Ninh Thu Thu cảm thấy rằng cô đã chọn được một người chồng tốt như vậy, nhất định là do giới tu chân đã ban nhiều phước lành cho cô.

Thật không may, trong lòng lại có chút đen tối.

Triển Thanh Việt bước tới, đưa tay ra che mắt cô, tầm nhìn của Ninh Thu Thu bị chặn ngay lập tức hỏi: " Làm gì vậy? "

" Em nhìn lại lần nữa, anh sẽ không nhịn được mà táy máy tay chân. "

Triển Thanh Việt cảm thấy ánh mắt cô có chút dao động, giọng nói hơi khàn.

Ninh Thu Thu nghĩ ngay đến cảnh giường chiếu ướt át lúc này trong truyện, anh Triển ngồi dậy, tự mình di chuyển, lập tức không nhịn được cười nói.

" Tại sao anh không nói ánh mắt của em quá khao khát, cho anh biết cảm giác sẽ mất đi trinh tiết. "

Triển Thanh Việt: "... "

Thu Thu nhà anh đúng vẫn là miệng lưỡi lưu manh.

" Đi ngủ đi, gần 1 giờ rồi. "

Triển Thanh Việt liếc nhìn điện thoại di động, giục cô đi ngủ.

" Ngày mai còn dậy sớm để về. "

Ngày mai bọn họ cũng phải đi tảo mộ, phải chạy về rất sớm.

" Ồ. "

Ninh Thu Thu ngoan ngoãn nằm xuống giường, chừa cho anh một chỗ, Triển Thanh Việt cũng nằm xuống, hôn lên trán của Ninh Thu Thu nói, " Chúc ngủ ngon, Tiểu Thu mập. "

"... "

Tại sao cô lại là Tiểu Thu mập!

Còn nữa, anh còn không táy máy tay chân, có đáng mặt đàn ông không chứ? Ninh Thu Thu ghét điều đó, khi thấy Triển Thanh Việt tắt đèn, nằm xuống, mặt đầy "??? "

Cô thật sự... đánh giá thấp trình độ bảo thủ của Triển Thanh Việt.

Cô nam quả nữ nằm chung một chăn, ngay cả khi Triển Thanh Việt là một quý ông, cũng sẽ có một chút lúng túng, đặc biệt là nếu ai đó không yên phận cứ nhúc nhích tới lui, Triển Thanh Việt không thể không quay đầu lại, kéo cô ôm vào lòng ngực, ra lệnh cho cô, " Ngủ đi! "

Hơi thở trên cơ thể của Triển Thanh Việt ngay lập tức quét qua cơ thể của Ninh Thu Thu, khiến cô bị nổi da gà, dòng điện lập tức chạy khắp người, dòng điện làm cô tê liệt, toàn thân cô lơ lửng trên mây.

Lúc này Ninh Thu Thu không sợ anh, có lý nên không Sợ, " Em không thể ngủ được. "

Với sự cảm nhận từ lồng ngực, kiềm chế sự thôi thúc bên trong của mình, biến mình thành một nhà sư khổ hạnh của Phật giáo, anh nói: " Muốn anh dỗ em? "

" Anh dỗ dành em đi. "

Ninh Thu Thu thở dài.

Sau khi Ninh Thu Thu nói xong, Triển Thanh Việt buông tay.

Sau đó, anh đứng dậy bật đèn ngủ. Anh cầm lấy cái trống lắc lúc nãy Ninh Thu Thu để ở đó, lắc nó hai lần, nói: “ Đứa trẻ ngoan, ngủ đi. "

Ninh Thu Thu: "????? "

Cái tên này!!!!!

Triển Thanh Việt nhìn cô với dáng vẻ thở phì phò, nhịn cười: " Ai nói đó là một người hâm mộ con gái, đây không phải là cách thích hợp để dỗ con gái sao? "

Ninh Thu Thu: "... “

Thù dai, anh Triển đúng là thù dai mà.

Bụng dạ đúng là đen tối mà.

Tuy nhiên, Ninh Thu Thu trong vòng nửa năm mà để Triển Thanh Việt ngủ với cô, cô sẽ là một con chó!!!!!

Ninh Thu Thu không biết mình đã dựng một lá cờ khổng lồ, quay người lại ngủ.

Triển Thanh Việt đã thành công, nhìn bóng lưng tức giận của cô, mỉm cười bất lực, tắt đèn rồi nằm xuống.

Ráng nhịn một chút, chờ đến khi nuôi cô trở thành Tiểu Thu mập thật sự, lúc đó ăn một miếng cũng được.

Tiết trời mùa thanh minh, thời tiết trở nên thật ấm áp, nhiệt độ vừa phải, gió thổi vi vu, nên khá thoải mái.

Việc quay bộ phim " Học sinh cá biệt " đang bước vào giai đoạn nước rút cuối cùng, nhịp điệu quay phim rõ ràng chặt chẽ hơn trước, cảnh quay không còn đơn lẻ như trước nữa.

Do đó, phải thường xuyên chuyển đổi, nên cũng khá bận rộn, mọi người không còn nhanh nhẹn như trước, để có thể hoàn thành ba, bốn công việc một lúc, có rất nhiều chương trình vào ban đêm.

Ninh Thu Thu là một nữ chính, cô có nhiều đất diễn tới nỗi muốn nôn ra máu luôn, hầu như mỗi ngày, sau khi tắm rửa xong, liền nhảy lên giường, mệt mỏi ngủ ngay lập tức.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện