La tỷ thân là người đại diện của Minh Tinh và ảnh đế, tuy đóng phim sẽ không đi cùng nhưng vẫn luôn định kỳ gọi video hỏi thăm tình hình, đồng thời thảo luận sắp xếp công việc.
Chương trình thực tế lúc trước rất thành công, phim điện ảnh cùng tên cũng sắp quay, La tỷ thay hai người nhận lời, tháng sau sẽ vào đoàn.
La tỷ: "Túy ngọa thiên hạ tháng sau hai người có thể hơ khô thẻ tre rồi, mau chóng kết thúc để còn chuẩn bị vào tổ mới, bên kia nghe đâu trời rất nóng."
Ảnh đế oán giận: "Hết bộ này đến bộ khác, một chút thời gian nghỉ ngơi cũng không cho chúng tôi à."
Minh Tinh cũng cau mày: "Cho ba ngày nghỉ thôi cũng được, đã lâu không ngủ giường nhà rồi."
La tỷ đẩy kính mắt: "Tin tốt nói xong rồi, giờ đến nghe tin xấu đi."
Hai người: "..."
Đây mà là tin tốt?!
La tỷ nghiêm mặt: "Tuy rằng công ty sẽ không có thể can thiệp quá nhiều vào đời tư của nghệ sĩ, nhưng hai người cũng nên thu liễm một chút, chuyện có thể nói hay không thể nói đều nói ít đi, đừng lộ ra tin gì vẫn tốt hơn. Hôm thứ hai vừa rồi đã đưa vấn đề này ra thảo luận, có người đã bị phạt rồi. Hai người cũng xin chú ý đúng mực!"
Ảnh đế bị mắng đến không hiểu ra sao: "... Bị phạt thì liên quan gì đến tôi chứ?"
La tỷ cười lạnh: "Cậu nhiều quần lót như thế sao không tặng thêm hai cái nữa đi?"
Ảnh đế bị La tỷ nói cho nghẹn họng, sờ mũi một cái, biết là chị ta đang mượn chuyện kia để nói mình.
Minh Tinh ở bên cạnh cười trên sự đau khổ của người khác, cho rằng chính mình không có chuyện gì.
"Trịnh ca, khi đó may mà em giúp anh nói chuyện mới chuyển nguy thành an đấy, anh nhớ cũng phải cho em hai cái quần lót đó nha!"
La tỷ vèo một cái phóng ánh mắt như đao về phía hắn: "Còn cả cậu nữa, gửi tin nhắn thoại ít thôi!"
Minh Tinh: "..."
Không phải vẫn nói tin nhắn thoại không lưu lại chứng cứ sao? Giờ sao lại ngược lại với nền giáo dục hắn trải qua bao nhiêu năm qua vậy? Sau đó Minh Tinh tìm Đường Hâm Thành xả nỗi ấm ức.
Tiểu Minh: Vì sao lại không cho anh gửi tin nhắn thoại chứ, em nói vì sao chứ?
Hâm Hâm: Hai điều
Tiểu Minh:??
Hâm Hâm: Vì muốn tốt cho anh
Hâm Hâm: Vì muốn tốt cho em
Minh Tinh có lúc đầu óc rất thông minh, lập tức cảm thấy được câu nói này có thâm ý, có vấn đề!
Tiểu Minh: Nào, nhường micro cho em, em nói xem có chuyện gì rồi!?
Hâm Hâm: Ngày hôm qua anh kể chuyện con rết lớn, lúc đấy em đang họp, ngay trước mặt mười mấy vị giám đốc cấp cao, em mở tin nhắn thoại.
Hâm Hâm: Hiện tại đại khái toàn công ty ai cũng biết HAI MƯƠI CENTIMET dài bao nhiêu rồi
Tiểu Minh:...
Chương trình thực tế lúc trước rất thành công, phim điện ảnh cùng tên cũng sắp quay, La tỷ thay hai người nhận lời, tháng sau sẽ vào đoàn.
La tỷ: "Túy ngọa thiên hạ tháng sau hai người có thể hơ khô thẻ tre rồi, mau chóng kết thúc để còn chuẩn bị vào tổ mới, bên kia nghe đâu trời rất nóng."
Ảnh đế oán giận: "Hết bộ này đến bộ khác, một chút thời gian nghỉ ngơi cũng không cho chúng tôi à."
Minh Tinh cũng cau mày: "Cho ba ngày nghỉ thôi cũng được, đã lâu không ngủ giường nhà rồi."
La tỷ đẩy kính mắt: "Tin tốt nói xong rồi, giờ đến nghe tin xấu đi."
Hai người: "..."
Đây mà là tin tốt?!
La tỷ nghiêm mặt: "Tuy rằng công ty sẽ không có thể can thiệp quá nhiều vào đời tư của nghệ sĩ, nhưng hai người cũng nên thu liễm một chút, chuyện có thể nói hay không thể nói đều nói ít đi, đừng lộ ra tin gì vẫn tốt hơn. Hôm thứ hai vừa rồi đã đưa vấn đề này ra thảo luận, có người đã bị phạt rồi. Hai người cũng xin chú ý đúng mực!"
Ảnh đế bị mắng đến không hiểu ra sao: "... Bị phạt thì liên quan gì đến tôi chứ?"
La tỷ cười lạnh: "Cậu nhiều quần lót như thế sao không tặng thêm hai cái nữa đi?"
Ảnh đế bị La tỷ nói cho nghẹn họng, sờ mũi một cái, biết là chị ta đang mượn chuyện kia để nói mình.
Minh Tinh ở bên cạnh cười trên sự đau khổ của người khác, cho rằng chính mình không có chuyện gì.
"Trịnh ca, khi đó may mà em giúp anh nói chuyện mới chuyển nguy thành an đấy, anh nhớ cũng phải cho em hai cái quần lót đó nha!"
La tỷ vèo một cái phóng ánh mắt như đao về phía hắn: "Còn cả cậu nữa, gửi tin nhắn thoại ít thôi!"
Minh Tinh: "..."
Không phải vẫn nói tin nhắn thoại không lưu lại chứng cứ sao? Giờ sao lại ngược lại với nền giáo dục hắn trải qua bao nhiêu năm qua vậy? Sau đó Minh Tinh tìm Đường Hâm Thành xả nỗi ấm ức.
Tiểu Minh: Vì sao lại không cho anh gửi tin nhắn thoại chứ, em nói vì sao chứ?
Hâm Hâm: Hai điều
Tiểu Minh:??
Hâm Hâm: Vì muốn tốt cho anh
Hâm Hâm: Vì muốn tốt cho em
Minh Tinh có lúc đầu óc rất thông minh, lập tức cảm thấy được câu nói này có thâm ý, có vấn đề!
Tiểu Minh: Nào, nhường micro cho em, em nói xem có chuyện gì rồi!?
Hâm Hâm: Ngày hôm qua anh kể chuyện con rết lớn, lúc đấy em đang họp, ngay trước mặt mười mấy vị giám đốc cấp cao, em mở tin nhắn thoại.
Hâm Hâm: Hiện tại đại khái toàn công ty ai cũng biết HAI MƯƠI CENTIMET dài bao nhiêu rồi
Tiểu Minh:...
Danh sách chương