• Một năm sau...

Hôn nhân nhẹ nhàng trôi qua từng ngày, sự nuông chiều vô đối của Quách Quân Hựu làm Lạc Yến Dung ngất ngây trong hạnh phúc, và đã dự tính đến việc tổ chức hôn lễ vào thời gian sắp tới.

Không còn chữ ' thích' đơn thuần, Yến Dung đã yêu một cách say đắm.

Mối quan hệ giữa cô và gia đình Quách Quân Hựu vẫn cứ như thế, gặp nhau là anh đau đầu nên rất ít ngủ lại, cuối tuần nếu rảnh thì về dùng bữa cơm là anh dẫn vợ về nhà riêng ngay.

Gần đây Lạc Yến Dung ý định muốn bán lại căn hộ chung cư, lấy tiền đầu tư cùng với Quách Quân Hựu, thế là chiều nay tan làm về sớm cô đến lấy những vật dụng còn lại.

" Ủa?"

Lạc Yến Dung trố mắt, vô cùng kinh ngạc sững sờ khi thấy Trịnh Khiêm cùng với cô thư ký của anh ta bước ra từ xe ô tô vừa đỗ trong tầng hầm chung cư, điều đáng quan tâm chính là cử chỉ và hành động ôm ấp thân mật của họ.

"Wow, Trịnh Khiêm ngoại tình, Quách Hạ Đan bị cấm sừng. Chà, chà, đáng thương thế, vừa sinh xong. "

Tuy nói vậy, nhưng sau đó Lạc Yến Dung cười ' khả khà' trong xe, cho rằng đó là ' nghiệp' khi bà Lý Trân từng giật chồng mẹ cô thì Quách Hạ Đan nhận lại quả đắng. 4

Chỉ là đột nhiên đôi mắt của Yến Dung sáng bừng một cách lạ thường, khóe môi nhếch nhẹ vẻ lên nụ cười cực kỳ nham hiếm, suy nghĩ tính toán kế hoạch của mình.

Trở về nhà cũng gần chín giờ, Lạc Yến Dung thong thả bước vào trong nhà, hai thùng giấy ở cóp xe để đó chờ

Quách Quân Hựu mang lên.

" บล? Quan Huu! "

Cánh cửa mở ra, Lạc Yến Dung bất ngờ khi thấy Quách Quân Hựu xuất hiện bên trong nhà, vốn dĩ anh đã đi công tác năm ngày nay và lúc nãy còn nói đang ra sân bay đi về, khuya lắm mới về đến nhà và còn bảo cô cứ ngủ trước đừng chờ anh.

"Anh dám nói xạo với em!"

Quách Quân Hựu bật cười thành tiếng, lập tức bước đến ôm chầm lấy cô gái đang ngơ ngác, sau đó hôn liên tục vào môi cô cho đỡ thèm khát trong suốt mấy ngày qua.

" Muốn dành cho em sự bất ngờ. Anh có mua quà cho em, là chiếc túi xách em bảo thích đấy. "

Lạc Yến Dung vui sướng mừng rỡ, hai mắt lấp lánh vô cùng xinh đẹp, đưa tay choàng lên ôm cố Quách Quân Hựu âu yếm, hớn hở lên tiếng:

"Cảm ơn ông xã, thưởng cho anh nụ hôn này, chụt, chụt, chụt. "

Thế nhưng, Quách Quân Hựu lập tức bế ngang Lạc Yến Dung lên trên tay, lưu manh nháy mắt rồi cất tiếng:

" Hôn thôi sao đủ chứ, anh thèm lắm rồi, ngày mai chắc em không xuống giường được đâu cục cưng! "

Ngày hôm sau...

Sáng nay Quách Hạ Đan và Trịnh Khiêm là tiệc đầy tháng cho con trai, đông đủ mọi người đến chúc mừng và dĩ nhiên có ' cậu mợ' của bé con.

Sau đó mọi người vào dùng tiệc, tuy vợ chồng Quách Hạ Đan là nhân vật chính, nhưng hai anh em họ La cứ thay phiên nhau trêu chọc Quách Quân Hựu.

"Bạn trai cháu bảo, anh Quân Hựu chỉ vừa nhìn thấy chị dâu gọi đến là lập tức đứng dậy dứt khoát ra về, không cần biết chị ấy nói gì hay từ giã ai hết. " La Thanh Nhã.

Haha...

Bà Quách và bà Quách Tịch cười nghiêng cười ngã, tuy không phải lần đầu nghe được nhưng sao không thể nhịn được cơn cười, chỉ có bà Lý Trân hậm hực khó chịu.

Sau đó, La Thiên Trụ tiếp lời:

"Anh Quân Hựu của chúng ta từ khi có vợ là chuẩn mực vô cùng. Mười ly là mười ly, thêm một giọt rượu cũng chẳng được. Chín giờ về là chín giờ về, thêm một phút cũng không chịu. "

Quách Quân Hựu bình thản ăn uống mặc ai nói gì, hai chữ ' sợ vợ' anh nghe cũng chán lắm rồi, thanh minh bảo là

' chiều vợ' mà không một ai chịu tin.

" Không như thế cho ngủ ngoài đường à? "

Lạc Yến Dung vừa đánh yêu vừa bật cười, vốn dĩ cô không hề quản chặt Quách Quân Hựu như thế, điều do anh tự nguyện.

" Anh beu xau em du chua? "

" Không hề luôn đó, em thử nói xem, mỗi lần mình gây nhau thì ai hạ mình xin lỗi? "

Lạc Yến Dung lập tức ú ở cứng miệng, căn bản dù đúng hay sai thì người hạ mình năn nỉ vẫn là Quách Quân Hựu, nhưng chỉ có một điều duy nhất ấy.

" Vậy em nói thử xem, tháng trước là ai khóa cửa nhốt anh bên ngoài không cho vào phòng? "

Lạc Yến Dung bậm môi trừng mắt cảnh cáo bảo anh im lặng, sau đó hắt mặt về phía bà Lam Tử đang ngồi. Thế là, nơi đây được một trận cười sảng khoái, vui vì chuyện này một nhưng vui vì vợ chồng anh hạnh phúc đến mười.

Sau đó, bà Lam Tử lên tiếng:

"Vợ chồng Thiên Trụ sắp đón thiên thần nhỏ rồi, vậy hai vợ chồng cháu định khi nào tổ chức hôn lễ? Khi nào sinh cháu đây?"

Quách Quân Hựu buồn bã thở dài, ánh mắt nhìn Lạc Yến Dung có chút nặng nề. Lúc bà Lam Nhiễm được tròn một năm thì anh đã đề nghị tổ chức hôn lễ nhưng cô không đồng ý, anh phải thuyết phục, năn nỉ, cầu xin thì mới chấp nhận vào tuần trước, về việc sinh con chẳng có hy vọng sẽ được cô đồng ý.

"Tổ chức hôn lễ thì tụi cháu đang tính, còn về việc sinh bảo bối chắc phải để thêm vài năm nữa ạ, tụi cháu vẫn chưa sẵn sàng. "

Nghe thế, Vạn Y Quỳnh mỉm cười vui vẻ hạnh phúc đưa tay sờ vuốt chiếc bụng bầu sáu tháng của mình, nhìn Lạc Yến Dung cất tiếng:

"Em từng thế đấy, cứ lo sợ, nhưng khi đã mang thai và cảm nhận đứa bé lớn lên từng ngày thì thực sự rất hạnh phúc, dường như việc gì cũng có thể vượt qua. "

Lạc Yến Dung cười gượng đáp lại, ánh mắt chuyển dịch xuống chiếc bụng bầu nhô ra của cô ấy, và nghĩ đến đứa bé con của Trịnh Khiêm và Quách Hạ Đan, tuy ghét họ nhưng đứa bé thực sự rất đáng yêu, dễ thương.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện