【 Tiểu thư Diệp Phù Dư thân ái, hôm nay là sinh nhật hai mươi tuổi của ngài.

Cục quản lý hôn nhân yêu tinh đã dựa trên tính cách và sở thích của ngài, mà sắp xếp một nam nhân yêu tinh làm chồng của ngài.

Mời ngài trong vòng mười hai tiếng còn lại, nhanh chóng đến Cục quản lý hôn nhân yêu tinh lãnh bạn đời tương lai của mình.】
【 Tiểu thư Diệp Phù Dư thân ái, đã hai tiếng trôi qua, theo chúng tôi biết thì hiện tại ngài vẫn đang nghỉ ngơi ở nhà.


【 Tiểu thư Diệp Phù Dư thân ái, sáu tiếng đồng hồ đã trôi qua, chồng của ngài còn ở Cục quản lý hôn nhân chờ ngài đến lãnh.


【 Tiểu thư Diệp Phù Dư, đã tám tiếng trôi qua, bây giờ là 8 giờ tối ngày 22 tháng 6, ngài còn bốn tiếng nữa để đến lãnh chồng của mình.


【 Con mẹ nó, nhanh chóng đến Cục hôn nhân đem chồng của cô đi ngay cho tôi! Nếu không, ngày mai bà đây sẽ nói cho truyền thông biết tiểu hoa* Diệp Phù Dư ẩn hôn*! 】
tiểu hoa*: chỉ chung tất cả diễn viên nữ trẻ tuổi, mới vào nghề, và thường chưa có thành tựu gì nổi bật
ẩn hôn*: kết hôn một cách kín đáo, không công khai
Lúc Diệp Phù Dư nhìn thấy tin tức đã là 9 giờ tối.


Đoàn phim cô tham gia đã cho nhân viên nghỉ ngơi hai ngày.

Thật vất vả mới có ngày nghỉ, Diệp Phù Dư vừa trở về chung cư của mình liền ôm gối ngủ, ngủ từ hừng đông ngủ tới tận trời tối.
Cô vò mái tóc ngắn lộn xộn của mình, nhìn chằm chằm di động trong tuyệt vọng và bất lực.
Cục quản lý hôn nhân yêu tinh này thật sự là một tổ chức kỳ lạ, mấy nhân viên làm việc ở đó lúc nào cũng tận tâm hoàn thành nhiệm vụ, tận tâm đến mức chọc người khác tức điên lên.

Kể ra thì từ khi thành niên, năm nào vào ngày sinh nhật, cô cũng bị kêu đi lãnh bạn đời tương lai.
Năm mười tám tuổi, mới vừa xuống núi làm diễn viên, cô mỗi ngày nếu không phải diễn vai quần chúng thì đóng xác chết.

Khi nhận được thông báo từ Cục hôn nhân, cô còn không biết chuyện gì xảy ra liền vội vội vàng vàng rời khỏi trường quay dưới ánh mắt giết người của đạo diễn.

Một bên thì bị đạo diễn mắng cả đời cũng không thể nổi tiếng, một bên thì sững sờ mà nhìn một con cá chép đực cô mới lãnh về nhà.
Cá chép đực nói, anh ta là chồng tương lai của cô, chỉ cần Diệp Phù Dư không có vấn đề gì, cả hai có thể cầm căn cước yêu tinh* đi lấy giấy chứng nhận!
căn cước yêu tinh*: nguyên văn là "妖精身份证" (chứng minh thư của yêu tinh)
(tui mới đi làm căn cước công dân nên tui chém đại chỗ này thành căn cước yêu tinh luôn ahaha~)
Kết quả là ba phút sau, anh ta nhìn thấy Diệp Phù Dư mặt lạnh như tiền đứng trong nhà bếp, tay cầm đao chặt đầu cá.
Con cá chép bị hù tới mức vảy trên người bay loạn xạ, chui vào cống thoát nước bỏ trốn.
Lần đầu bị ép duyên đã thất bại, Diệp Phù Dư ngây thơ cho rằng nó đã kết thúc.

Kết quả là năm thứ hai Cục hôn nhân lại phát thông báo cho cô.

Lúc đó, cô đang tham gia buổi họp báo ra mắt phim mới với tư cách nữ phụ ba.
Mọi người đều thấy sắc mặt cô thay đổi, ngày hôm sau, tin tức "Diệp Phù Dư mắc bệnh ngôi sao" lan ra nhanh chóng.
Mà vào đêm hôm đó, Diệp Phù Dư gặp mặt một con yêu tinh không rõ chủng loại.

Con yêu tinh kia thẹn thùng, đỏ mặt tự giới thiệu với Diệp Phù Dư: Tôi là hậu duệ của thần thú thượng cổ, tên Côn Bằng.
Diệp Phù Dư nghe xong liền đi vào nhà bếp tìm một cái nồi.

Con yêu tinh đi theo cô, thuận tiện hỏi cô tính làm cái gì.

Diệp Phù Dư thuận miệng nói: Không phải Trang Tử từng nói Bắc Minh có cá, cá tên là Côn, Côn to đến mức hầm trong một cái nồi lớn cũng không được* sao.


Tôi muốn thử xem hai cái nồi thì đủ hầm chưa.
Bắc Minh có cá, cá tên là Côn, Côn to đến mức hầm trong một cái nồi lớn cũng không được*: câu này xuất phát từ Nam Hoa kinh (chương Tiêu Dao du) của Trang Tử.

Nguyên văn là: "Có một con cá ở Bắc Minh, tên nó là Côn.

Côn dài không biết mấy ngàn dặm.

Nó biến thành một con chim, tên nó là Bằng.

Lưng rộng không biết mấy ngàn dặm.

Bằng tung cánh bay, đôi cánh của nó tựa như đám mây trên trời."
Về sau, có một phiên bản biên thể khác được lưu truyền: "Có một con cá ở Bắc Minh, tên nó là Côn.

Côn to đến mức không thể hầm trong nồi được.

Nó biến thành một con chim, tên nó là Bằng.

Bằng cần hai cái vỉ để nướng thịt, một vỉ bí mật, một vỉ chua cay, cùng một lọ hoa tuyết để bạn dũng cảm bước ra thế giới." (nguồn: Baidu)
Con yêu tinh đó tức giận đến bật khóc, rồi mang theo đôi mắt đỏ hoe chạy đi.
Hôm nay là sinh nhật hai mươi tuổi của Diệp Phù Dư, cô sắp phải đi gặp tên yêu tinh thứ ba mà Cục quản lý hôn nhân yêu tinh sắp xếp cho mình.

Diệp Phù Dư thật sự không có chút hứng thú nào với việc kết hôn, dù là cô lớn lên ở một vùng núi nhỏ như Minh Sơn nhưng cô cũng có ước mơ, cô muốn kiếm tiền.

Bây giờ cô chỉ có thể tự an ủi mình bằng cách nhanh chóng trở nên giàu có.
Diệp Phù Dư chậm rãi thay quần áo, trong lòng không ngừng đoán già đoán non chồng tương lai của mình là chủng loại yêu tình gì.

Cô phải sử dụng biện pháp gì mới có thể hù cho tên đó bỏ chạy đây.
Diệp Phù Dư nghĩ đến đau đầu, lắc lắc đầu, lái xe đến Cục quản lý hôn nhân.
- --
Editor có lời muốn nói:
Hôm qua tui vô tình đọc được truyện này trên Hanul.

Lâu rồi mới thấy một truyện tranh có nét vẽ đẹp mà còn hài hước, ít drama, plot twist như vậy.

Đọc một lèo hết chap, vậy là tui đi tìm truyện chữ đọc cho đỡ ghiền, nhưng toàn bản convert thôi.

Thế là tui tâm huyết dâng trào, quyết định một lần trải nghiệm làm editor.

Ai mà có dè, 1 chap truyện tranh bằng 1 chương (gần 1k chữ) truyện chữ.
Tui đã thấu hiểu nỗi khổ của các editor rồi, tui hứa sau này sẽ không hối chương mới nữa ಥ‿ಥ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện