Để có thể luyện tới tầng hai của luyện thể Vô Danh đã dùng hết một tháng thời gian rồi, mà hai mươi ngày trước ở bên trong Hoài Nam Nhị Tinh học viện, cũng là có một chuyện xảy ra liên quan tới bọn Hoàng Lăng và Hoàng Dương.

Sau cái ngày đánh Vô Danh rơi xuống dưới vực sâu, hai anh em Hoàng Lăng và Hoàng Dương không có trực tiếp trở về học viện mà liền đổi sang một hướng khác. Trước khi ra ngoài tìm Vô Danh, bọn Hoàng Lăng đã nhận một nhiệm vụ tổ đội năm người là đi giết cá sấu một sừng, cho nên bọn chúng bây giờ không thể nào quay trở về tay không được mà bắt buộc phải tới nơi làm nhiệm vụ giết một vài con cá sấu một sừng đem về để hoàn trả nhiệm vụ. Cho nên vì thế mà hai anh em Hoàng Lăng và Hoàng Dương không có lập tức trở về Hoài Nam Nhị Tinh học viện mà lại đổi sang một hướng khác, hướng này chính là hướng tới nơi làm nhiệm vụ giết cá sấu một sừng.

Sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ, lúc anh em Hoàng Lăng và Hoàng Dương trở về Hoài Nam Nhị Tinh học viện đã là chín ngày sau đó. Mà khi hai người vừa mới trở về thì liền có một thông tin được truyền tới hai người.

Thông tin này chính là do Hình Hoa phát ra, yêu cầu hai người Hoàng Lăng và Hoàng Dương gặp riêng nàng. Địa điểm gặp mặt của ba người là một nơi ở nội thành, bên ngoài học viện. Hoàng Dương cầm bức thư trong tay nhìn Hoàng Lăng lo lắng nói:

- Ca ca, liệu có phải chuyện lần trước đã phát sinh sự việc gì.

Hoàng Lăng cũng là lông mày nhăn lại, nhìn phong thư một cách khó hiểu:

- Ta cũng không biết là rốt cuộc xảy ra vấn đề gì, nhưng nếu như có thể che dấu thì một mực không nên nói ra, tránh cho tai họa tìm tới.

Hoàng Dương nghe Hoàng Lăng nói như vậy thì cũng chỉ biết gật đầu một cái.

Một lúc sau hai người liền cẩn thận đi tới chỗ hẹn gặp bên trong phong thư đã nói, Hoàng Lăng và Hoàng Dương ra ngoài rất dễ dàng giống như đã có người lót đường sẵn rồi.

Bọn Hoàng Lăng vừa ra ngoài học viện thì liền đi đến bên trong nội thành cách đó không xa, rồi tìm một phường thị mà rẽ vào. Phường thị mà hai anh em Hoàng Lăng và Hoàng Dương rẽ vào chính là Trường Xuân phường thị, khi hai người vừa mới bước vào cửa thì liền có một người ăn mặc giống như phục vụ ở Trường Xuân phường thị ra tiếp đón. Người phục vụ này là một nữ tử khá dễ nhìn, mặc một bộ hồng y, nữ tử này không có tu vi hoàn toàn là một người bình thường. Nữ phục vụ đi tới gần chỗ bọn người Hoàng Lăng rồi mỉm cười hỏi:

- Không biết hai vị công tử có phải là học viên của Hoài Nam Nhị Tinh học viện không??

- Đúng vậy.

Hoàng Lăng gật đầu đáp. Ở một bên Hoàng Dương vừa mới nhìn thấy nữ phục vụ này thì liền sáng mắt lên, trong mắt hiện rõ sự háo sắc, giống như muốn nuốt chửng nữ phục vụ kia. Nữ phục vụ này cũng nhận ra cái ánh mắt ấy của Hoàng Dương, mặc dù trong lòng rất là chán ghét nhưng vẫn phải nhịn lại. Nữ phục vụ nhìn về phía Hoàng Lăng rồi nói:

- Vây xin mời hai vị công tử đi theo ta.

Hoàng Lăng cũng không nói gì, chỉ là cùng Hoàng Dương đi theo vị nữ phục vụ này, hai người đều biết rõ rằng đây chính là Hình Hoa đã an bài hết thảy. Mà Hoàng Dương đi theo sau nữ phục vụ này, sớm đã không nhịn được, khi thấy nữ phục vụ kia đi ở phía trước, cặp mông không ngừng đung đưa, hắn liền đưa tay ra sờ một cái.

Hoàng Dương vốn là một kẻ háo sắc đội lốt thư sinh, hắn cũng đã lâu rồi chưa được giải quyết, nay nhìn thấy nữ phục vụ này khiêu gợi như vậy bảo hắn làm sao có thể nhịn được đây, ngay khi tay của hắn vừa chạm vào thì cái cảm giác mềm mại nơi tiếp xúc khiến cho hắn không lỡ bỏ tay mà lại là mân mê thêm chút nữa.

Nhưng khi Hoàng Dương vừa đưa tay sờ vào mông nữ phục vụ, thì nữ phục vụ này cũng biết được, nhưng nàng vẫn phải cố gắng nhẫn nhịn, bởi nếu như nàng không muốn bị đuổi khỏi nơi này thì bắt buộc phải nhịn xuống, dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên nàng bị đối xử như vậy.

Thấy đã đi đến căn phòng mà vị nữ khách nhân kia bảo, nữ phục vụ này mới thở ra một hơi rồi gạt đi tay của Hoàng Dương rồi nói:

- Hai vị công tử mời vào.

- Được rồi, ngươi đi đi.

Hoàng Lăng nói xong cũng là bước vào bên trong phòng, Hoàng Dương vẫn có chút luyến tiếc cảm giác mềm mại nơi tay mà bước vào bên trong cùng với Hoàng Lăng.

Bên trong căn phòng mà Hoàng Lăng vừa bước vào, Hình Hoa cũng là đang ở bên trong đó, ngồi đằng sau một tấm vải màu hồng lớn, tiếng của Hình Hoa vang lên:

- Nếu đã tới rồi thì ngồi xuống đi.

Hoàng Lăng nghe thế thì liền làm theo, tìm một chỗ rồi ngồi xuống bên cạnh chiếc bàn gỗ được kê ở phía trước tấm vải màu hồng lớn kia khoảng một mét. Hoàng Lăng cùng Hoàng Dương vừa mới ngồi xuống, thì Hoàng Lăng liền nói với giọng kính cẩn:

- Không biết Hình lão sư gọi đệ tử tới đây là có việc gì cần chỉ dạy. Đệ tử xin rửa tai lắng nghe.

Hoàng Lăng vừa mới nói thì giọng của Hình Hoa đằng sau tấm vài màu hồng cũng phát ra:

- Ta cũng không có gì muốn dạy ngươi, chỉ là muốn hỏi ngươi một việc. Nếu như ngươi trả lời tốt mà nói, ta sẽ có phần thưởng cho ngươi, còn nếu như trả lời không tốt, cái này hậu quả chắc ngươi cũng biết.

Hoàng Lăng và Hoàng Dương vừa nghe Hình Hoa nói như vậy thì sau lưng cũng là đầy mồ hôi lạnh mà nhìn nhau, Hoàng Lăng cố gắng giữ bình tĩnh hỏi lại:

- Không biết Hình lão sư là muốn hỏi đệ tử chuyện gì, chỉ cần là việc đệ tử biết thì chắc chắn sẽ có câu trả lời khiến cho Hình lão sư vừa lòng.

Hình Hoa ở sau tấm vải che màu hồng nghe vậy thì khóe miệng liền nhếch lên một cái rồi nói:

- Được, nếu ngươi đã nghe lời như vậy, ta cũng sẽ không nói vòng vo. Cái thứ nhất ta muốn hỏi ngươi là chín ngày trước ngươi đã đi đâu.

Hoàng Lăng vừa nghe lời này thì trong lòng liền kinh hoàng, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh mà đáp lại câu hỏi của Hình Hoa:

- Thưa Hình lão sư, chín ngày trước là đệ tử cùng với đệ đệ của mình đi ra ngoài làm một cái nhiệm vụ.

- Ồ vậy sao, không biết ngươi ra ngoài là làm nhiệm vụ gì, chỉ có hai người thôi sao.

Hình Hoa ở đằng sau tấm vài màu hồng ồ lên một tiếng rồi hỏi tiếp. Mà nghe xong thì Hoàng Lăng cũng liền đáp lại:

- Là một nhiệm vụ giết cá sấu một sừng, chỉ có đệ tử cùng đệ đệ mình đi làm.

- Thật không, ta nghe đâu là hai huynh đệ các ngươi còn đi cùng với người khác đây.

Hình Hoa lại tiếp tục nói.

- Đệ tử không dám lừa lão sư, thật sự là chỉ có hai huynh đệ chúng ta đi làm.

Hình Hoa nghe thế thì là hừ lạnh một tiếng, trên tay xuất hiện một thủy tinh cầu sau đó ném về phía chiếc bàn mà hai anh em Hoàng Lăng và Hoàng Dương đang ngồi.

- Vậy các ngươi xem cái này một chút.

Mà theo lời Hình Hoa vừa mới phát ra, thì trong thủy tinh cầu liền hiện lên đoạn ghi hình lúc bọn Hoàng Lăng và Hoàng Dương đánh nhau với Vô Danh. Hình Hoa lại lần nữa lên tiếng:

- Ta là đang cần một lời giải thích đây, nếu như các ngươi còn không thành thật, ta sẽ liền báo lên trên với viện trưởng, lúc đó với tội danh mưu sát đồng học, các ngươi không chỉ bị phế đi tu vi mà còn bị đuổi ra khỏi học viện.

Hai anh em Hoàng Lăng và Hoàng Dương vừa mới nhìn thấy đoạn băng ghi hình này thì trên mặt liền tái mét, sau lưng mồ hôi lạnh cũng là không ngừng chảy ra, bọn chúng không ngờ rằng, tất cả những việc bọn chúng làm đều đã bị người ta theo dõi và ghi hình lại, bây giờ có chối thì cũng không chối được nữa. Chính vì vậy bọn Hoàng Lăng liền giải thích hết tất cả với Hình Hoa.

Một lúc sau Hoàng Lăng liền lấy trong túi trữ vật ra một cái nhẫn trữ vật rồi nói:

- Thừa Hình lão sư, trong nhẫn trữ vật này là một món pháp bảo phi hành cấp pháp khí, đây cũng là món quà mà đệ tử dùng để tỏ lòng thành kính với lão sư.

- Được rồi, xét việc các ngươi rất biết phối hợp, sự việc lần này ta sẽ xem xét có nên thông báo lên trên với viện trưởng hay không.

Hình Hoa vừa nói vừa tiện tay thu lấy nhẫn trữ vật được đặt ở trên bàn kia. Đây cũng là cái nhẫn trữ vật đầu tiên mà nàng có được, mà bên trong chiếc nhẫn trữ vật này còn có một món pháp khí phi hành càng khiến cho nàng vui vẻ hơn.

Hai anh em Hoàng Lăng và Hoàng Dương nghe vậy thì cũng là thở phào một cái, chỉ cần giữ lại được mạng dù có bỏ ra một cái nhẫn trữ vật cùng với pháp khí phi hành thì cũng đều xứng đáng.

- Nhưng các ngươi cũng cần phải làm một việc nữa, nếu như làm tốt, thì ta sẽ không thông báo việc này với viện trưởng.

Hình Hoa lại tiếp tục nói.

- Không biết Hình lão sư còn có việc gì dặn dò, chỉ cần đệ tử có thể làm được chắc chắn sẽ dốc hết sức lực mà làm.

Hoàng Lăng nghe vậy thì mừng rỡ, chỉ cần có thể không thông báo lên trên với viện trưởng, hắn chắc chắn sẽ dốc sức mà làm.

Mà Hình Hoa nguyên bản nghe thấy mấy chữ "dốc hết sức lực" thì liền cười một cái, sau đó giọng nói của ả lại truyền ra:

- Được rồi, vậy ta sẽ chiếu theo câu "dốc hết sức lực" kia của ngươi mà xem xét chuyện lần này, nếu như không thật sự "dốc hết sức lực" mà nói thì hậu quả ra sao ngươi cũng biết được.

- Đệ tử chắc chắn sẽ dốc hết sức lực, không để phụ lòng Hình lão sư phân phó.

Hoàng Lăng giọng nói chắc nịch.

- Vậy thì tốt rồi, các ngươi chỉ cần phục vụ ta cho tốt, khiến cho ta thoải mái, thì những gì ta đã nói cũng sẽ giữ lời.

Theo lời Hình Hoa vừa nói ra, thì tấm vải màu hồng che ở giữa kia liền bị hất bay ra, để lộ ra thân thể của Hình Hoa đang nằm với một tư thế cực kì khiêu gợi trên chiếc giường lớn, ả ta chỉ mặc đúng một bộ nội y cực kì mỏng manh giống như có thể nhìn xuyên thấu bằng mắt thường vậy.

Chỉ một lát sau, trong căn phòng này liền vang lên những tiếng rên rỉ hết sức dâm đãng, sau đó tiếng phát ra cũng là càng lúc càng nhỏ lại.

Mà ở một bên phòng đối diện, một nam tử mặc bộ y phục có in huy hiệu của Hoài Nam Nhị Tinh học viện đang ngồi thưởng trà, thần thức của hắn cũng là phóng sang bên căn phòng mà Hình Hoa đang cùng với hai đệ tử song phi. Thần thức của nam tử này phóng xuyên qua trận pháp ngăn cách bên trong phòng Hình Hoa rồi quan sát hết thảy sự việc xảy ra. Hình Hoa đang chìm trong hoan lạc thì liền không chú ý tới có người phóng thần thức sang bên này theo dõi, nhưng mà tu vi của vị nam tử kia cũng hơn Hình Hoa rất nhiều, cho nên để có thể phát hiện được thần thức của người này cũng không phải dễ. Vị nam tử này nhếch mép cười khẩy một cái sau đó liền rời đi khỏi Trường Xuân phường thị.

Mọi người đi qua nhớ để lại một like ủng hộ tác với nha.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện