Diệp Phù Dư không để ý tới tin nhắn này.

Tốt xấu gì cô cũng lăn lộn trong giới giải trí, cũng có chút hiểu biết đối với những công ty giải trí lớn trong giới. Dù sao, chính là chưa từng nghe qua tên Giải trí Phù Hoa.

Chắc chắn là tin nhắn lừa đảo.

Nhưng không tới nửa tiếng đồng hồ sau, Diệp Phù Dư một lần nữa nhận được tin nhắn từ Công ty giải trí Phù Hoa.

【 Cô Diệp Phù Dư thân mến, chúng tôi là công ty con của Công ty giải trí Thiên Ngu, nếu cô có hứng thú với công ty chúng tôi, tôi có thể dẫn cô đi tham quan trước, ký hợp đồng gì đó không cần gấp gáp. 】

Diệp Phù Dư: "..."

Cô biết Thiên Ngu, Công ty giải trí Thiên Ngu có thể được xem là lão đại trong giới giải trí, cùng với Công ty giải trí Tinh Hải của Lận Châu là hai truyền kỳ lớn. Nhưng... công ty con của Thiên Ngu? Công ty này có tồn tại sao?


Diệp Phù Dư vẫn không tin, cầm máy tính bảng truy cập vào trang web chính thức của Thiên Ngu.

Nhìn chằm chằm vào trang web chính thức, cô chợt sửng sốt.

Trong ấn tượng của cô, trang web chính thức của Thiên Nhu hình như không có mục nào là "Công ty giải trí Phù Hoa". Thì ra... vậy tin nhắn kia không phải tin nhắn lừa đảo? Trong lòng nghi hoặc, tay Diệp Phù Dư cũng không chần chừ, lập tức nhấn vào mục "Công ty giải trí Phù Hoa".

Công ty giải trí Phù Hoa, công ty con của Thiên Ngu, tài nguyên phong phú.

Tổng cộng chỉ có ba mô tả như vậy.

Diệp Phù Dư: "..." Vẫn là cảm thấy là tin nhắn lừa đảo.

Cô suy nghĩ một chút, gửi tin nhắn cho Hồ Ngọc Thiến, sẵn gửi luôn ảnh chụp màn hình tin nhắn tự xưng là người đại diện của Công ty giải trí Phù Hoa mà cô nhận được hôm nay. 

Hồ Ngọc Thiến bên kia giống như đang canh giữ trước điện thoại, vài giây sau đã thấy hồi âm.


【 Công ty giải trí Phù Hoa? Đợi chị đi hỏi thăm cái. 】

Năm phút sau ——

【 Đúng là dưới trướng của Thiên Ngu. Nói là công ty chi bằng nói là phòng làm việc, dựa lưng vào đại thụ để hóng mát, có Thiên Ngu tọa trấn, tài nguyên nhất định sẽ không tệ đâu. Nhưng... sao họ lại tìm tới em? Hơn nữa còn hiểu biết tình hình hiện tại của bạn tới vậy? 】

Đây cũng là Diệp Phù Dư muốn biết.

Cô tự biết giá trị của bản thân không đến mức làm cho phòng làm việc của Thiên Ngu có cái nhìn khác, cho nên rốt cuộc là vì cái gì?

Diệp Phù Dư còn đang suy nghĩ, Hồ Ngọc Thiến bên kia đã gọi tới.

"Làm sao vậy?" Diệp Phù Dư hỏi.

"Không có gì, vừa rồi chị mới hỏi mấy người bạn đang làm việc ở Thiên Ngu. Em có biết nhất tỷ* Hàng Ninh Quân của Thiên Ngu không?"

nhất tỷ*: nguyên văn là "一姐", là những diễn viên nữ  có nhiều tài nguyên, độ nổi tiếng cao nhất trong một công ty giải trí


Hàng Ninh Quân?

Diệp Phù Dư đương nhiên không xa lạ gì với cái tên này. 

Hàng Ninh Quân năm nay chỉ khoảng ba mươi tuổi, nhưng đã hai lần đoạt ảnh hậu, hơn nữa còn là nhất tỷ mà Thiên Ngu tận lực nâng đỡ, tài nguyên nhiều đến mức chỗ nào cũng có thể nhìn thấy cô ấy.

Nhưng mà, liên quan gì tới mình?

Hồ Ngọc Thiến tựa hồ cũng nhìn ra nghi hoặc của Diệp Phù Dư, cô thấp giọng nói, "Bạn của chị có nói, lúc Thiên Ngu mở phòng làm việc này thật ra khá nhiều người nhận được tin tức, lúc đó thậm chí còn có tin đồn là phòng làm việc này đặc biệt mở ra cho nhất tỷ. Bất quá, hiện tại có thể thấy là mọi người nghĩ nhiều rồi."

"Em vẫn thấy hơi kỳ lạ." Diệp Phù Dư nhíu mày, "Từ khi nào Thiên Ngu còn cần phòng làm việc tự tìm nghệ sĩ? Công ty lớn như bọn họ đâu cần làm vậy."
Hồ Ngọc Thiến nghe vậy cũng gật đầu.

Nhưng ——

Chuyện phòng làm việc Phù Hoa cũng không phải giả.

"Hay là... em cứ đồng ý trước đi, đến lúc đó xác nhận một chút với người đại diện kia xem rốt cuộc là thật hay giả?" 

Hồ Ngọc Thiến nghĩ một chút lại nói, "Em hiện tại cũng nên tìm một nơi trú thân. Tìm ra càng sớm càng tốt, nếu không có quỷ mới biết tiện nhân Tôn Hưng Lợi kia lại gây ra chuyện gì đó."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện