- Cái gì? Tần huynh huynh...huynh đã có được loại thực lực này? Hoa Phượng Hoàng vô cùng kinh dị nhìn Tần Lập, giống như đang nhìn một con quái
vật.
Nếu như Tần Lập nói hắn có thể vỗ một cái đánh bay đỉnh một ngọn núi, nàng tin, Nếu như Tần Lập nói hắn một kiếm có thể chém ra một cái vực sâu dài mấy trăm dặm, nàng cũng tin, Nếu như, Tần Lập nói hắn chỉ bằng một đoàn khí cơ là có thể giết một Đế vương, tuy rằng cường điệu một chút, nhưng Hoa Phượng Hoàng vẫn chấp nhận tin tưởng!
Tất cả, đơn giản vì hắn là Tần Lập!
Hai người bắt đầu quen biết ba trăm năm mươi năm trước, đã có rất nhiều kỳ tích phát sinh trên người Tần Lập. Ngay cả Thông Thiên Đại Đế là loại Đế vương đỉnh thực lực sâu không thể lường, cũng bị Tần Lập chém thành bụi bặm. Hơn ba trăm năm qua, một thân thực lực của Tần Lập không thể nào không có một chút tăng trưởng gì.
Nhưng hợp lại bốn khối siêu cấp đại lục cách nhau vô số tinh vực?
Này...Người xác định không phải người đang nói mơ chứ?
Nhìn Tần Lập cả người tràn ngập tự tin Hoa Phượng Hoàng cũng không nói ra lời nàng đang nghĩ, điều này khác biệt về bản chất so với Giới Hạ năm xưa. Giới Hạ năm đó bởi thiên đạo pháp tắc trói buộc, người có mạnh hơn đi nữa, tới Giới Hạ cũng chỉ có thể thi triển ra thực lực Địa Tiên, tối đa cũng chỉ đạt đến cảnh giới nửa bước Thánh Chủ.
Điều đó không phải là võ giả tự trói buộc chính mình, thật đánh điên lên, nào còn có suy nghĩ ràng buộc gì nữa, mà là một loại trói buộc đến từ pháp tắc thiên đạo!
Một khi thực lực của ngươi vượt lên quá cảnh giới Thánh Chủ như vậy sẽ bị thiên đạo vô cùng to lớn tiến hành tiêu diệt!
Người có mạnh cỡ nào, cũng không dám nói hắn có thể chống lại thiên đạo, còn năm đó Tần Lập thay đổi pháp tắc thiên đạo, đã có rất nhiều người cho rằng không thể tưởng tượng nổi, đều suy đoán khẳng định Tần Lập có được bí thuật thần thông vô cùng hùng mạnh gì đó. Nếu không, pháp tắc thiên đạo nào có dễ dàng thay đổi như thế được?
Một khi pháp tắc thiên đạo sinh ra thay đổi, mảnh thiên địa này có thể chấp nhận người chiến đấu càng mạnh hơn. Như vậy thì chiến đấu có kịch liệt thế nào, cũng chỉ có thể phá hoại cục bộ, mà không thể nào xảy ra loại chuyện "rút dây động rừng" nữa.
Ví dụ như Vực Nội bây giờ, chính là mảnh Lang Gia Đại Lục bờ cỏi mênh mông này, dù là giữa hai Bất Tử Chân Thần phát sinh chiến đấu sống chết, bị phá hoại chẳng qua là một góc thiên địa, hơn nữa sẽ theo thời gian từ từ trôi qua mà chậm rãi khôi phục.
Nếu không, coi như là Bất Tử Chân Thần, muốn phá hoại một khối siêu cấp đại lục, đó là một chuyện căn bản không thể nào!
Pháp tắc thiên đạo sâu xa khó lường nếu đã cho phép loại cường giả Bất Tử Chân Thần tồn tại trên đời, như vậy sẽ tuyệt đối không thể xuất hiện chuyện Bất Tử Chân Thần đánh nát đại lục!
Đương nhiên nếu như là loại siêu cấp hổn chiến giống nhưthời đại siêu cổ, hơn nữa điều kiện tự nhiên trên toàn bộ thế giới còn ở trong trạng thái bị động, vậy thì là chuyện khác.
Nhưng mặc kệ nói thế nào, Tần Lập, cũng tuyệt không nên có được loại cảnh giới này!
Cũng không phải nói Hoa Phượng Hoàng khinh thường Tần Lập, trên thực tế nàng đã rất sùng bái Tần Lập. Đúng thế, là sùng bái. Năm đó Hoa Phượng Hoàng hóa thân thành Hoa Phong, đúng là bừng bừng chí khí, không phục một ai. Đế vương trẻ tuổi đi ra Vực Nội, sẽ liền khí thế ngạo nghễ thiên hạ.
Thẳng đến khi gặp phải Tần Lập, người ứng vận trong truyền thuyết này, đầu tiên là khinh thường, sau đó đem Tần Lập trở thành đối thủ lớn nhất, tiếp sau đó, lại phát hiện tốc độ tăng lên thực lực của Tần Lập xa xa không phải công chúa siêu cấp đại phái Vực Nội như nàng có thể sánh bằng.
Ba trăm năm sau, Tần Lập đã đạt đến một độ cao thế nào, ngay cả Hoa Phượng Hoàng cũng khó mà tin tưởng.
Nhưng hợp lại bốn khối siêu cấp đại lục một lần nữa...
- Điều đó sao có thể được?
Hoa Phượng Hoàng nhìn từ trên xuống dưới, không ngừng đánh giá Tần Lập, lắc đầu biểu hiện không tin.
Tần Lập mỉm cười, cũng không nói gì thêm, chỉ là nói:
- Chuyện này, đến lúc đó muội tự nhiên sẽ rõ ràng.
Hoa Phượng Hoàng bĩu môi, dung nhan mỹ lệ tuyệt luân rõ ràng nói cho Tần Lập là nàng không tin. Đột nhiên nghĩ đến điều gì, liền cười tưởi như hoa nói:
- Sang năm Vực Nội sẽ có một trận Đại Bỉ trăm năm một lần, nghe nói lần Đại Bỉ này sẽ có rất nhiều cường giả bế quan trăm năm tham gia. Đến lúc đó, huynh cũng tham gia đi, nếu như...nếu có thể thu được Vương Trung Vương, huynh sẽ có cơ hội thuyết phục những Giáo chủ siêu cấp đại phái ủng hộ huynh.
- Vương Trung Vương? Đó là cái gì?
Tần Lập khẽ nhíu mày.
- Lang Gia Đại Bỉ chia làm ba trình tự lão niên, trung niên cùng thanh niên. Ba trình tự này, khi tất cả đều xuất hiện hạng nhất, người hạng nhất trình tự thanh niên có thể khiêu chiến trình tự trung niên, trình tự trung niên có thể khiêu chiến trình tự lão niên.
Hoa Phượng Hoàng nói:
- Chẳng qua theo muội biết, các trận Đại Bỉ trước, trung niên khiêu chiến lão niên thì thỉnh thoảng cũng có, nhưng thanh niên khiêu chiến trung niên cùng lão niên, gần như không có. Dù sao, lúc tuổi tác tăng lên, ít nhiều có thể quyết định lực lượng trong cơ thể một người.
- Còn có loại chuyện này?
Tần Lập hơi động tâm.
- Muội khuyên huynh vẫn nên cẩn thận. Theo muội biết, trình tự trung niên khiêu chiến trình tự lão niên chưa từng có người thắng! Hơn nữa, Lang Gia Đại Bỉ không hạn chế tử thương, một khi đánh ra lửa giận, rất dễ bị thương, thậm chí tử vong. Đặc biệt là loại người không có căn cơ mạnh như huynh, những người siêu cấp đại phái kia quá nửa sẽ không hề kiêng Kỵ gì.
Hoa Phượng Hoàng nhắc nhỡ Tần Lập, tiếp đó nói:
- Đương nhiên, nếu như huynh có thể thật sự đánh bại cường giả trình tự trung niên cùng lão niên, thu được Vương Trung Vương Lang Gia Đại Bỉ, như vậy chẳng những huynh sẽ thu được phần thưởng khó tưởng tượng được, thân phận địa vị của huynh cũng sẽ một đêm vươn lên sánh vai cùng các Giáo chủ siêu cấp đại phái. Không nói ngoa, nếu như huynh thật sự làm được điểm này, vậy thì khi huynh khai tông lập phái ở Lang Gia Đại Bỉ, khẳng định sẽ có vô số người tới đầu nhập vào huynh!
- Thì ra là như thế...
Tần Lập gật đầu, biểu thị mình đã rõ ràng, tiếp đó nhìn Hoa Phượng Hoàng, nhẹ giọng hỏi:
- Nghe nói, sau Lang Gia Đại Bỉ, muội phái gả cho Thánh tử trong môn phái muội?
Thần sắc Hoa Phượng Hoàng nháy mắt ảm đạm xuống, khẽ nói:
- Đúng thế không muốn thì có cách nào chứ. Muội không có thực lực như huynh còn muốn đi tranh đoạt Vương Trung Vương. Nếu như muội có phần thực lực đó, muội trực tiếp đánh bại cha muội, ngài ấy sẽ không quản muội nữa.
Tần Lập buồn cười không thôi:
- Trẻ con tức giận, đánh bại phụ thân muội, như thế tính là gì.
- Thật mà, huynh không hiểu, ở trong loại siêu cấp đại phái này, dù là phụ thân muội cũng có rất nhiều chuyện không làm được theo ý mình.
Nói tới đề tài này, tâm tình Hoa Phượng Hoàng trở nên rất kém cỏi, lẩm bẩm nói:
- Thiên hạ rộng lớn, không có chỗ cho muội dung thân, cái gọi là đối đầu với số mệnh, chẳng qua là một câu nói đùa mà thôi.
Tần Lập im lặng, hắn muốn nói gì, nhưng bổng cảm giác được mình dường như không biết đứng trên lập trường nào để nói, lẽ nào chỉ bởi hắn là bằng hữu với Hoa Phượng Hoàng?
Nghĩ thế, Tần Lập lấy từ trong nhẫn không gian ra một quyển sổ chép tay, đưa cho Hoa Phượng Hoàng, nói:
- Ở đây có năm loại thần thông bí thuật, đều là loại thần thông bí thuật rất mạnh, bên trong có một ít tâm đắc của huynh. Thời gian còn không đến một năm, nếu muội có thể hoàn toàn tìm hiểu tu luyện ra được, trên Lang Gia Đại Bỉ hẳn có thể đạt được một thành tích không tệ. Chỉ cần đến lúc đó muội có thể đè ép được Thánh tử. đến lúc đó muội có thể mượn một cái cớ, nói lúc thực lực siêu việt muội thì...
Ánh mắt Hoa Phượng Hoàng nhãn tình sáng lên, tiếp đó có chút chần chờ:
- Đây...thứ này quá mức quý trọng, muội làm sao có thể lấy thần thông bí thuật của huynh được?
Tới cảnh giới như bọn họ, toàn bộ đều biết giá trị của thần thông bí thuật. Loại thần thông bí thuật thật sự mạnh mẽ, nắm giữ nhiều thêm một loại, trong chiến đấu sẽ thêm một phần thắng. Hơn nữa, loại thần thông bí thuật này không phải người thân cận nhất, như là con cái, sẽ không thể nào tùy tiện truyền cho ngươi ngoài!
Hôm nay Tần Lập vừa ra tay, đã là năm loại thần thông bí thuật, có thể để Tần Lập nói là thần thông bí thuật rất mạnh, làm sao có thể kém được chứ? Trong lòng Hoa Phượng Hoàng không biết là loại cảm giác gì, khẽ cắn môi, đôi mắt ngưng nhìn Tần Lập, mang theo hàm ý phức tạp khó hiểu nào đó.
- Năm đó muội giúp đỡ huynh, phần ân tình đó vẫn không có cơ hội trả lại. Bất luận muội là Hoa Phong hay là Hoa Phượng Hoàng, làm bằng hữu, huynh đều hy vọng muội có thể sống vui vẻ, mà không phải bị tâm tình trói buộc tiến cảnh của mình.
Tần Lập kéo cánh tay ngọc mềm mịn của Hoa Phượng Hoàng, đem quyển sổ chép tay này trực tiếp nhét vào trong tay nàng, tiếp đó nói:
- Nếu đã xác định được muội ở chỗ này, huynh cũng không có chuyện gì khác nữa. Chúng ta, sang năm gặp lại ở Đại Bỉ!
Hoa Phượng Hoàng bị Tần Lập kéo tay, sắc mặt ửng đỏ, khuôn mặt phấn phiếm hồng kéo dài đến tận chiếc cổ trắng, có chút không dám nhìn thẳng vào mắt Tần Lập, nhỏ giọng nói:
- Phải đi ngay ư?
- Đúng thế huynh cũng phải tìm một nơi tu luyện một chút. Thời gian một năm mà thôi, sẽ qua rất nhanh, tiếp theo muội phải tham ngộ cho tốt năm loại thần thông bí thuật này.
Tần Lập nói xong, nhìn Hoa Phượng Hoàng mỉm cười, sau đó vung một tay lên, một con đường hư không xuất hiện trước mặt Tần Lập. Tần Lập một bước đi vào con đường hư không, thân hình nháy mắt biến mất không thấy.
Hoa Phượng Hoàng nhìn mà trợn mắt há mồm, lẩm bẩm nói:
- Thực lực của huynh ấy quả nhiên đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng, tùy ý như thế đã có thể mở ra một con đường hư không...Cha mình cũng không thể làm được như thế?
Mở ra quyển sồ tay Tần Lập lưu cho nàng, chỉ nhìn thoáng qua, Hoa Phượng Hoàng lập tức sững sờ tại chỗ, trong đôi mắt đẹp tràn ngập không thể tưởng tượng, vành mắt dần dần đỏ lên.
- Già Thiên Thủ một trong đại thần thông siêu cổ, thi triển ra, một bàn tay lớn che trời phủ đất, có thể xuyên thủng trời cao, đánh nát hư không, trong cùng cấp bậc, thần thông bí thuật này gần như vô địch!
- Liệt Thiên Chưởng, một trong đại thần thông siêu cổ, uy lực rất lớn, thi triển bí thuật này có thể trực tiếp đánh nát núi lớn vạn thước, bị Liệt Thiên Chưởng đánh trúng, dù cho đối thủ cao hơn hai ba đẳng cấp nhỏ, cũng phải toàn thân nứt vỡ, thân thể hủy hoại!
- Hỗn Độn Chỉ, một trong thần thông bí thuật Hoang cổ, nhưng không kém hơn đại thần thông siêu cổ chút nào. Hỗn độn Khí, là một loại khí mạnh mẽ nhất trong vũ trụ từ khi thiên địa vừa thành, một sợi Hỗn độn Khí nhỏ hơn sợi tóc cả vạn lần, có thể dễ dàng xuyên thủng thân thể Thần Vương, thi triển ra, đối thủ nghe tiếng sợ mất mật!
- Liệt DươngThần Mục...
- Tinh Thần Bích Lũy...
Năm loại đại thần thông bí thuật này, tất cả đều là loại võ giả Vực Nội gần như chưa từng nghe qua, nhưng Hoa Phượng Hoàng lại biết rất rõ ràng chi tiết. Bởi vì, khi nàng hóa thân làm Hoa Phong, đã biết những thứ này đều là tuyệt kỷ áp rương của Tần Lập, dù là trong chiến đấu cũng rất ít sử dụng. Những thứ này, đều là Tần Lập dùng để hộ mệnh!
Bây giờ, lại đều đưa cho nàng...
vật.
Nếu như Tần Lập nói hắn có thể vỗ một cái đánh bay đỉnh một ngọn núi, nàng tin, Nếu như Tần Lập nói hắn một kiếm có thể chém ra một cái vực sâu dài mấy trăm dặm, nàng cũng tin, Nếu như, Tần Lập nói hắn chỉ bằng một đoàn khí cơ là có thể giết một Đế vương, tuy rằng cường điệu một chút, nhưng Hoa Phượng Hoàng vẫn chấp nhận tin tưởng!
Tất cả, đơn giản vì hắn là Tần Lập!
Hai người bắt đầu quen biết ba trăm năm mươi năm trước, đã có rất nhiều kỳ tích phát sinh trên người Tần Lập. Ngay cả Thông Thiên Đại Đế là loại Đế vương đỉnh thực lực sâu không thể lường, cũng bị Tần Lập chém thành bụi bặm. Hơn ba trăm năm qua, một thân thực lực của Tần Lập không thể nào không có một chút tăng trưởng gì.
Nhưng hợp lại bốn khối siêu cấp đại lục cách nhau vô số tinh vực?
Này...Người xác định không phải người đang nói mơ chứ?
Nhìn Tần Lập cả người tràn ngập tự tin Hoa Phượng Hoàng cũng không nói ra lời nàng đang nghĩ, điều này khác biệt về bản chất so với Giới Hạ năm xưa. Giới Hạ năm đó bởi thiên đạo pháp tắc trói buộc, người có mạnh hơn đi nữa, tới Giới Hạ cũng chỉ có thể thi triển ra thực lực Địa Tiên, tối đa cũng chỉ đạt đến cảnh giới nửa bước Thánh Chủ.
Điều đó không phải là võ giả tự trói buộc chính mình, thật đánh điên lên, nào còn có suy nghĩ ràng buộc gì nữa, mà là một loại trói buộc đến từ pháp tắc thiên đạo!
Một khi thực lực của ngươi vượt lên quá cảnh giới Thánh Chủ như vậy sẽ bị thiên đạo vô cùng to lớn tiến hành tiêu diệt!
Người có mạnh cỡ nào, cũng không dám nói hắn có thể chống lại thiên đạo, còn năm đó Tần Lập thay đổi pháp tắc thiên đạo, đã có rất nhiều người cho rằng không thể tưởng tượng nổi, đều suy đoán khẳng định Tần Lập có được bí thuật thần thông vô cùng hùng mạnh gì đó. Nếu không, pháp tắc thiên đạo nào có dễ dàng thay đổi như thế được?
Một khi pháp tắc thiên đạo sinh ra thay đổi, mảnh thiên địa này có thể chấp nhận người chiến đấu càng mạnh hơn. Như vậy thì chiến đấu có kịch liệt thế nào, cũng chỉ có thể phá hoại cục bộ, mà không thể nào xảy ra loại chuyện "rút dây động rừng" nữa.
Ví dụ như Vực Nội bây giờ, chính là mảnh Lang Gia Đại Lục bờ cỏi mênh mông này, dù là giữa hai Bất Tử Chân Thần phát sinh chiến đấu sống chết, bị phá hoại chẳng qua là một góc thiên địa, hơn nữa sẽ theo thời gian từ từ trôi qua mà chậm rãi khôi phục.
Nếu không, coi như là Bất Tử Chân Thần, muốn phá hoại một khối siêu cấp đại lục, đó là một chuyện căn bản không thể nào!
Pháp tắc thiên đạo sâu xa khó lường nếu đã cho phép loại cường giả Bất Tử Chân Thần tồn tại trên đời, như vậy sẽ tuyệt đối không thể xuất hiện chuyện Bất Tử Chân Thần đánh nát đại lục!
Đương nhiên nếu như là loại siêu cấp hổn chiến giống nhưthời đại siêu cổ, hơn nữa điều kiện tự nhiên trên toàn bộ thế giới còn ở trong trạng thái bị động, vậy thì là chuyện khác.
Nhưng mặc kệ nói thế nào, Tần Lập, cũng tuyệt không nên có được loại cảnh giới này!
Cũng không phải nói Hoa Phượng Hoàng khinh thường Tần Lập, trên thực tế nàng đã rất sùng bái Tần Lập. Đúng thế, là sùng bái. Năm đó Hoa Phượng Hoàng hóa thân thành Hoa Phong, đúng là bừng bừng chí khí, không phục một ai. Đế vương trẻ tuổi đi ra Vực Nội, sẽ liền khí thế ngạo nghễ thiên hạ.
Thẳng đến khi gặp phải Tần Lập, người ứng vận trong truyền thuyết này, đầu tiên là khinh thường, sau đó đem Tần Lập trở thành đối thủ lớn nhất, tiếp sau đó, lại phát hiện tốc độ tăng lên thực lực của Tần Lập xa xa không phải công chúa siêu cấp đại phái Vực Nội như nàng có thể sánh bằng.
Ba trăm năm sau, Tần Lập đã đạt đến một độ cao thế nào, ngay cả Hoa Phượng Hoàng cũng khó mà tin tưởng.
Nhưng hợp lại bốn khối siêu cấp đại lục một lần nữa...
- Điều đó sao có thể được?
Hoa Phượng Hoàng nhìn từ trên xuống dưới, không ngừng đánh giá Tần Lập, lắc đầu biểu hiện không tin.
Tần Lập mỉm cười, cũng không nói gì thêm, chỉ là nói:
- Chuyện này, đến lúc đó muội tự nhiên sẽ rõ ràng.
Hoa Phượng Hoàng bĩu môi, dung nhan mỹ lệ tuyệt luân rõ ràng nói cho Tần Lập là nàng không tin. Đột nhiên nghĩ đến điều gì, liền cười tưởi như hoa nói:
- Sang năm Vực Nội sẽ có một trận Đại Bỉ trăm năm một lần, nghe nói lần Đại Bỉ này sẽ có rất nhiều cường giả bế quan trăm năm tham gia. Đến lúc đó, huynh cũng tham gia đi, nếu như...nếu có thể thu được Vương Trung Vương, huynh sẽ có cơ hội thuyết phục những Giáo chủ siêu cấp đại phái ủng hộ huynh.
- Vương Trung Vương? Đó là cái gì?
Tần Lập khẽ nhíu mày.
- Lang Gia Đại Bỉ chia làm ba trình tự lão niên, trung niên cùng thanh niên. Ba trình tự này, khi tất cả đều xuất hiện hạng nhất, người hạng nhất trình tự thanh niên có thể khiêu chiến trình tự trung niên, trình tự trung niên có thể khiêu chiến trình tự lão niên.
Hoa Phượng Hoàng nói:
- Chẳng qua theo muội biết, các trận Đại Bỉ trước, trung niên khiêu chiến lão niên thì thỉnh thoảng cũng có, nhưng thanh niên khiêu chiến trung niên cùng lão niên, gần như không có. Dù sao, lúc tuổi tác tăng lên, ít nhiều có thể quyết định lực lượng trong cơ thể một người.
- Còn có loại chuyện này?
Tần Lập hơi động tâm.
- Muội khuyên huynh vẫn nên cẩn thận. Theo muội biết, trình tự trung niên khiêu chiến trình tự lão niên chưa từng có người thắng! Hơn nữa, Lang Gia Đại Bỉ không hạn chế tử thương, một khi đánh ra lửa giận, rất dễ bị thương, thậm chí tử vong. Đặc biệt là loại người không có căn cơ mạnh như huynh, những người siêu cấp đại phái kia quá nửa sẽ không hề kiêng Kỵ gì.
Hoa Phượng Hoàng nhắc nhỡ Tần Lập, tiếp đó nói:
- Đương nhiên, nếu như huynh có thể thật sự đánh bại cường giả trình tự trung niên cùng lão niên, thu được Vương Trung Vương Lang Gia Đại Bỉ, như vậy chẳng những huynh sẽ thu được phần thưởng khó tưởng tượng được, thân phận địa vị của huynh cũng sẽ một đêm vươn lên sánh vai cùng các Giáo chủ siêu cấp đại phái. Không nói ngoa, nếu như huynh thật sự làm được điểm này, vậy thì khi huynh khai tông lập phái ở Lang Gia Đại Bỉ, khẳng định sẽ có vô số người tới đầu nhập vào huynh!
- Thì ra là như thế...
Tần Lập gật đầu, biểu thị mình đã rõ ràng, tiếp đó nhìn Hoa Phượng Hoàng, nhẹ giọng hỏi:
- Nghe nói, sau Lang Gia Đại Bỉ, muội phái gả cho Thánh tử trong môn phái muội?
Thần sắc Hoa Phượng Hoàng nháy mắt ảm đạm xuống, khẽ nói:
- Đúng thế không muốn thì có cách nào chứ. Muội không có thực lực như huynh còn muốn đi tranh đoạt Vương Trung Vương. Nếu như muội có phần thực lực đó, muội trực tiếp đánh bại cha muội, ngài ấy sẽ không quản muội nữa.
Tần Lập buồn cười không thôi:
- Trẻ con tức giận, đánh bại phụ thân muội, như thế tính là gì.
- Thật mà, huynh không hiểu, ở trong loại siêu cấp đại phái này, dù là phụ thân muội cũng có rất nhiều chuyện không làm được theo ý mình.
Nói tới đề tài này, tâm tình Hoa Phượng Hoàng trở nên rất kém cỏi, lẩm bẩm nói:
- Thiên hạ rộng lớn, không có chỗ cho muội dung thân, cái gọi là đối đầu với số mệnh, chẳng qua là một câu nói đùa mà thôi.
Tần Lập im lặng, hắn muốn nói gì, nhưng bổng cảm giác được mình dường như không biết đứng trên lập trường nào để nói, lẽ nào chỉ bởi hắn là bằng hữu với Hoa Phượng Hoàng?
Nghĩ thế, Tần Lập lấy từ trong nhẫn không gian ra một quyển sổ chép tay, đưa cho Hoa Phượng Hoàng, nói:
- Ở đây có năm loại thần thông bí thuật, đều là loại thần thông bí thuật rất mạnh, bên trong có một ít tâm đắc của huynh. Thời gian còn không đến một năm, nếu muội có thể hoàn toàn tìm hiểu tu luyện ra được, trên Lang Gia Đại Bỉ hẳn có thể đạt được một thành tích không tệ. Chỉ cần đến lúc đó muội có thể đè ép được Thánh tử. đến lúc đó muội có thể mượn một cái cớ, nói lúc thực lực siêu việt muội thì...
Ánh mắt Hoa Phượng Hoàng nhãn tình sáng lên, tiếp đó có chút chần chờ:
- Đây...thứ này quá mức quý trọng, muội làm sao có thể lấy thần thông bí thuật của huynh được?
Tới cảnh giới như bọn họ, toàn bộ đều biết giá trị của thần thông bí thuật. Loại thần thông bí thuật thật sự mạnh mẽ, nắm giữ nhiều thêm một loại, trong chiến đấu sẽ thêm một phần thắng. Hơn nữa, loại thần thông bí thuật này không phải người thân cận nhất, như là con cái, sẽ không thể nào tùy tiện truyền cho ngươi ngoài!
Hôm nay Tần Lập vừa ra tay, đã là năm loại thần thông bí thuật, có thể để Tần Lập nói là thần thông bí thuật rất mạnh, làm sao có thể kém được chứ? Trong lòng Hoa Phượng Hoàng không biết là loại cảm giác gì, khẽ cắn môi, đôi mắt ngưng nhìn Tần Lập, mang theo hàm ý phức tạp khó hiểu nào đó.
- Năm đó muội giúp đỡ huynh, phần ân tình đó vẫn không có cơ hội trả lại. Bất luận muội là Hoa Phong hay là Hoa Phượng Hoàng, làm bằng hữu, huynh đều hy vọng muội có thể sống vui vẻ, mà không phải bị tâm tình trói buộc tiến cảnh của mình.
Tần Lập kéo cánh tay ngọc mềm mịn của Hoa Phượng Hoàng, đem quyển sổ chép tay này trực tiếp nhét vào trong tay nàng, tiếp đó nói:
- Nếu đã xác định được muội ở chỗ này, huynh cũng không có chuyện gì khác nữa. Chúng ta, sang năm gặp lại ở Đại Bỉ!
Hoa Phượng Hoàng bị Tần Lập kéo tay, sắc mặt ửng đỏ, khuôn mặt phấn phiếm hồng kéo dài đến tận chiếc cổ trắng, có chút không dám nhìn thẳng vào mắt Tần Lập, nhỏ giọng nói:
- Phải đi ngay ư?
- Đúng thế huynh cũng phải tìm một nơi tu luyện một chút. Thời gian một năm mà thôi, sẽ qua rất nhanh, tiếp theo muội phải tham ngộ cho tốt năm loại thần thông bí thuật này.
Tần Lập nói xong, nhìn Hoa Phượng Hoàng mỉm cười, sau đó vung một tay lên, một con đường hư không xuất hiện trước mặt Tần Lập. Tần Lập một bước đi vào con đường hư không, thân hình nháy mắt biến mất không thấy.
Hoa Phượng Hoàng nhìn mà trợn mắt há mồm, lẩm bẩm nói:
- Thực lực của huynh ấy quả nhiên đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng, tùy ý như thế đã có thể mở ra một con đường hư không...Cha mình cũng không thể làm được như thế?
Mở ra quyển sồ tay Tần Lập lưu cho nàng, chỉ nhìn thoáng qua, Hoa Phượng Hoàng lập tức sững sờ tại chỗ, trong đôi mắt đẹp tràn ngập không thể tưởng tượng, vành mắt dần dần đỏ lên.
- Già Thiên Thủ một trong đại thần thông siêu cổ, thi triển ra, một bàn tay lớn che trời phủ đất, có thể xuyên thủng trời cao, đánh nát hư không, trong cùng cấp bậc, thần thông bí thuật này gần như vô địch!
- Liệt Thiên Chưởng, một trong đại thần thông siêu cổ, uy lực rất lớn, thi triển bí thuật này có thể trực tiếp đánh nát núi lớn vạn thước, bị Liệt Thiên Chưởng đánh trúng, dù cho đối thủ cao hơn hai ba đẳng cấp nhỏ, cũng phải toàn thân nứt vỡ, thân thể hủy hoại!
- Hỗn Độn Chỉ, một trong thần thông bí thuật Hoang cổ, nhưng không kém hơn đại thần thông siêu cổ chút nào. Hỗn độn Khí, là một loại khí mạnh mẽ nhất trong vũ trụ từ khi thiên địa vừa thành, một sợi Hỗn độn Khí nhỏ hơn sợi tóc cả vạn lần, có thể dễ dàng xuyên thủng thân thể Thần Vương, thi triển ra, đối thủ nghe tiếng sợ mất mật!
- Liệt DươngThần Mục...
- Tinh Thần Bích Lũy...
Năm loại đại thần thông bí thuật này, tất cả đều là loại võ giả Vực Nội gần như chưa từng nghe qua, nhưng Hoa Phượng Hoàng lại biết rất rõ ràng chi tiết. Bởi vì, khi nàng hóa thân làm Hoa Phong, đã biết những thứ này đều là tuyệt kỷ áp rương của Tần Lập, dù là trong chiến đấu cũng rất ít sử dụng. Những thứ này, đều là Tần Lập dùng để hộ mệnh!
Bây giờ, lại đều đưa cho nàng...
Danh sách chương