Nhận thấy Quách Quân Hựu không muốn trả lời, nên Lạc Yến Dung không cố ép buộc, vốn dĩ cô đã biết phần nào về mối quan hệ của anh và cô gái tên Diêu Hân Đồng, do được một người bạn thân của mẹ cô kể cho.
“ Thành tích học tập của Doãn Đức Vịnh và anh họ Triển Hoằng từng khiến tôi rất áp lực. ”
“ Anh tốt nghiệp Tiến sĩ, thành lập Văn phòng luật sư, so với luật sư Doãn hay Quách tổng thì cũng đâu hề thua kém. ”
Quách Quân Hựu lần nữa cười khẽ, có lẽ hôm nay chính là ngày anh cười nhiều nhất, thậm chí lúc nhận bằng tốt nghiệp anh cũng chẳng có lấy nụ cười, niềm vui và sự kiêu ngạo chỉ thể hiện qua đôi mắt sáng bừng ấy.
“ Xem ra cô có tìm hiểu về tôi. ”
“ Nếu phải thì sao? ”
“ Để làm gì? ”
Lạc Yến Dung mỉm cười dựa lưng về sau thành ghế, cao ngạo khoanh tay, đôi mắt tròn xoe long lanh hướng lên nhìn Quách Quân Hựu đằng trước, từ tốn trả lời:
“ Luật sư Quách cứ từ từ suy nghĩ đi, anh thông minh như thế mà~ ”
Suốt ba giờ đồng hồ lái xe trở lại thành phố, Quách Quân Hựu và Lạc Yến Dung liên tục trò chuyện, điều này khiến anh chẳng thấy mệt mỏi hay buồn chán khi phải lái xe đoạn đường khá xa.
Lúc này, chiếc xe ô tô dừng lại trước một tòa chung cư theo địa chỉ Yến Dung đã nói, cả hai mở cửa xuống xe nhưng trong lòng ai đó có chút tiếc nuối, cảm thấy quá nhanh mặc dù đã cố tình di chuyển tốc độ khá chậm.
“ Cảm ơn anh nha! ”
Lạc Yến Dung đưa tay về phía trước, ý định cầm lấy hai chiếc túi trên tay của Quách Quân Hựu vừa mang từ cốp xe.
“ Không có gì, nhưng mà cô không định mời tôi lên nhà uống một tách cafe sao? Như thế sẽ thiết thực hơn lời cảm ơn đấy! ”
Lạc Yến Dung nhất thời ngạc nhiên, sau đó nở nụ cười vô cùng duyên dáng, điểm nhấn chính là một bên má lúm đồng tiền, đáp lời:
“ Tôi sợ luật sư bận việc, hơn hết là không biết anh đã có bạn gái hay chưa. Nếu đã có mà chúng ta lên nhà riêng vào buổi tối thế này thì thực sự rất dễ bị hiểu lầm, tôi cũng chẳng thích tiếp xúc quá nhiều.
- Tôi cực kỳ ghét kẻ thứ ba, đặc biệt là loại người biết nam nhân đó đã có chủ nhưng vẫn cố tình cướp đoạt, nên là...điều không thích sẽ không làm! ”
Khuôn mặt Quách Quân Hựu thể hiện ý cười, sự vui thích hài lòng bộc lộ rõ ràng, cảm xúc lần đầu rung động không thể giấu giếm, xác nhận trong lòng cô gái này cực kỳ thông minh.
“ Tôi chưa có bạn gái, vẫn đang độc thân nên cô cứ yên tâm. Thế nhưng hiện tại tôi bận thật, phải về nghiên cứu vụ kiện. ”
“ Vậy khi nào anh rảnh, tôi mời anh một tách cafe, xem như bù cho tối nay đi. ”
Quách Quân Hựu gật đầu, cánh tay đưa về phía trước trả hai túi đồ cho Lạc Yến Dung, ánh mắt quyến luyến ngọt ngào nhìn cô. Khoảnh khắc ấy, cô biết kế hoạch của mình nhất định thành công.
“ Vậy anh kết bạn với tôi nhé? ”
“ Được! ”
Năm phút sau, chiếc xe ô tô ấy tiếp tục di chuyển lái đi, rời khỏi tòa chung cư. Lúc này, Lạc Yến Dung vẫn chưa lên nhà, đứng đó dõi theo đến khi khuất xa hòa cùng với dòng xe trên đường, khóe môi nhàn nhạt nhếch lên vẻ ra nụ cười cực kỳ nham hiểm và đắc ý.
“ Tôi mà tung chiêu thì anh chỉ có thể dính thôi, luật sư Quách à! ”
Quách Quân Hựu mang tâm trạng vui vẻ, hào hứng trở về nhà riêng của mình, lồng ngực cứ bồi hồi lần đầu tiên có được, trong đầu lúc nào cũng nhớ đến cái tên ‘ Yến Dung ’.
Hơn mười phút lái xe và ba mươi phút trong phòng tắm, Quách Quân Hựu vừa đi ra ngoài vừa thắt dây áo choàng, sau đó cầm lên điện thoại mở xem và ý định xuống nhà pha cafe để làm việc.
Đột nhiên, khóe môi ai đó tiếp tục nhếch lên, nụ cười dần dần xuất hiện rõ rệt, khi vừa đọc xong dòng tin nhắn Yến Dung gửi đến.
“ Anh về đến nhà chưa? ”
“ Tôi đến nhà trước đó ba mươi phút. ”
Ting...
Ở bên đây, Lạc Yến Dung ngâm mình trong bồn tắm, khuôn mặt đang đắp miếng mặt nạ dưỡng da, dựa người về sau thư giản sau một ngày một đêm đi chơi.
Và rồi, khi nghe âm thanh thông báo tin nhắn, cô lập tức vươn tay cầm lấy điện thoại, hớn hở mở xem vì chắc chắn rằng là của người ấy.
Rất nhanh cô đã phản hồi:
“ Anh không có gì để hỏi tôi sao? ”
“ Cô muốn tôi hỏi gì? ”
Lạc Yến Dung chấn động bật dậy, đưa tay tháo ra miếng mặt nạ dưỡng da quẳng vào thùng gác, cất lời:
“ Ủa luật sư sao nhạt nhẽo vậy? Khi nãy anh ta cũng OK lắm mà~ ”
Tự đánh giá vậy thôi, chứ Lạc Yến Dung đâu dám thẳng thừng chê bai. Thế là, cô sau đó nhanh chóng soạn tin gửi lại:
“ Anh bận công việc thì làm đi.
- Tôi không phiền anh nữa.
- Nhưng đừng thức khuya quá nhé.
- Tạm biệt.”
Nhận được bốn dòng tin nhắn của Lạc Yến Dung gửi đến, Quách Quân Hựu có chút trầm tư không vội trả lời, xoay xoay chiếc điện thoại một cách vô cùng điêu luyện, vốn dĩ đang suy nghĩ sẽ phản hồi thế nào để cả hai có thể tiếp tục trò chuyện, tuy bận thật nhưng dành một phút để soạn tin thì vẫn ổn.
Mà ngặt nổi cái gì cũng đã nói lúc trên xe, bây giờ thực sự không thể suy nghĩ...
“ Chết tiệt, ngày mai phải đi gặp anh Minh Lãnh cho anh ấy truyền tải chút ít kinh nghiệm mới được. ”
“ Thành tích học tập của Doãn Đức Vịnh và anh họ Triển Hoằng từng khiến tôi rất áp lực. ”
“ Anh tốt nghiệp Tiến sĩ, thành lập Văn phòng luật sư, so với luật sư Doãn hay Quách tổng thì cũng đâu hề thua kém. ”
Quách Quân Hựu lần nữa cười khẽ, có lẽ hôm nay chính là ngày anh cười nhiều nhất, thậm chí lúc nhận bằng tốt nghiệp anh cũng chẳng có lấy nụ cười, niềm vui và sự kiêu ngạo chỉ thể hiện qua đôi mắt sáng bừng ấy.
“ Xem ra cô có tìm hiểu về tôi. ”
“ Nếu phải thì sao? ”
“ Để làm gì? ”
Lạc Yến Dung mỉm cười dựa lưng về sau thành ghế, cao ngạo khoanh tay, đôi mắt tròn xoe long lanh hướng lên nhìn Quách Quân Hựu đằng trước, từ tốn trả lời:
“ Luật sư Quách cứ từ từ suy nghĩ đi, anh thông minh như thế mà~ ”
Suốt ba giờ đồng hồ lái xe trở lại thành phố, Quách Quân Hựu và Lạc Yến Dung liên tục trò chuyện, điều này khiến anh chẳng thấy mệt mỏi hay buồn chán khi phải lái xe đoạn đường khá xa.
Lúc này, chiếc xe ô tô dừng lại trước một tòa chung cư theo địa chỉ Yến Dung đã nói, cả hai mở cửa xuống xe nhưng trong lòng ai đó có chút tiếc nuối, cảm thấy quá nhanh mặc dù đã cố tình di chuyển tốc độ khá chậm.
“ Cảm ơn anh nha! ”
Lạc Yến Dung đưa tay về phía trước, ý định cầm lấy hai chiếc túi trên tay của Quách Quân Hựu vừa mang từ cốp xe.
“ Không có gì, nhưng mà cô không định mời tôi lên nhà uống một tách cafe sao? Như thế sẽ thiết thực hơn lời cảm ơn đấy! ”
Lạc Yến Dung nhất thời ngạc nhiên, sau đó nở nụ cười vô cùng duyên dáng, điểm nhấn chính là một bên má lúm đồng tiền, đáp lời:
“ Tôi sợ luật sư bận việc, hơn hết là không biết anh đã có bạn gái hay chưa. Nếu đã có mà chúng ta lên nhà riêng vào buổi tối thế này thì thực sự rất dễ bị hiểu lầm, tôi cũng chẳng thích tiếp xúc quá nhiều.
- Tôi cực kỳ ghét kẻ thứ ba, đặc biệt là loại người biết nam nhân đó đã có chủ nhưng vẫn cố tình cướp đoạt, nên là...điều không thích sẽ không làm! ”
Khuôn mặt Quách Quân Hựu thể hiện ý cười, sự vui thích hài lòng bộc lộ rõ ràng, cảm xúc lần đầu rung động không thể giấu giếm, xác nhận trong lòng cô gái này cực kỳ thông minh.
“ Tôi chưa có bạn gái, vẫn đang độc thân nên cô cứ yên tâm. Thế nhưng hiện tại tôi bận thật, phải về nghiên cứu vụ kiện. ”
“ Vậy khi nào anh rảnh, tôi mời anh một tách cafe, xem như bù cho tối nay đi. ”
Quách Quân Hựu gật đầu, cánh tay đưa về phía trước trả hai túi đồ cho Lạc Yến Dung, ánh mắt quyến luyến ngọt ngào nhìn cô. Khoảnh khắc ấy, cô biết kế hoạch của mình nhất định thành công.
“ Vậy anh kết bạn với tôi nhé? ”
“ Được! ”
Năm phút sau, chiếc xe ô tô ấy tiếp tục di chuyển lái đi, rời khỏi tòa chung cư. Lúc này, Lạc Yến Dung vẫn chưa lên nhà, đứng đó dõi theo đến khi khuất xa hòa cùng với dòng xe trên đường, khóe môi nhàn nhạt nhếch lên vẻ ra nụ cười cực kỳ nham hiểm và đắc ý.
“ Tôi mà tung chiêu thì anh chỉ có thể dính thôi, luật sư Quách à! ”
Quách Quân Hựu mang tâm trạng vui vẻ, hào hứng trở về nhà riêng của mình, lồng ngực cứ bồi hồi lần đầu tiên có được, trong đầu lúc nào cũng nhớ đến cái tên ‘ Yến Dung ’.
Hơn mười phút lái xe và ba mươi phút trong phòng tắm, Quách Quân Hựu vừa đi ra ngoài vừa thắt dây áo choàng, sau đó cầm lên điện thoại mở xem và ý định xuống nhà pha cafe để làm việc.
Đột nhiên, khóe môi ai đó tiếp tục nhếch lên, nụ cười dần dần xuất hiện rõ rệt, khi vừa đọc xong dòng tin nhắn Yến Dung gửi đến.
“ Anh về đến nhà chưa? ”
“ Tôi đến nhà trước đó ba mươi phút. ”
Ting...
Ở bên đây, Lạc Yến Dung ngâm mình trong bồn tắm, khuôn mặt đang đắp miếng mặt nạ dưỡng da, dựa người về sau thư giản sau một ngày một đêm đi chơi.
Và rồi, khi nghe âm thanh thông báo tin nhắn, cô lập tức vươn tay cầm lấy điện thoại, hớn hở mở xem vì chắc chắn rằng là của người ấy.
Rất nhanh cô đã phản hồi:
“ Anh không có gì để hỏi tôi sao? ”
“ Cô muốn tôi hỏi gì? ”
Lạc Yến Dung chấn động bật dậy, đưa tay tháo ra miếng mặt nạ dưỡng da quẳng vào thùng gác, cất lời:
“ Ủa luật sư sao nhạt nhẽo vậy? Khi nãy anh ta cũng OK lắm mà~ ”
Tự đánh giá vậy thôi, chứ Lạc Yến Dung đâu dám thẳng thừng chê bai. Thế là, cô sau đó nhanh chóng soạn tin gửi lại:
“ Anh bận công việc thì làm đi.
- Tôi không phiền anh nữa.
- Nhưng đừng thức khuya quá nhé.
- Tạm biệt.”
Nhận được bốn dòng tin nhắn của Lạc Yến Dung gửi đến, Quách Quân Hựu có chút trầm tư không vội trả lời, xoay xoay chiếc điện thoại một cách vô cùng điêu luyện, vốn dĩ đang suy nghĩ sẽ phản hồi thế nào để cả hai có thể tiếp tục trò chuyện, tuy bận thật nhưng dành một phút để soạn tin thì vẫn ổn.
Mà ngặt nổi cái gì cũng đã nói lúc trên xe, bây giờ thực sự không thể suy nghĩ...
“ Chết tiệt, ngày mai phải đi gặp anh Minh Lãnh cho anh ấy truyền tải chút ít kinh nghiệm mới được. ”
Danh sách chương