Vô Danh không suy nghĩ nhiều thêm nữa, món quà to lớn trước mắt như vậy mà không tận hưởng thì cũng không phải đạo. Vô Danh liền ngồi xuống bên cạnh ao linh tủy trì này, hắn phải tận lực hấp thu một phen, nếu như để dư thừa lại một giọt thì cũng quá là lãng phí rồi.
Vô Danh đưa một tay vào trong ao linh tủy trì kia, khi tay hắn vừa mới đưa vào liền có một loại cảm giác cực kì dễ chịu, linh tủy trì trong ao này giống như vừa mới tiếp xúc với tay của hắn thì liền tự động hấp thu vào bên trong cơ thể của hắn, mặc dù hắn vẫn chưa vận chuyển công pháp Vô Cực quyết để hấp thu.
- Đúng là đồ tốt.
Vô Danh trong lòng thầm cảm khái, vận khí của hắn cũng thật lớn, nhân họa mà đắc phúc. Đợi sau khi thực lực của hắn đại tăng, hắn sẽ về tính sổ với hai anh em Hoàng Lăng và Hoàng Dương, mà cũng còn con mụ Hình Hoa kia nữa, một chưởng đó hắn vẫn nhớ kĩ trong lòng.
Vô Danh tin với cái ao lớn linh tủy trì này thì có thể giúp cho hắn thực lực tăng mạnh, có lẽ tu vi của hắn có thể đột phá được Tụ Khí kỳ mà vào Trúc Cơ kỳ cũng nên. Chỉ cần lên tới Trúc Cơ kỳ cộng thêm với cường độ thân thể của hắn bây giờ, có lẽ đánh nhau một trận với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ cũng không có vấn đề gì.
Vô Danh lập tức vận chuyển công pháp Vô Cực quyết tới cực hạn, linh tủy giống như dòng nước lũ mà tiến vào bên trong cơ thể của hắn. Khi lượng lớn linh tủy trì này được hấp thu vào bên trong cơ thể của Vô Danh, một cảm giác cực độ thoải mái liền truyền tới. Vô Danh liền rất nhanh chìm đắm trong loại cảm giác này.
Khi Vô Danh vừa mới hấp thu linh tủy vào bên trong cơ thể, trên đầu hắn là từng làn khói đen bốc ra ngoài, mà ngay khi làn khói đen này được đẩy ra bên ngoài cơ thể, Vô Danh cũng cảm thấy tu vi của bản thân không ngừng tăng lên, cơ thể cũng là càng nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều.
Khi hấp thụ loại linh tủy cực độ đậm đặc này, Vô Danh không những cảm thấy tu vi của bản thân tăng nhanh mà còn thấy được hắn ở bên trong cảm ngộ cũng đang tăng dần lên, nhiều điều lúc trước không thể lý giải thì bây giờ càng là thông suốt hơn.
Linh tủy cực độ đậm đặc này vừa mới hấp thu vào bên trong cơ thể thì mảnh hư không bên trong nội thể của Vô Danh cũng là điền cuồng chuyển hóa sau đó thu vào bên trong đan điền của hắn. Khí tức bản nguyên kia cũng là không ngừng cọ rửa thân thể cùng kinh mạch của hắn, linh tủy được hấp thu vào bên trong cũng đã chuyển thành linh khí, rồi được khí tức bản nguyên kia không ngừng áp súc mà trở nên cực kì cô đọng.
- Ầm...
Một tiếng ầm nhỏ vang lên bên trong cơ thể của Vô Danh, hắn đã phá tan một chướng ngại ngăn cách của Tụ Khí tầng năm trung kỳ mà tiến vào tầng năm hậu kỳ. Mà lúc tu vi của Vô Danh đột phá tới tầng năm hậu kỳ thì hắn cũng liền dừng lại, bởi vì nếu như cứ tu luyện như vậy thì có lẽ rất là mất thời gian, chính vì thế hắn quyết định dời hết toàn bộ ao linh tủy trì này vào bên trong thế giới hỗn độn của hắn. Bên trong thế giới hỗn độn thời gian ở đó nhanh hơn bên ngoài rất nhiều, nó sẽ trợ giúp cho tốc độ hấp thu của Vô Danh nhanh hơn gấp mười lần.
Vô Danh đứng dậy, sau đó dùng thần thức của mình dời đi hết cái ao linh tủy trì này vào bên trong thế giới hỗn độn. Sau hai canh giờ qua đi Vô Danh cũng đã sắp chuyển hết được cái ao linh tủy trì này vào bên trong thế giới hỗn độn của hắn rồi.
- Cái gì kia....
Mà trong lúc Vô Danh đang không ngừng chuyển linh tủy trì ở cái ao này vào bên trong thế giới hỗn độn của hắn thì hắn đột nhiên nhìn thấy một vật. Vật này xuất hiện trong tầm mắt của hắn khi linh tủy trì trong cái ao này không ngừng hạ xuống.
Vô Danh liền cố gắng chuyển thật nhanh linh tủy trì vào bên trong thế giới hỗn độn, dần dần một gò đất hiện lên trước mắt của hắn, mà ở phía trên gò đất này còn có một thanh đao màu đen nhìn cực kì huyền bí. Xung quanh thanh đao này dường như còn có một loại khí tức màu đen quanh quẩn, mà khi Vô Danh nhìn thấy loại này khí tức thì hắn liền cảm giác giữa hắn và loại khí tức này có chút liên hệ với nhau.
Vô Danh nhún mình một cái, cả người lăng không bay đi, sau đó chân hắn đáp xuống cái gò đất ở giữa ao linh tủy trì này.
Mà lúc này Hỗn Độn Thiên Mục giống như biết được thắc mắc của Vô Danh, nó liền truyền tới một luồng thông tin.
- Khai Thiên Dạ Đao.
Vô Danh lẩm bẩm một tiếng, không ngờ thanh đao màu đen này lại tên là "Khai Thiên Dạ Đao". Mà thanh Khai Thiên Dạ Đao này lại đang được dùng làm mắt trận.
Công dụng của Thiên Mục lại nổi lên, Vô Danh nhìn thấy ở đây quả thật có một trận pháp khác, mà trận pháp này rất mạnh, hắn cũng không thể biết là trận pháp gì cấp bậc như thế nào. Mà lúc này Hỗn Độn Thiên Mục lại truyền tới một luồng thông tin nữa, thông tin này thúc giục Vô Danh mau mau chạm vào thanh đao kia, chỉ cần chạm vào nó là có thể khiến cho thanh đao đó nhận chủ.
- Chỉ cần chạm vào là có thể nhận chủ sao, không cần luyện hóa sao.
Vô Danh lẩm bẩm, nhìn thanh đao này bất phàm như vậy, quả thật hắn cũng muốn thử xem có thể đoạt được thanh đao này hay không. Tay Vô Danh đưa ra, hắn định làm như lời mà Hỗn Độn Thiên Mục bảo hắn. Nhưng mà ngay khi tay của Vô Danh chỉ còn cách thanh đao khoảng một gang tay nữa thì hắn đột nhiên dừng lại suy nghĩ:
- Không phải thanh đao này được làm mắt trận sao, vậy thì ta làm sao có thể chạm vào cái thanh đao này được, chưa nói đến việc nếu như ta lấy thanh đao này đi, thì có phải hay không trận pháp liền không chống đỡ được mà bị phá hỏng.
- Không được không được, lỡ như cái trận pháp này là dùng để giam giữ thứ gì đó, ta lấy đi mắt trận rồi, không phải là ngay cả ta cũng tiêu đời hay sao.
Mà Vô Danh càng nghĩ cũng càng thấy lí do này của hắn là hợp lý, từ cái trận pháp phong ấn không gian một chiều ở bên ngoài kia, rồi đến cái trận pháp có một thanh đao không rõ cấp bậc làm mắt trận trấn thủ, rồi lại còn có một cái linh mạch ở phía dưới, mà cái linh mạch này theo như Vô Danh nghĩ chính là để cung cấp năng lượng cho cái trận pháp ở bên trong này. Tất cả những điều đó hợp lại, chẳng phải nói rằng ở đây nhất định là đang giam giữ một thứ gì đó hết sức đáng sợ hay sao.
Vô Danh vừa nghĩ tới thôi đã nổi hết cả da gà lên rồi, sau lưng cũng là một thân mồ hôi lạnh, hắn tự nhủ may mà bản thân hắn không có nghe theo Hỗn Độn Thiên Mục, nếu không thì có lẽ hắn ngay cả xác cũng không còn.
- Mà cũng không đúng a, Hỗn Độn Thiên Mục làm sao có thể hại ta được....
- Á....
Mà cũng chẳng để cho Vô Danh nghĩ nhiều, ngay tại lúc hắn còn đang mơ mơ màng màng nghĩ ngợi, loại khí tức màu đen kia cũng đã từ thanh đao mà dần dần tiếp cận cơ thể của hắn, sau đó ngay lập tức giữa hắn và thanh đao này giống như có một loại lực hút, liền bị hút vào với nhau.
Vô Danh bởi vì giật mình mà hét lên một tiếng, ngay tại lúc tay của hắn tiếp xúc với thanh đao này, linh căn Hắc Ám và Bạch Quang trong cơ thể của hắn giống như nhảy lên một cái, sau đó năng lượng từ hai loại linh căn này liền theo tay của hắn truyền vào bên trong thanh đao kia.
Vô Danh bây giờ có cảm giác giống như là đang bị người ta hút hết tinh lực trong người, linh lực của hắn cũng bị hút đi, dần dần tiêu hao hết. Mà loại cảm giác này cũng giống như bị điện giật giống nhau khiến cho cả người của Vô Danh cảm thấy tê dại không thể động đậy.
Cảm ơn đạo hữu "trumdomgai" đã đẩy 5 kp cho truyện.
Mọi người đi qua thì nhớ để lại một like ủng hộ tác với nha.
Vô Danh đưa một tay vào trong ao linh tủy trì kia, khi tay hắn vừa mới đưa vào liền có một loại cảm giác cực kì dễ chịu, linh tủy trì trong ao này giống như vừa mới tiếp xúc với tay của hắn thì liền tự động hấp thu vào bên trong cơ thể của hắn, mặc dù hắn vẫn chưa vận chuyển công pháp Vô Cực quyết để hấp thu.
- Đúng là đồ tốt.
Vô Danh trong lòng thầm cảm khái, vận khí của hắn cũng thật lớn, nhân họa mà đắc phúc. Đợi sau khi thực lực của hắn đại tăng, hắn sẽ về tính sổ với hai anh em Hoàng Lăng và Hoàng Dương, mà cũng còn con mụ Hình Hoa kia nữa, một chưởng đó hắn vẫn nhớ kĩ trong lòng.
Vô Danh tin với cái ao lớn linh tủy trì này thì có thể giúp cho hắn thực lực tăng mạnh, có lẽ tu vi của hắn có thể đột phá được Tụ Khí kỳ mà vào Trúc Cơ kỳ cũng nên. Chỉ cần lên tới Trúc Cơ kỳ cộng thêm với cường độ thân thể của hắn bây giờ, có lẽ đánh nhau một trận với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ cũng không có vấn đề gì.
Vô Danh lập tức vận chuyển công pháp Vô Cực quyết tới cực hạn, linh tủy giống như dòng nước lũ mà tiến vào bên trong cơ thể của hắn. Khi lượng lớn linh tủy trì này được hấp thu vào bên trong cơ thể của Vô Danh, một cảm giác cực độ thoải mái liền truyền tới. Vô Danh liền rất nhanh chìm đắm trong loại cảm giác này.
Khi Vô Danh vừa mới hấp thu linh tủy vào bên trong cơ thể, trên đầu hắn là từng làn khói đen bốc ra ngoài, mà ngay khi làn khói đen này được đẩy ra bên ngoài cơ thể, Vô Danh cũng cảm thấy tu vi của bản thân không ngừng tăng lên, cơ thể cũng là càng nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều.
Khi hấp thụ loại linh tủy cực độ đậm đặc này, Vô Danh không những cảm thấy tu vi của bản thân tăng nhanh mà còn thấy được hắn ở bên trong cảm ngộ cũng đang tăng dần lên, nhiều điều lúc trước không thể lý giải thì bây giờ càng là thông suốt hơn.
Linh tủy cực độ đậm đặc này vừa mới hấp thu vào bên trong cơ thể thì mảnh hư không bên trong nội thể của Vô Danh cũng là điền cuồng chuyển hóa sau đó thu vào bên trong đan điền của hắn. Khí tức bản nguyên kia cũng là không ngừng cọ rửa thân thể cùng kinh mạch của hắn, linh tủy được hấp thu vào bên trong cũng đã chuyển thành linh khí, rồi được khí tức bản nguyên kia không ngừng áp súc mà trở nên cực kì cô đọng.
- Ầm...
Một tiếng ầm nhỏ vang lên bên trong cơ thể của Vô Danh, hắn đã phá tan một chướng ngại ngăn cách của Tụ Khí tầng năm trung kỳ mà tiến vào tầng năm hậu kỳ. Mà lúc tu vi của Vô Danh đột phá tới tầng năm hậu kỳ thì hắn cũng liền dừng lại, bởi vì nếu như cứ tu luyện như vậy thì có lẽ rất là mất thời gian, chính vì thế hắn quyết định dời hết toàn bộ ao linh tủy trì này vào bên trong thế giới hỗn độn của hắn. Bên trong thế giới hỗn độn thời gian ở đó nhanh hơn bên ngoài rất nhiều, nó sẽ trợ giúp cho tốc độ hấp thu của Vô Danh nhanh hơn gấp mười lần.
Vô Danh đứng dậy, sau đó dùng thần thức của mình dời đi hết cái ao linh tủy trì này vào bên trong thế giới hỗn độn. Sau hai canh giờ qua đi Vô Danh cũng đã sắp chuyển hết được cái ao linh tủy trì này vào bên trong thế giới hỗn độn của hắn rồi.
- Cái gì kia....
Mà trong lúc Vô Danh đang không ngừng chuyển linh tủy trì ở cái ao này vào bên trong thế giới hỗn độn của hắn thì hắn đột nhiên nhìn thấy một vật. Vật này xuất hiện trong tầm mắt của hắn khi linh tủy trì trong cái ao này không ngừng hạ xuống.
Vô Danh liền cố gắng chuyển thật nhanh linh tủy trì vào bên trong thế giới hỗn độn, dần dần một gò đất hiện lên trước mắt của hắn, mà ở phía trên gò đất này còn có một thanh đao màu đen nhìn cực kì huyền bí. Xung quanh thanh đao này dường như còn có một loại khí tức màu đen quanh quẩn, mà khi Vô Danh nhìn thấy loại này khí tức thì hắn liền cảm giác giữa hắn và loại khí tức này có chút liên hệ với nhau.
Vô Danh nhún mình một cái, cả người lăng không bay đi, sau đó chân hắn đáp xuống cái gò đất ở giữa ao linh tủy trì này.
Mà lúc này Hỗn Độn Thiên Mục giống như biết được thắc mắc của Vô Danh, nó liền truyền tới một luồng thông tin.
- Khai Thiên Dạ Đao.
Vô Danh lẩm bẩm một tiếng, không ngờ thanh đao màu đen này lại tên là "Khai Thiên Dạ Đao". Mà thanh Khai Thiên Dạ Đao này lại đang được dùng làm mắt trận.
Công dụng của Thiên Mục lại nổi lên, Vô Danh nhìn thấy ở đây quả thật có một trận pháp khác, mà trận pháp này rất mạnh, hắn cũng không thể biết là trận pháp gì cấp bậc như thế nào. Mà lúc này Hỗn Độn Thiên Mục lại truyền tới một luồng thông tin nữa, thông tin này thúc giục Vô Danh mau mau chạm vào thanh đao kia, chỉ cần chạm vào nó là có thể khiến cho thanh đao đó nhận chủ.
- Chỉ cần chạm vào là có thể nhận chủ sao, không cần luyện hóa sao.
Vô Danh lẩm bẩm, nhìn thanh đao này bất phàm như vậy, quả thật hắn cũng muốn thử xem có thể đoạt được thanh đao này hay không. Tay Vô Danh đưa ra, hắn định làm như lời mà Hỗn Độn Thiên Mục bảo hắn. Nhưng mà ngay khi tay của Vô Danh chỉ còn cách thanh đao khoảng một gang tay nữa thì hắn đột nhiên dừng lại suy nghĩ:
- Không phải thanh đao này được làm mắt trận sao, vậy thì ta làm sao có thể chạm vào cái thanh đao này được, chưa nói đến việc nếu như ta lấy thanh đao này đi, thì có phải hay không trận pháp liền không chống đỡ được mà bị phá hỏng.
- Không được không được, lỡ như cái trận pháp này là dùng để giam giữ thứ gì đó, ta lấy đi mắt trận rồi, không phải là ngay cả ta cũng tiêu đời hay sao.
Mà Vô Danh càng nghĩ cũng càng thấy lí do này của hắn là hợp lý, từ cái trận pháp phong ấn không gian một chiều ở bên ngoài kia, rồi đến cái trận pháp có một thanh đao không rõ cấp bậc làm mắt trận trấn thủ, rồi lại còn có một cái linh mạch ở phía dưới, mà cái linh mạch này theo như Vô Danh nghĩ chính là để cung cấp năng lượng cho cái trận pháp ở bên trong này. Tất cả những điều đó hợp lại, chẳng phải nói rằng ở đây nhất định là đang giam giữ một thứ gì đó hết sức đáng sợ hay sao.
Vô Danh vừa nghĩ tới thôi đã nổi hết cả da gà lên rồi, sau lưng cũng là một thân mồ hôi lạnh, hắn tự nhủ may mà bản thân hắn không có nghe theo Hỗn Độn Thiên Mục, nếu không thì có lẽ hắn ngay cả xác cũng không còn.
- Mà cũng không đúng a, Hỗn Độn Thiên Mục làm sao có thể hại ta được....
- Á....
Mà cũng chẳng để cho Vô Danh nghĩ nhiều, ngay tại lúc hắn còn đang mơ mơ màng màng nghĩ ngợi, loại khí tức màu đen kia cũng đã từ thanh đao mà dần dần tiếp cận cơ thể của hắn, sau đó ngay lập tức giữa hắn và thanh đao này giống như có một loại lực hút, liền bị hút vào với nhau.
Vô Danh bởi vì giật mình mà hét lên một tiếng, ngay tại lúc tay của hắn tiếp xúc với thanh đao này, linh căn Hắc Ám và Bạch Quang trong cơ thể của hắn giống như nhảy lên một cái, sau đó năng lượng từ hai loại linh căn này liền theo tay của hắn truyền vào bên trong thanh đao kia.
Vô Danh bây giờ có cảm giác giống như là đang bị người ta hút hết tinh lực trong người, linh lực của hắn cũng bị hút đi, dần dần tiêu hao hết. Mà loại cảm giác này cũng giống như bị điện giật giống nhau khiến cho cả người của Vô Danh cảm thấy tê dại không thể động đậy.
Cảm ơn đạo hữu "trumdomgai" đã đẩy 5 kp cho truyện.
Mọi người đi qua thì nhớ để lại một like ủng hộ tác với nha.
Danh sách chương