A Nhị thân hình vừa động thì rất nhanh đã tới phía trước mép vực, theo như lời của hai tên tiểu súc sinh vừa nãy khai báo thì có lẽ nơi Vô Danh nhảy xuống chính là ở đây.

A Nhị quay lại nhìn phía sau, ở đó còn có vết máu, hắn chắc chắn rằng đây chính là vết máu của Vô Danh, bởi vì vừa nãy nhìn qua thân thể của hai tên tiểu súc sinh vừa nãy thì trên người bọn chúng không có bất kì một vết thương nào dẫn tới tính trạng chảy máu như thế này cả, thậm chí tên to đầu nhất trong đó còn chẳng có một vết thương nào. Cho nên vết máu này chắc chắn sẽ là của Vô Danh để lại, không thể lệch đi đâu được.

A Nhị nhìn một chút vết máu này, dấu vết để lại sau cuộc ẩu đả là rất nhiều vết máu nhỏ li ti giống như những chấm tròn trải ngang tạo thành một đường cong phía dưới mặt đất.

- Hử, một mẩu xương.

Trong lúc đang quan sát vết máu để lại trên mặt đất, A Nhị nhìn thấy một mẩu xương rơi ở phía giữa vệt máu dài kia. A Nhị đưa một tay ra cầm mẩu xương đưa tới gần mắt rồi dùng thần thức quan sát, mẩu xương này có hình giống như một hình cầu vồng, mỏng và dẹt.

- Từ hình thái bên ngoài có lẽ đây là một mảnh xương mũi bị vỡ ra, xương rất cứng chắc, không giống như xương của tu sĩ bình thương, đây chắc chắn là xương của một tu sĩ luyện thể.

A Nhị vừa quan sát mẩu xương vừa lẩm bẩm, hắn đoán chắc chắn đây là một mảnh xương mũi bị vỡ ra của một tu sĩ luyện thể. Mà trong đám người vừa rồi cũng chỉ có Vô Danh là người luyện thể mà thôi.

A Nhị lại đưa thần thức nhìn qua dấu vết phía dưới mặt đất, ngay lập tức hắn thấy một mảnh da thịt nhỏ bị đứt ra, trên đó còn có một chiếc lông bị cắt qua:

- Mí mắt??

A Nhị lẩm bẩm một tiếng, sau đó lại nhìn lại một chút phía dưới mặt đất, vụ ẩu đả xảy ra cách đây không lâu, cho nên vẫn còn để lại một vài giấu vết, phía dưới mặt đất còn có vết chân.

A Nhị trong lòng thầm kết luận, mà trong đầu của hắn dường như hiện lên một đoạn phim quay chậm diễn hóa lại cảnh tưởng mới vừa xảy ra.

- Từ dấu vết để lại, người bị thương có lẽ bị đánh lén, do kịp thời phát hiện ra nên đã nhanh chóng lùi lại phía sau. Một chiêu đánh lén kia có lẽ là một đường kiếm đâm ngang đầu ngay tại vị trí thái dương, nhưng do người bị đánh lén đã lùi lại phía sau cho nên một kiếm này đã chém ngang qua mắt, khiến cho mẩu xương mũi bị chém vỡ ra, kèm theo đó là mí mắt của nạn nhân cũng bị chém rụng. Người có thể ra tay đánh lến mà khiến cho nạn nhân bất ngờ có lẽ là tiểu súc sinh tụ khí tầng sáu kia, gan cũng thật lớn, chém tiểu tử kia mù cả hai mắt, ta xem sau này mắt nhà ngươi sẽ bị tiểu thư nhà ta đục bao nhiêu lỗ đây.

A Nhị quay người lại, sau đó nhìn xuống phía dưới hẻm vực, hắn lại nhìn thấy một vết máu nữa:

- Chà, vẫn là ngươi khá, chém một phát thủng ngực phải, để xem sau này ngươi có bị thủng ngực trái không.

A Nhị đưa thần thức xuống phía dưới vực sâu dò xét, một trượng, mười trượng....

Sau khi đã phòng thần thức ra A Nhị phát hiện thần thức của hắn giống như bị lớp vụ khí phía dưới vực cắn nuốt, nhưng mà lượng thần thức bị cắn nuốt này rất nhỏ không đáng kể.

- Hử...tại sao lại không thể dò xuống tiếp được.

Đột nhiên thần thức đang thả xuống dưới vực bị chặn lại, khiến cho A Nhị khó hiểu, hắn cũng đã tìm tới độ sâu năm mươi trượng rồi nhưng vẫn không tìm thấy dấu vết khác của Vô Danh nữa, dò xuống tới đây thì thần thức lại đột nhiên bị chặn lại không rõ lý do.

- Bịch....

A Nhị dậm chân một cái xuống mặt đất sau đó lao thẳng người xuống dưới vực, nếu như đã không thể dò bằng thần thức được thì chỉ có thể đích thân nhảy xuống đó tìm mà thôi. Hắn đây là thân bất do kỷ, nếu như hắn không tìm được Vô Danh thì tiểu thư nhà hắn cũng sẽ xé xác hắn, cho nên hắn không thể không nhảy xuống.

- Ô...ô...ô...ô

Ngay khi A Nhị vừa rơi xuống tới năm mươi trượng, phía dưới giống như rung lên một cái, đất đá hai bên cũng vì thế mà nứt vỡ, sau đó là cảm giác giống như có một luồng năng lượng cực kỳ mạnh mẽ lao tới.

- Không ổn.

Thân hình của A Nhị đang lao xuống thì đột nhiên hắn cảm thấy không ổn. Cơ thể của A Nhị lập tức dừng lại gấp, sau đó bay lùi lên phía trên.

- ẦM

A Nhị cảm thấy giống như có một luồng năng lượng mạnh mẽ đánh tới phía hắn, hắn vội vàng đánh ra một chưởng chống đỡ. Lực đạo hai phía va chạm sau đó tiếng chân nguyên nổ tung ầm ầm vang động.

- Phốc...

A Nhị phun ra một ngụm máu, khi hắn ngạnh kháng với luồng sức mạnh kia, liền đã cảm thấy bản thân thua thiệt mấy phần theo sau đó là lực phản chấn đánh tới khiến cho hắn bị đẩy lùi lên trên, quay trở lại phía trên mép vực.

A Nhị thầm cảm thấy may mắn, nếu như không phải vừa rồi hắn phát hiện kịp thời thì có lẽ hắn bây giờ đã bị trọng thương chứ không phải chỉ đơn giản thổ ra một ngụm huyết là xong.

- Đây giống như lực lượng tự nhiên, có một loại bài xích rất lớn với người có tu vi cao.

A Nhị lẩm bẩm, ngay khi hắn vừa mới ngạnh kháng với luồng năng lượng kia thì cũng đã cảm nhận được một lực lượng bài xích rõ ràng, đây là một loại bài xích với người có tu vi cao, một loại quy tắc không thể phá vỡ, nếu như muốn xuống phía dưới có lẽ phải có tu vi thấp hơn nữa mới có thể, A Nhị đoán có lẽ chỉ có tu vi Trúc Cơ trở xuống mới có thể xuống phía dưới đó xem xét.

Nhưng A Nhị đột nhiên cảm thấy quái lạ, nếu như một tu sĩ chỉ có tu vi Trúc Cơ xuống đấy thì không phải sẽ lành ít dữ nhiều hay sao, loại vụ khí cắn nuốt thần thức kia có lẽ cũng có thể khiến cho những tu sĩ xuống dưới đó không thể nào sử dụng được thần thức của bản thân rồi, mà ở dưới đó còn chưa biết sẽ có nguy hiểm gì xảy ra nữa.

- Chẳng lẽ phía dưới này có bí mật gì, không muốn cho người khác khám phá,

A Nhị lẩm bẩm một tiếng, nhưng hắn cũng không có nghĩ nhiều về vấn đề này, vấn đề hắn cảm thấy đau đầu nhất là làm sao ăn nói với tiểu thư khi trở về đây, hắn đến ngay cả Vô Danh cũng không bảo vệ được, về không bị lột da thì cũng là ra đảo ở với khỉ cái vĩnh viễn.

- Cuộc sống mà hic hic...vẫn là số ta đen đủi. Tất cả cũng là tại tên tiểu tử kia, ngươi rốt cuộc có tài cán gì mà lại có thể mê hoặc được tiểu ma nữ nhà ta cơ chứ.

Chương thứ ba của ngày:v

Mọi người đi qua thì hãy ủng hộ 1 like đi nào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện