Ngươi là ai!” Người trước mắt có khuôn mặt giống như y, nhưng mái tóc, màu mắt lại tuyệt nhiên bất đồng.

Y phục sặc sỡ, ăn mặc lộ liễu, còn nhìn y bằng ánh mắt đầy trêu tức.

“Ngươi hỏi… ta là ai?” Chậm rãi bước tới gần Tại Trung, tay nhanh chóng dùng lực mà nâng cằm Tại Trung lên, tay kia men theo đường nét của gương mặt, rồi di một đường xuống phía dưới, đi tới vị trí của trái tim.

“Ta chính là ngươi nha, Kim Tại Trung.”

“Nói dối!” Ta đang đoan trang đứng ở nơi này, hắn đang đùa sao?!

“Nếu như nói chính xác hơn thì không lâu sau đó, hẳn là rất nhanh thôi, ta chính là ngươi rồi.” Hoàn toàn chiếm giữ, hoàn toàn thay thế.

“Cái gì?”

“Hừ, ngươi nghe không hiểu thì cũng không sao, những…. những tình cảnh này ngươi hẳn đã nhìn thấy và hiểu được rồi đúng không.”

Bị nhắc đến, trái tim Tại Trung mạnh mẽ nhói đau, hình ảnh vừa hiện lên trước mắt đều là nỗi nhục nhã cùng sự đau đớn khó có thể mà mở miệng.

Đây là quá khứ của ta sao?

Ma vương cao cao tại thương, hay còn là một Ma quân tên Trịnh Duẫn Hạo; Mà Kim Tại Trung, chẳng qua chỉ là một dục nô dê tiện thấp hèn…

Hắn ghét bỏ tâm ý của ta, chán ghét mà xem như rác rưởi rồi xé bỏ…

Hắn vô tình nhắc đến nhiều lần, tàn nhẫn mà dập tắt sự chờ đợi cuối cùng và duy nhất…

Hắn chán ghét ta, tất cả mọi thứ, hắn đều chán ghét đến cực điểm.

Thì ra, ta kinh khủng như vậy…

Nhìn vẻ mặt càng thêm nỗi tuyệt vọng của Kim Tại Trung, trong tim Hồng Lánh không ngừng dâng lên khoái ý. Để hắn nhớ lại quá khứ, ta thật là thiện lương, còn đặc biệt lựa chọn một đoạn ngắn rồi làm sâu sắc thêm một chút, nhưng hẳn là vẫn chưa đủ.

Ngữ khí giễu cợt vang lên lần thứ ha, khiến sinh khí còn lại của Tại Trung cũng bị rút ra từng bước một.

“Ngươi lại xuất hiện ở trước mặt hắn, ngươi đã làm bẩn hắn, sẽ khiến hắn càng thêm chán ghét mà vứt bỏ, càng thêm ghê tởm!”

Tại Trung sợ hãi mà nhìn hai tay của mình, giống như một con búp bê không có linh hồn, không ngừng lặp đi lặp lại:

“Xin lỗi… Xin lỗi…”

Tâm linh bị phong bế không nghe thấy tiếng kêu gào trầm thấp bên ngoài của Duẫn Hạo, thân thể suy yếu rơi vào trong vũng bùn, càng lún càng sâu…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện