Thế nhưng sau này Ninh Thu Thu chắc chắn sẽ không thiếu kịch bản, về sau tài nguyên của công ty còn không phải là mặc cô chọn sao.

Còn về phương diện năng lực quản lý, cô không phải là loại người động một chút là tạo tin tức để gây chuyện, chỉ cần không phạm sai lầm là được, như vậy đối với giai đoạn bây giờ mà nói là đủ rồi.

Tất cả mọi người đang từ từ trưởng thành, không ai một bước mà đến đích.

Nhưng lần này mặc dù cho Ninh Thu Thu nói thế nào, Cù Hoa cũng quyết định không qua, Ninh Thu Thu cũng không tiện miễn cưỡng anh ấy, nếu không... ngược lại thì giống như đào người từ ông chủ cũ rồi.

Tiểu Trì lại không phiền não về phương diện này như Cù Hoa, biểu thị mình sẽ theo.

Nghi thức khởi động máy của < Học sinh cá biệt > rất long trọng, người hâm hộ mỗi nhà nghe thấy tiếng gió mà đến, mời phòng viên truyền thông, còn có nhân viên công tác của đoàn phim, cùng với bảo an các thứ, khiến toàn bộ địa điểm quay chụp tấp nập, vô cùng long trọng.

Vì chuẩn bị bấm máy, hiện trường tất cả mọi người đều vội vội vàng vàng, Ninh Thu Thu vừa đến đã bị các loại máy ảnh vậy quanh, bên tai còn có tiếng kêu cũng những người hâm mộ.

“ Thu gia, Thu gia a a a a a ".

“ Chào các bạn ", Ninh Thu Thu mỉm cười chào hỏi cùng với những người hâm mộ nhiệt tình của cô, “ Trời lạnh như thế, khổ cực các bạn đã tới rồi ".

“ Không lạnh ", nhưng người hâm mộ vui vẻ, “ Có thể nhìn thấy Thu gia, cả trái tim đều ấm áp ".

Tuy bọn họ nói không lạnh, nhưng Ninh Thu Thu nhìn môi của bọn họ đã đông cứng rồi, đau lòng dặn bọn họ.

“ Sau khi nghi thức khởi động máy kết thúc thì về sớm một chút, buổi chiều không có lịch trình nào khác, trên đường cẩn thận ".

“ Được, Thụ gia không cần lo lắng cho bọn em, cố gắng cho phim mới! "

Ninh Thu Thu vừa bắt chuyện với người hâm mộ xong, tổng quản lý đã thúc giục cô nhanh đi vào, Tổng Sở bên kia đã tới, mặc dù người hâm mộ của Tổng Sở không bằng cô, nhưng đều là fan mẹ, sức chiến đấu mạnh mẽ, hai phe người hâm mộ cộng thêm truyền thông, rất dễ xảy ra tai nạn.

Trong lúc rối loạn, nghi thức khởi động máy đã kết thúc, lại bắt đầu hóa trang để chụp ảnh.

Hôm nay không cần quay, bởi vì có không ít người phải gặp xã giao, lại có phóng viên phòng vấn gì gì đó, buổi tối còn phải ăn tiệc khởi quay, bận rộn đến mức chân không chạm đất, ngày mai mới chính thức quay.

Nam nữ chính chụp ảnh trong một studio, tạo hình của Ninh Thu Thu làm xong trễ hơn Tổng Sở, lúc cô đi qua, Tống Sở sắp chụp xong, khi nhìn thấy tạo hình của Tống Sở, cô không phục hậu mà nở nụ cười.

Cái đầu tóc màu bạc phách lối kia đã bị nhuộm thành đen rồi, kiểu tóc cắt chỉnh tề, hợp với đồng phục học sinh truyền thống trắng xanh đan xen, trông có vẻ giống với học sinh trung học 17, 18 tuổi, lanh lợi thông minh, những fan mẹ của anh ấy mà thấy được ước chừng rất khoái.

Trong tiểu thuyết, nhân vật nam chính thuộc về loại nhân vật tương đối nghiêm túc lại khéo léo, còn phải có một chút lạnh lẽo cô quạnh của nam chính trong các tiểu thuyết tình cảm khác, chỉ cần lúc Tống Sở không để lộ bản tính của anh ấy thì vẫn rất là hợp với nhân vật này.

“ Cười cái rắm chứ cười ".

Tống Sở chụp xong đi xuống thì thấy Ninh Thu Thu cười anh ấy, anh ấy kéo kéo quần áo của mình, giọng nói khó chịu: “ Tại sao lại mặc đồng phục học sinh bó như vậy chứ ".

Ninh Thu Thu khinh bỉ: “ Cậu cho rằng đây là phim thần tượng à, đương nhiên không thể cho cậu mặc đồng phục học sinh kia rồi, dùng cái đầu lớn bằng hạt đậu của cậu mà ngẫm lại đi ".

“ Có đầu óc cậu mới lớn bằng hạt đầu ", Tống Sở trừng cô, lại không phục nói, “ Dựa vào cái gì mà cậu có thể tàn khốc như thế! "

Khác biệt với tạo hình nhu thuận của Tổng Sở, Ninh Thu Thu cột một cái đuôi ngựa lưu loát, áo khoác đồng phục học sinh không khoác lên người, mà là thắt bên hông, tự dưng tàn khốc so với người khác thêm vài phần.

“ Bởi vì tôi là học sinh cá biệt ", Ninh Thu Thu vỗ vỗ bờ vai anh ấy, “ Liêm Liêm ngoan, về sau chị bảo kê em ".

Tống Sở: "... ".

Đây là lời thoại trong kịch bản.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện