẵn sàng"
Một nhóm người khác dùng dây thừng cột con nhện đất vào vị trí được chỉ định trước đó.
"Bắt đầu"
Máy quay phim bắt đầu làm việc, nữ quái thú nằm dưới đất kia lớn tiếng hô lên:
"Cứu tôi với, ai đó cứu tôi với"
"Cắt!"
Áo Tư Tạp hô lên một tiếng sau đó đi tới chỗ nữ quái thú kia nói:
"Không không, anh bạn nghe ta nói. Diễn xuất của anh có phần cường điệu quá. Bây giờ ngươi là đang ở trong hang động của con nhện đất chứ không phải đang ở quảng trường lớn. Ngươi hét lớn tiếng như vậy có sợ mấy con nhện đó tới ăn thịt ngươi không? Không được, không được. Ngươi phải biểu hiện sự sợ hãi mà đến mức muốn nói cũng không phát ra tiếng được ấy. Làm lại!".
Áo Tư Tạp vừa khoát tay, vừa giơ cái bảng nhỏ lên:
"Cảnh thứ nhất lần thứ hai"
Mọi người lại im lặng.
Người đóng vai nữ quái thú kia quay trở lại vị trí nằm xuống, và khi máy quay tới gần, người này lộ ra vẻ mặt sợ hãi và chuẩn bị đứng lên.
"Chuẩn bị xong chưa?"
Phía bên kia, tên trợ lý đạo diễn nói với Mạc La Tư:
"Đợi cho đến khi con nhện đất được thả ra, sau đó ngươi liền xông lên để giải cứu nữ quái thú kia, giống anh hùng cứu mỹ nhân ấy. Bọn ta đã chuẩn bị kỹ càng hết cho người rồi, con nhện dưới đất bị thương, không sống được bao lâu nữa đâu. Ngươi chỉ cần đánh chết nó thôi".
"Người kia có bị nguy hiểm hay không vậy?"
Mạc La Tư lo lắng khi tên kia bị lấy ra làm mồi dẫn dụ cho nhện, dù sao thì hắn cũng cảm thấy việc này rất nguy hiểm.
"Yên tâm đi, tên đó không có chuyện gì đâu, bọn ta đã lo ổn thỏa cả rồi"
"Ta biết rồi, như vậy thì tốt"
Mạc La Tư nhanh chóng gật đầu, người kia liền vỗ vào vai của hắn hét lên:
"Nhanh lên, bây giờ là lúc đó!".
Mạc La Tư hít một hơi thật sâu, sau đó nắm chặt thanh kiếm trong tay đi tới. Theo kịch bản khi hắn tới được một nửa thì sẽ thả con nhện đất ra và hiện lên trong màn hình là Mạc La Tư hướng về phía con nhện hét lên, sau đó nói với nữ quái thú nhưng mà lời thoại là gì đột nhiên hắn quên. Hắn nhớ đại loại là phải nói một cái gì đó như là "Chạy đi! Chạy ngay!".
Mạc La Tư nghĩ như vậy.
Nhưng lại có một chuyện ngoài ý muốn phát sinh, Mạc La Tư vừa mới bước ra liền thấy con nhện đất nhanh chóng lao tới không do dự đâm vào lồng ngực của nữ quái thú kia một cách không thương tiếc.
Cảnh tượng lúc nãy có vẻ hỗn loạn.
"Chuyện quái gì vậy? Tại sao các ngươi không gỡ chân nhện ra?"
"Nó đang chạy rất nhanh, mau gỡ chân nó xuống nhanh lên!".
"Chết cười, nữ chính chết rồi!"
"Nhanh lên đừng lơ là! Mau chóng bảo vệ Mạc La Tư!".
Mấy người chơi lớn tiếng hô hào nhưng dù như thế nào thì cảnh quay vẫn đang tiếp tục.
...….
Mạc La Tư trở lại nhà của mình với một cơ thể mệt mỏi, dù thế nào thì cảnh quay của hắn hôm nay đã hoàn thành.
Danh sách chương