Đến phim trường, ánh mắt người khác nhìn Ninh Thu Thu đều rất tế nhị, đoán chừng đều đang ăn dưa của cô và Phạm Diêm Lương.

Tống Sở đến trước cả cô, nhìn thấy cô tới, lại gần nhỏ giọng hỏi: “ Cậu xảy ra chuyện gì vậy? Không phải người kia là Triển gì đó sao, đổi người rồi hả? "

"... Đổi cái đầu quỷ nhà cậu ấy. "

Ninh Thu Thu còn muốn đá anh ấy một cái, “ Không nhận ra tôi bị người ta hố à. "

“ Móa, tôi đâu nhìn ra được chứ, dáng vẻ của cậu khi nhìn thấy anh Phạm lần đó, khiến tôi không thể không nghi ngờ hai người có chút gì đó. "

“ Nhanh chóng cút đi, đừng làm tôi buồn nôn. ”

Ninh Thu Thu đá Tống Sở đi, cô không đến phòng trang điểm của mình, mà đến phòng nghỉ trước, lại để Tiểu Trì gọi Lương Thành đến, đóng cửa phòng nghỉ ngơi lại.

Lương Thành nhỏ tuổi hơn Ninh Thu Thu, thật sự là một chàng trai trẻ ở độ tuổi 20, vẻ ngoài đầy sức sống, đứng trước mặt Ninh Thu Thu được tính là một tiền bối, anh ta không dám ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn chằm chằm mặt đấy: “ Tiền bối Ninh. "

“ Đừng gọi thân thiết như vậy, tôi nghe cũng buồn nôn. "

Ninh Thu Thu nói thẳng không hề che giấu.

Lương Thành giật mình: “ Tôi... Tôi có chỗ nào làm không đúng sao? "

Ninh Thu Thu bị dáng vẻ hoảng sợ như con thỏ trắng nhỏ của anh ta chọc tức đến mức mỉm cười: “ Gửi ảnh chụp màn hình tài khoản riêng tư của tôi cho người khác, có vui không? "

“ Tôi không, tiền bối Ninh, tôi... Tôi không hề chơi Wechat. "

“ Đừng có giải thích vội "

Ninh Thu Thu nói, “ Người hiểu rõ nguyên do sự việc như vậy, chắc chắn là người trong đoàn làm phim của chúng ta, còn có kết bạn với Wechat của tôi, ngoại trừ người đại diện của tôi và trợ lý Tiểu Trì, trong đoàn làm phim chỉ kết bạn với cậu..”

“...Đường Hoa, còn có Tống Sở và đạo diễn Tiếu, không cần phải nói đến đạo diễn Tiếu, chắc chắn là loại ra rồi, chỉ còn lại ba người các cậu, bài đăng trên Weibo của tôi, Đường Hoa có ấn like, Tống Sở có bình luận, những bức ảnh chụp màn hình này, cột like và bình luận lại trống không, Lương Thành, ngoại trừ cậu, thì tôi không tìm ra được người khác nữa. "

Lương Thành: "... "

Dưới chứng cứ xác thực, Lương Thành thừa nhận bản thân chụp lại ảnh màn hình, đồng thời đăng bài lên trên diễn đàn, tự mình nhận lấy toàn bộ sai lầm, cũng không thừa nhận đã gửi cho Lâm Dịch Hàm.

Hỏi anh ta nguyên nhân, liền nói không quen nhìn công ty không có não nâng đỡ Ninh Thu Thu.

“ Cậu không cần phải che chở cô ta "

Ninh Thu Thu ôm hai cánh tay, lạnh lùng nói, “ Chúng tôi đã điều tra IP đăng bài viết kia lên diễn đàn, đó là địa chỉ của cô ta "

“ Không thể nào! "

Đầu óc Lương Thành xoay chuyển rất nhanh, “ Tất cả người của đoàn làm phim đều ở chung một khách sạn, dùng cùng một cái IP, làm sao cô có thể điều tra ra được là IP của người nào, cô đừng có nghĩ lừa tôi. "

“ Tôi chính là đang lừa cậu đó "

Ninh Thu Thu cười xấu xa, “ Người đăng bài viết lên dùng một địa chỉ IP động, địa chỉ ở nước Mỹ, cậu nói cậu là người đăng bài viết, thế mà không biết gì. "

Lương Thành: "... "

Ninh Thu Thu lắc đầu, vẻ mặt buồn bã: “ Vốn còn tưởng cậu bị người khác lợi dùng, tất cả mọi người đều cùng một công ty quản lý, không cần làm ầm ĩ đến quá khó coi, cho cậu một cơ hội ăn năn để làm lại cuộc đời, bây giờ xem ra, cậu căn bản là không cần ”

Lần này Lương Thành đến đoàn làm phim, cũng là dựa vào Ninh Thu Thu đưa đến, đối mặt với cái loại người mới không biết báo ơn này, Ninh Thu Thu không có chút khách sáo nào, gọi điện cho Cù Hoa, để anh ấy báo cáo vấn đề này với công ty, dựa theo quy tắc của công ty mà xử lý Lương Thành, truy cứu trách nhiệm, về phần Lâm Dịch Hàm...

Công ty giải trí mới của cô mới thành lập một bộ phận quan hệ xã hội, đang muốn cơ hội thử tay nghề, Ninh Thu Thu liên hệ với người phụ trách của công ty mới, để bọn họ xóa bỏ toàn bộ các thông báo quan trọng trong tay Lâm Dịch Hàm, cho cô ta một bài học nhỏ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện