Nhưng mà, làm cho người ta không thể ngờ tới, vốn ngọn lửa đen khủng bố thiêu đốt về phía kiếm ý do Tần Lập chém ra, lại cực kỳ đột ngột quay ngược lại, thiêu đốt chính bản thân vị Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo này!
Hỏa, vốn là loại nguyên tố hung tàn nhất trong ngũ hành, một đốm lửa nhỏ cũng có thể cháy lan cả cánh đồng khô, đã đủ thấy được sự nguy hiểm của lửa.
Mà người tu luyện công pháp thuộc tính hỏa, luôn theo đuổi làm sao phát huy được uy lực của ngọn lửa đến mức tận cùng!
Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, là môn phái dám lấy Hỏa làm tên có thể biết rõ được tạo nghệ phương diện khống chế ngọn lửa, làm Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, tinh thông đối với ngọn lửa càng đạt đến một cảnh giới làm người ta sợ hãi!
Nhưng mà, chính là vị lão tổ tông chơi lửa như thế, lúc một lòng muốn thiêu chết Tần Lập, lại đột nhiên hưởng thụ được cảm giác bị lửa thiêu!
Loại cảm giác này, đối với hắn quả thật quá hiếm thấy. Lửa trong thiên hạ đối với hắn mà nói, đều giống như đứa nhỏ của hắn, bất cứ ngọn lửa nào vào trong tay hắn rồi, đều sẽ vô cùng nhu thuận. Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo nằm mơ cũng không nghĩ ra được, chính mình lại cũng có một ngày bị lửa thiêu!
Một cỗ sợ hãi thật sâu, lan tràn từ tận đáy lòng hắn.
Thậm chí Tần Lập không hề có động tác gì!
Lẳng lặng đứng đó, giống như hòa thành một thể với thiên địa.
Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, cứ như thế dưới mắt mọi người nhìn trợn tròn, bị chính ngọn lửa có thể thiêu đốt sụp đổ hư không do mình phát ra cắn nuốt hoàn toàn!
Chỉ trong nháy mắt, đã thiêu đốt cháy đen thân thể vị tuyệt đỉnh đại năng này, biến thành một khối than hình người!
Mặc dù không thể lập tức đốt chết hắn, nhưng một màn này cũng đã đủ làm mọi người trợn mắt há mồm sững sờ tại chỗ!
Trong ánh mắt nhìn về phía Tần Lập, cũng đã tràn ngập sợ hãi quỷ dị.
Hắn còn là người ư? Cuối cùng đã làm như thế nào?
Trong lòng mọi người đều tràn ngập nghi hoặc khó hiểu, càng nhiều hơn là một loại sợ hãi.
Khó trách Kiếm Trần Lão tổ muốn bắt giết người này, thì ra cường giả trẻ tuổi ở trong mắt mọi người vẫn lấy phòng ngự là chủ yếu, lại có thủ đoạn khủng bố như thế!
- Tần Lập...Ngươi...Ngươi đã dùng thủ đoạn gì?
Trưởng lão một môn phái do Lang Gia Liệt Hỏa Giáo mời tới, thật sự không khống chế được tâm tình sợ hãi, liền hỏi ra lời này.
Tần Lập lại mặc kệ đám người bị đọa vỡ mật này, ánh mắt như phẳng lặng như giếng xưa, nhìn mọi người nhàn nhạt nói:
- Đủ rồi chứ?
- Tần Lập, tên tiểu nghiệt súc ngươi, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ gặp báo ứng!
Có một tiếng nói đột nhiên vang lên, trôi nổi không chừng:
- Ngươi không coi ai ra gì, nhất định sẽ có người chém giết ngươi!
Tần Lập khoát tay, bên trong đám người đột nhiên bùng lên một mảnh mây máu, chém xuống một cái đầu tươi sống, lăn tròn trên mặt đất. Người xung quanh ẩm ầm tản ra, sợ hãi bị người này liên lụy.
Thần sắc mọi người nhìn về phía Tần Lập, đã tràn đầy sợ hãi. Cái tên bị giết kia rõ ràng là đang âm thầm xúi giục, tiếng nói trôi nổi không chừng, ngay cả người bên cạnh hắn cũng không biết tiếng nói vang lên từ đâu, nhưng liền bị kiếm ý của Tần Lập trực tiếp chém rơi đầu!
Không ai hoài nghi Tần Lập chém giết lung tung, đã hoàn toàn bị khí thế của Tần Lập chấn nhiếp.
Lúc này, ở cửa Như Ý Tiên Phường truyền đến một tiếng nói thanh thúy:
- Tần công tử, tiểu thư gọi ngài quay về dùng bữa!
Tần Lập khẽ sững sờ, tiếp đó khóe miệng nổi lên ý cười nhàn nhạt, Thủy Sinh Liên vẫn lo lắng cho mình, lại sợ nàng đi ra sẽ làm mình mất hứng. Nghĩ lại cũng buồn cười, Thủy tiểu thư vẫn luôn cứng cỏi anh minh, cũng có một mặt tiểu nữ nhi như thế.
Liên tục chém mấy người, ngay cả Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo cũng chém, đã triệt để chấn nhiếp đám người thế tiến công hung hăng này, nơi ánh mắt Tần Lập đi qua, đã không có ai dám nhìn thẳng vào hắn.
Tần Lập lắc đầu, xoay người, đi về phía Như Ý Tiên Phường. Nhưng bỗng thấy ánh mắt lộ ra tỳ nữ xinh đẹp vừa gọi hắn hiện lên một tia hoảng sợ, môi khẽ mở ra, vừa định hô lên.
Tần Lập thở dài một tiếng, không quay đầu lại, chỉ nghe thấy sau lưng truyền đến mấy tiếng hô kinh khủng. Đám người thừa dịp Tần Lập xoay lưng, muốn cùng phát động công kích, thân thể mỗi người không chút dấu hiệu nổ tung, cả tràng diện tràn ngập máu tanh.
Những người đến đây, trong đó có một số đại năng thực lực đạt đến cảnh giới Đế vương, nhưng căn bản không thể ngăn cản tử vong phủ xuống, chỉ có thể phí công phát ra tiếng thét hoảng sợ.
Thậm chí ngay cả tiếng thét cũng rất ngắn ngủi, thân thể kể cả thần hồn, cùng nhau nổ tung, thân hình cùng diệt!
- Ôi, những tên này...
Ở giữa đoàn người vây xem, có nhân vật tiền bối cấp bậc hoá thạch sống, thấy cảnh này không khỏi phát ra một tiếng thở dài, lẩm bẩm:
- Cần gì phải thế, người ta đã xuống tay lưu tình rồi, vẫn còn muốn đánh lên. Lại không biết rằng kiếm ý khủng bố kia, đã sớm chôn giấu trong thân thể bọn họ...
Vị nhân vật tiền bối cấp bậc hoá thạch sống này một lời nói toạc thiên cơ, trong lúc rất nhiều người còn đang mờ mịt sợ hãi, nói ra chân tướng sự thật.
- Trời ạ, Bất Động Như Sơn hắn...cuối cùng hắn đạt đến cảnh giới gì? Làm sao ta cảm giác hắn còn muốn lợi hại hơn cả các Giáo chủ siêu cấp đại phái?
- Ta thấy cũng chỉ có nội tình trong các siêu cấp đại phái, những hoá thạch sống chân chính từ thời đại siêu cổ kia mới có thể ngăn chặn hắn được.
Mọi người nhìn trước cửa Như Ý Tiên Phường đã bị máu tươi nhuộm đỏ, không khỏi phát ra tiếng thở dài.
Lúc này, Tần Lập nắm lấy tay tỳ nữ có chút bị dọa sợ kia đi vào bên trong, đồng thời còn truyền ra một câu nói:
- Phiền các ngươi có ai giúp ta truyền đi một lời, nói cho Kiếm Trần Tử, nói là ta không nhận ra hắn càng không biết nguyên nhân thù hận giữa ta và hắn. Nhưng điều này không quan trọng, muốn bắt giết ta, tốt nhất là tự mình tới đây, đừng để những người vô tội tới tự tìm chết nữa.
Dừng một chút, Tần Lập nói tiếp:
- Nghe nói hắn có danh tiếng rất lớn trên Lang Gia Đại Lục, vậy thì tiếp tục quý trọng chính thanh danh của mình đi. Hành động của hắn lúc này, rất vô sỉ.
Tiếng nói nhàn nhạt, vô cùng bình tĩnh nói xong, bóng người Tần Lập đã hoàn toàn biến mất trong mắt mọi người.
Theo sau, một thanh kiếm bay ra từ bên trong Như Ý Tiên Phường, đỉnh một tiếng vang nhỏ, trực tiếp cắm ở giữa khu vực đỏ máu. cắm thật sâu vào trong mặt đá cứng rắn. Bốn phía xung quanh đều là máu đỏ tươi cùng những phân tay chân cụt rải rác, giữa khí máu tanh tận trời, chuôi kiếm lặng lặng cắm ở đó, đâm thật sâu vào mắt mọi người.
Một trận chiến này kinh động cả Lang Gia Thần Thành, tất cả người đã chứng kiến trận đấu này, đều bị thực lực của Tần Lập chấn động. Sau đó có người suy đoán, Tần Lập dùng kiếm của Phó giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo chém giết những người kia, hắn là ngại làm bẩn vũ khí của mình!
Rất nhiều người đều bị suy luận này chấn động đến không nói nên lời, như thế cần cao ngạo cỡ nào, tự tin vào chính mình ra sao, mới có thể làm ra loại chuyện này?
Vũ khí, được rất nhiều võ giả coi như là sinh mạng thứ hai của mình. Trên giang hồ từng lưu hành một câu nói: Kiếm còn người còn! Đã có thể đủ thấy được cảm tình của võ giả đối với vũ khí. Tu luyện đến cảnh giới nhất định, có thể hai hợp làm một cùng vũ khí, sử dụng vũ khí trôi chảy cũng giống như chỉ huy thân thể của chính mình.
Tùy tiện sử dụng vũ khí của ngươi khác, tất nhiên không đạt được cảm giác trôi chảy đó. Nhưng Tần Lập lại làm như thế, hắn sử dụng bảo kiếm tùy thân của Phó giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, dễ dàng chém giết tất cả người tới xâm phạm, thậm chí không ai đối đầu được với hắn!
Phần chiến lực này, làm người ta thán phục, làm người ta hâm mộ, làm người ta sợ hãi!
Đồng thời, câu nói của Tần Lập, cũng nhanh chóng truyền ra ngoài.
Là tuấn kiệt trẻ tuổi nhất mới nổi trên Lang Gia Đại Lục, công khai nói chuyện chỉ trích lão tiền bối thành danh vô số năm, còn là một vị lão tiền bối môn sinh bạn cũ trải khắp thiên hạ, đức cao vọng trọng.
Chỉ trong thời gian ngắn có không biết bao nhiêu người lòng tràn ngập căm phẫn chửi mắng Tần Lập, hận không thể lập tức bằm thây vạn đoạn. Cũng có không biết bao nhiêu tuấn kiệt trẻ tuổi Lang Gia Đại Lục, công khai tuyên bố nếu gặp phải Tần Lập, nhất định lập tức bắt giữ.
Nhưng có một điểm, từ sau khi Lang Gia Liệt Hỏa Giáo cùng mấy môn phái liên hợp bị Tần Lập chém tận giết tuyệt trước cửa Như Ý Tiên Phường, khắp nơi đều là tiếng kêu gào Tần Lập, nhưng không có một người thật sự chạy đến đây khiêu chiến Tần Lập.
Người trẻ tuổi nhiệt huyết xung động thì không giả, nhưng không ai muốn chủ động đi chịu chết không công. Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo tốt xấu gì cũng là nhân vật tiền bối thành danh nhiều năm, ở trên tay Tần Lập lại không qua được cả một hiệp, liền hồ đồ khó hiểu tự chết cháy trên chính ngọn lửa của mình. Loại chuyện này, quả thật nghe mà rợn cả người!
Hắn có thể bị ngọn lửa của chính mình thiêu chết hay sao? Nếu ai cho rằng Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo chơi lửa không tốt, không cẩn thận chết cháy chính mình, vậy nhất định sẽ bị nước bọt dìm chết đuối.
Như thế kết quả rất rõ ràng, tất cả tự nhiên là bởi nguyên nhân Tần Lập!
Một vương giả như thế ai dám tùy tiện đi khiêu khích?
Làm người ta có chút hoảng sợ, chính là phía Kiếm Trần Tử lại chậm chạp không đưa ra bất cứ câu trả lời nào. Rất nhiều đại môn phái cũng đều ước thúc môn hạ đệ tử, không cho bọn họ đi tìm Tần Lập gây chuyện.
Nhất thời, Lang Gia Đại Lục rơi vào một mảnh bình tĩnh quỷ dị, dường như chuyện này chính là một trò cười, mở một cái bắt đầu, sau đó không có phần kết thúc.
Tần Lập đương nhiên sẽ không cho là như vậy. Hắn biết rõ, Lang Gia Liệt Hỏa Giáo chẳng qua là một con cờ dò đường của đối phương, kỳ thật chết sống cũng không quan trọng gì
Quan trọng là đối phương muốn dùng phương thức này, tới thử thực lực của mình mạnh đến mức nào.
Một tháng sau, Thủy Hận Sinh dẫn theo Thủy Hướng Đông cùng Ô Quận Vương, ba người đồng thời xuất hiện trong Như Ý Tiên Phường. Bởi vì trở về hết sức đột nhiên lúc Tần Lập nhận được tin tức, còn sửng sốt một lát.
Bởi vì trước đó vẫn không nghe được tin tức bọn họ sẽ về, nhìn Thủy Sinh Liên cùng nhau thiếu nữ váy đỏ đi đến, Tần Lập mỉm cười:
- Đã lâu không gặp rồi.
Thiếu nữ váy đỏ gặp được Tần Lập, cũng không lập tức chạy đến như trước kia, mà có vẻ như tâm sự nặng nề, nhẹ gật đầu:
- Đúng thế, đã lâu không gặp, nghe nói gần đây huynh làm không ít đại sự khó lường, đáng tiếc không thể thấy được tận mắt.
Thủy Sinh Liên thoáng nhìn Tần Lập, nhẹ giọng nói:
- Hồng Lăng là muội muội cùng cha khác mẹ với muội, một thời gian trước mẫu thân của nàng một mình xâm nhập vào di tích kia, liền không trở ra. Phụ thân muội cùng gia gia, còn có Ô Quận Vương thúc thúc đi tìm thật lâu, cũng không tìm ra được đầu mối nào, ôi...
Thủy Sinh Liên không nói ra hoàn toàn, nhưng Tần Lập đã nghe hiểu được, rất có thể mẫu Thân hồng Lăng đã bị bộ tộc Quỷ Mị khống chế rồi!
Khó trách Hồng Lăng luôn luôn hoạt bát hiếu động lại tràn ngập bi thương, Tần Lập có lòng an ủi, lại không biết nên nói gì.
Thủy Sinh Liên nhẹ giọng nói:
- Đi thôi, gia gia bọn họ còn đang chờ huynh.
Hỏa, vốn là loại nguyên tố hung tàn nhất trong ngũ hành, một đốm lửa nhỏ cũng có thể cháy lan cả cánh đồng khô, đã đủ thấy được sự nguy hiểm của lửa.
Mà người tu luyện công pháp thuộc tính hỏa, luôn theo đuổi làm sao phát huy được uy lực của ngọn lửa đến mức tận cùng!
Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, là môn phái dám lấy Hỏa làm tên có thể biết rõ được tạo nghệ phương diện khống chế ngọn lửa, làm Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, tinh thông đối với ngọn lửa càng đạt đến một cảnh giới làm người ta sợ hãi!
Nhưng mà, chính là vị lão tổ tông chơi lửa như thế, lúc một lòng muốn thiêu chết Tần Lập, lại đột nhiên hưởng thụ được cảm giác bị lửa thiêu!
Loại cảm giác này, đối với hắn quả thật quá hiếm thấy. Lửa trong thiên hạ đối với hắn mà nói, đều giống như đứa nhỏ của hắn, bất cứ ngọn lửa nào vào trong tay hắn rồi, đều sẽ vô cùng nhu thuận. Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo nằm mơ cũng không nghĩ ra được, chính mình lại cũng có một ngày bị lửa thiêu!
Một cỗ sợ hãi thật sâu, lan tràn từ tận đáy lòng hắn.
Thậm chí Tần Lập không hề có động tác gì!
Lẳng lặng đứng đó, giống như hòa thành một thể với thiên địa.
Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, cứ như thế dưới mắt mọi người nhìn trợn tròn, bị chính ngọn lửa có thể thiêu đốt sụp đổ hư không do mình phát ra cắn nuốt hoàn toàn!
Chỉ trong nháy mắt, đã thiêu đốt cháy đen thân thể vị tuyệt đỉnh đại năng này, biến thành một khối than hình người!
Mặc dù không thể lập tức đốt chết hắn, nhưng một màn này cũng đã đủ làm mọi người trợn mắt há mồm sững sờ tại chỗ!
Trong ánh mắt nhìn về phía Tần Lập, cũng đã tràn ngập sợ hãi quỷ dị.
Hắn còn là người ư? Cuối cùng đã làm như thế nào?
Trong lòng mọi người đều tràn ngập nghi hoặc khó hiểu, càng nhiều hơn là một loại sợ hãi.
Khó trách Kiếm Trần Lão tổ muốn bắt giết người này, thì ra cường giả trẻ tuổi ở trong mắt mọi người vẫn lấy phòng ngự là chủ yếu, lại có thủ đoạn khủng bố như thế!
- Tần Lập...Ngươi...Ngươi đã dùng thủ đoạn gì?
Trưởng lão một môn phái do Lang Gia Liệt Hỏa Giáo mời tới, thật sự không khống chế được tâm tình sợ hãi, liền hỏi ra lời này.
Tần Lập lại mặc kệ đám người bị đọa vỡ mật này, ánh mắt như phẳng lặng như giếng xưa, nhìn mọi người nhàn nhạt nói:
- Đủ rồi chứ?
- Tần Lập, tên tiểu nghiệt súc ngươi, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ gặp báo ứng!
Có một tiếng nói đột nhiên vang lên, trôi nổi không chừng:
- Ngươi không coi ai ra gì, nhất định sẽ có người chém giết ngươi!
Tần Lập khoát tay, bên trong đám người đột nhiên bùng lên một mảnh mây máu, chém xuống một cái đầu tươi sống, lăn tròn trên mặt đất. Người xung quanh ẩm ầm tản ra, sợ hãi bị người này liên lụy.
Thần sắc mọi người nhìn về phía Tần Lập, đã tràn đầy sợ hãi. Cái tên bị giết kia rõ ràng là đang âm thầm xúi giục, tiếng nói trôi nổi không chừng, ngay cả người bên cạnh hắn cũng không biết tiếng nói vang lên từ đâu, nhưng liền bị kiếm ý của Tần Lập trực tiếp chém rơi đầu!
Không ai hoài nghi Tần Lập chém giết lung tung, đã hoàn toàn bị khí thế của Tần Lập chấn nhiếp.
Lúc này, ở cửa Như Ý Tiên Phường truyền đến một tiếng nói thanh thúy:
- Tần công tử, tiểu thư gọi ngài quay về dùng bữa!
Tần Lập khẽ sững sờ, tiếp đó khóe miệng nổi lên ý cười nhàn nhạt, Thủy Sinh Liên vẫn lo lắng cho mình, lại sợ nàng đi ra sẽ làm mình mất hứng. Nghĩ lại cũng buồn cười, Thủy tiểu thư vẫn luôn cứng cỏi anh minh, cũng có một mặt tiểu nữ nhi như thế.
Liên tục chém mấy người, ngay cả Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo cũng chém, đã triệt để chấn nhiếp đám người thế tiến công hung hăng này, nơi ánh mắt Tần Lập đi qua, đã không có ai dám nhìn thẳng vào hắn.
Tần Lập lắc đầu, xoay người, đi về phía Như Ý Tiên Phường. Nhưng bỗng thấy ánh mắt lộ ra tỳ nữ xinh đẹp vừa gọi hắn hiện lên một tia hoảng sợ, môi khẽ mở ra, vừa định hô lên.
Tần Lập thở dài một tiếng, không quay đầu lại, chỉ nghe thấy sau lưng truyền đến mấy tiếng hô kinh khủng. Đám người thừa dịp Tần Lập xoay lưng, muốn cùng phát động công kích, thân thể mỗi người không chút dấu hiệu nổ tung, cả tràng diện tràn ngập máu tanh.
Những người đến đây, trong đó có một số đại năng thực lực đạt đến cảnh giới Đế vương, nhưng căn bản không thể ngăn cản tử vong phủ xuống, chỉ có thể phí công phát ra tiếng thét hoảng sợ.
Thậm chí ngay cả tiếng thét cũng rất ngắn ngủi, thân thể kể cả thần hồn, cùng nhau nổ tung, thân hình cùng diệt!
- Ôi, những tên này...
Ở giữa đoàn người vây xem, có nhân vật tiền bối cấp bậc hoá thạch sống, thấy cảnh này không khỏi phát ra một tiếng thở dài, lẩm bẩm:
- Cần gì phải thế, người ta đã xuống tay lưu tình rồi, vẫn còn muốn đánh lên. Lại không biết rằng kiếm ý khủng bố kia, đã sớm chôn giấu trong thân thể bọn họ...
Vị nhân vật tiền bối cấp bậc hoá thạch sống này một lời nói toạc thiên cơ, trong lúc rất nhiều người còn đang mờ mịt sợ hãi, nói ra chân tướng sự thật.
- Trời ạ, Bất Động Như Sơn hắn...cuối cùng hắn đạt đến cảnh giới gì? Làm sao ta cảm giác hắn còn muốn lợi hại hơn cả các Giáo chủ siêu cấp đại phái?
- Ta thấy cũng chỉ có nội tình trong các siêu cấp đại phái, những hoá thạch sống chân chính từ thời đại siêu cổ kia mới có thể ngăn chặn hắn được.
Mọi người nhìn trước cửa Như Ý Tiên Phường đã bị máu tươi nhuộm đỏ, không khỏi phát ra tiếng thở dài.
Lúc này, Tần Lập nắm lấy tay tỳ nữ có chút bị dọa sợ kia đi vào bên trong, đồng thời còn truyền ra một câu nói:
- Phiền các ngươi có ai giúp ta truyền đi một lời, nói cho Kiếm Trần Tử, nói là ta không nhận ra hắn càng không biết nguyên nhân thù hận giữa ta và hắn. Nhưng điều này không quan trọng, muốn bắt giết ta, tốt nhất là tự mình tới đây, đừng để những người vô tội tới tự tìm chết nữa.
Dừng một chút, Tần Lập nói tiếp:
- Nghe nói hắn có danh tiếng rất lớn trên Lang Gia Đại Lục, vậy thì tiếp tục quý trọng chính thanh danh của mình đi. Hành động của hắn lúc này, rất vô sỉ.
Tiếng nói nhàn nhạt, vô cùng bình tĩnh nói xong, bóng người Tần Lập đã hoàn toàn biến mất trong mắt mọi người.
Theo sau, một thanh kiếm bay ra từ bên trong Như Ý Tiên Phường, đỉnh một tiếng vang nhỏ, trực tiếp cắm ở giữa khu vực đỏ máu. cắm thật sâu vào trong mặt đá cứng rắn. Bốn phía xung quanh đều là máu đỏ tươi cùng những phân tay chân cụt rải rác, giữa khí máu tanh tận trời, chuôi kiếm lặng lặng cắm ở đó, đâm thật sâu vào mắt mọi người.
Một trận chiến này kinh động cả Lang Gia Thần Thành, tất cả người đã chứng kiến trận đấu này, đều bị thực lực của Tần Lập chấn động. Sau đó có người suy đoán, Tần Lập dùng kiếm của Phó giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo chém giết những người kia, hắn là ngại làm bẩn vũ khí của mình!
Rất nhiều người đều bị suy luận này chấn động đến không nói nên lời, như thế cần cao ngạo cỡ nào, tự tin vào chính mình ra sao, mới có thể làm ra loại chuyện này?
Vũ khí, được rất nhiều võ giả coi như là sinh mạng thứ hai của mình. Trên giang hồ từng lưu hành một câu nói: Kiếm còn người còn! Đã có thể đủ thấy được cảm tình của võ giả đối với vũ khí. Tu luyện đến cảnh giới nhất định, có thể hai hợp làm một cùng vũ khí, sử dụng vũ khí trôi chảy cũng giống như chỉ huy thân thể của chính mình.
Tùy tiện sử dụng vũ khí của ngươi khác, tất nhiên không đạt được cảm giác trôi chảy đó. Nhưng Tần Lập lại làm như thế, hắn sử dụng bảo kiếm tùy thân của Phó giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, dễ dàng chém giết tất cả người tới xâm phạm, thậm chí không ai đối đầu được với hắn!
Phần chiến lực này, làm người ta thán phục, làm người ta hâm mộ, làm người ta sợ hãi!
Đồng thời, câu nói của Tần Lập, cũng nhanh chóng truyền ra ngoài.
Là tuấn kiệt trẻ tuổi nhất mới nổi trên Lang Gia Đại Lục, công khai nói chuyện chỉ trích lão tiền bối thành danh vô số năm, còn là một vị lão tiền bối môn sinh bạn cũ trải khắp thiên hạ, đức cao vọng trọng.
Chỉ trong thời gian ngắn có không biết bao nhiêu người lòng tràn ngập căm phẫn chửi mắng Tần Lập, hận không thể lập tức bằm thây vạn đoạn. Cũng có không biết bao nhiêu tuấn kiệt trẻ tuổi Lang Gia Đại Lục, công khai tuyên bố nếu gặp phải Tần Lập, nhất định lập tức bắt giữ.
Nhưng có một điểm, từ sau khi Lang Gia Liệt Hỏa Giáo cùng mấy môn phái liên hợp bị Tần Lập chém tận giết tuyệt trước cửa Như Ý Tiên Phường, khắp nơi đều là tiếng kêu gào Tần Lập, nhưng không có một người thật sự chạy đến đây khiêu chiến Tần Lập.
Người trẻ tuổi nhiệt huyết xung động thì không giả, nhưng không ai muốn chủ động đi chịu chết không công. Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo tốt xấu gì cũng là nhân vật tiền bối thành danh nhiều năm, ở trên tay Tần Lập lại không qua được cả một hiệp, liền hồ đồ khó hiểu tự chết cháy trên chính ngọn lửa của mình. Loại chuyện này, quả thật nghe mà rợn cả người!
Hắn có thể bị ngọn lửa của chính mình thiêu chết hay sao? Nếu ai cho rằng Thái thượng Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo chơi lửa không tốt, không cẩn thận chết cháy chính mình, vậy nhất định sẽ bị nước bọt dìm chết đuối.
Như thế kết quả rất rõ ràng, tất cả tự nhiên là bởi nguyên nhân Tần Lập!
Một vương giả như thế ai dám tùy tiện đi khiêu khích?
Làm người ta có chút hoảng sợ, chính là phía Kiếm Trần Tử lại chậm chạp không đưa ra bất cứ câu trả lời nào. Rất nhiều đại môn phái cũng đều ước thúc môn hạ đệ tử, không cho bọn họ đi tìm Tần Lập gây chuyện.
Nhất thời, Lang Gia Đại Lục rơi vào một mảnh bình tĩnh quỷ dị, dường như chuyện này chính là một trò cười, mở một cái bắt đầu, sau đó không có phần kết thúc.
Tần Lập đương nhiên sẽ không cho là như vậy. Hắn biết rõ, Lang Gia Liệt Hỏa Giáo chẳng qua là một con cờ dò đường của đối phương, kỳ thật chết sống cũng không quan trọng gì
Quan trọng là đối phương muốn dùng phương thức này, tới thử thực lực của mình mạnh đến mức nào.
Một tháng sau, Thủy Hận Sinh dẫn theo Thủy Hướng Đông cùng Ô Quận Vương, ba người đồng thời xuất hiện trong Như Ý Tiên Phường. Bởi vì trở về hết sức đột nhiên lúc Tần Lập nhận được tin tức, còn sửng sốt một lát.
Bởi vì trước đó vẫn không nghe được tin tức bọn họ sẽ về, nhìn Thủy Sinh Liên cùng nhau thiếu nữ váy đỏ đi đến, Tần Lập mỉm cười:
- Đã lâu không gặp rồi.
Thiếu nữ váy đỏ gặp được Tần Lập, cũng không lập tức chạy đến như trước kia, mà có vẻ như tâm sự nặng nề, nhẹ gật đầu:
- Đúng thế, đã lâu không gặp, nghe nói gần đây huynh làm không ít đại sự khó lường, đáng tiếc không thể thấy được tận mắt.
Thủy Sinh Liên thoáng nhìn Tần Lập, nhẹ giọng nói:
- Hồng Lăng là muội muội cùng cha khác mẹ với muội, một thời gian trước mẫu thân của nàng một mình xâm nhập vào di tích kia, liền không trở ra. Phụ thân muội cùng gia gia, còn có Ô Quận Vương thúc thúc đi tìm thật lâu, cũng không tìm ra được đầu mối nào, ôi...
Thủy Sinh Liên không nói ra hoàn toàn, nhưng Tần Lập đã nghe hiểu được, rất có thể mẫu Thân hồng Lăng đã bị bộ tộc Quỷ Mị khống chế rồi!
Khó trách Hồng Lăng luôn luôn hoạt bát hiếu động lại tràn ngập bi thương, Tần Lập có lòng an ủi, lại không biết nên nói gì.
Thủy Sinh Liên nhẹ giọng nói:
- Đi thôi, gia gia bọn họ còn đang chờ huynh.
Danh sách chương