Khuôn mặt của Ninh Thu Thu có vẻ khó chịu, Tống Sở ngồi bên cạnh khẽ cau mày, khi anh ấy định đứng dậy nói thay cho cô thì có người lại mở miệng trước anh ấy.
Phạm Diêm Lương, người đang ngồi trên sân khấu và nói chuyện với Tiếu Thanh, nói: " Nếu cô ấy không thể uống, thì đừng có ép buộc, cô gái, tới đây, tôi uống thay cho cô. "
Nói xong, Phạm Diêm Lương nâng ly của mình lên và nói với nhà sản xuất, “ Mời. "
Nhà sản xuất không phải cố tình làm khó Ninh Thu Thu, chẳng qua anh ta là một người có đầu óc thẳng thắn, nhìn thấy Phạm Diêm Lương uống không còn một giọt rượu vang đỏ nào, có một chút xấu hổ, vội vàng cười nói
“ Để cho anh Phạm đây uống thay, tôi nên tự phạt mình một ly, tôi uống. "
Ninh Thu Thu: "... "
Cô nhìn anh ta vui vẻ uống như vậy, một chút cũng không giống là tự phạt, nói tự thưởng còn nghe được.
Hơn nữa, tại sao Phạm Diêm Lương lại uống thay cho cô, khốn kiếp, ban đầu cô muốn giảm cảm giác hiện diện trước mặt người khác, nhưng bây giờ thì tốt rồi, nợ người khác một ân huệ.
Dù biết trước ngày mai có đau chết ở trên giường, thì vẫn muốn uống ly rượu này.
Ninh Thu Thu cảm thấy nội tâm như bão táp, vô cùng hối hận, nhưng lịch sự mỉm cười với Phạm Diêm Lương: " Cảm ơn anh Phạm. "
" Cảm ơn cái gì chứ. "
Phạm Diêm Lương phất tay, rồi mỉm cười với mọi người trong bàn, " Các cô gái, tất cả đều nên được cưng chìu, đâu giống như đàn ông chúng ta, dáng vẻ thô kệch dù có lăn lộn như thế nào cũng không sao. "
"... "
Anh ta là một người đàn ông bạo lực gia đình, không biết xấu hổ khi nói những lời này sao? Điểm mấu chốt là Phạm Diêm Lương, trông giống như một con chó, đã hoàn thành câu nói này và giành được sự ưu ái của những người phụ nữ khác ở cùng bàn, Ninh Thu Thu nhìn người phụ nữ thứ hai ngồi bên cạnh và thấy đôi mắt cô ta đang sáng lên.
Mặc dù anh ta là một người đàn ông hói đầu, nhưng ở tuổi của Phạm Diêm Lương chính là cái tuổi của người đàn ông trưởng thành có sức quyến rũ.
Anh ta thậm chí không cần một vẻ ngoài quá đẹp trai.
Miễn là anh ta có đủ tiền và cư xử như một quý ông, một số lượng lớn các cô gái có thể bị đánh lừa bởi vẻ ngoài dịu dàng của anh ta.
Bữa tiệc tiếp tục diễn ra.
Phạm Diêm Lương không quá chú ý đến cô, Ninh Thu Thu cảm thấy nhẹ nhõm, có vẻ như sau khi cốt truyện trong cuốn sách bị thay đổi, nhiều mối quan hệ nhân quả cũng sẽ thay đổi.
Nhận ra điều này, Ninh Thu Thu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Tâm trạng thoải mái này tiếp tục cho đến khi bữa tối kết thúc, mọi người trở về khách sạn nơi họ nghỉ ngơi.
Ninh Thu Thu đi vào nhà vệ sinh thay băng vệ sinh trước khi rời đi, có quá nhiều người ở ngoài cửa, nên phải đỗ xe chờ một lúc, cho đến khi tới khách sạn, mọi người trở về nghỉ ngơi.
Cù Hoa còn có một số việc cần phải giải quyết với công chúng, nên không đi cùng cô, cô và Tiểu Trì xuống xe, khi họ quay lại khách sạn, họ thấy rằng cánh cửa của một chiếc Porsche phía trước đã mở ra, nữ diễn viên Lâm Dịch Hàm bước xuống xe.
Mặc dù hai người không biết nhau trước đó, nhưng dù sao cũng làm chung ở đoàn phim, ngẩn đầu không thấy cúi đầu cũng gặp, giả vờ không thấy thì không hay cho lắm, Ninh Thu Thu nhìn cô ta chào hỏi: " Cô còn chưa về à? "
“ Ừ! "
Lâm Dịch Hàm trả lời qua loa lấy lệ, trông hơi kỳ lạ.
Lúc này, cánh cửa phía bên kia của Porsche mở ra, rồi Ninh Thu Thu nhìn thấy... Phạm Diêm Lương bước xuống xe một cách bình tĩnh và mỉm cười với cô, " Cô Ninh, chúng ta lại gặp nhau. "
"... "
Đúng là quá máu chó mà.
Hai người này... thông đồng?
Rõ ràng, Lâm Dịch Hàm bước tới, giữ cánh tay của Phạm Diêm Lương như khẳng định chủ quyền, nói: “ Không phải anh nói muốn đi về sao, tại sao lại xuống xe, đừng nói là không muốn xa em đó nha. "
Phạm Diêm Lương, người đang ngồi trên sân khấu và nói chuyện với Tiếu Thanh, nói: " Nếu cô ấy không thể uống, thì đừng có ép buộc, cô gái, tới đây, tôi uống thay cho cô. "
Nói xong, Phạm Diêm Lương nâng ly của mình lên và nói với nhà sản xuất, “ Mời. "
Nhà sản xuất không phải cố tình làm khó Ninh Thu Thu, chẳng qua anh ta là một người có đầu óc thẳng thắn, nhìn thấy Phạm Diêm Lương uống không còn một giọt rượu vang đỏ nào, có một chút xấu hổ, vội vàng cười nói
“ Để cho anh Phạm đây uống thay, tôi nên tự phạt mình một ly, tôi uống. "
Ninh Thu Thu: "... "
Cô nhìn anh ta vui vẻ uống như vậy, một chút cũng không giống là tự phạt, nói tự thưởng còn nghe được.
Hơn nữa, tại sao Phạm Diêm Lương lại uống thay cho cô, khốn kiếp, ban đầu cô muốn giảm cảm giác hiện diện trước mặt người khác, nhưng bây giờ thì tốt rồi, nợ người khác một ân huệ.
Dù biết trước ngày mai có đau chết ở trên giường, thì vẫn muốn uống ly rượu này.
Ninh Thu Thu cảm thấy nội tâm như bão táp, vô cùng hối hận, nhưng lịch sự mỉm cười với Phạm Diêm Lương: " Cảm ơn anh Phạm. "
" Cảm ơn cái gì chứ. "
Phạm Diêm Lương phất tay, rồi mỉm cười với mọi người trong bàn, " Các cô gái, tất cả đều nên được cưng chìu, đâu giống như đàn ông chúng ta, dáng vẻ thô kệch dù có lăn lộn như thế nào cũng không sao. "
"... "
Anh ta là một người đàn ông bạo lực gia đình, không biết xấu hổ khi nói những lời này sao? Điểm mấu chốt là Phạm Diêm Lương, trông giống như một con chó, đã hoàn thành câu nói này và giành được sự ưu ái của những người phụ nữ khác ở cùng bàn, Ninh Thu Thu nhìn người phụ nữ thứ hai ngồi bên cạnh và thấy đôi mắt cô ta đang sáng lên.
Mặc dù anh ta là một người đàn ông hói đầu, nhưng ở tuổi của Phạm Diêm Lương chính là cái tuổi của người đàn ông trưởng thành có sức quyến rũ.
Anh ta thậm chí không cần một vẻ ngoài quá đẹp trai.
Miễn là anh ta có đủ tiền và cư xử như một quý ông, một số lượng lớn các cô gái có thể bị đánh lừa bởi vẻ ngoài dịu dàng của anh ta.
Bữa tiệc tiếp tục diễn ra.
Phạm Diêm Lương không quá chú ý đến cô, Ninh Thu Thu cảm thấy nhẹ nhõm, có vẻ như sau khi cốt truyện trong cuốn sách bị thay đổi, nhiều mối quan hệ nhân quả cũng sẽ thay đổi.
Nhận ra điều này, Ninh Thu Thu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Tâm trạng thoải mái này tiếp tục cho đến khi bữa tối kết thúc, mọi người trở về khách sạn nơi họ nghỉ ngơi.
Ninh Thu Thu đi vào nhà vệ sinh thay băng vệ sinh trước khi rời đi, có quá nhiều người ở ngoài cửa, nên phải đỗ xe chờ một lúc, cho đến khi tới khách sạn, mọi người trở về nghỉ ngơi.
Cù Hoa còn có một số việc cần phải giải quyết với công chúng, nên không đi cùng cô, cô và Tiểu Trì xuống xe, khi họ quay lại khách sạn, họ thấy rằng cánh cửa của một chiếc Porsche phía trước đã mở ra, nữ diễn viên Lâm Dịch Hàm bước xuống xe.
Mặc dù hai người không biết nhau trước đó, nhưng dù sao cũng làm chung ở đoàn phim, ngẩn đầu không thấy cúi đầu cũng gặp, giả vờ không thấy thì không hay cho lắm, Ninh Thu Thu nhìn cô ta chào hỏi: " Cô còn chưa về à? "
“ Ừ! "
Lâm Dịch Hàm trả lời qua loa lấy lệ, trông hơi kỳ lạ.
Lúc này, cánh cửa phía bên kia của Porsche mở ra, rồi Ninh Thu Thu nhìn thấy... Phạm Diêm Lương bước xuống xe một cách bình tĩnh và mỉm cười với cô, " Cô Ninh, chúng ta lại gặp nhau. "
"... "
Đúng là quá máu chó mà.
Hai người này... thông đồng?
Rõ ràng, Lâm Dịch Hàm bước tới, giữ cánh tay của Phạm Diêm Lương như khẳng định chủ quyền, nói: “ Không phải anh nói muốn đi về sao, tại sao lại xuống xe, đừng nói là không muốn xa em đó nha. "
Danh sách chương